Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (229.32 KB, 3 trang )
NHẠC SỸ VĂN CAO
Ông còn có bí danh là Văn, sinh ngày 15/11/1923 tại Hải Phòng. Quê gốc
của ông ở thôn An Lễ, xã Liên Minh, Vụ Bản, Nam Định. Khi còn sống, ông ở tại
số nhà 108 phố Yết Kiêu, Hà Nội. Văn Cao mất ngày 10/7/1995.
Năm 1943, Văn Cao lên Hà Nội học dự thính trường Mỹ thuật Đông Dương.
Ông làm thơ, viết truyện in trên
Tiểu thuyết thứ Bảy, tham gia triển lãm tranh Duy
Nhất. Được sự giác ngộ Cách mạng, Văn Cao viết và phụ trách ấn loát cơ quan Phan
Chu Trinh, in sách báo, truyền đơn. Ông còn phụ trách đội danh dự diệt ác trừ gian.
Thời gian này ông viết:
Công nhân Việt Nam, Chiến sỹ Việt Nam. Đặc biệt là ca khúc
Tiến quân ca vào cuối năm 1944 đầu năm 1945, sau được chọn làm Quốc ca của nước
Việt Nam.
Sau Cách mạng tháng Tám năm 1945, ông là phóng viên và trình bày Báo Lao
động. Ngoài ra, Văn Cao còn tham gia vào việc chở tiền và vũ khí vào mặt trận miền
Nam. Bận trăm công ngàn việc nhưng thời gian này ông đã viết được nhiều ca khúc để
lại ấn tượng sâu sắc:
Trương Chi, Không quân Việt Nam, Hải quân Việt Nam,… Ông
còn là Uỷ viên chấp hành Hội văn hoá Cứu Quốc. Năm 1946, Văn Cao hoạt động ở
liên khu III. Sau đó, ông phụ trách tổ điều tra của công an Liên khu và viết báo Độc
Lập. Đây là thời kỳ thực sự sung sức nhất trong sáng tác của ông, các tác phẩm:
Sông
Lô (1947), Làng tôi (1947), Ngày mùa (1948), Toàn quốc thi đua (1948), Tiến về Hà
Nội (1949), Ca ngợi Hồ Chủ tịch (1949)…
lần lượt ra đời.
Sau năm 1954, Văn Cao là hội viên Hội Mỹ thuật; Hội nhạc sĩ; Uỷ viên chấp