Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

tuong tuong minh la vu nuong ke lai cuoc doiminh

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (37.91 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

Hôm nay Vũ Nương tôi sung sướng vơ cùng bởi vì chỉ ngày mai thơi, nỗi oan khuất của tôi sẽ
được giải tỏa sau bấy nhiêu thời gian tủi nhục, đau khổ. Ngày ấy, nhờ ơn của Đức Linh Phi mà
tôi được cứu và sống trong nhưng lụa đến bây giờ, bên cạnh ln có các nàng tiên tốt bụng,
nhưng lúc nào tôi cũng nhớ đến quê cha đất tổ và tâm niệm sẽ có ngày trở về. trời cao ko phụ
lịng tơi, đã để tôi gặp lại Phan Lang- người cùng làng và gửi chiếc hoa vàng làm tin, mong rằng,
nghĩ lại tình xưa nghĩa cũ, chàng Trương sẽ giải oan cho tôi.


Bây giờ, nghĩ lại. sao tôi thấy cái xã hội này bất công quá, cái xã hội mà người đàn ông được
làm chủ tất cả, còn người phụ nữ lại bị chà đạp một cách phũ phàng, ko được bảo vệ quyyeenf
lợi.


Ngày ấy, tôi là một cô gái đẹp lại nết na thùy mị nên được nhiều người nhịm ngó đến, nhưng
vì tơi là con của một gia đình “cơm ko đủ ăn, áo ko đủ mặc” nên phải chịu gả cho một gia đình
giàu có. Người ấy là Trương Sinh, chỉ vì mếm dung hạnh của tôi nên xin mẹ đem trăm lạng vàng
cưới về- một cuộc hơn nhân ko có hạnh phúc. Được nương tựa nhà giầu nên tơi ln giữ gìn
khn phép, lễ nghĩa với mẹ chồng, ko để gia đình phải thất hịa nhưng chồng tơi lại phịng ngừa
hết sức lại thêm tính đa nghi. Năm ấy, khi tơi đương có mang thì chàng phải đi lính, ko mong
chàng vinh hiển trở về, tơi chỉ mong chàng được bình yên. Những ngày xa chồng, tôi lo cho mẹ
hết mực, cho đến khi bà qua đời thì lo ma chay tế lễ, ko để hàng xóm phải chê trách nửa lời, luôn
chăm lo cho con đầy đủ. Lúc chàng trở về, lòng đau nặng trĩu khi nghe tin mẹ mất và phải chăng,
chính vì vậy mà thói đa nghi của chàng đã bị kích động. ko biết vì lí do trăng hoa gì mà chàng lại
một mực nói tơi ko chung thủy rồi xử xự một cách hồ đồ, vũ phu, la mắng, đánh đuổi tơi. Chàng
bỏ ngồi tai những lời bênh vực của bà con lối xóm- những người tai nghe mắt thấy mọi sự việc,
và những lời phân trần thê thảm mà tôi giải bày. Ko cứu được khỏi cá nhực nhã nhất đối với cái
đức hạnh của người phụ nữ, tôi đã cố gắng hết lịng hàn gắn hạnh phúc gia đình đang có nguy cơ
tan vỡ bằng những lời thấu tận trời xanh” Cách biệt 3 năm giữ gìn một tiết, tơ son điểm phấn đã
từng ngi lịng , ngõ liễu tường hoa chưa hề bén gót” hay” nay đã bình rơi trâm gãy, mây tạnh
mưa tan, sen rũ trong ao, liễu tàn trước gió…”. Thế nhưng, lời lẽ ko làm lung lay được thói độc
đốn, gia trượng có máu ghen tng mù qng. Tơi đã phải đau đớn , thất vọng đến tột cungfvif
bị đối xử bất cơng, vì bất lực ko có khả năng đẻ bảo vệ danh dự, niềm khát khao hạnh phúc gia
đình đã tan vỡ. là người phụ nữ có ý thức sâu sắc về phẩm giá, tôi đã quyết liệt tìm đến cái chết


để bảo tồn danh dự chứ ko chịu sống trong cảnh gia đình bất hịa, trong sự ngờ vực của chồng
và trong sự oan uổng chưa được giải bày. Tơi đã mượn dịng nước sơng Hoàng Giang để chứng
minh cho sự trong sạch của mình. Nhưng tấm lịng son sắt của tơi đã làm cho Thần rùa Linh Phi
cảm động mà cứu tôi thoats chết. mãi sau này, tôi mới biết được nguyên nhân chàng Trương nghi
oan tơi, đó là vì lời nói của Đản- con trai tôi. Ngày ấy, khi con tôi ra đời, để con khỏi buồn vì ko
có cha bên cạnh, tơi đã vờ chỉ cái bóng trên tường và nói đó là cha nó. Chỉ vì lời nói của con trai
mới bi bơ tập nói mà chàng nghi tôi thất tiết và dẫn đến chuyện như vậy.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2></div>

<!--links-->

×