Tải bản đầy đủ (.doc) (5 trang)

Tài liệu em trả tự do cho anh pptx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (138.59 KB, 5 trang )

GỬI NGƯỜI EM YÊU
em tr ả t ự do cho anh
Em trả tự do cho anh!
Trả những tháng ngày em cho là hạnh phúc
Trả lại cả những đêm dài rạo rực
Nhớ về anh…Thao thức bởi vì anh…
Em trả tự do cho anh!
Trả những lời yêu thương ngọt ngào như dòng suối
Trả những phút bên anh, dẫu thật là ngắn ngủi
Trả cả những cái ôm,,,xiết chặt đến bồi hồi...
Em trả tương lai cho anh!
Bởi con đường anh đi thật dài và thật rộng
Em nhỏ bé,,,lơ ngơ,,,vô dụng
Nép một bên,,,nhường lối để anh đi…
Em trả hết cho anh….
Để rồi đêm đêm… giật mình trong nước mắt
Đôi tay em đâu còn ai nắm chặt!!!
Mỗi tối âm thầm đối mặt với cô đơn…
Xa anh rồi…em chỉ thấy buồn hơn!
Ai sẽ dỗ mỗi khi em hờn dỗi
Biết tựa vào đâu những khi em mệt mỏi
Rồi những lúc vui buồn,,,em biết kể cùng ai???
Thôi! Em trả nốt trái tim em cho anh…
Bởi xa anh_ tim em đâu sống nổi
Gửi cả cho anh những nụ hôn rất vội
Đã bao lần mong gói trọn lên môi
Và anh đi….
GỬI NGƯỜI EM YÊU
Anh đi về một nơi thật xa xôi
Có hoa hồng trải dài trên lối nhỏ
Có vinh quang đang chờ anh mở ngỏ


Có cả một người nào đó…đợi chờ anh…
Ừh, em trả cho anh…
Trả hết rồi anh nhé!
Chỉ có trái tim em sẽ bên anh...
...và thì thầm rất khẽ
Hạnh phúc nha anh…Em mãi mãi yêu anh!
Và mưa đã giấu em, em chìm khuất... chỉ còn lại nơi ta là mắt bão
Mọi thứ đã không còn là của ngày xưa, nước mắt đã cạn khô đến nỗi không còn rơi được nữa , lời nói cũng
nghẹn lại trong lòng ta...
" Một người bỏ một người đi
Một bài thơ dở dang vì lãng quên
Giữa trời sao mọc lênh đênh
Một đàn cá lội buồn tênh chân cầu
Một người đi mất từ lâu
Để người kia hát về đâu hỡi người
Hoa bâng khuâng rụng không lời
Chim bay ngơ ngác cuối trời hoàng hôn..."
Khi thực tại không được như mong đợi , người ta vẫn thường ngoái lại phía sau lưng,
Khi mình ngoái lại phía sau lưng thì lại chỉ còn nhìn được một vùng tím lạnh , sầu bi . Oán trách ông trời nghiệt
ngã hay số phận vô tình?
Bể khổ sẽ dìm người ta xuống tận cùng của sự đau buồn và cô độc.
Ngày hôm qua là một giấc mơ buồn
Nhưng em vẫn thấy em là người hạnh phúc
Vì em có được điều người ta mong nhất
Là một tình yêu đẹp nhất trong đời
Những buổi chiều về mình vẫn có đôi
Anh vẫn đợi chờ em giữa phố phường ngập nắng
Một tình yêu đẹp và trong trắng
Giữa những tính toan vụn vặt đời thường
Em đã có một người để nhớ để thương

Để xây một lâu đài trên mặt đất
Một lâu đài với những bông hồng đẹp nhất
Sẽ đón anh sau bận rộn một ngày
Gia tài của em là một cái nắm tay
Là đôi mắt nhìn sâu trong đôi mắt
Là những bối rối ngập ngừng mong manh nhất
Là hương cốm mùa thu trên phố êm đềm...
Ngày hôm qua là một giấc mơ buồn
Khi em tiễn anh đi không bao giờ về nữa
Cơn bão vẫn đợi ngoài cánh cửa
Em lo nơi anh về chẳng có mùa xuân
Hạnh phúc mong manh tưởng đã ở rất gần
GỬI NGƯỜI EM YÊU
Nhưng lại như cánh chim bay về miền ký ức
Hạnh phúc là khi em thấy anh gần nhất
Nhưng nơi em về- nơi ấy lại không anh...
N u có m t ngày...ế ộ
Nếu có một ngày anh không yêu em?
Xin hãy xóa dùm em câu chuyện cũ
Xin hãy để cho tình yêu dang dở
Ngủ im lìm trong kí ức phôi pha
Nếu có một ngày, anh quên đi kỉ niệm
Của một thời bỏng cháy khát khao
Mong anh hãy tìm về nơi ấy
Gửi những vui buồn một thuở yêu em
Em rất sợ ngày mai sẽ đến
Có bóng hình người khác trong anh
Có tình yêu sau bước qua tình yêu trước
Để nỗi buồn đuổi dài theo năm tháng…không Anh!
Nếu có một ngày anh không yêu em?

Anh hãy viết lời thề xưa lên giấy
Nhờ ngọn lửa gửi về phương ấy
Phút yêu nào, tan theo khói mây.
Trong lòng em có lẽ chỉ đắng cay
Chỉ còn những tủi hờn ngơ ngác
Chỉ có vậy em mới quên nhanh nhất
Kẻ “phụ tình” một thuở rất yêu
Ngày hôm nay Anh ở rất xa Em
Em viết về tình yêu thương da diết
Về nỗi buồn chia rẽ hai chúng mình
Tất cả y hệt những điều Em viết.
Những câu chuyện mà ta vẫn thường nghe:
Rằng thiếu biệt ly hạnh phúc khó giữ
Không có chia ly làm sao gặp gỡ
Mà chỉ cãi nhau, xích mích, bất hòa.
Đã đành, lời khôn ngoan của người ta
Nhưng mà Em không thể nào biết được
Em chỉ muốn tất cả đều trái ngược
Nói với Anh rằng: – Ta đừng chia ly!
Em nghĩ là em hiểu những lời kia
Vai kề vai – không biết buồn, biết rét
Mà nếu có cãi nhau, thì cũng được
Cũng còn hơn là sống cảnh biệt ly!
GỬI NGƯỜI EM YÊU
Giữa đêmvắng !!
Lòng chợt vắng...
Buồn hiu hắt....
Và....
Nước mắt chợt rơi....
Tình yêu....

Là cái gì??
Yêu???
Từ bé cứ hay mơ mộng...
Khi lớn lên...Mình sẽ có 1 người để yêu thương..để chăm sóc...và được chiều chuộng..
Nhưng !!
Khi lớn lên...
Lúc trưởng thành...
Chợt ...Nhận ra...
Ngày bé..Mơ mộng nhiều quá...
Vì...Sự thật không phải như ta mơ mộng...
Sự thật là....
Khi yêu...
Sẽ áp lực vì...ranh giới của " Ít " và " Nhiều "
Lo sợ vì ... sẽ mất người yêu...
Lại đau buồn vì...Chẳng được hiểu...
Lại...Khóc lóc vì..Khoảng cách và thời gian...
Lại lặng lẽ...vì không còn được thấu hiểu...
Lại cách xa vì mất dần sự cảm thông...
Rồi....
Tình yêu lại chuyển sang : Lo sợ...
Chẳng phải...Yêu là thương ...
Yêu là....Gì...
Khi ngày bé ta là 1 đứa con nít thích vòi vĩnh...
Khi ngày bé ta loanh quanh chỉ trong nhà...
Khi ngày bé ta rượt đuổi và...cút bắt...
Khi ngày bé ta ngây thơ ... và ngỡ..Tình yêu đẹp lắm...
Còn bây giờ ???
Thì sao???
Ta ngồi đây....Xót xa..Vì ta.. : Yêu anh nhiều quá...
Anh bảo....Em đã mắc một vấn đề ...

Đó là : em Yêu anh quá nhiều! Nhưng em yêu không đúng cách !
Có lẽ...Anh đúng....
Thời gian...
Khoảng cách....
Nhớ nhung...
Mệt mỏi...
Đau đớn....
Lo lắng...
Vâng ạ !
Em...Đã Yêu anh nhiều wá....
Dành thời gian...cho anh nhiều wá...
Để anh chi phối nhiều quá...
Em...Đã sai rồi...
GỬI NGƯỜI EM YÊU
Em sẽ không thế nữa..
Hoàn toàn khác !!
Đã khi nào người khẽ gọi tên ta
Lúc buồn, người một mình ngồi khóc
Rồi khi nào người quay lưng nhìn lại
Nhìn ta đi, vui sướng cả buổi chiều.
Trong sâu thẩm tâm hồn người vẫn giữ
Riêng một chỗ, có phải dành cho ai
Hay chỉ là một nơi không ánh sáng
Người để dành vùi lấp những nỗi đau.
Có bao giờ người nắm lấy tay ta
Kéo lên từ bờ vực chán nản
Hãy bắt lấy, đừng để ta tuột mất
Ta yếu đuối, sợ hãi và đau khổ
Một lần nữa thôi, người sẽ giết chết ta.
Ta nhìn thấy tâm hồn người trống rỗng

Người đang yêu, có phải là ta
Ta nghe thấy nhịp tim người thổn thức
Người đang yêu, không phải là ta.
Khi yêu người, ta chết đi một ít
Phần còn lại hấp hối theo thời gian
Xin cứu lấy, đừng để ta khốn khổ
Bằng tình yêu người sẽ dành cho ta.
Nhanh lên đi, đừng để ta chờ đợi
Vài phút nữa thôi, ta sẽ là ngọn gió
Bay đi rồi, người sẽ đánh mất ta.

×