Tải bản đầy đủ (.docx) (11 trang)

BAN TU KIEM DV THEO NQTW 4

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (150.56 KB, 11 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span>ĐẢNG UỶ XÃ MINH HÒA. CHI BỘ TH CS MINH HOÀ. ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM Minh hòa, ngày 4 tháng 10 năm 2012. BẢN TỰ KIỂM ĐIỂM CÁ NHÂN V/v thực hiện Nghị quyết hội nghị lần thứ tư Ban Chấp hành Trung ương khóa XI. Kính gởi : Đảng Uỷ xã minh hòa. Chi bộ trường THCS Minh hòa Tôi tên : ĐINH THẾ QUYỀN Sinh ngày : 08/09/1980 Vào Đảng ngày : 22/11/2008 Chính thức ngày : 22/11/2009 Chức vụ trong Đảng : Đảng viên Đang sinh hoạt tại Chi bộ trường THCS Minh hòa. Bản thân xin tự kiểm điểm việc thực hiện Nghị quyết hội nghị lần thứ tư Ban Chấp hành Trung ương khóa XI trong thời gian qua với những ưu, khuyết điểm như sau : 1. Về ngăn chặn, đẩy lùi suy thoái về tư tưởng, chính trị, đạo đức, lối sống trong cán bộ, đảng viên : a.Về ưu điểm: - Kiên định với đường lối đổi mới của Đảng, mục tiêu độc lập dân tộc và Chủ nghĩa xã hội, trung thành với chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh. Quán triệt tốt Điều lệ Đảng và Nghị quyết các cấp; - Kiên quyết bảo vệ các đúng, chống cái sai, luôn làm tròn bổn phận của mình, hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao; - Thực hiện nghiêm túc các nguyên tắc tổ chức sinh hoạt đảng; - Nói và làm theo cương lĩnh, Điều lệ Đảng, Nghị quyết của các cấp ủy Đảng; - Bản thân luôn chấp hành tốt chủ trương chính sách, pháp luật của Đảng và nhà nước cũng như các qui định của Ngành giáo dục; không tính toán so bì hơn thua trong việc nhận nhiệm vụ; - Quan tâm thực hành tiết kiệm, đấu tranh chống lãng phí, quan liêu và các biểu hiện tiêu cực khác, sống trung thực, lành mạnh, không xa hoa lãng phí, hết lòng vì nhiệm vụ chung; - Trong cơ quan , bản thân luôn thực hiện tốt chức trách nhiệm vụ được giao, là trung tâm đoàn kết của đơn vị, luôn chống mọi biểu hiện bè phái, ỷ lại, luôn quan tâm, chia sẽ, gần gũi với đồng nghiệp; - Thực hiện tốt những điều đảng viên không được làm. b.Về tồn tại: - Một số quy định mà BGH giao cho bản thân chưa thực hiện mang lại hiệu quả cao như vẫn còn tình trạng học sinh nghỉ học không phép . c.Hướng khắc phục:.

<span class='text_page_counter'>(2)</span> - Tăng cường vai trò của người GV trong công tác tham mưu BGH , GVCN để học sinh không còn nghỉ học. - Tăng tầng suất kiểm tra, huấn luyện TDTT để chuẩn bị tốt cho HKPĐ các cấp. 2. Về xây dựng đội ngũ cán bộ lãnh đạo, quản lý đáp ứng yêu cầu của thời kỳ đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa và hội nhập quốc tế : a.Về ưu điểm: - Thực hiện khá tốt công tác tổ chức cán bộ, trong qui hoạch, đề bạc, bổ nhiệm, phân công luôn lấy ý kiến tập thể để có quyết định chính xác, không đọc đoán, chuyên quyền, tùy tiện; - Việc thành lập các tổ bộ phận, xây dựng biên chế nhân sự luôn đảm bảo theo điều lệ nhà trường, theo hướng dẫn của lãnh đạo Ngành, không vì quan hệ thân quen hay cục bộ địa phương mà làm trái qui định; - Việc đánh giá cán bộ công chức dảm bảo đúng qui trình, hướng dẫn, không để tình cảm riêng tư chi phối đến kết quả; - Quan tâm đấu tranh các biểu hiện sai trái trong công tác cán bộ, việc tự phê bình và phê bình trong sinh hoạt Đảng.. b.Về tồn tại: - Việc lãnh đạo đảng viên thực hiện công tác tự phê bình và phê bình, đặc biệt là công tác phê bình chưa thật sự mạnh mẽ, quyết liệt; - Việc phân công cán bộ giáo viên đôi lúc còn mang tính sự vụ, sự việc, ít quan tâm đến kế hoạch lâu dài. c.Nguyên nhân: - Việc dễ người, dẽ ta vẫn còn tồn tại trong một bộ phận đảng viên; - Nhân sự cơ quan thường xuyên thay đổi nên việc bố trí, phân công thường mang tính tạm thời. d.Hướng khắc phục: - Có kế hoạch, phân công, thời gian cụ thể trong việc thực hiện công tác tự phê bình và phê bình trong tập thể chi bộ, lấy đây là tiêu chí quan trọng để đánh giá đảng viên, cán bộ cuối năm; - Tham mưu lãnh đạo Ngành có cơ chế phân công hợp lý để địa phương hóa đội ngũ, tạo điều kiện cho công tác phân công, bổ nhiệm được mang tính lâu dài. 3. Về xác định rõ thẩm quyền, trách nhiệm của người đứng đầu cấp ủy, chính quyền trong quan hệ với tập thể cấp ủy, cơ quan : a.Về ưu điểm: - Luôn thể hiện cao tinh thần trách nhiệm cao trong việc thực hiện chức trách, nhiệm vụ được giao; thực hiện khá nghiêm túc nguyên tắc “ Tập thể lãnh đạo, cá nhân phụ trách” thông qua việc mỗi đảng viên, cán bộ công chức đều được phân công nhiệm vụ cụ thể, rõ ràng ngay từ đầu năm, xây dụng cơ chế thông tin báo cáo cụ thể; - Với vai trò là Đảng ủy viên, tôi luôn ý thức được vai trò, trách nhiệm của mình trong công táctham mưu, việc tổ chức các hoạt động giảng dạy, giáo dục của nhà trường, việc phát triển kinh tế xã hội của địa phương…không lợi dụng để áp đặt ý đồ cá nhân;.

<span class='text_page_counter'>(3)</span> - Công khai, minh bạch, dân chủ, không vị nễ trong công tác thi đua khen thưởng. b.Về tồn tại: - Công tác kiểm tra nhiệm vụ của từng cá nhân được phân công thường chưa kịp thời theo kế hoạch đề ra; - Vẫn còn một bộ phận cán bộ chưa thực hiện nghiêm chế độ thông tin, báo cáo. c.Nguyên nhân: - Việc sắp xếp thời gian công tác đôi lúc chưa hợp lý hoặc ảnh hưởng công việc đọt xuất; - Năng lực của một bộ phận cán bộ chưa ngang tầm với yêu cầu công việc hiện nay. d.Hướng khắc phục: - Tranh thủ ý kiến tập thể, nhân lực nội tại trong xây dựng kế hoạch kiểm tra, tổ chức thục hiện để đảm bảo thời gian đề ra; - Tăng cường công tác qui hoạch đào tạo, bồi dưỡng để Nâng cao trình độ chuyên môn, chính trị cho đội ngũ, gắn chặt hiệu quả công việc với công tác thi đua, khen thưởng, đề bạt, bổ nhiệm, thôi việc.. NGƯỜI VIẾT. ĐINH THẾ QUYỀN BÀI THƠ TẶNG THẦY Con sững sờ sao thầy lại ra đi ? Khi chúng con không hề muốn vậy . Sao thầy lại nói lời chia ly ? Khi lòng con không nghĩ chuyện phân kỳ. Vào phút chót của giờ học cuối - "Các con yên nghe thầy nói vài lời". Con tự hỏi có điều gì vậy nhỉ ? Mà trông thầy thoáng nét trầm tư . Và giọng thầy cất lên như mọi khi, Nhưng hơn nữa, có gì như trầm lắng. - "Thầy chuyển công tác..." con nghe lòng chết lặng - "... Ráng học hành cho giỏi, cho ngoan" Lời thầy khuyên thấm đượm giữa lòng con, Và con sẽ mang theo suốt tháng ngày còn lại . Rồi từ đây - ngày sau - và mãi mãi Con không còn nghe thầy giảng như xưa.

<span class='text_page_counter'>(4)</span> Con nghe lòng vừa phủ một mùa mưa ... Thầy bước đi như bao lần ra cửa . Để lại trong con khoảng trống vô bờ. Thế là hết ! Con khát khao bao lần nữa Được thấy thầy lên lớp giảng văn thơ Và mai sau - mai sau không bao giờ Con có thể quên lời thầy nói Giữa phút cuối cùng, trong tiếng trống trường tan. NGHỊCH CẢNH Đôi mắt dịu hiền dường như lẩn tránh Khi bàn tay cầm phấn thân quen Run run đưa mâm bánh Chắc cô đang mong bán hết Chiều nay ... Gặp thầy, Đã gật đầu chào từ xa Lẽ nào chiếc ba gác cùng thầy Đi qua Chẳng đáp lại, nhìn em một chút? Nỗi buồn gợn lên cùng niềm xót xa nhất Là mỗi khi gặp thầy cô vất vả ngoài đường Bao tháng năm tận tụy dưới mái trường Có ai muốn quên những em học trò nhỏ Có một điều chắc ai cũng rõ Sao thầy cô không muốn nhìn chúng em? ... BÀN TAY CỦA CÔ Có một miền đất rất xa Nơi bàn tay cô để lại Bàn tay ngọt ngào hoa trái Thành phố trên trang sách em Cô ngồi soạn bài đêm đêm Lung linh ánh đèn tỏa sáng Mỗi ngày đứng trên bục giảng Dắt em từng bước vào đời Xôn xao âm thanh đất trời Trên bàn tay cô đã dắt Bàn tay lặng thầm dìu dắt Cho em cả một bầu trời. BIẾT CÓ BAO GIỜ Dòng sông lớn dần theo năm tháng Người lái đò tuổi bạc thời gian Đưa người khách sang sông Đưa khát vọng vào bờ Nhưng biết bao giờ, Người khách Quay đầu ngó lại ?!.

<span class='text_page_counter'>(5)</span> KHI EM GẮN ĐOÁ HOA HỒNG LÊN TÔI ... Là xanh xanh ngắt khoảng trời Để tôi đi suốt cuộc đời cùng em. Vẫn là cửa lớp thân quen Sáng nay màu nắng ánh lên lạ thường Các em hát : "Những con đường..." Sao nghe như lá sân trường lao xao Với nghề, tôi đã là bao Với người, tôi kẻ đi sau ngồi cùng Mang trên ngực đóa hoa hồng Các em ơi có hiểu lòng thầy chăng ? Viên phấn nào phải đũa thần Để trang sách mãi trắng ngần, thơm tho ... LỜI CỦA THẦY Rồi các em một ngày sẽ lớn Sẽ bay xa đến tận cùng trời Có bao giờ nhớ lại các em ơi Mái trường xưa một thời em đã sống Nơi đã đưa em lên tầm cao ước vọng Vị ngọt đầu đời bóng mát ca dao Thủa học về cái nắng xôn xao Lòng thơm nguyên như mùi mực mới Dẫu biết rằng những tháng ngày sắp tới Thầy trò mình cũng có lúc chia xa Sao lòng thầy canh cánh nỗi thiết tha Muốn gởi các em thêm đôi điều nhắn nhủ Một lời khuyên biết thế nào cho đủ Các em mang theo mỗi bước hành trình Các em lúc nào cũng nhớ đừng quên: Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá... Rồi các em mỗi người đi mỗi ngã Chim tung trời bay bỗng cánh thanh niên Ở nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miền Ở nơi đâu có thầy luôn thương nhớ NGÂN VANG BÀI HỌC CŨ Tháng mười một Mùa của đất trời đã vào đông Từ lòng em cũng man mác mùa về : Thầy cô ơi ! Từng lời giảng - Từng ước mơ cất cánh Bao bài học - Bao nhớ bao quên ? Mùa trời lạnh - Mùa lòng em ngọt ấm Bài học hôm xưa còn ngân nga ... NGHĨ VỀ THẦY Con đứng nhìn dòng sông trôi êm Nắng rớt xuống hoàng hôn trên mặt nước Xa xa, bóng một con đò giữa dòng nước ngược.

<span class='text_page_counter'>(6)</span> Thấp thoáng chao nghiêng... Khiến con chạnh nhớ về Người và câu chuyện năm xưa ... Chuyện một con đò dầm dãi nắng mưa Lặng lẽ chở từng dòng người xuôi ngược Khách sang sông tiếp hành trình phía trước Có ai nhớ chăng hình ảnh con đò ? Câu chuyện năm xưa nhưng mãi đến bây giờ Con muốn hiểu, thầy ơi - người đưa đò vĩ đại Con đến với cuộc đời từ sự hy sinh thầm lặng ấy Trên chuyến đò của thầy chở nặng yêu thương. MỘT ĐỜI Tôi đứng cao, không phải giữa cuộc đời Mà phấn cầm tay, một mình bục giảng Cái bệ gạch xây đơn sơ kiên nhẫn Nhiều lúc thay bằng ghế gỗ chông chênh Gập ghềnh đường đi những ngày tuổi xuân Có khó khăn, có hay dở điệp trùng Những lớp học sinh hằng ngày tiếp cận Có nụ cười xen nước mắt rưng rưng Gần gũi thân thương lại là cách biệt Tôi vẫn xa trong rộn rã sân trường Lời nói nhỏ giữa bạt ngàn xao xuyến Của lớp người sau mơ vượt đại dương Đơn sơ là những phần đóng góp của mình Vào những ngày qua, chiến tranh gian khổ Ngọn đèn thắp lớp đêm che chắn lại Chỉ còn soi trang vở trắng học trò. Nay đã bảy mươi, nhìn lại cuộc đời Năm tháng đi rồi chắt chiu còn lại Một đốm lửa nhen, nhiều mơ ước nhỏ Công việc khai tâm khiêm tốn người thầy. HOA VÀ NGÀY 20-11 Nụ hoa hồng ngày xưa ấy Còn rung rinh sắc thắm tươi 20-11 ngày năm ấy Thầy tôi tuổi vừa đôi mươi Cô tôi mặc áo dài trắng Tóc xanh cài một nụ hồng Ngỡ mùa xuân sang quá Học trò ngơ ngẩn chờ trông... Nụ hoa hồng ngày xưa ấy ... Xuân sang, thầy đã bốn mươi.

<span class='text_page_counter'>(7)</span> Mái tóc chuyển màu bụi phấn Nhành hoa cô có còn cài ? Nụ hoa hồng ngày xưa ấy ... Tà áo dài trắng nơi nao, Thầy cô- những mùa quả ngọt Em bỗng thành hoa lúc nào. XIN LỖI CÁC EM Tôi đâu phải người làm nông Cày xong đánh giấc say nồng một hơi Chuông reo tan buổi dạy rồi Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên. Trách mình đứng trước các em Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi: Thầy! Rụng dần theo bụi phấn bay Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh Dẫu là lời giảng của mình Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang Dẫu là tiết học vừa tan Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi! Hiểu dùm tôi các em ơi Giấu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ Cảnh đời chộn rộn bán mua Áo cơm nào dễ chi đùa với ai . Vờ quên cuộc sống bên ngoài Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen Dở hay, yêu ghét, trắng đen Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu Ai còn dằn vặt đêm sâu Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên Thật lòng tạ lỗi các em Hiểu ra khi đã lớn lên mai này! BỤI PHẤN XA RỒI ( Viết tặng thầy cô của tôi) Ngẩn ngơ chiều khi nắng vàng phai Thuơng nhớ ngày xưa chất ngất hồn Một mình thơ thẩn đi tìm lại Một thoáng huơng xưa duới mái truờng Cho dẫu xa rồi vẫn nhớ thuơng, Nầy bàn ghế cũ, nầy hàng me Bảng đen nằm nhớ nguời bạn trẻ Bụi phấn xa rồi ... Gởi chút huơng! Bạn cũ bây giờ xa tôi lắm Mỗi đứa một nơi cách biệt rồi! Cuộc đời cũng tựa như trang sách Thư viện mênh mông, nhớ mặt trời!!!.

<span class='text_page_counter'>(8)</span> Nuớc mắt bây giờ để nhớ ai ??? Buồn cho năm tháng hững hờ xa Tìm đâu hình bóng còn vuơng lại ? Tôi nhớ thầy tôi, nhớ ... xót xa! Như còn đâu đây tiếng giảng bài Từng trang giáo án vẫn còn nguyên Cuộc đời cho dẫu về muôn nẻo Vẫn nhớ thầy ơi! Chẳng thể quên!!! THẦY ƠI...! Mãi mãi bên con tiếng của thầy vang vọng Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua Bài giảng thầy như chắp cánh ước mơ Cho con bay khỏi vùng trời cổ tích Có những lúc lặng thầm, con ngắm: Vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn... Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm Sao thấy được nỗi lòng thầy cùng năm tháng ! Đã đi qua một thời và con đã lớn Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô Lời giải đáp cho con không còn là ẩn số Mà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la. Ở nơi xa theo hương bay của gió Con gởi lòng mình thương kính đến thầy yêu. TRỜI SAO Bầu trời ngàn sao lấp lánh Lung linh ước vọng học trò Mái trường long lanh mắt sáng Ngời ngời ước vọng thầy cô ... Trường ơi, là dòng sông mát Giọt trong kiến thức loài người Cho em tắm trong sự thật Lớn dần nhân nghĩa - tinh khôi . Trường ơi, mái nhà em đấy Tuổi thơ gởi mãi nơi này Bảng đen nở dòng chữ trắng Tay thầy vẫy ước mơ bay . Thầy chưa từng dang tay đánh Búp hoa còn giấu trong cành Tuổi thơ cần nhiều cá tính Cho đời đủ sắc tươi xanh Cô ơi dang đôi tay rộng Ôm em siết chặt vào lòng Để đôi mắt em ngấn lệ Long lanh hạt ngọc tình thương Cô ơi ngọt ngào giọng nói Bây giờ đời thiếu tiếng ru.

<span class='text_page_counter'>(9)</span> Tình thương chảy trên trang giấy Vào đời rửa sạch nỗi đau Thầy cô cùng nhau thắp sáng Niềm tin trong mắt học trò Ngàn sao giữa trời ước vọng Sáng ngời ánh mắt nên thơ. GỬI THẦY Thầy về hưu nghỉ với cháu con Để lại "Cáo Bình Ngô" giữa chừng đọc dở Chú dế mèn phiêu lưu trước đời bỡ ngỡ Chúng em nhớ thầy, lớp học vắng tiếng reo Cái bảng đen nhớ thầy biết bao Hàng chữ xô nghiên buổi đầu đến lớp Tiếng gọi dò bài từng làm em hồi hộp Theo thời gian vọng mãi đến bây giờ Lời giảng đi qua bao thế hệ học trò Năm tháng nhuộm tóc xanh thầy bạc trắng Trang giáo án mở chân trời khát vọng Tất cả bây giờ nay thành kỷ niệm... Điểm mười thầy cho tròn lắm thầy ơi Mơ ước một đời chân đi chưa hết "Cáo Bình Ngô" chúng em còn đọc tiếp Đưa dế mèn về bến đỗ chờ mong... CHIỀU THU VẮNG THẦY Hôm nào mẹ dắt tới trường Con ngồi tập viết thầy còn cầm tay Thời gian mùa phượng cánh bay Nào hay đã trắng tóc thầy phấn vương... Chiều nay rảo bước chân hoang Con đi tìm lại ngày con có thầy Thoảng trong hơi gió ngàn cây Lời thầy như vẫn tràn đầy yêu thương Ngày mai tháng chín khai trường Vắng thầy cả lớp cứ vương vấn buồn... "MỘT VỚI MỘT..." "Một với một là hai ..." Cái thuở nào cô dạy em đếm trên từng ngón nhỏ Để giờ đây thời gian như cơn gió Nhẹ nhàng qua ... Tất cả xa rồi Tuổi thơ êm đềm trong tiếng à ơi Cánh võng chao theo tóc bà bạc trắng Đôi mắt mẹ ánh niềm vui thầm lặng Con đi học về còn chút nắng trên vai Cả những kỷ niệm buồn cũng không thể nào phai Em đếm "một, hai" cất vào ký ức Không tìm thấy cô qua từng dòng mực.

<span class='text_page_counter'>(10)</span> Nhắm mắt đếm thầm cô về lại ... trên tay ... TƯƠNG LAI Ngoài khung cửa trầm tư cây bàng lá đỏ Dưới sân trường hoa điệp nở vàng ươm Hương của đất và hương của trời cùng hòa quyện Giữa trời kia vang tiếng hót trong ngần Con chim non đã biết tự mình bay chập chững... Cành cây nâng đỡ những bước chuyền Nhìn lại sau mình và nhìn lên phía trước Đường chân trời rộng mở những cánh cửa trí thức còn đóng chặt Ai là người tiến lên ? và ai là người lùi lại ? Vẫn nhớ lời cô dặn: "Nên làm gì để giúp ích tương lai" THẦY Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi Bao năm rồi ? Đã bao năm rồi hở ? Thầy ơi ... Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại Mái chèo đó là những viên phấn trắng Và thầy là người đưa đò cần mẫn Cho chúng con định hướng tương lai Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu ... CÔ GIÁO NGÀY XƯA Nhắm mắt lại mình sẽ thành người lớn Em theo cô đi học trường làng! Mây trắng trôi trên trời làm điểm tốt Cô giận em rồi mấy bữa không sang... Có một kẻ luôn nhớ về quá khứ Tuổi thơ trôi như mây trắng trên đầu Cô giáo nhỏ của một thời xưa cũ Lâu lắm rồi tưởng đã bặt tin nhau Về vườn xưa thổi lên cơn gió lá rơi ... ghi dấu một nụ cười Nhắm mắt ngỡ mình lạc vào cổ tích Sổ điểm hôm nay sao bỗng thiếu tên tôi ? NGƯỜI LÁI ĐÒ TRÊN DÒNG ĐỜI Một dòng đời - một dòng sông Mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ Muốn qua sông phải có đò.

<span class='text_page_counter'>(11)</span> Đường đời muôn bước phải nhờ người đưa ... Tháng năm dầu dãi nắng mưa Con đò trí thức thầy đưa bao người Qua sông gửi lại nụ cười Tình yêu con gửi lại người cha thương Con đò mộc - mái đầu sương Theo con đi khắp muôn phương mai này Khúc sông ấy vẫn ngày ngày Thầy đưa những chuyến đò đầy qua sông ... HOA CÚC VÀNG TẶNG CÔ Cô giáo công đoàn dạy lớp năm Mười năm tận tụy bạc chúng lòng Trường lớp bùi ngùi thương chiếc bóng Phượng mấy mùa vẫn một sắc bông Mười năm dằng dặc ngâu rồi bấc Thổi gầy thêm nét phấn tài hoa Con đường đất cơn mưa bữa nọ Để lại dấu chân người đi xa Học trò cũ ra trường nhớ lớp Hai ba năm có bận quay về Chỉ có thuyền đi là đi mất Cả tiếng gọi đò lộng bến quê Mười năm lãng đãng trong màu khói Một chút thu vàng ở cuối sân Cũng có lúc tung tăng chân sáo Và đôi khi đông lạnh thành băng Cô giáo quê bám trường đứng lớp Mười năm giáo án nở hoa đèn Cuối khóa em nào thi cũng đỗ Duyên cô khóa bảng chẳng đề tên.

<span class='text_page_counter'>(12)</span>

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×