Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

de van bieu cam loai cay yeu thich

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (115.54 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Đề 1 </b>MB : “Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, em chở mùa hè của tôi đi đâu” Câu hát
của nhà thơ Xuân Diệu đã làm tui nhớ đến sự đẹp đẽ, mạnh mẽ của hoa phượng.Tơi u hoa
phượng-lồi hoa biểu tượng cho tâm hồn của mỗi người học trị chúng tơi.


TB: Nhắc đến hoa phượng, ta không thể quên được một màu đỏ rực rỡ của nó-một màu đỏ
nhờ sự tinh khiết của gió, nắng, nóng của thiên nhiên vào mùa hạ.Đài hoa ôm lấy bông như
một người mẹ che chở cho con thân yêu của mình. Bên trong lớp đài hoa là cánh, cánh hoa
phượng đỏ, mỏng manh nhưng chính nó đã tạo nên vẻ đẹp tươi xinh cho mỗi bơng hoa
phượng. Trong lịng hoa là nhuỵ đỏ, chứa mật và phấn, mật hoa cho những chú ông bé nhỏ,
chăm chỉ tới hút.


Vào khoảng giữa tháng năm, tiếng ve sầu kêu râm ran, liên miên trên những tán lá


phượng vĩ, báo hiệu mùa hè tới, thôi thúc học trị chúng tơi phải chun tâm học hành đạt
được những kết quả cao trong học tập. Những buổi trưa hè nắng nóng, những giờ ra chơi oi
bức vì nơ đùa, phượng như một cái ơ che mát cho chúng tơi. Đứng dưới cây phượng, nhìn
lên bầu trời dường như ta khơng thể nhìn thấy những gợn mây trong xanh mà chỉ thấy trong
những tán lá phượng xum xuê một màu xanh và lốm đốm nhiều một màu đỏ của hoa
phượng. Tia nắng vàng xuyên qua tán lá và để lại bóng hình của hoa phượng dưới mặt đất.
Vào đầu tháng sáu, lũ học trò chúng tôi vui vẻ, sửa soạn về nhà, sung sướng đón chào một
mùa hè thú vị. Nhưng khơng ít tiếng khóc sụt sùi phải xa mái trường,xa thầy cơ,xa ban bè và
xa những kỉ niệm dưới ngôi trường thân yêu ,dưới gốc phượng bơ vơ giữa sân trường,bơ vơ
giữa biển nắng vàng. Hoa phượng buồn khi phải xa học trị, thỉnh thoảng có những con gió
nhẹ thổi qua, lại một cơn hoa rụng… Ba tháng hè trơi qua đằng đẵng, khơng một tiếng cười
nói, khơng tiếng trống, phượng trống vắng.


Phượng vẫn thả những cánh son đỏ xuống sân trường, phượng vẫn đếm từng giây
từng phút khi xa học sinh. Ba tháng hè trôi qua, ngày mai đã là ngày khai giảng, phượng
mong nhớ, chờ đợi để đc gặp lại các bạn học sinh. Những học sinh cũ đến thăm trường, họ
rỏ những giọt lệ bé nhỏ. Những giọt lệ ấy chứa đầy sự nhớ thương mái trường, thầy cô, nhớ
bạn bè, nhớ những kỷ niệm thân thương dưới gốc phượng và nhớ phượng…Trong tâm hồn


họ chứa đầy kỷ niệm, chứa một màu đỏ thân thương của hoa phượng. Hoa phượng đón chào
các bạn cũ và vui vẻ chờ đợi gương mặt mới của trường. Đâu đâu cũng có tiếng cười nói vui
vẻ, hoa phượng mừng rỡ, hoa phượng khóc nhưng là tiếng khóc chứa đầy niềm vui, nỗi buồn
của phượng đã được chia sẻ phần nào. Giữa mùa thu, hoa phượng đã tàn, những chiếc
lá vàng úa rụng đầy dưới sân trường. Học sinh buồn, không được nghe thấy, nhìn thấy và
ngắm hoa phượng nhiều. Hoa phượng chỉ nở vào mùa hè thì biết cho ai ngắm?


KT: Hoa phượng như một người bạn vơ hình, để lại những kỷ niệm thời áo trắng. Tôi yêu hoa
phượng- hoa học trị thân thương.


Phượng khơng thơm, phượng chưa hẳn đã là đẹp, nhưng phượng đỏ và phượng nhiều,
phượng có một linh hồn sắc sảo mênh mang. Phượng không phải là một đố, khơng phải
vài cành; phượng đây là cả một loạt, cả một vùng, cả một góc trời đỏ rực.... Màu hoa
phượng chói lói như sắc máu người.... Nhưng hoa càng đỏ, lá lại càng xanh. Vừa buồn mà
lại vừa vui, mới thực là nỗi niềm bông phượng. Một làn gió hẩy tới; từng đợt sóng rào rào
trên biển hoa.... Người ta trồng phượng ngoài thành và trong thành; và người ta hay trồng
phượng trong các sân trường... Nhưng dù trồng ở đâu, cũng chỉ có bọn học sinh hiểu hoa
phượng nhất. Hoa phượng là hoa-học-trò. Còn ai quen với phượng cho bằng bọn cắp sách
đến trường một ngày hai buổi ! Còn ai có linh hồn tươi thắm để quan hồi cùng với phượng
thắm tươi ?”


Mấy câu của Xuân Diệu không hiểu vì sao cứ ám ảnh tơi mỗi lần tơi thấy bóng hình hoa
phượng. Tơi cịn nhớ trong tủ sách cũ của anh chị tôi, tôi thường ghiền gẫm cuốn Trường
ca, xuất bản vào khoảng năm 1945. Đoạn trích dẫn nằm trong chương “Hoa học trò”, phần
cuối của sách. Trong chương này, trừ một đôi chữ đã cũ với năm tháng ; những nhận xét
của nhà thơ thường gần gũi và đượm chất thơ, có sức quyến rũ người đọc. Khó kiếm một
tác phẩm viết về phượng với những ý tưởng cô đọng như thế.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Cây được trồng từ lâu nên nó cao và to lắm. Nhìn từ xa, cây phượng như một chiếc ơ xanh
khổng lồ bung nở.Ngọn của nó sà vào đến tận tầng ba trường em. Tán nó xịe rộng cả một


khoảng sân. Thân cây to, vỏ màu nâu xỉn, có đốm bạc, xù xì lồi lõm, có nhiều vết nứt
ngang. Từ thân chẽ thành ba nhánh giống cái chạc. Cành vươn ra tứ phía, uyển chuyển la
đà. Rễ phượng nổi lên mặt đất như mấy chú trăn nâu nhoài đi kiếm ăn. Lá phượng giống lá
me, mỏng, màu xanh thẫm mọc song song hai bên cuống trông xa như đi con chim
phượng, chắc vì thế mà cây có tên là Phượng. Phượng khơng trút lá như cây bàng nhưng
đến mùa xuân nó lại ra nhiều lá mới thay cho những chiếc lá già. Lá mới xanh non, mát
rượi, ngon lành như lá me. Dáng phượng nghiêng nghiêng duyên dáng. Xuân qua, hè tới,
phượng bắt dầu nở hoa. Phượng nở đồng loạt, kết thành từng chùm đỏ rực trông như một
mâm xôi gấc. Hoa phượng có năm cánh, bốn cánh đỏ tươi và một cánh có đốm trắng.
Nhuỵ hoa có một túi phấn hình bầu dục, giống râu con bướm. Chúng em thường lấy nhuỵ
đó chơi chọi gà. Thế là dưới gốc phượng, tiếng reo hò ầm ĩ. Khi tiếng ve kêu ra rả trên cây
phượng là lúc phượng nở nhiều nhất. Một màu đỏ nồng nàn trên cây. Lúc ấy, phượng già
trẻ lại, bừng bừng sức sống. Phượng nở thúc giục em một mùa thi cuối cùng của năm học,
chuẩn bị nghỉ hè với bao dự định đầy ắp niềm vui.


Qua hè, hoa phượng tàn dần. Mỗi làn gió thổi, cánh phượng rơi lả tả trên sân giống như
xác pháo. Sân trường đẹp lắm, giống cái thảm hoa. Chúng em quét sân nhưng luyến tiếc
muốn giữ lại cánh phượng thân yêu. Hết hoa, phượng lại để trái non dài, mỏng, xanh,
đung đưa nhè nhẹ trên cành. Quả phượng thuộc họ đậu.Hạt phượng mà rang lên, ăn bùi và
ngon tuyệt. Cây phượng già lại, trở lại cái dáng vẻ mộc mạc thân quen.


Em yêu cây phượng, cây phượng như người ban lớn thân thiết. Dưới gốc phượng, chúng
em tụ họp bạn bè. Mỗi lần phượng nở với tiếng ve kêu đánh dấu một năm học kết thúc,
một sự trưởng thành để rồi chúng em lại náo nức bước vào năm học mới với bao điều thú
vị.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

hiện lê tâm trí tơi với một tấm lịng thật và chân thành tại sso cây hoa phượng lại là cây hoa
học trò tôi đã cố suy nghĩ và để rồi câu trả lời chính xác là bởi vì cây hoa phượng nó gắn vời
hàng nghìn cảm xúc của học sinh kỉ niệm vui buồn. Những bạn nam lấy hoa phượng chơi chọi
gà cùng với tiếng hị reo í ới, tiếng cổ vũ nồng nhiệt xen vào đó lịng buồn rời rợi vì mình


thua. Nhưng dù thắng hay thua thì trị chơi chọi gà vẫn không thể thiếu vào ngày chơi hè của
chúng tôi. Lại một mùa đông nữa đến mùa hè trơi qua chắc có lẽ cây phượng trở lại thời xưa
của nó. Hoa bắt đầu rụng xuống gốc cây chúng tôi cầm chổi ra quét như thu gom lại những kỉ
niệm của mình rồi đây những kỉ niệm đó được vùi đống đốt thành tro. Kỉ niệm đã tan thành
mây khói cùng với một năm học trôi qua năm học mới đến nhưng trong tôi vẵn cịn đọng lại
nhứng ấn tượng khó phai về một mùa phượng.


<b>Cây phượng lúc nào cũng đẹp nhưng không bao giờ đẹp như lúc này. Mai đây dẫu có đi bất </b>
cứ nơi nào thì hình ảnh của cây phượng vẫn cịn vĩnh hằng trong trái tim tơi như ngọn nến
không bao giờ tắt. Giờ đây tôi không biết phải cảm ơn thầy cô và mái trường như thế nào để
thầy cô tha thứ cho những lỗi lầm mà tôi đã gây ra. Tôi không biết phải im lặng bao nhiêu lần
để suy nghĩ về những tình cảm của tơi dành cho cây phượng, thầy cô mái trường. Tôi không
biết tôi sẽ ra sao nếu như tơi khơng được đi học. Cịn bây giờ tơi chỉ biết nói rằng: tơi u cây
phượng, tơi quý cây phượng và những thứ thuộc về mái trường.


Những chiếc giỏ xe, chở đầy hoa phượng. em chở mùa hè của tôi đi đâu…”. Mỗi lần nghe
những giai điệu du dương và quen thuộc ấy, lịng tơi thấy nao nao buồn. những lời ca gợi cho
tôi nhớ về 1 lồi hoa tơi u q.


Khơng hiểu sao mỗi lần tưởng tượng về hoa phượng thong đầu tôi lại xuất hiện hàng trăm
đốm lửa liên tiếp ấm nóng đến chói chang. Hầu hết những người yêu hoa phượng đều nói:
“nó đẹp vì biết tận hiến hết mình vẻ đẹp”. Phượng không đỏ thẫm nghư nhung như mấy bơng
hồng kiều diễm. Nó đỏ rực và thậm chí rất tươi. Những cánh hoa lượn theo những đường
cong tùy ý, lúc nở, nó túa ra đều như một chiếc chong chóng sắp quay. Hương phượng thơm
thoang thoảng chứ khơng ngạt ngào như hoa sữa. vì thế thưởng thức hương hoa phượng
bao giờ cũng tìm ra được những cảm giác thư thái, an lành.


Phượng bắt đầu thắp lửa lúc đầu hè. Bởi thế mà cũng giống mọi người, tơi u hoa phượng
bởi nó khắc ghi những dấu mốc quan trọng của đời tôi. Phượng nở là dấu ấn của mùa thi. Ở
đó, tơi dù thành cơng hay thất bại nhưng tơi đã có những bài học và tơi vì thế đã trưởng


thành. Phượng nở rộ cũng là lúc phải chia tay. Ôi! Chỉ cần nghỉ vậy thơi tơi tơi cũng đã cảm
thấy nao lịng. Năm nào cũng vậy, tuy đã thành lệ nhưng không làm sao quên được cảm giác
boài hồi xao xuyến ấy. Cứ đến đầu tháng năm, khi hoa phượng đang lúc đỏ tươi và bước vào
kì thi đẹp nhất thì cũng là lúc tụi học trị chúng tơi lục đục cho những ngày hè sôi động. tuy
những ngày hè vui vẻ đang chực đón chờ, nhưng chúng tơi vẫn thấy buồn lắm lắm. bạn bè
cả năm học vui vẻ với nhau vậy mà bây giờ phải tạm xa mấy tháng. Chúng tơi buồn thậm chí
có bạn cịn phát khóc khi phải trải qua những lần như thế.


Hoa phượng đẹp và tất nhiên nó sẽ mãi là biểu tượng cho tuổi học trò. Hoa phượng rất giống
lũ học trị nhỏ chúng tơi bởi nó cũng ngây thơ và cũng sống hết mình 1 cách thủy chung bằng
tấm lịng son đỏ. Dưới mái trường cấp 1 thân yêu, không phải ai hết mà chính là hàng
phượng đã chứng kiến lũ học trị chúng tơi lần lượt trưởng thành. Giờ đây khi đã chia xa, tôi
nhớ đến nao lịng hàng phượng, nhớ nhớ những bơng hoa đỏ khắc ghi bao kỉ niệm học trò
nhất là những kỉ niệm của năm học lớp 5.


</div>

<!--links-->

×