Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (38.8 KB, 3 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
NHỮNG BÀI VĂN CƯỜI RA NƯỚC MẮT
Hôm nay, bữa thi đâu tiên thấy thầy giám thi phát đế thi văn , thầy đi đi lại lại y chang
mấy người lính tây tiến nên em có cảm hứng phân tích một đoạn văn tây tiến”
THƯ GỬI NGƯỜI CON GÁI ANH YÊU
Hà Nội một ngày buồn như con chuồn chuồn , tháng chán như con cá rán , năm đen như
con mèo hen…
Em yêu dấu người em như cái đấu, tóc em xù như lơng gấu ,tuy em hơi cá sấu nhưng anh
vẫn yêu nung nấu … Đêm nay ngồi sữa xe mãi mà chăng ma nào bị dính đinh dải đương
của anh , muốn ngủ mà chẳng được ,nhìn trăng lên cao vút, anh quuyết ngồi cong đít viết
thư cho em … không gian bốn bề yên ắng , chỉ tiếng bắng nhắng của nhưng con muổicái
đang vây quanh anh .
Em à!Chỉ vừa mới găp em thôi mà anh cứ ngở là chúng mình đã thân nhau ở nhiêu kiêp
khác … giờ xa em có vài giây thơi mà anh cứ tưỡng là nhiều năm rồi không gặp .Em
oi ,Em ơi em có biết khơng : ánh mắt gờm gờm của em làm cả miền nam chiềm trong
băng giá ,tiếng cười ha hả của em làm cả miền bắc ngủ quên ,còn khi những giọt nước
mắt của em lã chã rơi thì bảy tỉnh miền trung chiềm trong lũ lụt … Hỡi ơi !Qu vật ! …
Em à .
Em có biết rằng anh nhớ em nhiều lắm không ??? Anh ăn không ngon nhưng ngủ như
điên ,anh đi giày thì quên mang tất ,ăn sáng thì quên đánh răng ,rưa mạt thì quên chải
đầu …Anh khờ khậo chỉ vì yêu em… Em à ,khổ cái thân anh chỉ có đám bạn tồn là
concái ong này bà nọ mà lại thiếu “