Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Ngo May

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (39.16 KB, 1 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

NGÔ MÂY



Ngơ Mây sinh trưởng trong một gia đình nghèo ở làng Cát Chánh, huyện Phù Cát,
Bình Định .Cha mẹ mất sớm, anh ở với mẹ. Anh hiền lành và cần vù làm lụng từ thuở
nhỏ. Ngày ngày, hai mẹ con vẫn phải đi cày thuê cuốc mướn để kiếm sống .


Cách mạng tháng tám thành công, cụộc đời anh đổi thay từ đây. Anh tham gia đội tự
vệ sắt của làng khi vừa tròn hai mươi tuổi . Giặc Pháp mưu toan cướp nước ta một lần
nữa. Hưởng ứng lời kêu gọi cứu nước của Bác Hồ, các trai làng thi đua lên đường giết
giặc, Ngơ Mây lịng đã quyết, anh xin mẹ cho gia nhập vệ quốc quân.


Ngày 20/4/1947, anh xung phong vào đội cảm tử quân của tỉnh nhà và đinh ninh nhớ lời
căn dặn của Bác Hồ: “Các chiến sĩ cảm tử cho tổ quốc quyết sinh”.


Lúc này, thực dân Pháp đang ra sức đánh chiếm. Chúng tập trung toàn lực từ Plây-cu
theo đường 19 đánh xuống đồng bằng Bình Định, tơi ác của chúng càng thêm chất đầy.
Phải chặn ngay bàn tay đẫm máu của kẻ thù ! Ngô Mây liền viết thư quyết tâm làm tia sắt
nổ, ôm bom chặn đứng bước quân thù. Quả bom mới nhận được anh chăm sóc rất chu
đáo. Những ngày sắp ra trận, anh càng thêm yêu mến đồng đội, miệng anh ln hát ca,
lịng dạ thanh thản, nghĩ đến mẹ, lòng anh tràn ngập lòng yêu thương. Anh bồi hồi xúc
động cầm bút biên thư cho mẹ : “Tóc mẹ đã bạc trắng. Con của mẹ sẽ làm tiếng nổ lớn
chôn vùi lũ cướp cho mẹ được sống tự do trong tuổi già, cho dân tộc được độc lập”.
Đơn vị cảm tử tiến ra đương 19 Ngô Mây cổ quàng khăn đỏ, hăm hở tiến lên hàng đầu.
Bọn giặc pháp đem 4 xe chở hơn đại đội Âu Phi đi dọc theo đương An Khê. Quân ta núp
trong rừng suối xôi chờ giặc.Ngô Mây cổ vẫn quàng chiếc khăn cảm tử màu đỏ chói
,chào đồng đội lần cuối rồi ơm bom ra vệ đường nép mình trong bụi rậm chờ giặc.Bỗng
có tiếng súng nổ râm ran, bọn giặc đã chạm phải quân ta.Chúng bắn như vãi đạn rồi ùa
lên như nước.Cịn mình ngơ mây ơm trái bom nóng hõi mà lịng tràn ngập hờn căm lũ
giặc cướp nước.Lúc ấy bọn Tây trắng, Tây đen khát máu hằm hằm tràn tới, miệng la ó


om sịm :



- Việt Minh,Việt Minh đâu?


Thình lình Ngơ Mây như một tia lửa sáng từ bụi rậm bay ra :
- Việt Minh đây ! Bố mày đây !


Lúc ấy anh đứng yên như đã tạc thành bức tượng. Ngực anh vươn cao, đầu hơi ngã về
phía sau . Thấy anh chỉ đơn độc một mình, bọn địch định bắt sống anh. Chúng xì xồ với
nhau rồi cùng đổ xô vây quanh anh. Nhanh như cắt, Ngơ Mây vụt nâng quả bom nóng
bỏng lao ngay về phía trước.! một quầng khói đen bốc lên nghi ngút. Quả bom hay chính
Ngơ Mây đã thành tiếng sét nổ xé trời. Bọn giặc kinh hoàng thét lên man rợ.Gần 100 tên
đã phải bỏ mạng. Lũ giặc sống sót sợ hãi xéo nhau lên chạy dài.


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×