Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

bai hat ve me

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (49.95 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

Mừng tuổi mẹ - Trần Long ẩn


Mỗi mùa xuân sang mẹ tôi già thêm một tuổi ! Mỗi mùa xuân sang ngày tôi xa mẹ càng gần ! Rồi một
chiều kia. Tóc trắng mẹ bay như gió như mây bay qua đời con. Như gió như mây bay qua trần gian. Ôi
mẹ của con. Mẹ già, như chuối chín cây, gió lay mẹ rụng, con phải mồ cơi, gió lay mẹ rụng, con phải mồ
cơi. Mồ cơi tội lắm ai ơi. Đói cơm lỡ bước biết người nào lo, đói cơm lỡ bước biết người nào lo! Mỗi
mùa xuân sang mẹ tôi già thêm một tuổi. Mỗi mùa xuân sang ngày tôi xa mẹ càng gần. Dù biết như thế,
con vẫn phải tin , con vẫn phải tin mẹ đang còn trẻ. Mỗi mùa xuân về mẹ thêm tuổi mới, mỗi mùa xuân
mới, con mừng tuổi mẹ.


Mẹ tơi - Đồn Bổng


Mẹ tơi sinh ra từ quê hương Phù Đổng. Mẹ tôi lớn lên trong dòng giống tiên rồng, nên tuổi trẻ mẹ tôi,
sớm theo lời Đảng gọi, tay bồng con thơ, tay đánh giặc giữ nhà . Tuổi trẻ mẹ tôi không được đi xa, nên
trong lời ru mẹ ước "con cò bay lả bay la", mẹ mong con mau khôn lớn, để mẹ chắp cánh con bay xa.
Ngày tháng đi qua, tôi lớn lên theo bước hành quân xa và mẹ tôi nhiều đêm không ngủ, dõi theo bước
đường con hành qn xa. Ơi tình mẹ rộng như trời quê ta. Con xin tặng mẹ bài ca anh hùng. Con xin tặng
mẹ bài ca anh hùng.


Về thăm mẹ - Trần Chung


Rạo rực niềm vui, Nhớ về thăm mẹ. Rộn ràng bàn chân, Đường quê mong nhớ. Mẹ già của tôi, như cây
khô chồi biếc lên xanh. Tươi ánh mắt mẹ già long lanh. Nắm đôi bàn tay nghe mẹ nghẹn ngào. Niềm vui
sướng, theo dòng lệ rơi.


Chuyện buồn chuyện vui, nhớ chuyện chiến trường. Chuyện về làng quê, chuyện người yêu dấu. Ngày về
mừng vui, con đi theo ngàn tiếng yêu thương. Nghe ấm áp lời mẹ ru xưa. Phút giây bình yên, bên mẹ dịu
hiền. Vì đất nước dâng ngàn tình thương.


Dọc đường hành quân nhớ mẹ bao lần. Rạo rực lòng con, tình làng nghĩa xóm. Dọc đường hành qn
con đi mang hình bóng q hương. Mang bóng dáng mẹ già u thương. Thấy đôi chân, vững mạnh


đường dài. Đường chiến đấu, thêm bền lòng tin. Gửi một dòng thơ. Hẹn ngày chiến thắng, con sẽ về. Mẹ
thân yêu ơi !


Địu con đi nhà trẻ - Đào Ngọc Dung


Con thương ơi, con quý ơi. Nhà trẻ đó con nằm con chơi. Con thương ơi, con quý ơi. Mẹ địu con đi nhà
gửi trẻ. Nhà trẻ đây, trên cao này, bốn phương trời thổi gió hương bay. Trơng dịng suối, trơng bản làng.
Nắng tươi vàng trái nương lúa vàng. Con thương ơi, con quý ơi.


ĐK: Của con đấy con ơi cả đồng lúa cả nương đồi. Cả bốn năm phương trời, cả ngày mai cả cuộc đời.
Của con đấy con ơi cả trời cao với tầng mây trắng, cả núi non cả rừng cả dòng suối hát reo mừng. Cả núi
rừng dòng suối là của con đấy con ơi


Con thương ơi, con quý ơi. Nhà trẻ đó con nằm con chơi. Mẹ đi nương, cấy lúa nương. Trồng khoai sắn
ấm no bản mường. Mẹ cuốc xới, mẹ vun trồng gắng đêm ngày làm việc bằng hai. Cho thêm lúa , ra chiến
trường. Bố yên lòng chiến đấu đường dài. Con thương ơi, con quý ơi


ĐK: Của con đấy con ơi cả đồng lúa cả nương đồi. Cả bốn năm phương trời, cả ngày mai cả cuộc đời.
Của con đấy con ơi cả trời cao với tầng mây trắng, cả núi non cả rừng cả dòng suối hát reo mừng. Cả núi
rừng dòng suối là của con đấy con ơi


Mẹ đào hầm - Hoàn Hiệp


Mẹ đào hầm, mẹ đào hầm từ lúc tóc cịn xanh . Nay mẹ đã phơ phơ đầu bạc. Mẹ vẫn đào hầm, mẹ vẫn
đào hầm dưới tầm đại bác. Bao đêm rồi tiếng cuốc vọng năm canh. Tiếng cuốc năm canh nặng tình đất
nước. Hầm mẹ giăng như luỹ như thành, che chở mỗi bước chân con bước , đất nước mênh mơng qn
thù khơng xăm hết được, lịng mẹ rộng vơ cùng. Mẹ giấu cả sư đồn dưới đất. Nơi hầm tối là nơi sáng
nhất, nơi con tìm ra sức mạnh Việt Nam. Có những đồn qn từ trong lịng đất, xơng lên bạt vía qn
thù, xung quanh chúng đều là trận địa. Đất quê ta mênh mông, lịng mẹ rộng vơ cùng.



</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Nước mắt mẹ khơng cịn để khóc những đứa con, lần lượt ra đi, đi mãi mãi. Thời gian trôi qua, vết
thương trên thịt da đã lành theo năm tháng, nhưng vết thương lòng, mẹ vẫn còn nặng mang. Mẹ Việt
Nam ơi , mẹ Việt Nam ơi, Khi con đi qua khắp nẻo đường, nghe đau thương chìm trong khói hương.
Mong sao cơn mưa gió vơ thường, khơng lung lay làm rớt hạt sương. Mẹ Việt Nam ơi , mẹ Việt Nam ơi,
Mây khói tan rồi, cịn lại mẹ tơi.


Đất nước này vẫn cịn, cịn có những đứa con, dù đi xa muôn phương vẫn nhớ. Mẹ đang cô đơn. Chúng
con yêu mẹ hơn mỗi chiều nghiêng bóng. Ghi khắc trong lịng. Hình dáng mẹ ngồi trơng. Mẹ Việt Nam
ơi, mẹ Việt Nam ơi, cho con xin chia sót nỗi buồn, cho con xin xẻ đôi bát cơm. Cho con hôn lên đôi mắt
mỏi mịn. Cho con soi lại bóng hình con, Mẹ Việt Nam ơi, mẹ Việt Nam ơi, xin cám ơn người, người mẹ
của tôi.


Mẹ - Phan Long


Cả cuộc đời ba đi bộ đội, quà về cho mẹ là mái tóc pha sương. Và những vết thương trên ngực cha, cứ
trở gió lại đau nhức nhối. Chiếc ba lơ gió sương đã gội, gia tài ba tặng mẹ chỉ thế thôi. Ngày trở về mắt
đẫm lệ rơi. Hai mươi năm sau ngày mẹ cưới, đến hôm nay sống đời vợ chồng. Hai mươi năm, hai mươi
năm, mẹ ni con một mình. Mẹ ơi, mẹ ơi, dù năm tháng trôi, mẹ như vầng trăng, rực rỡ sáng soi, toả mát
đời con, những khi va vấp ưu phiền, những khi hạnh phúc êm đềm. Con chỉ tìm về với mẹ thơi. Trong
lịng mẹ bát ngát biển khơi.


Đất nước lời ru - Văn Thành Nho


Ru con mẹ ra con, tiếng ra cả cuộc đời. Ru con lời ru, cất lên từ ngàn đời. Mẹ Âu Cơ, từ xa xưa đi khai
thiên lập địa. Lạc Long Quân cùng bao con đi xa nơi biển cả. Để đất nước mấy rực rỡ, một gấm vóc mấy
rạng rỡ. Qua bao gian lao Việt Nam ta. Ôi bao yêu thương Việt Nam ta. Ngàn lời ru trong bão giông. Mà
ngọt ngào sao câu dân ca.


Ru con mẹ ra con, tiếng ra cả cuộc đời. Ru con lời ru, cất lên từ ngàn đời. Biển xanh xanh, trời xanh xanh
cho con bao hy vọng. Rừng xanh xanh, dịng sơng xanh cho con bao hy vọng. Lửa đã cháy ở phía trước,


lửa sáng mãi tình đất nước. Nên bao năm qua hành quân xa. Nay thêm bao con cùng đi xa. Một màu
xanh như áo cha. Để mẹ lại ru con trong bao la . à ơi ơi à ơ , à ơi ơi à ơ, à ơi ơi à ơ


Ru con - Đặng Hữu Phúc


Nào ngủ đi con, mùa đơng đang tới ngồi hiên. Nào ngủ đi con, màu đơng trên cánh bầy chim. Bình n,
bình n giấc nồng. Dịu êm, dịu êm đố hồng Đòng đưa đòng đưa lá vườn. Ngày mai, ngày mai nắng
vàng. Toả trong giấc mơ xinh. Ngủ đi nhé con ngoan. Nghe mẹ ru . Lời ru mùa đơng. Bình n, bình n
giấc nồng. Dịu êm, dịu êm đố hồng Đòng đưa đòng đưa lá vườn. Ngày mai, ngày mai nắng vàng. Mở
trang sách thơm hương. Ngủ đi nhé con ngoan. Nghe mẹ ru, vầng trăng tình thương.


Nào ngủ đi con, vầng trăng lên sánh vành nôi. Nào ngủ đi con vầng trăng thơm ngát làn mơi. Bình n,
bình n giấc nồng. Dịu êm, dịu êm đố hồng Địng đưa đòng đưa lá vườn. Ngày mai, ngày mai nắng
vàng. Toả trong giấc mơ xinh. Ngủ đi nhé con ngoan. Nghe mẹ ru . Lời ru mùa đơng. Bình n, bình n
giấc nồng. Dịu êm, dịu êm đố hồng Địng đưa đòng đưa lá vườn. Ngày mai, ngày mai nắng vàng. Mở
trang sách thơm hương. Ngủ đi nhé con ngoan. Nghe mẹ ru, vầng trăng tình thương.


Lời ru cho con - Xuân Phương


Ngồi nghe biển hát rì rào. Như lời ru từ thuở ấu thơ. Nghe lời mẹ hát mơ màng con say. Dòng đời đã cuốn
xa vòng tay mẹ, bao nhiêu đắng cay, đắng cay u buồn, lời ru của mẹ vẫn thấm đượm tình u thương. Lời
ru cịn đó vang vọng bốn bề. Nơi tim con, lời ru mãi ghi nhớ âm thầm. Thời gian đã trôi qua thật nhanh.
Bóng dáng mẹ đã phơi pha theo tháng ngày. Và giờ mỗi đứa một phương. Bao nhiêu giọt yêu thương đã
chia hết rồi. Lời ru xa vời giấc mơ thơ ấu. Vẫn mong cho con, ấm êm cuộc đời. Hạnh phúc khi con cười.
Yên lòng khi thấy con vui. Mẹ đã nâng con dậy, khi con ngã trên đường đời. Dù cho nắng đã phai tàn, dù
cho mắt đã pha màu buồn. Cho dù mắt nhắm tay buông , dành cho con hết mọi nguồn yêu thương


Huyền thoại mẹ - Trịnh Công Sơn


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

nhẹ nhàng đưa lối, tiến con qua núi đồi. Mẹ chìm trong đêm tối, gío mưa, tóc che lối con đi. Đêm chong


đèn ngồi nhớ, từng câu chuyện ngày xưa. Mẹ về đứng dưới mưa, che từng căn hầm nhỏ, xoá sạch vết con
về, mẹ ngồi dưới cơn mưa. Mẹ là gió uốn quanh trên đời con thầm lặng, trong câu hát thanh bình, mẹ làm
gió mong manh. Mẹ là nước chứa chan, trơi dùm con phiền muộn, cho đời mãi trong lành, mẹ chìm dưới
gian nan.


Người mẹ - Nguyễn Ngọc Thiện


Tơi muốn là hạt nắng, để đến bên mẹ. Ươm lên sợi tóc, để tóc sáng long lanh. Tơi muốn là ngọn gió, để
đến bên mẹ. Hơn lên đơi mắt hằn sâu vết chân chim. Sợi tóc màu mây trắng kể tơi nghe, ngày xưa mẹ
truyền cơm qua vách cấm. Vượt qua ngàn sóng gió, mẹ vẫn ung dung. Lịng thuỷ chung của Mẹ Việt
Nam sáng ngời. Ơi tấm lịng người mẹ Bàn cở, Người mẹ Việt Nam sáng mãi.


Mẹ Việt Nam anh hùng - An Thuyên


Hát về những người mẹ Việt Nam , hát về những người mẹ anh hùng . Đời dâng hiến giống nòi, mẹ sống
giữa gian lao. Vì đất nước, hy sinh cả cuộc đời.


Nhìn mái tóc mẹ bạc phơ và ánh mắt mẹ như mơ, là biết mấy chờ mong mỏi mòn từng đứa con ra đi
không bao giờ trở lại. Chỉ câu hát ru con bên nôi, chỉ câu hát cuộc đời mẹ ru là trẻ mãi, trẻ mãi mẹ ơi
Chìm lắng hết ngàn đắng cay tình thương nước mẹ bay bay, tìm vóc dáng đàn con của mẹ là dáng những
cây non tươi xanh giờ nảy lộc. Ngọn đèn hết lo âu đêm đêm, qua ghềnh thác thuyền về thật êm, lịng mẹ
sáng, mẹ hát cùng con


Mẹ đã có ngàn đứa con, mẹ đã có cả nước non, mẹ mãi mãi cùng con trên đường dài, núi sông hôm nay
biết ơn người mẹ hiền. Giặc tan hết ta xây quê hương, như ý Bác một đời hằng mong để rực rỡ, rực rỡ
Việt Nam .


Mẹ đã có ngàn đứa con, mẹ đã có cả nước non , thoả nỗi những sầu đau tháng ngày và chúng con hôm
nay như ùa vào lịng mẹ. Lại nghe hát ru con bên nơi, lại nghe kể câu chuyện ngày xưa, mẹ đẹp mãi , mẹ
hát cùng con trọn tình nước non, có mẹ Việt Nam anh hùng . Tự hào chúng con có mẹ Việt Nam anh


hùng.


Đất nước - Phạm Minh Tuấn


Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu. Nghe dịu nỗi đau của mẹ. Ba lần tiễn con đi, hai lần khóc thầm lặng
lẽ. Các anh khơng về, mình mẹ lặng im. Đất nước tôi, đất nước tôi, đất nước tơi. Từ thủa cịn nằm nơi.
Sáng chắn bão giơng, chiều ngăn nắng lửa. Lao xao trưa hè một giọng ca dao. Lao xao trưa hè một giọng
ca dao.


Xin hát về người đất nước ơi, xin hát về mẹ Tổ quốc ơi. Suốt đời lam lũ. thương luỹ tre làng bãi dâu bến
nước. Yêu trọn tình đời muối mặn gừng cay. Xin hát về người đất nước ơi. Xin hát về mẹ Tổ quốc ơi.
Mấy mùa không ngủ. Ngăn bước quân thù phía Nam phía Bắc, vai mẹ lại gầy gánh gạo nuôi con.


Đất nước tôi thon thả giọt đàn bầu. Nghe dịu nỗi đau của mẹ. Ba lần tiễn con đi, hai lần khóc thầm lặng
lẽ. Các anh khơng về, mình mẹ lặng im. Đất nước tơi, đất nước tơi, đất nước tơi. Từ thủa cịn nằm nơi.
Sáng chắn bão giông, chiều ngăn nắng lửa. Lao xao trưa hè một giọng ca dao. Lao xao trưa hè một giọng
ca dao.


Xin hát về người đất nước ơi, xin hát về mẹ Tổ quốc ơi. Tảo tần chung thuỷ. Như những câu hị lắng
trong tiếng sáo, đêm lạnh dặt dìu tiếng mẹ ru con. Xin hát về người đất nước ơi, xin hát về mẹ Tổ quốc
ơi. Vẫn cịn gian khổ. Hạt thóc chia đều dẫu no dẫu đói, ta bạn vẹn tình đắng ngọt cùng vui.


Đất nước tôi, đất nước tôi, đất nước tôi, sáng ngời muôn thủa, khi trăng đã vào cửa sổ đòi thơ ơ...
Tấm áo chiến sỹ mẹ vá năm xưa - Nguyễn Văn Tý


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×