Tải bản đầy đủ (.docx) (5 trang)

Phat bieu cua GV nghi huu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (99.7 KB, 5 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

Kính thưa :


- Ơng Nguyễn Văn Lụa Bí thư Đảng ủy xã Lộc Khánh,
- Ông Trần Minh Hắc –Chủ tịch UBND xã Lộc Khánh,


- Ơng Ngơ Văn Lâm - Hội trưởng hội CMHS,


- Ơng Nguyễn Hữu Qúy – Ngun bí thư Đảng ủy xã Lộc Khánh,
- Ông Nguyễn Duy Phương - Hiệu trưởng Trường THCS Lộc Điền.
Kính Thưa


Ban Gíam hiệu và Ban chấp hành cơng địan và tồn thể CB GV NV
trường THCS Lộc Khánh


Chiều nay - 1/12/2012 (nhằm ngày 18 tháng 10Âm lịch năm Nhâm
Thìn), trong căn phịng này, với sự hiện diện của : Đại diện Đảng ủy xã
Lộc Khánh ,đại diện quý phụ huynh và đầy đủ lãnh đạo nhà trường cùng
tất cả quý thầy cô làm cho khơng khí buổi họp mặt để chia tay với tôi -
một GV tới hạn nghỉ hưu thêm phần ấm áp, nghĩa tình và trang trọng.
Trong niềm xúc động dâng tràn, tơi muốn nói lên Điều tơi muốn nói với
những đồng nghiệp, những phụ huynh và Đảng ủy, chính quyền xã mà
tơi đã trực tiếp, gián tiếp cùng đồng hành trong suốt chặng đường hơn 09
năm tôi giảng dạy ở ngôi trường này, ở xã này!


Thưa quý Đảng ủy, Chính quyền địa phương, quý phụ huynh, quý thầy
cô !


Người ta nói Phụ nữ dễ mềm lịng. Tơi là phụ nữ nên cũng không ngoại
lệ. Thực sự, những ngày gần đây lịng tơi não nề lắm ! Bởi vì, tôi đang ở
một thời điểm để bước sang một ngả rẻ khác của cuộc đời nên tâm trạng
thật là khó tả ! Dẫu có học Tâm lý học lứa tuổi, biết được những đặc điểm


tâm lý của tuổi nghỉ hưu, nhưng khi bản thân tôi trải nghiệm thì mới
thấm thía hết được nỗi lịng của người trong cuộc.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Lúc này đây, tôi mới cảm nhận hết được bước đi thật mau của thời gian.
Nhớ ngày nào, tôi là một cô giáo trẻ, mới ra trường, chập chững bước vào
nghề dạy học – cái nghề mà tơi khơng dám nghĩ tới. Hình ảnh cơ giáo với
chiếc áo dài, dịu dàng trên bục giảng, là một cái gì thật cao vợi, xa vời
đối với tôi. Nhưng không hiểu sao nghề đã chọn tôi –một cô gái không tự
tin, không tư tin đến nỗi nói thành câu cũng q chậm.Tơi đã từng lo lắng
không ngủ được ở những tháng đầu khi đứng lớp . Nhưng thật may
những học sinh đầu tiên trong nghề dạy học của tôi lại là những học sinh
gần bằng tuổi tôi rất hiền ngoan và các em đã đồng cảm với tôi ngay từ
những trao đổi đầu tiên . Chính các em đã giúp tôi vượt qua trở ngại ban
đầu của bản thân mình và dần dần vững vàng đứng trước các em. Rồi từ
đó, bên cạnh cuộc sống đời thường nhiều khó khăn thử thách ,tơi đã
không bỏ cuộc, tôi đã vượt qua tất cả để lao vào công việc giảng dạy bằng
tất cả niềm đam mê, tình u và trách nhiệm. Chính nghề dạy học là một
ân nhân trời ban cho tôi. Nghề dạy học đã giúp tôi rất nhiều điều. Mỗi lớp
học trò qua đi, mỗi năm học kết thúc là trong tơi có thêm được nhiều
niềm vui, niềm hạnh phúc . Nghề dạy học với đồng nghiệp, với học sinh
đa dạng nhiều vẻ đã cho tôi nhiều kinh nghiệm, giúp tôi trưởng thành
hơn không những trong nghề nghiệp của mình mà cịn giúp tơi nhận ra
nghề dạy học thi vị biết bao, cuộc đời đẹp biết bao. Có người nói với tơi
rằng nghề dạy học thật là nhàm chán! Họ cho rằng đó là cái nghề mà
mỗi giáo viên cứ lặp đi lặp lại từng ấy kiến thức hết lớp này đến lớp
khác , hết năm này đến năm khác mà khơng biết chán . Nhưng họ có biết
đâu rằng tuy lặp đi lặp lại nhưng đối với từng lớp với những đối tượng
học sinh khác nhau sẽ có những thú vị riêng của nó.. Vì vậy mà có biết
bao giáo viên khơng những khơng thấy nhàm chán mà cịn u thích nữa.
Trong hơn 33 năm , hơn nửa đời người tôi đã dành trọn vẹn cho sự



nghiệp giáo dục huyệnnhà, tôi đã giảng dạy ở 3 trường:2 năm ở trường
THCS Lộc Hiệp, 22 năm ở trường Lộc Điền. và 09 năm 3 tháng ở
trường Lộc Khánh, Dù công tác ở trường nào, ở đâu tôi vẫn luôn lo
lắng mê say hết lịng với cơng tác của mình, và luôn đặt công việc giảng
dạy lên hàng đầu và ln cố gắng phấn đấu hồn thành tốt nhiệm vụ của
mình dù cuộc sống riêng tư của tơi có vơ vàn điều phức tạp…..


Trong giờ phút này, tơi muốn gửi gắm lại những đồng nghiệp của mình –
nhất là các thầy cô giáo trẻ vài lời nhắn nhủ:


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

bởi vì có áp lực trong công việc mới giúp ta không ù lì và bộc lộ
được khả năng , khẳng định được năng lực, bản lĩnh thần kinh của
mình. Hơn nữa khó khăn, thách thức luôn là một phần tất yếu không ai
tránh khỏi trong cuộc sống nhất là trên con đường phấn đấu .Hãy lạc
quan nhận ra chân lí ấy và hãy cố lên thì chắc chắn thầy cô sẽ vững
vàng vượt qua được .


- Các thầy cô hãy khiêm tốn không ngừng học hỏi trong mọi lĩnh vực –
nhất là trong cơng tác - để mình được ngày càng tiến bộ. Bởi vì, cuộc
sống là một dịng chảy của quy luật phát triển. Nếu chúng ta đứng yên, có
nghĩa là ta bị tụt hậu. Yêu cầu của vai trò người thầy trong xã hội hiện
nay không cho phép chúng ta bằng lịng với kiến thức, kinh nghiệm mình
đang có, mà phải ln học tập, khơng ngừng phấn đấu để nâng cao trình
độ, tay nghề bằng mọi cách . Có như thế thầy cơ mới đủ cơ sở tự tin
truyền thụ kiến thức chính xác cho học sinh và như thế mới tạo được
uy tín cho mình và nghề của mình. Và mỗi chúng ta mới thật sự xứng
đáng với sự tôn vinh của xã hội “ GV là những kĩ sư tâm hồn”.


- Các thầy cô hãy quan tâm đến học sinh nhiều hơn nữa ! Bởi vì, đối


tượng của nghề dạy học của chúng ta là con người - mà con người thì vơ
cùng phức tạp, học sinh lứa tuổi THCS lại càng phức tạp. Để uốn nắn,
góp phần cùng với gia đình dạy bảo các em nên người, trước hết, các
thầy cô phải hiểu và thương yêu các em. Thật sự, trong học sinh của
chúng ta có những em rất bất hạnh, rất đáng thương. Tình u thương
chân thành đối với học trị là một trong những yêu cầu của nghề dạy học
nên nó sẽ là động lực giúp các thầy cơ có thêm nhiều nghị lực để thức
dậy cái tâm, duy trì cái tâm, phát huy cái tâm để làm tốt nhiệm vụ trồng
<i><b>người vẻ vang của mình.</b></i>


- Các thầy cơ hãy có niềm tin và có tình u đối với cơng việc mình
đang làm, con đường mình đang đi. Ngạn ngữ có câu Mất niềm tin là
<i><b>mất tất cả Có tình u thì làm được mọi điều. Cho nên, mỗi chúng ta </b></i>
hãy gây dựng cho mình một niềm tin , một tình yêu mãnh liệt đối với
nghề của mình. Rồi chúng ta sẽ nhận được phần thưởng thật xứng đáng !
Thưa quý Đảng ủy, Chính quyền địa phương, quý phụ huynh, quý thầy
cô !


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

này, thương từ hàng cây, chậu kiểng, từng chiếc ghế đá…trong sân


trường – thương mái trường mà tôi đã cùng quý thầy cô, quý phụ huynh,
và Đảng ủy chính quyền xã nhà đã từng gắn bó ngay từ đầu mới thành
lập cịn nhiều khó khăn, thiếu thốn ; tơi u thương tất cả quý đồng
nghiệp đã và đang công tác với tôi tại đây, tôi hiểu và thương từng
người ; tơi rất u thương từng lớp học trị cũ, mới – các em như những
búp măng non ngây thơ , non nớt ở đầu cấp rồi dần lớn lên ở cuối cấp và
trở thành đồng nghiệp, thành những công dân tốt của xã hội mà tôi
luôn trân trọng dõi theo.


Đến giờ phút này, thật sự lịng tơi khơng muốn rời trừơng, không muốn


xa đồng nghiệp, xa học sinh và chưa muốn cất những trang giáo án vào
tiềm thức, nhưng biết làm sao được theo quy luật của cuộc sống, của
nghề nghiệp, tôi đành phải buông tay hạ cánh trong ngậm ngùi, tiếc nuối.
Ngày mai, tơi sẽ là một GV hưu trí, sống thầm lặng với gia đình , khơng
cịn có được niềm vui vì áp lực cơng việc nữa, khơng cịn được đứng chờ
bên đường mỗi trưa, mỗi sáng trong nỗi lo lắng , trong niềm mừng vui
nữa… và biết bao cái khơng cịn nữa. Sau ngày hơm nay, một trang đời
mới sẽ được mở ra với tôi. Hy vọng rằng trường và đồng nghiệp sẽ nhớ
đến tôi một GV hưu trí ln khao khát được giảng dạy, được làm việc .
Và hãy nghĩ đến tôi khi có khó khăn về chun mơn , chỉ cần một tín hiệu
tơi sẽ cộng hưởng ngay và sẽ trong khả năng của mình tơi sẽ khơng làm
bất cứ ai thất vọng!


Tơi hy vọng rằng những gì tơi bơc bạch hôm nay sẽ là môt chút nguồn
lực để động viên quý thầy cô trong những ngày tháng công tác sắp tới !
Trước khi chia tay mái trường thân yêu này , tôi rất muốn nói nhiều lần,
nói lời cảm ơn chân thành nhất của tôi đối với:


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

yên hơn và chính buổi chia tay này đã giúp tơi nhận ra tôi không qu á th
ảm khi bước sang một ngả rẽ mới! Một lần nữa tôi chân thành cảm ơn tất
cả.


Cuối cùng tơi xin kính chúc tất cả quý đại diện Đảng ủy xã Lộc Khánh,
quý phụ huynh học sinh , quý lãnh đạo nhà trường, quý thầy cô giáo luôn
dồi dào sức khỏe, luôn có niềm vui, hạnh phúc trong cuộc sống, trong
cơng tác và gặt hái được những thành quả trong công việc, trong nghề
nghiệp của mình.Chúc Trường THCS Lộc Khánh thân yêu của tôi sẽ
càng ngày càng phát triển và mãi mãi nghĩa tình như thế!...


</div>


<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×