Tải bản đầy đủ (.docx) (30 trang)

BAO TUONG 2011

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (982.76 KB, 30 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span>... Hơn 30 năm một chặng đờng đi qua trên một ngôi trờng. Hơn một phần t thế kỷ ấy chẳng là gì so với dòng chảy của thời gian, nhng so với một đời ngời nó là một khoảng thời gian đáng kể. Bao vật đổi sao dời, ngôi trờng vẫn đứng đó chứng kiến từng sự thay da đổi thịt, sự vơn m×nh tiÕn lªn .... Bao lứa học trò nơi đây đã tỏa đi muôn ngã, ngời lái đò vẫn cứ theo dòng chảy của thời gian mải miết chống chÌo. Hằng năm, cứ đến ngày truyền thống Nhà giáo Việt nam 20/11, bằng cả trái tim, ớc vọng và khát khao đợc dâng quả ngọt cho đời, tập “Gơng sáng số 33” đợc ra đời nh đứa con tinh thần gởi gắm bao ớc mơ, hoài bão, những t©m t t×nh c¶m, nh÷ng b¨n kho¨n, tr¨n trë tríc x· héi vµ tríc cuéc sèng h«m nay cña tËp thÓ CBGVCNV nhµ trêng. TÊm lßng lµ nh thÕ nhng víi nh÷ng c©y bót kh«ng chuyên, hẳn sẽ có những khoảng trống, những điều cha đợc thỏa lòng - mong nhận đợc sự rộng lợng sẻ chia. Ban biªn tËp.

<span class='text_page_counter'>(2)</span> NguyÔn Duy §øc Con l¹i vÒ ®©y th¨m trêng xa Th¸ng ba nh¹t n¾ng lóc hoµng h«n M¸i trêng n¨m th¸ng phong rªu x¸m Ríu rít đàn chim những sớm hôm. Hái l¹i thêi gian mÊy xu©n råi? ThÇy t«i tãc b¹c v¬ng bôi phÊn, D¸ng gÇy thao thøc nh÷ng canh khuya LËt trang gi¸o ¸n ¬m mÇm míi, Xây đắp cho đời những ớc mơ. Dẫu mai, sông núi kia thay đổi Dạ tạc, lòng ghi công đức thầy. ChiÒu xuèng ra vÒ cói ®Çu con tõ t¹, Ch©n run run thÇy tiÔn bíc con ®i, Nh×n d¸ng thÇy : rùc rì mét vÇng d¬ng Th¾p s¸ng trong con niÒm tin tiÕp bíc .. 3/1983.

<span class='text_page_counter'>(3)</span> Giät thu nghiªng - r¬i vµo vên cæ tÝch Em m·i nh×n thÝch thó vÎ v« t Nhng v× sao em cø m·i chÇn chõ? Trang gi¸o ¸n cha thÓ nµo khÐp l¹i. ****** Em lÆng ngêi l¾ng nghe thu r¬i m·i Giọt rơi nghiêng - giọt thẳng đứng tự tình Em khÏ giËt m×nh : Mïa thu quay l¹i Em đợi ai - giáo án đứng chờ em. ****** Rồi mọi đêm em cứ mở ra xem Gi¸o ¸n ¬i! Sao mµ th©n th¬ng qu¸ Mỗi sớm mai trên bớc đờng vội vã Giáo án và em - hai ngời bạn đồng hành. Phan Mü Linh. Tâm sự và hy vọng.

<span class='text_page_counter'>(4)</span> Mới đến trờng biết bao điều bỡ ngỡ Con đờng đi sao ngoắt ngoéo ngoằn ngoèo? Đờng sá, cảnh vật đều lạ quá! Nhng kia råi! Ng«i trêng míi hiÖn ra A! N¬i ®©y lµ n¬i t«i g¾n bã Nghe håi hép tim m×nh : ...m«i trêng míi sao ®©y? Có những điều gì đợi tôi phía trớc? Thö th¸ch - thµnh c«ng - hay thÊt b¹i ª chÒ? Nhng t«i tin : Råi m×nh sÏ thµnh c«ng Bởi bên tôi là những đồng nghiệp mới Một tập thể luôn đồng lòng, đoàn kết Luôn yêu thơng và giúp đỡ lẫn nhau Khi nghĩ đến những khó khăn trớc mắt ...Âm áp tình ngời bạn bè đứng bên tôi. Ung Ho¨n.

<span class='text_page_counter'>(5)</span> Một chàng trai bước vào thư viện hỏi người thủ thư : -Thưa bác, bác có nhớ tuần trước cháu vào đây bác đã thuyết phục cháu mượn cuốn lịch sử Hy Lạp không ạ?. Bác bảo bọn trẻ bây giờ cần phải trau dồi kiến thức văn học, lịch sử... -Tôi nhớ chứ và anh đã mượn cuốn đó. Anh thấy không, chắc là cuốn sách hay quá nên giờ anh phải mượn lại nó chứ gì? -Thú thật là cháu chưa đọc bác ạ. Hôm trước cháu mang về nhà, trên đường gặp một cô gái, cháu làm quen và ghi số điện thoại của cô ấy trên trang bìa. Bây giờ bác cho cháu mượn lại một phút thôi ạ... (Sưu tầm).

<span class='text_page_counter'>(6)</span> Thời đã qua. (Tặng đồng nghiệp sắp nghỉXa hu) trường. Ai cũng có một thời để nhớ Vui – buån, day døt m·i kh«ng th«i! ...Trờng lớp đó - Em thơ... ngơ ngẩn! Có biết đợc lòng ngời sắp chia tay? §ång nghiÖp ¬i ngµy mai ®©y... Tay r¶nh, ch©n rêi, ®Çu ãc th¶nh th¬i Có nhớ bến cũ- đò xa, giờ ai đa đón... Nçi nhí b©ng khu©ng... Kết tình chi để rồi lu luyến mãi... Cöa thêi gian chît khÐp l¹i tù bao giê? NguyÔn ThÞ XuyÕn Trêng : THCS Nam Ph¬ng TiÕn B.

<span class='text_page_counter'>(7)</span> VÉn biÕt r»ng ta sÏ m·i xa trêng T×m ®©u thÊy chç ngåi vµ phÊn tr¾ng Dẫu đã dạy bao lần còn cha đủ Cha hµi lßng víi c¸i cã trong tay Tôi vẫn biết đời ngời là hạn hữu GiÊu nçi buån da diÕt chøa trong tim... Råi mai ®©y t«i rêi xa trêng líp KØ niÖm vui, buån ®Çy ¾p trong t«i Giê nghÜ l¹i th¸ng n¨m trªn bôc gi¶ng Rãt tõng lêi trong trÝ ãc trÎ th¬... Mai ta đã xa rồi còn đâu nữa ChØ cßn ta víi c¶ kho¶ng trêi xa... Lª Hêng. Cã giät buån kh«ng tªn Cø hoµi r¬i tÝ t¸ch V« t×nh r¬i trang s¸ch.

<span class='text_page_counter'>(8)</span> Cuộc đời nhà giáo thật là vui! Sáng sáng miên man với học trò. Trưa trưa cơm gạo lo ăn uống Đến lúc ngủ say cũng học trò. Minh Trâm.

<span class='text_page_counter'>(9)</span> Không đề. Giận nhau đôi mắt hững hờ Đôi môi bỏ ngỏ những lời yêu thương.

<span class='text_page_counter'>(10)</span> Con vÒ th¨m l¹i thÇy xa. Thăm lại thầy. Nãi sao cho hÕt cho võa thÇy ¬i! Lòng con quá đỗi bồi hồi Tóc thầy nay đã bạc rồi còn đâu? Thêi gian ch¼ng cã bao l©u Mµ sao mäi vËt ng¶ mµu rªu phong? S©n trêng ¸o tr¾ng, n¾ng v¬ng B©y giê buån tÎ v¾ng kh«ng bãng ngêi... ThÇy nh×n con në nô cêi.

<span class='text_page_counter'>(11)</span> Nô cêi hÐo qu¸ kh¸c mêi n¨m qua: Nçi buån trong m¾t cha v¬i Cộng thêm nỗi khổ chốn đời dọc ngang Nªn tãc thÇy nèi thêi gian Vµ råi b¹c tr¾ng víi ngµn th¬ng ®au ...Hìi ¬i! nh÷ng chuyÖn u sÇu Xin đừng nhuộm tiếp mái đầu thầy tôi! TÊn HiÕn. Con lớn lên trong vòng tay của mẹ Chập chững vào đời trong lời giảng của cô Với trang giấy và lời cô dạy dỗ Chắp cho con đôi cánh ước mơ. ****** Con vẫn nhớ ngày đầu đi học Với nhiều điều bỡ ngỡ của tuổi thơ Cô dịu hiền nâng đỡ bước chân con Dắt con đi từng bước học đường Đưa con đến với hàng nghìn ước vọng ****** Rồi mai đây, xa trường và kỉ niệm Xa bạn bè phấn trắng với bảng đen Xa thầy cô những buổi chiều tan học Xa hàng cây phượng già trước lớp. ****** Cô ơi cô! Những lời cô dạy dỗ Cả cuộc đời con xin mãi khắc ghi Dù mai sau trên những nẻo đường Cô mãi mãi là người cô kính mến..

<span class='text_page_counter'>(12)</span> Bất chợt. Th«i anh ë l¹i ph¬ng trêi Êy. Em trë vÒ ®©y, chèn thÞ thµnh. Để từng chiều nhớ, đêm mong nhớ. Ngo¶nh mÆt vÒ quª, thÊy bãng ai. *** *** Mấy độ thu rồi, ta xa nhau Còn nhớ năm xa bên đèn dầu. §«i ta chung so¹n trang gi¸o ¸n. Những đêm thức ấy - giờ tìm đâu?. *** *** Em trở về đây chẳng đổi dời. Trêng em kh«ng xa l¾m, ngêi xa ¬i! Em ®i vÒ tèi chång em ng¹i Mắt bệnh, đờng dơ, buổi trở trời. *** *** ThÕ råi ngµy l¹i nèi ngµy qua T×nh c¶m ngµy nµo ngì ph«i pha. §ªm nay gië l¹i trang gi¸o ¸n. BÊt chît t×nh xa, lÖ thÊm nhßa. Thuý DiÔm Em là cô giáo của riêng ai?. Hoµng Hµ T«i ng¬ ng¸c. bên đờng đời ngang trái Bçng giËt m×nh.

<span class='text_page_counter'>(13)</span> mét c©u nãi kh«ng duyªn Nãi vÒ t«i mét c« gi¸o gÇy gÇy Gi¬ng to m¾t em kho¶ng chõng 6 tuæi Da h¬i ®en với chỉ một quần đùi ****** Kh«ng bùc t«i sùc tØnh tìm nhà em đến vội M¸i nhµ tranh giêng tre nhá h¬i nghiªng T«i d¾t em hòa vào đời từ đó Vµ b©y giê em biÕt h¸t tÆng t«i Vµ b©y giê em thÝch lµm c« gi¸o L¹i cã ngêi cã íc muèn nh t«i. Tự hỏi. Vẫn biết tự mình viết đơn Thôi nghiệp dạy Mà lòng vẫn bồi hồi Khi có quyết định nghỉ hưu non. ****** Có phải chăng sức kiệt, trí mòn? Trầy trật mãi mới soạn xong giáo án Có phải chăng mắt không còn tinh sáng? Để viết lên bảng đen dòng phấn trắng tinh khôi. ****** Có phải chăng trái tim nóng bồi hồi Đã nguội đi với thời vi tính hóa?.

<span class='text_page_counter'>(14)</span> Có phải chăng thời xưa xưa xưa quá? Đã không còn phù hợp với hôm nay. ****** Cầm quyết định trên tay Mà giật mình choáng váng Vẫn biết mình hưu non là đúng Sao trong lòng cứ tự hỏi phải chăng...?. Phạm Thanh Vân.. Cười. là cử chỉ thể hiện niềm vui mừng, phấn chấn trên nét mặt con người. Cười cũng là bản năng tự phát của loài người. Đứa bé sơ sinh trong những ngày tháng đầu đời, trong giấc ngủ đã nở nụ cười thánh thiện chưa thành tiếng - mà các cụ thường bảo đó là “BÀ MỤ DẠY”. Cười còn là dấu hiệu của một sự đè nén, những cảm xúc buồn tủi, đau đớn hay một trạng thái chê bai, khinh miệt. Vậy muốn biết rõ ý nghĩa của cái cười phải nhận thức rõ hình thức của tiếng cười đó. Cũng là cười mà thi sĩ Xuân Diệu lại bảo : “Cười là tiếng khóc khô không lệ”. Nụ cười này chắc chắc làm khuôn mặt chủ thể méo xẹo và đày đọa tâm can người cười lắm lắm. Đáng yêu nhất là nụ cười mũm mĩm, hồn nhiên của trẻ thơ..

<span class='text_page_counter'>(15)</span> Vui vẻ hơn là nụ cười ha hả ở người thỏa mãn, tự tin. Tiếng cười hi hí mừng rỡ của người được việc. Tiếng cười hô hố của kẻ phàm phu thắng thế. Tiếng cười ghê rợn của kẻ độc ác, gian dâm. Cái cười nham hiểm của người sâu kín, ghen tuông như Hoạn Thư : “Bề ngoài thơn thớt nói cười Mà trong nham hiểm giết người không dao” ( Kiều - Nguyễn Du). Nụ cười nửa miệng của người tình tứ, kín đáo. Cái cười toe toét của kẻ cởi mở, chân tình. Tiếng cười rúc rích chỉ cái vui bị dồn nén. Tiếng cười khì khì chỉ cái mừng được phơi trải sẻ chia. Còn nhiều cách cười : cười tiền, cười tình, cười bù, cười trừ, lại có những lúc ta bắt gặp cái cảnh miệng khóc mà mắt lại cười. Cười để cho đời sống được tươi vui, hạnh phúc, đẹp đẽ hơn.. Cười cũng để làm đẹp lờng kẻ khác, mưu cầu giúp ích cho mọi người, đem tiếng cười phê phán mà nâng cao đạo đức cho xã hội. Người đời thượng lợi dụng, hâm mộ, lại phê phán tiếng cười. Vì một nụ cười của mỹ nhân Tây Thi mà vua Ngô nước Sở phải bỏ mất cả giang sơn, cơ đồ. Những chính khách, vĩ nhân đã đánh đổi nụ cười của người đẹp bằng những tài năng thiên phú của mình. Nhưng cũng lắm nụ cười rạng rỡ, thu hút của phái nữ đã giúp những thiên tài lỗi lạc thăng hoa. Cũng nhờ những nghệ sĩ hài biểu diễn mà ta có dịp giải toả biết bao tress trong cuộc sống. Và những báo cười, truyện cười, tiếu lâm cũng góp tiếng cười cho cuộc sống ta thêm đẹp hơn. Ngày nay, “cánh cửa thị trường” càng ngày càng rộng mở, tiếng cười lại được sử dụng vào những mục đích tiếp thị, quảng cáo cho việc kinh doanh chứ không còn ai chê “Chưa nói đã cười là người vô duyên”. Xem như vậy ta thấy rõ lợi ích của cái cười “một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ” nếu nụ cười ấy không giả dối và phản ánh đúng nội tâm. Chúng ta cũng cần tập cười, luyện cười, thậm chí nếu có điều kiện bạn cũng nên... sang Nhật để học cười ở một trường học thực thụ. Là tôi nói thật đấy, bạn đừng có cười...!!! Trần Lê ( sưu tầm ).

<span class='text_page_counter'>(16)</span> Cánh hoa mơ. C¸nh hoa trong m¬ ngµy nµo c« h¸i Để giữa đời em mãi đợc bay lên C« mong em, em h·y gi÷ c¹nh bªn Cánh hoa ấy cho cuộc đời tơi mãi. GiÊc m¬ ngµy nµo sÏ thµnh thùc t¹i Cho cây đời em mãi mãi tơi xanh Cho c¸nh hoa mµ trong m¬ c« h¸i Tỏa hơng thơm, mang trái ngọt cho đời. NguyÔn ThÞ ChiÕn.

<span class='text_page_counter'>(17)</span> §a bµn tay quÑt níc trÇu trªn khãe miÖng bµ nhí l¹i ... Cuéc đời là cả những chuỗi ngày dài bao trùm quá khứ, hiện tại và tơng lai. Nhng đối với bà quá khứ luôn sống mãi trong lòng, nh một cuốn phim dần dần đa bà về với lứa tuổi đôi mơi : Mái tóc dài óng mợt đợc xõa xuống bờ vai trắng ngần, cô giáo Loan ngày ấy hừng hực lửa xuân, đã có bao chàng trai say đắm ngẩn ngơ. Vậy mà cô cứ hồn nhiên, vô t ngày ngày đến lớp với lũ trò nhỏ ngây thơ và đáng yêu, dờng nh tình yêu đối với cô là một ®iÒu g× xa l¹ l¾m ... Råi mét ngµy kia tin c« lªn xe hoa cïng mét nời đàn ông goá vợ đã làm xôn xao vùng quê hẻo lánh này. Lời ong, tiÕng ve vµ c¶ nh÷ng lêi khuyªn ch©n thµnh nhÊt cña nh÷ng ngời đi trớc nhng lòng cô gái trẻ vẫn không hề thay đổi. Họ đã đến với nhau không thật sự trọn vẹn trong lời chúc phúc của mọi ngời, chỉ có cô mới hiểu vì sao lại chọn nữa còn lại của cuộc đời mình nh thế. Cô yêu anh một ngời lính đã chịu nhiều thiệt thòi, mất mát do chiến tranh đã cớp đi sinh mạng của ngời vợ để lại anh một đứa con thơ bơ vơ vô tội đang cần một tình thơng ấm áp của ngời mẹ. Cô nh dòng suối mát mà cha con anh may mắn đợc thợng đế ban tặng. Anh trân trọng điều đó và yêu thơng cô hết mực, họ đã sống với nhau thật sự hạnh phúc bên những đứa con hiếu thảo và lũ cháu đáng yêu. §Ó b©y giê bµ vÉn sèng vµ m·i nhí vÒ qu¸ khø, vÉn tin vµo tình yêu mà mình đã lựa chọn. TrÇn Lª.

<span class='text_page_counter'>(18)</span> Víi con. Khi con đủ tuổi Vµo häc líp 1 MÑ cø lo xa Sî con chËm tiÕn. Con mÑ ®i häc Tuæi vÉn cha trßn Còng líp còng trêng Còng phÊn còng vë Con mÑ lÐm l¾m Ch¼ng chÞu thua ai MÑ võa lµm c« L¹i võa lµm mÑ. Con ®i häc sím Cùc nhäc mÑ nhiÒu Nhng thÊy con ham MÑ quªn cùc nhäc NguyÔn Ngäc – TL. Trên môi em một nụ cười thơ dại.

<span class='text_page_counter'>(19)</span> Để cõi về, vương vấn mãi trong ta Lòng bâng khuâng nghĩ đến lúc sẽ xa Vắng một buổi, đã gọi là mong nhớ. Và lúc ấy tự giận mình vô cớ Em gặp ta, bỡi một chút tình cờ Em chào ta nhưng ánh mắt hững hờ. Vì đâu phải ta còn gần bục giảng Ta gật đầu, chào em vào quên lãng Nhìn bóng em lặng lẽ thoáng qua mau Ta chợt nhớ... À, môi em ngày đó Vẫn nụ cười thơ dại,để ta yêu. Hồ Thủy.

<span class='text_page_counter'>(20)</span> Mỗi ngày đến lớp - đến trường Nhìn đàn em nhỏ tình thương dạt dào Em mang ngọn gió lao xao Như bầy chim trắng bay vào hàng cây. ****** Hát đi khúc hát thật hay Cho thơm hoa trái - cho ngày nối đêm Nhìn em mấp máy môi mềm Cô yêu ngày tháng êm đềm lặng trôi ******* Em là ngàn ánh sao trời Cho cô cảm thấy cuộc đời đơm hoa! Võ Thị liễu.

<span class='text_page_counter'>(21)</span> Quê hương.

<span class='text_page_counter'>(22)</span> Quê hương vọng mãi lời ru À ơi tiếng mẹ say nồng giấc con Đây bầu sữa mẹ căng tròn Cho con nhớ mãi dẫu mai nghìn trùng Quê hương chở nặng thâm tình Người đi muôn ngả vẫn trông bóng về. Lưu Phước. Chống tham nhũng. Chuyện vui. Phường tôi phát động phong trào chống tham nhũng và kêu gọi những ai trong phường đã lỡ tham nhũng thì đem các thứ tham nhũng ấy nộp lại cho phường xử lý..

<span class='text_page_counter'>(23)</span> Tôi được phường tin tưởng cử vào ban thu nhận tài sản ghi vào biên bản. Theo qui định đến sáng chủ nhật là thời hạn chót nộp tại phường. Gần trưa chủ nhật từ xa tôi thấy một thầy giáo ở gần nhà tôi dắt một chiếc xe đạp cà tàng chở một bao tải nặng. Vốn có lòng tôn sư trọng đạo tôi nghĩ, “Chà! Ông ấy thật tội nghiệp giờ này mà còn đi mua cám lợn”. Nhưng tôi lầm, khi ông thầy dắt xe vào trụ sở phường, tôi mới biết : -Báo cáo anh : Ông nói : vì phải soạn lục sắp xếp cho vào bao tải nên tôi đến chậm, anh thông cảm. Tôi lễ phép : Dạ không sao, miễn tự giác là tốt rồi; thầy mở bao ra để tôi xem và ghi vào biên bản. Ông mở miệng bao ra và dốc ngược xuống đất. Trước mắt tôi và mọi người là một đống giấy to đùng.”Bài kiểm tra của học”. Tôi lúng túng không biết ghi đống giấy tờ này thuộc loại tài sản tham nhũng nào đây???!!! Nguyễn Thị Sen (sưu tầm). Tôi đâu phải người làm nông Cày xong đánh giấc say nồng một hơi Chuông reo tan buổi dạy rồi Còn nghe ray rứt nỗi đời chưa yên Trách mình đứng trước các em Dửng dưng cả tiếng hồn nhiên gọi thầy Rụng dần theo bụi phấn bay Ước mơ một thuở căng đầy tuổi xanh.

<span class='text_page_counter'>(24)</span> ****** Dẫu là lời giảng của mình Cơn ho chợt đến vô tình cắt ngang Dẫu là tiết học vừa tan Bước qua cửa lớp đôi lần hụt hơi ****** Hiểu dùm thầy mấy em ơi Dẫu bao ám ảnh khôn nguôi từng giờ Cảnh đời chọn rộn bán mua Áo cơm nào dễ chi đùa với ai. ****** Vờ quên cuộc sống bên ngoài Nhiều điều xa lạ nói hoài riết quen Dở hay yêu ghét trắng đen Còn bao sự thật đã nhìn thẳng đâu Ai còn dằn vặt đêm sầu Trong từng sợi tóc bạc màu truân chuyên Thật lòng thầy lỗi các em Hiểu ra khi đã lớn lên mai này! NguyÔn Ngäc - TL.

<span class='text_page_counter'>(25)</span> Tuổi đôi mươi tôi là cô giáo trẻ Mái tóc xanh trải rộng khoảng trời xa Trang giáo án ngược xuôi theo năm tháng Để bây giờ đã bao chuyến sang sông Em - tôi, có duyên và có nợ Mái tóc xanh, giờ đã chuyển em rồi Năm tháng trôi, tuổi già mau đến vội Ta phải về thôi, xa em ơi... Em còn đó, với những mùa hoa phượng đỏ Sẽ là tôi của lứa tuổi đôi muơi. Lê Thân. Tôi & em.

<span class='text_page_counter'>(26)</span>

<span class='text_page_counter'>(27)</span> Viªn phÊn tr¾ng mßn Bôi phÊn lÊm bµn tay Lßng em cµng th¬ng mÕn Giã bÊc thæi Tấm thân gầy chịu đựng Kết tổ mềm cho mai đàn chim bay Âm thầm qua đêm Để đến gặp ngày Viªn phÊn tr¾ng mßn Cuộc đời bên bảng gỗ Quên đi nhọc nhằn khi nhìn đôi mắt trẻ Viªn phÊn tr¾ng mßn... Lßng em cµng mÕn th¬ng NguyÔn Ngäc - TL.

<span class='text_page_counter'>(28)</span> Gần cuối học kì một, thầy hiệu trưởng đi kiểm tra đột xuất một số lớp để nắm chắc chất lượng học sinh. Thầy vào kiểm tra một lớp, ông hỏi giáo viên chủ nhiệm : -Chất lượng học sinh lớp này thế nào? -100% học sinh khá giỏi và chăm ngoan ạ! -Tốt lắm! Thầy hiệu trưởng gọi một học sinh đứng lên và lật quyển sách toán ra hỏi : -Một người mua mười quả trứng gà mỗi quả 2000đ. Em cho biết người đó phải trả hết bao nhiêu tiền?. Suy nghĩ một lát, cậu học sinh trả lời : -Dạ, người ấy phải trả 21.000đ ạ.! Thầy giáo chủ nhiệm cười rất có duyên và nói : -Thưa thầy hiệu trưởng vật giá hôm nay so với hôm em học tiết toán thì có nhích lên một chút, nhưng không đáng kể ạ ! Thầy hiệu trưởng hỏi tiếp một em khác : Ngày khai trường anh A mua 5 quyển vở, tất cả hết 15.000đ. Em cho biết mỗi quyển vở giá bao nhiêu? Cậu học sinh trả lời ngay : -Dạ, 2000đ quyển ạ! Thầy giáo chủ nhiệm lại mau miệng : -Thưa thầy hiệu trưởng, hôm nay đã gần nữa năm học rồi nên giá vở hạ xuống nhiều so với đầu năm ạ! Thầy hiệu trưởng : ?!?!?! Nguyễn Thị Xuyến (sưu tầm). -. Mục lục.

<span class='text_page_counter'>(29)</span> 1.Lời tựa 2.Với thầy tôi 3.Giáo án và em 4.Tâm sự và hy vọng 5.Quyển sách hay 6.Thời đã qua 7.Xa trường 8.Vu vơ 9.Dạy bán trú 10.Không đề 11.Thăm lại thầy 12.Ký ức 13.Bất chợt 14.Em là cô giáo của riêng ai? 15.Tự hỏi 16.Bàn về tiếng cười 17.Cánh hoa mơ 18.Lối cũ 19.Không đề 20.Nụ cười 21.Tâm sự cùng em 22.Quê hương 22.Chống tham nhũng 23.Tâm sự người thầy 24.Tôi và em 25.Bụi phấn 26.Vật giá thay đổi. Ban biên tập Nguyễn Duy Đức Phan Thị Mỹ Linh Ung Hoăn T.Trung Lưu Hồ Lê Hường Mộng Thu Minh Trâm Vũ Trung Tấn Hiến Nguyễn Thị Hiệu Thúy Diễm Hoàng Hà Thanh Vân Trần Lê Nguyễn Thị Chiến Trần lê Minh Trâm Hồ Thủy Võ Thị Liễu Lưu Phước Nguyễn Thị Sen Hồ Thủy Lê Thân Minh Trâm Trần Lê. 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16,17 18 19 21 22 23 24 22 24 25 26 27.

<span class='text_page_counter'>(30)</span>

<span class='text_page_counter'>(31)</span>

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×