Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (55.26 KB, 3 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span>KẾT CỎ, NGẬM VÀNH "Dám Còn (Câu KẾT. nhờ nhiều 1099, CỎ,. NGẬM. cốt CỎ, Kiều. KẾT 1100. VÀNH do. chữ. "Kết. thảo. nhục NGẬM nói làm. hoàn". tử VÀNH với để. chỉ. sự. sinh sau" Khanh). về Sở báo. đền. ơn. nghĩạ. Thời Chiến quốc, Tấn Cảnh Công Sai Tuần Lâm Phủ làm đại tướng. Ngụy KHoả làm phó tướng đem quân đánh nước Lỗ. Tướng nhà Tấn đánh được Lỗ, bắt vuạ Đại tướng Tuần Lâm rút quân, Phó tướng Ngụy Khoả ở lại giữ thành trì nước Lỗ. Tần Hoàn Công hay tinh Tấn đánh Lỗ, lấy làm lo lắm, liền sai Đại tướng Đỗ Hồi đem binh cứu Lỗ. Đỗ Hồi người Bạch Định vùng Thanh Mi sơn, là một tướng quân có sức mạnh hơn người; thường dùng cây "khai sơn đại phú" (búa lớn) nặng một trăm hai mươi cản làm vũ khí. Đỗ Hồ kéo quân đến nước Lỗ. Ngụy Khoả không địch lại phải đóng cửa thành cố thủ chờ viện binh. Tấn Cảnh Công tiếp được th* cầu viện của Nguỵ Khoả, bèn sai Nguỵ Ý là em ruột Ngụy Khoả đang trấn giữ nơi biên đầu, đem quân cứu trợ . Ngụy Ý đến hợp binh cùng Ngụy Khoả nhưng cũng không lui được quân của Đỗ Hồị Hai anh em lại đóng cửa thành cố thủ . Đêm hôm ấy, trong giất ngủ thiếp, Ngụy KHoả trông thấy một ông lão đầu râu tóc bạc đến nói rằng : " Thanh thảo pha, Thanh thảo pha". Ngụy Khoả giật mình thức giấc, không thấy ông lão đâu nhưng bên tai còn văng vẳng ba tiếng Thanh thảo pha" . Ngụy Khoả bèn đem giấc mơ ấy nói cho Ngụy Ý nghẹ Ngụy Ý mừng rỡ bảo : - Ở đất Phu Thi cách đây năm mươi dặm có một chỗ tên là Thanh thảo phạ Có lẽ thần linh mách bảo cho anh em chúng ta đánh ta quân Tần ở nơi ấy . Hai. anh. em. Hôm. sau,. Ngụy. tương Ý. kế đem. tựu quân. kết phục. để kích. ngày ở. vùng. mai. xuất. Thanh. thảo. binh. phạ. Ngụy Khoả kéo quân ra khỏi thành khiêu chiến và dụ dỗ Đỗ Hồi đến chỗ có phục binh. Mặc dù lọt vào ổ phục binh của Ngụy Ý và bị quân Ngụy KHoả vây vòng ngoài, nhưng Đỗ Hồi vẫn tả xông hữu đột rất dũng mãnh. Bỗng nhiên cả ngưỜi lẫn ngựa bị té nhào xuống đất . Quân lính của Ngụy KHoả và Ngụy Ý áp lại bắt trói Đỗ Hồi . Sau đó Ngụy KHoả truyền chém đầu Đỗ Hồi trừ hậu hoạn . Đêm hôm sau, trong lúc đang mơ màng thì Ngụy Khoả lại thấy ông lão hôm trước hiện ra, nói: Lão chúc mừng tướng quân thắng trận . Ngụy KHoả bình tĩnh hỏi: - Có phải lão trượng đã giúp cho anh em mạt tướng bắt được Đỗ Hồi ở Thanh thảo pha chăng ? Ông lão gật đầu, đáp: - Phảị Chính lão đã kết những cọng cỏ dài lại để quấn vào chân ngựa của Đỗ Hồi cho cả ngựa và người tướng giặc bị té. Ngụy KHoả chấp tay bái tạ ông lão và hỏi : - Lâu nay mạt tướng chưa hề được hân hạnh biết lão trượng sao lão trượng có lòng giúp mạt tướng như thế ? Ông lão thong thả nói: - Lão đây là cha của Tố Cơ, cảm ơn tướng quân ngày trước đã không chôn sống con gái lão mà đem gả cho người tử tế . Dù ở suối vàng , lão vẫn không bao giờ quên ơn ấy . Nói. xong,. ông. lão. biết. mất. ..
<span class='text_page_counter'>(2)</span> Ngụy KHoả bồi hồi nhớ lại chuyện cũ đã qua từ lâu . Cha chàng là Ngụy Thù, một tướng giỏi của nhà Tấn, có nàng tiểu thiếp trẻ đẹp tên là Tố Cơ và lấy làm yêu lắm . Bình thời khi còn cầm quân đánh dẹp đó đây, Ngụy Thù thường dặn Ngụy KHoả rằng : - Nếu chẳng may cha có da ngựa bọc thây nơi chiến trường, thì con nên tìm nơi tử tế mà gả nàng Tố Cơ cho nàng được nương nhờ tấm thân bồ liễụ Có như thế thì vong hồn cha mới được ngậm cười nơi chín suốị Về sau, Ngụy Thù không chết trận mà chết già ở nhà. Lúc sắp lâm chung, ông bảo với Ngụy Khoả rằng : - Ta sắp chết. Ta chỉ có nàng Tố Cơ là người ta yêu qúy nhất. Vậy hi ta chết con hãy chôn sống nàng theo tạ Ngụy Thù chết nhưng Ngụy Khoả không theo lời dặn của cha , nghĩ là không chôn nàng Tố Cơ . Ngụy Ý hỏi : -. Sao. anh. không. Ngụy. chôn. Tố. Cơ. theo. KHoả. di. mệnh. của. phụ. đáp. thân. ? :. - Thưở sinh tiền và còn mạnh khoẻ cầm binh tranh hơn thua với các nước, phụ thân có dặn rằng nếu rủi ro có mệnh hệ nào thì ta nên tìm nơi tử tế mà gả Tố Cơ . Đó là lời "chân mệnh" của phụ thân . Còn vừa rồi phụ thân lâm trận bệnh, tâm thần không sáng suốt và lại mê sảng thì lời trăn trối không phải là lời "chân mệnh" mà là "loạn mệnh" . Bổn phận làm con , chúng ta phải xét đâu là "chân mệnh", đâu là "loạn mệnh" mà thi hành . Ba năm sau khi đã mãn tang Ngụy Thù, Ngụy KHoả bèn gả Tố Cơ cho một danh sĩ . Và cuộc đời nàng được an nhàn, hạnh phúc. Vì chịu ơn trọng ấy nên linh hồn cha Tố Cơ mới kết cỏ ở Thanh thảo pha khiến tướng giặc bị té để đền ơn đáp nghĩ Ngụy Khoả .. NGẬM. VÀNH do. hai. điển. tích. sau. :. 1. Thời Thượng cổ, vua Thái Mậu nhà Thương một hôm được ngoài biên ải tiến cống một con chim Hoàng tước rất đẹp . Nhà vua vốn rất thích chim Hoàng tước nên cho chim ở lồng son, giao hẳn một vị hoạn quan đặc trách chăm sóc . Hàng ngày, mỗi khi tan chầu, nhà vua đích thân cho chim ăn . Chim Hoàng tước bị nhốt vào lòng son, lẽ đôi bạn nên càng ngày càng biếng ăn, biếng hót . Nhà vua ra lệnh đem lồng chim treo ngoài vườn Ngự Uyển với hy vọng chim sẽ tươi tắn trở lại trong cảnh hoa cỏ, trời mây . Từ khi con Hoàng tước của nhà vua được treo ngoài vườn Ngự Uyển thì hàng ngày có một con Hoàng tước mái từ đâu bay đến, đậu trên cành cao gần lồng chim cất tiếng kêu thảm thiết . Con Hoàng tước trống trong lòng son lại càn ủ rũ hơn nữa . Nhà vua trông thấy chim trống ủ rũ, bèn hạ lệnh cho viên hoạn quan thả chim đi . Hoạn quan tâu : - Muôn tâu bệ hạ , Hoàng tước là một giống chim quý, xin bệ hạ đừng thả . Nhà vua phán : - Ta rất quý chim nhưng cũng xót xa vô cùng khi thấy chim ủ rũ. Ta nuôi chim là để làm vui, nay lòng không vui thì còn nuôi mà làm gì . Được xổ lòng, chim Hoàng tước trống cất mình lên cành cao đậu bên con chim mái, cả hai cất tiếng hót líu lo ra chiều vui sướng lắm . Rồi chúng bay lượn chung quanh nhà vua mấy lượt trước khi rời khỏi hoàng cung . Nhà vua nhìn theo đôi chim Hoàng tước và nói : - Ta mất chim quý, nhưng chim lại được cái quý lớn lao là trở lại với bầu trời xanh bao la và đôi chim trống mái ấy sẽ không bao giờ còn đau khổ nữa . Ít lâu sau, khi vua Thái Mậu đang xem hoa trong vườn Ngự uyển thì có con Hoàng tước trống bay đến đáp xuống trước mặt nhà vua, miệng nó ngậm một chiếc vòng ngọc . Nó xoè cánh múa may trước mặt nhà vua rồi dâng cho ngài chiếc vòng ngọc và bay đi ....
<span class='text_page_counter'>(3)</span> ===================. 2. Dương Bảo, một cậu bé tám tuổi người Tứ Xuyên thời Hậu Hán, một hôm đang ngồi chơi bên gốc cây thì nghe có tiếng chim kêu thảm thiết gần đấy . Dương Bảo tìm kiếm chung quanh thì phát hiện ra một con chim sẻ lông vàng ánh, bị thương gãy cánh không sao bay được . Dương Bảo nhặt chim lên, đem về nhà cột thuốc vào cánh gãy và nuôi chim tử tế . Một thời gian sau, cánh chim lành lặn và lông cánh cũng đã mọc dài ra . Dương Bảo trông thấy chim có thể bay được nên cậu thả chim trở về với cảnh trời rộng bao la . Lạ thay, ngay sau khi Dương Bảo thả chim thì có một chàng trai xuất hiện, vẻ mặt rất khôi ngô, tuấn tú . Chàng trai lạ ấy mình mặc áo lụa vàng mướt như lông chim, chân đi hài cỏ và có tướng mạo rất thanh quý . Trên tay chàng trai lạ có cầm bốn chiếc vòng ngọc . Chàng trai tiến đến trước mặt Dương Bảo nói : - Tôi chịu ơn cứu tử và ơn nuôi dưỡng của cậu từ lâu, nay xin dâng cậu bốn vật quý này để đền ơn . Dương Chàng. Bảo chính. Anh trai. không. lấy là. làm chim. con trả. lời. nhưng. lạ, vàng lại. đấy. hỏi ư. : ?. nói. tiếp. :. - Bốn chiếc vòng ngọc này về sau sẽ giúp cho con cháu cậu bốn đời làm đến Tam Công, giữ được phẩm giá trong sạch, tiếng tăm lừng lẫy trong thiên hạ . Dương Bảo nhận lấy bốn chiếc vòng ngọc, chưa kịp nói lời cảm tạ thì chàng trai áo vàng đã biến mất . Quả nhiên về sau, con cháu Dương Bảo bốn đời làm đến chức Tam Công, quyền uy và tiếng thơm vang khắp trong thiên hạ . __________________.
<span class='text_page_counter'>(4)</span>