Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (51.82 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<i>LÊ TĂNG ĐƯỢC</i>
Tôi đi cây ỏi chưa ra trái
Tơi về ỏi chín hái ba mùa
Tơi nhớ mùa mưa đi ngày năm đó
Tơi xa q khơng ngày hẹn hị
Nhìn lại cảnh vật vẫn cịn đó
Nhưng sao lịng tơi khơng có tình
Nhớ mình năm trước vẫn cịn nhỏ
Nhưng giờ nhìn lại thấy xác xơ
Có lẽ mơ ước đi tìm sống
Bỏ lại nơi này chuốc mênh mông
Ngày đi nghĩ lại mong khơng có
Để giờ trở về đau ê chề
Ê chề bây giờ ngõ vắng teo
Nhà xưa cảnh cũ héo trong trí
Để cho tâm hồn chết từ đây
Bồn bên hoang phế là đã hết
Một thoáng đi về chỉ số khơng
Ngày xưa mơ mộng lại thành trống
Đứng nhìn đau lắm ai biết khơng
Vì câu nghèo giàu khơng chung lối
Hay là dối mình như lúc xưa
Để cơn mưa chiều chợt ai đổ
Bên vai kẻ lạ mới thăm quê
Quê hương ơi hỡi quê hương ơi
Trời bình trước mặt là chua xóc
Nhìn lại cây ổi sang hàng ớt
Thì đau đớn lịng vì xác xơ
Khơng ai chăm sóc vì đời lỡ
Một kiếp phong trần lỡ người xưa
Nhìn lại đã trưa mưa đã dức
Nhưng lịng còn thấy nức nể ra
Tha rằng ngày xưa đừng xa xứ
Để nay trở về thành người dư
Chắc quê tránh khứ ta nhiều lắm
Nhưng mà cơng danh nên đắm mình
Đứng theo một mình cạnh cùng dáng
Khơng ai đón mừng vì lẽ sao
Nhìn mọi cảnh vật chợt đau xóc
Quanh đời thu gọn chỉ mình ta