Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

thay la anh sang cua cuoc doi toi

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (29.52 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>THẦY LÀ ÁNH SÁNG CUỘC ĐỜI</b>


<b>TƠI</b>



Tơi là một cậu bé lanh lợi và học hành cũng khá, từ nhỏ tơi đã thích
khốc trên mình chiếc áo Blouse trắng – trơng thánh thiện và tài
năng đến lạ kì…Có lẽ đó chỉ là cái nhìn ngây ngơ của một cậu bé lớp
3 khi nhìn thấy những vị "thiên thần áo trắng" đã cứu sống biết bao
nhiêu mạng người, nó rất thán phục và cũng ước ao một ngày nào
đó sẽ trở thành một người tài năng như thế...


Chính vì muốn trở thành bác sĩ, tôi rất siêng năng học Tốn, khơng
hiểu vì sao nhưng khi đặt bút giải những bài Tốn hóc búa tơi có thể
suy nghĩ từ ngày này qua ngày khác…Văn thì tơi cũng được thầy
khen ngợi rất nhiều nhưng lại thấy con trai học Văn sao mà ướt át
quá.


Mọi chuyện không phải lúc nào cũng như người ta mong đợi, tôi thất
bại thảm hại sau cuộc thi giỏi Tốn của trường năm lớp 5. Khơng
biết có phải vì thầy ra đề khó q hay tại tơi đã quá chủ quan và tự
tin vào khả năng của mình, câu hỏi ấy cứ văng vẳng trong tai tơi và
để lại cho tơi một nỗi buồn tê tái.


Vì sao tơi lại buồn đến vậy? Vì tơi thích mơn Tốn, tôi chú tâm học
thật tốt môn này để rồi chợt nhận ra mình chẳng biết gì về nó cả,
một thất bại nặng nề nhất từ trước tới giờ khiến tôi gục ngã..Tơi
cảm thấy mình bất lực, cảm thấy giận bản thân vì đã quá tự kiêu,
quá tin vào khả năng khơng có thực của mình để rồi giờ đây vấp
ngã thật đau đớn. Ui, thật buồn chết được!!


Và quả thực kết quả khơng có gì thần kì cả, mơn Tốn của tơi chẳng
có ai đoạt giải, trong khi những mơn khác đoạt giải rất nhiều, thấy


tụi nó vui cười mà tôi rơm rớm nước mắt – nước mắt của một người
thất bại, nước mắt của một kẻ đã quá tự tin vào năng lực của mình
nhưng kết quả thì…ê chề.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Thấy tôi buồn, mẹ động viên tôi nhiều lắm và cịn gợi ý sao tơi
khơng thử sức mình với mơn Văn– một mơn học mà bấy lâu nay tôi
vẫn thường đạt được những điểm cao nhất lớp. Hơn nữa, thầy Huy –
thầy dạy Văn lớp tôi vẫn thường khuyên tôi như vậy mà. Ngày biết
tôi rớt học sinh giỏi Tốn, thầy cịn vỗ về, an ủi tôi rất nhiều,
khuyên tôi nên đứng dậy và xây dựng một lối đi mới. Tại sao lại
khơng nhỉ?


Thế là kể từ đó, tơi từ bỏ nỗi buồn, từ bỏ sự kiêu ngạo và từ bỏ luôn
những mơ mộng hão huyền về khả năng Tốn học của mình đề bắt
đầu khám phá một miền đất mới, chính thầy là người khơng những
đã đỡ tơi đứng dậy mà cịn cho tơi một niềm tin về một chân trời
mới, đầy niềm tin và hy vọng.


Rồi từng ngày, từng ngày cứ trôi qua tôi vẫn luôn miệt mài cố gắng
và thầy vẫn luôn dạy tôi bằng ngọn lửa nhiệt tình của nghề giáo –
bằng kho kiến thức thầy đã tích tụ bấy lâu nay…Càng ngày tơi càng
thấy Văn là một môn học vô cùng thú vị, cho tơi đến những vùng
trời mới lạ và kì diệu biết bao, vì vậy tơi ngày càng u thích Văn
cũng như kính trọng tài năng và cái tâm của thầy…


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×