Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.24 MB, 16 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1></div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2></div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>
<i><b>Tè Hữu ở Pắc Bó năm 1963</b></i>
-<i><b><sub>Tỏc phm chớnh</sub></b><b><sub>:</sub></b></i><sub> Cỏc tp thơ </sub><i><b><sub>Từ ấy</sub></b></i> <sub>(1937-1946), </sub><i><b><sub>Việt bắc</sub></b></i><sub> </sub>
(1946-1954), <i><b>Ra trận</b></i> (1962-197 Máu và hoa (1972-1977), <i><b>Một tiếng đờn</b></i>
(1979-1992),…
<i><b>T H u l m vi c v i B¸c H 1961</b><b>ố ữ à</b></i> <i><b>ệ ớ</b></i> <i><b>ồ</b></i>
<i><b>T H u v o chi n tr</b><b>ố ữ</b></i> <i><b>à</b></i> <i><b>ế</b></i> <i><b>ườ</b><b>ng Mi n Nam</b><b>ề</b></i>
<b>Một số hình ảnh hoạt động cách mạng của nhà thơ Tố Hữu</b>
Khi con tu hú gọi bầy
<b>Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần</b>
<b> Vườn râm dậy tiếng ve ngân</b>
<b>Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào</b>
<b> Trời xanh càng rộng càng cao</b>
<b>Đôi con diều sáo lộn nhào từng không…</b>
<b> Ta nghe hè dậy bên lịng</b>
<b>Mà chân muốn đạp tan phịng, hè ơi!</b>
<b> Ngột làm sao, chết uất thôi</b>
<b>Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu!</b>
<b>BỐ CỤC: 2 phần</b>
<b>Khi con tu hú gọi bầy</b>
<b>Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần</b>
<b> Vườn râm dậy tiếng ve ngân</b>
<b>Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào</b>
<b> Trời xanh càng rộng càng cao</b>
<b>Khi con tu hú gọi bầy</b>
<b>Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần</b>
<b> Vườn râm dậy tiếng ve ngân</b>
<b>Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào</b>
<b> Trời xanh càng rộng càng cao</b>
<b>Ta nghe hè dậy bên lòng</b>
<b>Mà chân muốn đạp tan phịng, hè ơi!</b>
<b> Ngột làm sao, chết uất thôi</b>
<b>Ta nghe hè dậy bên lịng</b>
<b>Mà chân muốn đạp tan phịng, hè ơi!</b>
<b> Ngột làm sao, chết uất thôi</b>
Mở đầu và kết thúc bài thơ đều có tiếng tu hú kêu,
nhưng tâm trạng của người tù khi nghe tiếng tu hú thể hiện
ở đoạn thơ đầu và ở đoạn cuối rất khác nhau, vì sao?
<b>Cơ đơn thay là cảnh thân tù!</b>
<b>Tai mở rộng và lịng sơi rạo rực.</b>
<b>Tôi lắng nghe tiếng đời lăn náo nức</b>
<b>Ở ngoài kia vui sướng biết bao nhiêu</b>
<b>Nghe chim reo trong gió mạnh lên triều</b>
<b>Nghe vội vã tiếng dơi chiều đập cánh.</b>
<b>Nghe lạc ngựa rùng chân bên giếng lạnh</b>
<b>Dưới đường xa nghe tiếng guốc đi về…</b>
Khi con tu hú gọi bầy
<b>Lúa chiêm đang chín, trái cây ngọt dần</b>
<b> Vườn râm dậy tiếng ve ngân</b>
<b>Bắp rây vàng hạt đầy sân nắng đào</b>
<b> Trời xanh càng rộng càng cao</b>
<b>Đôi con diều sáo lộn nhào từng không…</b>
<b> Ta nghe hè dậy bên lịng</b>
<b>Mà chân muốn đạp tan phịng, hè ơi!</b>
<b> Ngột làm sao, chết uất thôi</b>
<b>Con chim tu hú ngoài trời cứ kêu!</b>