Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (44.94 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Phân tích khổ thơ thứ 5 trong bài thơ “đoàn thuyền </b>
<b>đánh cá” của Huy Cận</b>
<b> Bài làm</b>
<b> “Ta hát bài ca gọi cá vào</b>
<b> Gõ thuyền đã có nhịp trăng cao</b>
<b> Biển cho ta cá như lòng mẹ</b>
<b> Nuôi lớn đời ta tự buổi nào”</b>
<b> Đây là khổ thơ thứ năm trong bài thơ “đoàn thuyền </b>
<b>đánh cá” của huy Cận.Một bài thơ hay viết về những </b>
<b>con người lao động mới,cuộc đời mới trong những năm </b>
<b>xây dựng CNXH.bài thơ là nguồn cảm hứng về thiên </b>
<b>nhiên vũ trụ và về con người lao động trong cuộc sống </b>
<b>mới.Khổ thơ thứ 5gợi cho ta sự hòa quyện giữa con </b>
<b>người và thiên nhiên,sự tự hào với quê hương như 1 lời </b>
<b>cảm tạ biển cả nuôi nấng họ.</b>
<b> Bài thơ là kết quả của chuyến đi thực tế ở vùng mỏ </b>
<b>Quảng Ninh.Huy Cận đã tận mắt chứng kiến hình ảnh </b>
<b>ngư dân bắt cá và trở về .Nhà thơ đã sáng tác nên tác </b>
<b>phẩm với bảy khổ thơ miêu tả tồn bộ hành trình </b>
<b>đó.Nguồn cảm hứng chủ đạo là sự trân trọng nâng niu </b>
<b>ca ngợi niềm vui niềm tin yêu của con người.Bài thơ </b>
<b>khá thành cơng với ngịi bút trữ tình kết hợp nhuần </b>
<b>nhuyễn giữa bút pháp hiện thực và lãng mạn.Những </b>
<b>hình ảnh kì vĩ tráng lệ ấy hịa quyện trong tầm vóc lớn </b>
<b> Khổ thơ thứ 5 là khổ thơ mà các ngư dân cất lên tiếng </b>
<b>hát gọi cá vào:</b>
<b> Nuôi lớn đời ta tự buổi nào”</b>
<b> Ta bắt gặp tiếng hát cất lên ở hình ảnh câu hát căng </b>
<b>buồm.Đây là hình ảnh xuyên suốt bài thơ.Câu hát đã </b>
<b>từng xuất hiện ở câu thứ nhất,nó như hiệp sức cùng gió </b>
<b>thổi căng phồng cánh buồm ra khơi.Câu hát cịn được </b>
<b>cất lên để ca ngợi sụ giàu có của biển khơi ở khổ thơ thứ</b>
<b>2.Và bây giờ câu hát được cất lên lần thứ 3 thật ngọt </b>
<b>ngào,ngân dài trên biển.Hình ảnh thơ lặp đi lặp lại gợi </b>
<b>lên khơng khí tưng bừng sơi nổi mang theo niềm tin hi </b>
<b>vọng để các ngư dân gọi cá vào.Tiếng gõ thuyền hịa </b>
<b>cùng sóng biển.Trên mặt biển,ánh trăng dát vàng cũng </b>
<b>gợn sóng lăn tăn như phối hợp nhịp nhàng cũng gõ vào </b>
<b>mạn thuyền .Trăng chiếu ánh sáng,trăng gõ vào mạn </b>
<b>thuyền giúp cho người dân “kéo xoăn tay chùm cá </b>
<b>nặng”.Biển rộng nhiều tơm cá…Biển “như lịng mẹ” đã </b>
<b>nuôi nấng ngư dân bao đời nay.So sánh biển và lịng mẹ</b>
<b>để nói lên lịng tự hào của người dân chài lưới đối với </b>
<b>quê hương,giọng thơ ấm áp chan chứa nghĩa tình bộc lộ</b>
<b>được tình cảm da diết giữa con người với biển khơi.</b>
<b> Đúng vậy khổ thơ thứ 5 là tiếng hát ngân vang cùng </b>
<b>biển khơi,là sự nâng niu của biển cả,là sự hòa hợp giữa </b>