Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Chuc mung me nhan ngay Nha giao Viet Nam 20112012

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (92.96 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span>Chúc mừng mẹ nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-112012 Năm nay – năm 2012 là năm cuối mẹ tôi được chính thức (tức là giáo viên chính thức của trường) đón mừng ngày nhà giáo Việt Nam tại ngôi trường cấp 2 Lộc Khánh, ngôi trường mà mẹ đã dạy cũng hơn 10 năm rồi. Tôi nói thế vì mẹ tôi sắp “chia tay” nghề dạy học mà mẹ gắn bó gần cả đời người. Nói là chia tay nhưng thật ra mẹ vẫn còn lưu luyến với nghề và muốn “gõ đầu trẻ” cho đến khi nào không thể gõ được thì thôi ^^. Mẹ đã nói thế với tôi. Tuổi nghề của mẹ tôi còn lớn hơn cả tuổi đời của tôi. Có lẽ vì thế mà tôi vẫn chưa thể hiểu hết được tất cả những gì mẹ đã trải nghiệm, nó thú vị, nó cay đắng nó nghiệt ngã, nó tròn méo như thế nào. Miệng tôi thì luôn nói rằng: “ Con sẽ không bao giờ theo nghề dạy học vì nó thật nhàm chán. Cứ phải nhai đi nhai lại một bài từ lớp này đến lớp khác, từ năm này qua năm khác, từ thế hệ này cho đến thế hệ khác…hả mẹ? Có lẽ tính mẹ kiên nhẫn nên mới chịu được như vậy…”. Mẹ chỉ cười mà không nói gì với tôi (có lẽ biết tôi hay cãi nên mẹ không thèm nói). Khi tôi là một cô học trò còn ngồi trên ghế nhà trường tôi đã nghĩ như thế, và dĩ nhiên nghề tôi chọn cũng đúng như “tư tưởng” ban đầu tôi đã xác định. Tôi chọn nghề kỹ sư hóa. Sau đó tôi còn theo cái bằng 2 về quản lý công nghiệp để học cho vui và rồi chọn nghề thứ 2 cũng đúng theo cái bằng 2 này…tôi làm về quản lý chất lượng. Làm quản lý chất lượng cũng sẽ có những lớp phải đào tạo, phải training và hướng dẫn. Trong những lần tham gia đào tạo tôi chợt nhận ra rằng: “ Đi dạy cũng thật là hay! Cái mà tôi nhai đi nhai lại nó không quan trọng mà quan trọng là đối tượng tôi dạy đã tiếp thu như thế nào? Họ nghĩ như thế nào về vấn đề tôi nêu và có phản ứng tích cực cũng như tiêu cực không (buồn nhất là im re mà không thèm phản ứng gì…hehe)? Đối với từng lớp sẽ có những đối tượng khác nhau và có những thú vị riêng”. Mẹ à! Thế là con gái mẹ cũng nhận ra được phần nào giá trị của nghề mà mẹ đã theo đuổi bấy lâu nay. Con đã nói thế thôi nhưng con luôn biết rằng: Nghề dạy học đã nuôi con lớn khôn, trưởng thành và có như ngày hôm nay; cái nghề mà mẹ đã thăng trầm, vui buồn, sóng gió, chịu đựng, hạnh phúc theo năm tháng, theo tuổi đời, theo sự lớn khôn của 2 đứa con mẹ; cái nghề đã giúp mẹ trưởng thành và “lõi” về kinh nghiệm làm việc, kinh nghiệm sống, kinh nghiệm bươn chải. Cái nghề mà con của mẹ không thể đủ ngôn từ để diễn tả hết ý nghĩa của nó với cuộc đời của mẹ. Con biết rằng mẹ đã rất yêu nghề, yêu học sinh, yêu những đồng nghiệp và yêu trường lớp mẹ dạy. Mẹ đã dạy học bằng cả niềm đam mê. Mẹ đã cống hiến tất cả những gì mẹ có và đã chia sẽ kinh nghiệm cũng như kiến thức mẹ nhận được. Con đã rất nể phục mẹ vì điều đó. Trong công việc của con, con luôn cố gắng để có được “lửa” đam mê và nhiệt huyết như mẹ. Và mãi về sau này cũng.

<span class='text_page_counter'>(2)</span> thế mẹ ạ! Đối với ai con không biết nhưng đối với con thì mẹ luôn là “Number 1”. Mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất của con ^^. Mẹ sắp nghỉ hưu nên mẹ hãy tận hưởng đi mẹ nhé! Có lẽ thời gian đầu sẽ buồn và hụt hẫng nhiều nhưng rồi nó sẽ qua. Mẹ hãy vui bên gia đình: có con, có em trai con, có ba và đặc biệt là có Tyn và ba Tyn nữa. Mẹ hãy vui với những điều bình thường nhất. Đó chính là hạnh phúc mà nhiều người phải mơ ước đấy mẹ ạ. Gia đình nào cũng sẽ có lúc này lúc nọ, có lúc thì thật vui, lúc thì thật buồn nhưng quan trọng là mình tự biết cân bằng thì mọi thứ sẽ ổn thôi hen mẹ. Con yêu mẹ rất nhiều! Con chúc mẹ một ngày 20-11 thật vui và ý nghĩa!. Con gái của mẹ Kiều An (Tôi ngừng đánh máy lúc 22h30, 20/11/2012).

<span class='text_page_counter'>(3)</span>

×