Tải bản đầy đủ (.docx) (16 trang)

Bai hat ve bien

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (155.83 KB, 16 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span>TUYỂN TẬP CÁC BÀI HÁT, BÀI VĂN HAY VỀ BIỂN, VỀ CHUYỆN TÌNH CỦA BIỂN Sưu tầm: Trần Thị Lan Anh Giáo viên Trường TH Thạch Lạc. Chuyện tình của biển. Thanh Tùng. Ngày xưa, biển không có cát như bây giờ Ngày xưa, biển không có sóng vỗ bờ ... Và gió, gió hát thật êm Và mây, mây trôi thật hiền Biển ngây thơ, và biển không như bây giờ ... Rồi một ngày em đến, biển hát em nghe bài hát có đôi câu chuyện buồn Rồi một ngày em đến, biển hát em nghe bài hát có những niềm vui thật vui Rồi một ngày em vắng, làn gió nhớ tóc ai, bờ cát nhớ chân ai, để sóng hát ru miệt mài Rôì một ngày em vắng, biển nhớ mong ai biển thức đã bao đêm, biển thấy trong mình có một trái tim... Ôi ngày xưa ngày xưa, lặng nghe tôi kể chuyện ngày xưa... Ôi tình yêu tình yêu, tình yêu... lỗi tại tình yêu! Nếu em không biết gì về chuyện tình của biển Nếu thật em không biết gì, tôi sẽ kể ... em ... nghe. Thuyền và biển. Thơ Xuân Quỳnh. Nhạc: Phan Huỳnh Điểu Chỉ có thuyền mới hiểu Biển mênh mông nhường nào Chỉ có biển mới biết Thuyền đi đâu về đâu Những ngày không gặp nhau Biển bạc đầu thương nhớ Những ngày không gặp nhau Lòng thuyền đau rạn vỡ Nếu từ giã thuyền rồi Biển chỉ còn sóng gió.

<span class='text_page_counter'>(2)</span> Nếu phải cách xa anh Em chỉ còn bão tố Nếu phải cách xa anh Em chỉ còn bão tố. Biển, nỗi nhớ và em. Phú Quang. Anh xa em, trăng cũng chợt lẻ loi thẫn thờ Biển vẫn thấy mình dài rộng thế Xa cánh buồm một chút đã cô đơn Gió âm thầm không nói Mà sao núi phải mòn Em đâu phải là chiều Mà nhuộm anh đến tím Sóng có nghĩa gì đâu Nếu chiều nay em chẳng đến Dù sóng đã làm anh nghiêng ngả vì em.. Nỗi nhớ con thuyền (chép từ trang web của Hồng Dũ) Có nỗi nhớ nào, ồn ào như biển nhớ con thuyền Có nỗi nhớ nào, hơn nỗi nhớ, khi em xa anh Mênh mang sóng gần, từ đáy lòng anh tuôn ra Không chút yên lặng, ngày đêm thao thức vỗ bờ... Bến xưa kia, con thuyền xa nhớ bến đậu, Lãng quên anh, vì đâu sao em chẳng nói Để từ đó, sóng hát lên bài tình ca, Dù bến vắng, cho trái tim hoài đam mê Và con sóng, dạt trôi theo tháng năm buồn Đã xa rồi, lòng ko sao nguôi hết thương yêu.... Biển khát. Trương Ngọc Ninh. Biển lỗi lầm! Để cho con sóng chứa đầy bão dông Em lỗi lầm! Để con tim anh mang bao đớn đau Em tiễn anh đi ngày nào dù biển có sóng, sóng cuốn vào nhau Em đón anh về lạc nhau con sóng tìm về nơi đâu ... Biển khát, biển khát bờ Em khát anh như nắng khát chờ mưa Tình yêu, đầy bão dông.

<span class='text_page_counter'>(3)</span> giây phút mong manh em bội ước tình anh Biển khát, biển khát bờ Em vẫn yêu anh, con sóng vẫn đợi chờ Tình yêu ấy là cơn bão giông sóng xô bạc đầu Tình của anh vượt qua đớn đau trái tim hiền hòa chẳng thể xa cách sóng về bến bờ Còn tình yêu ấy lỗi lầm sẽ qua Còn tình yêu ấy lỗi lầm sẽ qua .... Sao biển. Phạm Minh Tuấn Tôi yêu biển, và tôi yêu em Một mái chèo rẽ sóng trong đêm Một con tàu mang khát vọng trong tim Về quê hương về quê hương, thuở còn bom đạn Một tấm lòng đẹp ánh trăng soi Một con người tung lưới ngang trời Vì quê hương vì quê hương Hôm nay và mai sau. Sao biển, ngôi sao biển Sao nhớ ai vì đâu không nói Sao thương ai vì đâu không nói Hãy nói đi hãy nói đi Nói đi - Một lời nồng nàn.. Chút thơ tình người lính biển Thơ: Trần Đăng Khoa. Nhạc: Hoàng Hiệp Khi chia tay anh dạo trên bến cảng Biển một bên và em một bên Biển ồn ào, em lại dịu êm Anh như con tàu lắng sóng từ hai phía Biển một bên và em một bên Cho dẫu mai đây xa ánh đèn thành phố, anh đến buông neo nơi thăm thẳm ánh sao trời Anh vẫn thấy đời không lẻ loi biển một bên và em một bên Đất nước gian lao chưa bao giờ bình yên, cơn bão chưa ngưng trong tâm hồn biết bao người Anh đứng gác trời khuya đảo vắng biển một bên và em một bên.

<span class='text_page_counter'>(4)</span> Cho dẫu nơi kia thôi không còn biển nữa không có em yêu anh chỉ còn với cỏ Cho dẫu thế thì anh vẫn nhớ biển một bên và em một bên Biển một bên và em một bên ..... Biển cạn. Nguyễn Kim Tuấn. Có người từ lâu nhớ thương biển Ngày xưa biển xanh không như bây giờ biển là hoang vắng Lời tôi nhỏ bé tiếng gió thét cao biển tràn nỗi đau Tình em quá lớn sóng cũng vỡ tan đời tôi đánh mất Giấc mơ không còn biển xưa đã cạn Vắng em trên đời biển thầm than khóc ngàn lòng với tôi Cùng tôi biển chết, cùng em biển tan Ngàn năm nỗi đau hóa kiếp mây ngàn cô đơn biển cạn. Có người hẹn tôi tới phương trời Biển xưa lắng nghe trắng xóa nỗi niềm biển không lên tiếng Ðời tôi nhỏ bé trước những khát khao chìm trong nỗi đau Tình em quá lớn với những đam mê làm nên oan trái Sóng reo não nề hải âu không về Vắng em trên đời biển thầm than khóc ngàn lần với tôi Cùng tôi biển chết, cùng em biển tan Ngàn năm nỗi đau hóa kiếp mây ngàn cô đơn biển can. Phố biển. Thanh Tùng Một lần gặp trên phố biển, Một lần như đã nên quen Mà rồi nào ai có hẹn Mà sao anh đến thăm em? Đường về nhà em phố nhỏ Xôn xao lá hát trên cây Cửa nhà ai hé mở Để nghe con sóng hát mê say. Sóng vẫn nói với em rằng Ô tình yêu là thế đấy Một thoáng bối rối môt phút mong chờ tình yêu thật dễ thương. Đường về nhà em rất gần Chia tay gió hát bâng khuâng.

<span class='text_page_counter'>(5)</span> Và lòng em ngỡ ngàng Chợt nghe con sóng hát miên man. Và rồi một hôm phố biển Nơi anh đã bước bên em Băn khoăn nghe con sóng hỏi Bàn chân ai đã lãng quên? Đường về nhà em phố nhỏ Chơ vơ lá úa trên cây Cửa nhà em vẫn mở Chờ bàn chân ai đến nơi đây. Sóng vẫn nói với em rằng Ô chờ mong là thế đấy Thật rất đáng ghét thật đáng dỗi hờn Sao càng mong lại nhớ hơn? Đường về nhà em rất gần Sao lâu chưa thấy anh sang Vì rằng quên lối về Hay là từ lâu anh đã quên em? Vì rằng quên lối về Hay là từ lâu anh đã quên em?. Biển nghìn thu ở lại. Trịnh Công Sơn. Biển đánh bờ, Xôn xao bờ đánh biển Đừng đánh nhau ... Ơi biển sẽ tàn phai Đừng gạch tên vì yêu đừng xé nát Biển là em ngọt đắng trùng khơi Biển nghìn thu ở lại, nghìn thu ngậm ngùi Biển đánh bờ, Xôn xao bờ đánh biển Đừng đánh nhau ... Ơi biển sẽ tàn phai Đừng gạch tên vì yêu đừng xé nát Biển là em ngọt đắng trùng khơi. Biển trắng. Nguyễn Đức Trung Biển chiều lồng lộng, hoàng hôn chợt xuống rơi rơi trên phím đàn..

<span class='text_page_counter'>(6)</span> Để nghe miên man, rì rào sóng vỗ, hát đôi câu tình ca. Nghe sao bâng khuâng, tiếng hát yêu thương, gửi ai theo gió biển. Vì sao lấp lánh, đùa trong sóng nước, nghe xao động tim ta Lối về biển trắng lao xao trong gió chiều. . u . . ừ . . ơ . . Biển trong tim ta, biển hát yêu thương tháng ngày nhớ lời ... biển ru.... u .... Hãy là biển trắng yêu thương như ước mơ. . u . . ừ . ơ Biển như câu thơ, biển nhớ thương ai ? thoáng nghe trong chiều ... biển ru ... u.... Buổi chiều một mình Ngồi nghe sóng vỗ, quên sao bao kỷ niệm Lòng chợt bâng khuâng, bạc màu muối trắng, thắm đôi vai trùng dương Sóng sẽ hát mãi, tiếng hát ước mơ, cùng ta trên đất biển Biển là sức sống biển mang thiếng hát ... mênh mông tình quê hương. Biển sáng. Phạm Trọng Cầu & Trịnh Công Sơn Sóng ru ngàn đời, lời hát của biển khơi Tàu ra đi, và buông lưới tung ngang trời Có những chàng trai, vì quá yêu biển khơi Lòng thênh thang, tựa như những áng mây trôi Ra đi suốt bốn mùa Niềm vui theo cá trên thuyền về Vì tình yêu ... sống một đời trong nắng mưa Khi giông bão bất ngờ Mẹ âu lo ... lòng khát khao một sớm mai đầy nắng Biển sáng ... Cánh chim hải âu nhẹ vút lên trời cao Lòng xôn xao ... vì trời xanh như mầu áo Sóng xô trời chiều Để nhớ tóc người yêu Biển lặng yên ... là một tiếng hát cho nhau.

<span class='text_page_counter'>(7)</span> Biển hát chiều nay. Hồng Đăng. Chân trời rất xanh gọi nắng xôn xao Con thuyền rất vui, và gió hát ngọt ngào Môi cười rất xinh lung linh màu áo Mây trắng gợn lên những cánh chim hải âu Có gì sáng nay mà nắng xôn xao ? Chân trời vẫn xanh màu nắng rất ngọt ngào Theo luồng cá bay đan trên biển lớn Câu hát gợi lên bao khát khao đại dương Ơi biến Việt Nam, ơi sông Việt Nam! Qua bao nhiêu thăng trầm mà chiều nay vẫn dịu dàng Vùi sâu dưới đáy những gì yêu thương Biển lại hát tình ca biển kể chuyện quê hương Mỗi một tình yêu, mỗi một cuộc đời Qua bao nhiêu thăng trầm lửa thử vàng mới nên người Biển xanh vẫn nhắc những lời yêu thương Biển lại hát tình ca biển kể chuyện quê hương. Bên em là biển rộng. Bảo Chấn. Tình ơi sao đi mãi nên sông dài mênh mông Bàn tay ôm nỗi nhớ xôn xao biển rộng Vì em mất anh mất anh Mùa xuân đã qua rất nhanh Còn chăng nỗi đau nỗi đau tuổi xanh Tình anh như cơn lũ cuốn đôi bờ mưa giông Tình em như sông vắng trong xanh phẳng lặng Mùa thu đã qua đã qua Mùa đông đã sang đã sang Tình đã ra đi vội vàng Khi anh xa em, sóng thôi không xô bờ Khi em xa anh, đá bơ vơ Con sông lang thang đã khô nơi đầu nguồn Bên em bên em, biển đã chết Mùa đông đã sang đã sang Tình đã ra đi vội vàng Mùa đông đã sang đã sang Tình đã ra đi vội vàng.

<span class='text_page_counter'>(8)</span> Biển nhớ. Trịnh Công Sơn Ngày mai em đi biển nhớ tên em gọi về gọi hồn liễu rũ lê thê gọi bờ cát trắng đêm khuya Ngày mai em đi đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ sỏi đá trông em từng giờ nghe buồn nhịp chân bơ vơ Ngày mai em đi biển nhớ em quay về nguồn gọi trùng dương gió ngập hồn bàn tay chắn gió mưa sang Ngày mai em đi thành phố mắt đêm đèn mờ hồn lẻ nghiêng vai gọi buồn nghe ngoài biển động buồn hơn Hôm nào em về bàn tay buông lối ngỏ đàn lên cung phím chờ sầu lên đây hoang vu Ngày mai em đi biển nhớ tên em gọi về triều sương ướt đẫm cơn mê trời cao níu bước sơn khê Ngày mai em đi cồn đá rêu phong rủ buồn đèn phố nghe mưa tủi hờn nghe ngoài trời giăng mây tuôn Ngày mai em đi biển có bâng khuâng gọi thầm ngày mưa tháng nắng còn buồn bàn tay nghe ngóng tin sang Ngày mai em đi thành phố mắt đêm đèn vàng nửa bóng xuân qua ngập ngừng nghe trời gió lộng mà thương.

<span class='text_page_counter'>(9)</span> Ru em tiếng sóng biển. Dương Thụ. Tiếng sóng xô bãi cát tiếng biển xanh đang hát tiếng sóng dội về....bài hát khơi xa Nắng sớm long lanh thế tiếng sóng mênh mông thế sóng hát ru em, biển rất dịu hiền Tiếng sóng âm vang mãị.. tiếng biển âm vang mãi Tiếng sóng rì rào thật khó quên, hắt tóc em xanh lắm, hắt mắt em xa lắm Hắt dấu chân em một sớm mùa hè Tiếng sóng biển, hắt tia nắng đầu tiên Tiếng sóng biển, khát khao mối tình yêu trong sáng. Biển đêm. Vĩnh Cát. Nửa đêm, biển mệt nhoài vì suốt ngày ầm ỹ,nên đã, nằm ngủ yên. Hàng thông, reo gọi gió, giờ mệt, cũng đứng yên. Nửa đêm, chỉ có cát còn thèm lời tình tự, thèm sự vỗ về, của sóng. Anh cô đơn, anh cô đơn, ngàn lần trước biển. Khi vắng em, thiếu em, anh mong em, giờ có em ở bên, để nghe sức sống trong nước biển, để nghe anh trăng gọi biển vàng, từng con sóng đêm lạnh, thiêu đốt trái tim anh. Biển ơi, giữa trời đêm lộng gió tìm ai. Biển, biển ơi, thức cùng em có triệu ngàn tinh tú và mênh mông, thời gian. Biển, biển ơi, nơi xa vời, em có biết chăng, anh gọi em cồn cào tiếng sóng. Nếu nơi ấy, em thấy lòng xao động, là tình anh vang vọng ngóng em. Biển, biển ơi, giữa trời đêm lộng gió, tìm ai. Biển, biển ơi, thức cùng em có triệu ngàn tinh tú và mênh mông, thời gian. Biển, biển ơi, nơi xa vời em có biết chăng, anh gọi em cồn cào tiếng sóng..

<span class='text_page_counter'>(10)</span> Nếu nơi ấy, em thấy lòng xao động, là tình anh vang vọng ngóng em, là tình anh vang vọng ngóng em. Biển chờ. Bảo Chấn Tôi vẫn chờ Nghe biển trôi âm thầm Nghe biển hát yên lành Bài hát ru êm Tôi vẫn chờ, bàn chân em ghé về Một ngày xanh nắng hè, em sẽ về Tôi vẫn chờ em mãi đếm sao khuya tìm mắt ai Lá thu rơi tiếng thở dài Sao muà thu tàn phai đông đã về Còn mình tôi với biển rộng Tình mênh mông gió đông về đến bao giờ. Biển ngày mưa. Dương Thụ. Biển xa vắng chìm trong gió mưa Từng con sóng từng con sóng vỗ bờ Về tìm trên cát tình không dấu mờ Bờ cát ướt làm sao có đá tạc vọng phu Mưa giăng trên biển Mắt ướt hoen mờ biển ướt mưa Sao anh không hẹn vẫn ước hẹn chuyện cũ xưa Sao anh không trở lại Sóng vỗ buồn tủi biển thiếu anh Gió dẫu không lời vẫn nhớ thương hoài ngày đâm thổi mãi Biển xa khuất chìm trong gió mưa Biển vẫn hát từng con sóng vỗ bờ Bài tình ca ấy giọng mưa mát lạnh Ngồi trên cát làm sao như đá tạc vọng phu Mưa giăng trên biển Mắt ướt hoen mờ biển ướt mưa Sao anh không hẹn vẫn ước hẹn chuyện cũ xưa Sao anh không trở lại Sóng vỗ buồn tủi biển thiếu anh.

<span class='text_page_counter'>(11)</span> Gió dẫu không lời vẫn nhớ thương hoài ngày đâm thổi mãi Biển xa khuất chìm trong gió mưa Biển vẫn hát từng con sóng vỗ bờ.. Sóng nhớ. Chưa biết Mênh mông xanh xanh ngát bát ngát Biển một thời đã qua Nghe trong tim khao khát ti ếng hát Tựa một thời đã xa Xanh bao la xanh tận chân trời Mình đi bên nhau đến tận cuộc đời Biển ơi, còn nhớ... Con sóng xưa nay còn đâu Con sóng thủy chung bạc đầu Ai đã quên câu hẹn xưa Cho sóng ăn năn ngàn năm Sóng nhớ, ớ ơ... sóng nhớ... ớ ơ... Khi yêu nhau yêu cả thế giới, dù là lời dối gian Khi quên nhau quên mất tiếng hát, dù ngọt ngào dễ thương Yêu nhau đi cho tình tuyệt vời Để khi quên nhau đến hận cuộc đời Người ơi, còn nhớ... Con sóng xưa nay còn đâu Con sóng thủy chung bạc đầu Ai đã yêu nhau rồi quên Cho sóng ăn năn ngàn năm Sóng nhớ, ớ ơ... sóng nhớ... ớ ơ... Khi yêu nhau yêu cả thế giới, dù là lời dối gian Khi quên nhau quên mất tiếng hát, dù ngọt ngào dễ thương Yêu nhau đi cho tình tuyệt vời Để khi quên nhau đến hận cuộc đời Nguời ơi, còn nhớ... Con sóng xưa nay còn đâu Con sóng thủy chung bạc đầu Ai đã yêu nhau rồi quên Xin sóng ăn năn ngàn năm Ai đã yêu nhau rồi quên Xin hãy cho tôi bình yên.

<span class='text_page_counter'>(12)</span> Xin hãy cho tôi bình yên Xin hãy cho tôi bình yên. Biển và ánh trăng. Dương Cầm Nghe biển xanh dịu dàng ru êm. Ru từng con sóng mơ màng. Ru lời yêu thương nồng nàn. Ru bờ môi ngọt hương đêm.... Em vầng trăng dịu hiền lung linh. Như ngàn sao sáng đêm diệu kì. Như ngàn mây vờn trên sóng biếc. Để cuốn em về, gọi ánh trăng về cùng ai... Biển anh xanh lắm... Biển mênh mông lắm... Như tình anh ấm áp... Như ngàn con sóng cuốn vẫn mãi yêu em... Nhẹ nâng câu hát... Dịu dàng êm ái... Em vầng trăng trên cao... Mang tình yêu theo mây và gió... ... Biển anh xanh mầu mắt em dịu dàng... Biển mênh mông, biển hát lời yêu thương nồng nàn... Câu hát em nhẹ vút bay cùng ánh trăng vàng. Goi tên anh tình yêu, yêu đầu... ... Tình ta mãi mãi. Dài theo năm tháng. Như biển xanh sóng cuốn xô bờ, yêu mãi ánh trăng. Biển tình yêu. Chương Đức. [4/4 - C] Ta quen nhau chiều biển sóng dịu êm. Chập chờn cánh hải âu quấn vân hình đá hoa Mình hứa sẽ không rời xa nhau Bên nhau, không bao giờ xa cách Ta yêu nhau trời chiều sóng dịu êm. Và từng cánh hải âu cũng như mặt biển xanh.

<span class='text_page_counter'>(13)</span> Biển sóng hát khúc tình ca Biển tình bao la Đắp xây chuyện chúng ta Sóng dạt dào Chiều lộng gió rì rào Biển sóng êm đềm khi hoàng hôn xuống Cánh hải âu dần dần khuất nơi nào Một mình giữa biển đời tình không đổi thay Đi bên anh lòng hát khúc tình ca Giữ lấy cuộc đời, giữ lấy tình nở hoa Dù biển sóng cuốn xô đời ta Vẫn bên nhau mãi, không rời xa.... Biển vắng. Tùng Giang Biển vắng hoàng hôn không bóng người Mờ xa đôi cánh chim rã rời Cát vàng đâu gót chân tình nhân Hờ hững mây buồn vương theo gió Chợt thấy hồn miên man nỗi sầu Niềm đau vây kín quên nụ cười Sóng còn xô mãi bên bờ xa NGười đã quên rồi tôi vẫn thương Xưa em bảo rằng yêu nhau thật lòng Đừng đem gian dối lên đôi môi Cho nhau nụ cười Cho nhau cuộc đời Tình mình muôn kiếp không hề phai Tình đó giờ đây xa khuất mờ Đường đời muôn lối chân mõi mòn Khóc thầm cho kiếp thân lẻ loi Biển vắng riêng mình ta với ta. Mưa trên biển vắng. Je N'oublierai Jamais. Nhạc Pháp. Lời Việt: Nhật Ngân. Mưa buồn mãi rơi trên biển xưa âm thầm Ôi biển vắng đêm nao tình trao êm đềm Cơn sóng nào gợi lên nỗi đau trong em Bao nhiêu chiều lang thang một mình..

<span class='text_page_counter'>(14)</span> Anh giờ đã như mây dạt trôi phương nào? Em còn mãi nơi đây ngồi ôm kỷ niệm Ôi cách biệt đêm nào bước chân đôi ta Âm thầm sóng đã xóa nhòa những bước êm Tình như bóng mây, ngàn năm vẫn bay Mây ơi mây hỡi, cánh mây giang hồ Ngày tháng lênh đênh, bờ bến nơi đâu? Biết chăng tình em, mãi luôn chờ mong!. Biển xanh tình nồng. Chưa biết. Biển xanh nhấp nhô, mây trời dật dờ Lượn bay trong gió, không hẹn mà chờ Còn trong giấc mơ, trên ghềnh một mình Nhìn ai xua sóng, bao hình bóng Ước chi anh như mây leo xuống Kéo chân em theo mây phiêu lãng Vạt nắng lung linh, lung linh trên tóc Tóc em khô đong đưa vai mềm Mãi bên anh bên anh không chán Níu đôi chân đem tơ giăng lối Chỉ có anh thôi xôn xao phơi phới Biết cho nhau tim run ban đầu Biển xanh sống đôi, vai trần tuyệt vời Ngồi phơi trên cát, em đẹp vạn ngày tình yêu ái ân, xin được một lần Màu da hong nắng, khi hè tới Ước chi anh như mây leo xuống Kéo chân em theo mây phiêu lãng Vạt nắng lung linh, lung linh trên tóc Tóc em khô đong đưa vai mềm Mãi bên anh bên anh không chán Níu đôi chân đem tơ giăng lối Chỉ có anh thôi xôn xao phơi phới Biết cho nhau tim run ban đầu. Chút tình cho biển. Chưa biết.

<span class='text_page_counter'>(15)</span> Biển đó, mà sao yên lặng quá, ai đi ai ở ai buồn hơn Biển đó, chỉ còn ta vơí đá người đi ta ở chẳng ai vui Biển đó, đèn thuyền ai mờ tỏ, cánh dừa ghê đá bóng đơn côi Biển đó nhấp nhô con sống nhỏ cô đơn ta bước dạo trên đường Dẫu biết ngày chia tay sẽ đến sao lòng ta cứ mãi miên mang Cuộc vui nào mà không tàn, mộng ước ngày mai em trở về Mông ước một ngày em trở lại, và thôi mỗi cánh chim bay Đứng bên nhau, giữa trời biển vắng Chút tình nầy xin gởi lại người xưa. Biển chiều. Tuấn Phương. Anh có nghe em hát biển chiều Từng con sóng lao xao bờ cát trắng Tựa trong gió mùa về đàn hải âu dịu dàng chở nắng Xôn xao lòng em khi biển hát dịu êm Sâu kín trong lòng em biển chiều Từng con sóng lao xao ngoài năm tháng Tình yêu ơi dịu dàng xua bao nỗi nhọc nhằn cay đắng Em trao tình anh khi biển hát dịu êm Em xin yêu em trọn đời như con sóng vỗ ngoài biển khơi suốt cuộc đời ôm mãi bến bờ Sóng mãi bắt đầu cùng bờ như nơi nào trong con tim em . . . Em xin yêu Anh trọn đời như con sóng vỗ ngoài biển khơi suốt cuộc đời ôm mãi bến bờ Sóng mãi bắt đầu cùng bờ như nơi nào trong con tim Em . . . yêu Anh. BÀI VĂN HAY VIẾT VỀ BIỂN Đề bài:. Hãy tả cảnh biển quê em. ( Bài làm của Nguyễn Diệu Huyền - Trường THCS Lê Lợi - Quy Nhơn) "Bãi biển Quy Nhơn tôi đẹp lắm. Buổi sáng, mặt trời soi nắng vàng, mặt biển lấp lánh như có hàng ngàn viên kim cương. Buổi trưa, mặt trời như giận dữ, rọi một một luồng ánh sáng xuống mặt biển. Buổi chiều, biển khoác lên mình chiếc áo tím hồng của hoàng hôn. Buổi tối, biển thật huyền bí với tấm áo màu đen và lấp lánh những ngọn đèn hải đăng không ngừng chớp đỏ.

<span class='text_page_counter'>(16)</span> Tôi đứng trên bãi cái, sóng biển tràn vào rồi lại trôi về dòng nước xanh biếc, khi sóng biển dạt vào trong tôi, tôi có cảm giác được vị thần sóng đưa ra khơi để tham gia vào sự sống dưới làn nước trong vắt kia. Vô cùng đẹp, vô cung tràn trề sự sống. Mặt biển xanh, bầu trời xanh, những dãy núi xanh vô tận. Giữa những màu xanh ấm áp đó nổi bật nhất có lẽ là bãi cát vàng mịn màng. Bãi cát giống như một tấm nhung lụa khổng lồ, trải dà cả một bờ biển. Đứng trên đó, tôi có cảm giác như mình đang đứng trong "tiệm bán vải" của thiên nhiên. Tấm vải của bầu trời, tấm vải của mặt biển, tấm vải cát ... Chiều chiều lũ trẻ thường chạy nhảy, nô đùa dưới bãi cát vàng này để thả diều. Tôi cũng vậy, cũng thả diều. Chiếc diều của tôi thả hok đơn thuần là chiếc diều, thả diều không đơn thuần là tôi cầm nó và đưa lên bầu trời xanh bao la kia. Mà chúng là cả một tâm tình, một suy nghĩ của tôi. Tôi thích tâm hồn mình trở htành chiếc diều kia để nó mãi mãi trong sáng. Tôi thích suy nghĩ của mình là mặt biển xanh biếc kia để suy nghĩ được thông suốt. Tôi yêu lắm những buổi hoàng hôn có từng đàn chim hải âu bay về cái tổ thân yêu của chúng....yêu sao những buổi tối, những chiếc thuyền lớn ra khơi chỉ để lại những chiếc xuồng nhỏ. Sóng ban đêm như lạnh hơn ban ngày. Vì sao thế nhỉ? tôi luôn đặt ra câu hỏi này vào những buổi tối mùa hè, tôi yên tâm tựa lưng mình vào bãi cát mịn màng Hoàng hôn là thời khắc mọi vật chìm vào màn đêm huyền ảo. Lúc đó, biển cũng mệt mỏi chìm vào đêm,nhưng vẫn không quên đánh sóng vào bờ. Phải chăng, vì mệt mỏi, biển "nhắm mắt"vội mà quên trùm chăn vào nên gió lạnh chăng? Tôi nghĩ lung tung. Nhìn ra xa, xa nữa là khơi. Nơi đó sẽ là nơi những mẻ lưới đầu tiên được đưa lên bờ.... Từ lúc nào không biết, biển đã trở thành người bạn tri kỉ của tôi. Điều gì vui, tôi cũng kể cho biển nghe, chuyện gì buồn biển đều giúp tôi chia sẻ bằng cách thổi vào mặt tôi một luồn gió lnạh mang từ biển lên làm tôi buồn buồn. Những đứa trẻ làng chài chiều nào cũng quơ chân, quơ tay trên làn nước kia. Tôi không biết bơi nên học theo chúng. Giờ thì tôi đã tiến bộ rồi. Giờ thì tôi đã đớn, tôi mới biết biển không vô tri, vô giác như mọi người nghĩ mà nó cũng có tâm tình giống con người vậy. Lúc buồn thì đánh sóng nhè nhẹ, lúc vui thì hào hứng, phấn khởi đánh sóng từng đợt mạnh....".

<span class='text_page_counter'>(17)</span>

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×