Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

bai phat bieu cua hoc sinh lop 5 ra truong

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (63.81 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Bài tri ân học sinh lớp 5</b>


Kớnh thưa quý vị Đại biểu, các thầy cô giáo và toàn thể các bạn học sinh
thân mến!Em tên là Hồng Bích Hạnh, em xin thay mặt 27 bạn học sinh của
khối lớp 5 nêu lên suy nghĩ và cảm tưởng của em trong ngày hôm nay.


Chỉ cịn qua ngày hơm nay nữa thơi là em sẽ phải xa mái trường Tiểu học
L¬ng S¬n yêu dấu - nơi đầu tiên đã đón em vào học cách đây 5 năm. Buồn quá!
Buồn vì sắp phải xa thầy cô, xa những kỉ niệm thân thương suốt năm năm học.
Tất cả đang dần xa, dần xa, tiễn em lên ngơi trường mới : Trường Trung học cơ
sở. Song, có lẽ những hình ảnh đẹp đẽ về mái trường này sẽ khơng bao giờ có
thể phai mờ trong tâm trí em.


Em bâng khuâng nhớ về ngày đầu tiên đi học. Em dậy từ rất sớm, khoác chiếc
cặp to trên đôi vai nhỏ nhắn, mẹ đưa em đến trường, lịng vơ cùng háo hức. Đến
nơi rồi. Ngôi trường sao mà lớn thế! Người nào cũng lạ. May ra lác đác có vài
đứa học cùng mẫu giáo là quen quen. Rụt rè, em nép mình đằng sau lưng mẹ.
Cũng như em là mấy đứa học trò mới cũng bỡ ngỡ đứng bên người thân.
Vào lớp 1, em được học cơ gi¸o. Cơ hiỊn như mẹ em vậy. Và thế là tõ đó trở
đi, thế giới rộng lớn dần được mở ra trong trí óc non nớt của em. Cơ đã giảng
dạy cho em thật nhiều điều. Em biết đọc, bit viết và biết yêu trờng, yêu lớp iu
m em không thể làm được khi học ở mẫu giáo, chỉ biết vui thì cười, buồn thì
khóc nhè làm nũng bố mẹ.


Nhớ lại những câu chuyện đó, lòng em cứ xao xuyến. Bao năm qua, bao ngày
mưa nắng cắp sách đến trường để rồi hôm nay luôn vang bên tai lời thầy cô dạy
với những kho tàng tri thức rộng mở, thầy cô mang đến cho chúng em bằng cả
tấm lòng và sự nhiệt huyết.


Cô ơi! bao ngày không quản ma nắng, cô thơng chúng em nh con thế mà
giờ đây khi đã hiểu thì chúng em lại sắp phải xa thầy cô. Sắp xa mỏi trường chứa


đựng biết bao tỡnh cảm về một thời học trũ đầu tiờn, em cảm thấy lưu luyến quỏ .
Em sẽ chẳng cũn được thấy cảnh những đỏm bạn khoỏc vai nhau, hũ hột trờn sõn
trường này. Sẽ chẳng cũn được hoà mỡnh vào những trận chiến xảy ra ở cỏi tuổi
mới lớn trờn sõn trường này nữa. Lại còn cổng trờng nữa chứ. Đú là nơi em vẫn
đợi mẹ sau mỗi buổi học ... Tất cả... tất cả... Em sắp phải núi lời chia tay.
Được lờn lớp 6, phải xa thầy, xa cụ, em muốn gửi đến thầy cụ một lời
‘‘cảm ơn’’ và một lời ‘‘xin lỗi’’.Cảm ơn cỏc thầy cụ đó dạy cho chỳng em
những điều hay lẽ phải . Chỳng em cũng xin lỗi thầy cụ vỡ đó để cỏc thầy cụ
nhắc nhở và buồn phiền. Nhưng thầy cụ ơi, chỳng em đõu cú biết được sự vất vả
của thầy cụ. Cho đến giõy phỳt này, chỳng em – những cụ cậu học trũ lớn tuổi
nhất trong trường mới nhận ra điều đú cú ý nghĩa thật đẹp biết bao.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

thách bên cạnh chúng em luôn là thầy cô, bạn bè cùng chia sẻ niềm vui thành
công hay lo lắng trước những vấp ngã đầu đời. Biết bao ngày cắp sách tới
trường, nơi đây đã trở thành ngôi nhà thứ hai của mỗi chúng em, mãi mãi ...!
Trong giờ phút sắp tạm biệt chúng em chỉ biết göi tới thầy cơ ngàn câu nói cảm
ơn chân thành nhất. Chúng em hứa sẽ cố gắng học tập, tu dưỡng để khơng phụ
tấm lịng u thương, sự tin tưởng mà thầy cô giành cho. Mai này khi đã đủ tự
tin một mình bước đi trong cuộc sống, khi nhìn lại chúng em sẽ không quên nơi
đây- mái trường đã cho chúng em được lớn lên, được trưởng thành ..


‘‘ Mái trường ơi, xin cho em được gửi lại một nỗi nhớ, một niềm yêu .Những bài
giảng của mỗi thầy cô sẽ mãi là hành trang quan trọng trên chặng đường học tập
đang chờ đón em phía trước. Tạm biệt thầy cơ, các em khối 1,2,3,4. Sẽ có một
ngày em trở về nơi đây...’’


</div>

<!--links-->

×