Tải bản đầy đủ (.pdf) (18 trang)

Tài liệu Hồi 4 Truy tìm bóng nhạn pptx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (144.86 KB, 18 trang )


Sát Th Kim Vng
Nguyên tác: Trn Thanh Vân
VietKiem.Com ánh máy: Trúc Nhi


39


Hi 4
Truy tìm bóng nhn


Khi Lãnh Nht Phong, Mng Ðình Hoa, Tng Hàn Giang và Kha Bc Kim đn H
Nam thì tri cng va ng ánh bình minh.
Mng Ðình Hoa hi Lãnh Nht Phong:
– H Nam mênh mông, Lãnh huynh bit Lâm Thành T  đâu mà tìm.
Lãnh Nht Phong nhìn Mng Ðình Hoa đáp:
– Ði tìm mt ngi trong giang h thì phi bit cá tính ca ngi đó.
Nht Phong va nói va lic nhìn Tng Hàn Giang và Kha Bc Kim.
Ðình Hoa but ming:
– Nói nh Lãnh đi ca thi mun tìm Tng huynh phi đn các ca hiu buôn, tìm
Kha đi ca thì đn k lâu, vy tìm Lâm Thành T thì  đâu.
Tng Hàn Giang h nht ri nói:
– Ngi t nhn mình là thông minh, th mà cng không lý gii đc à. Nu Tng
m lý gii đc thì ngi tr bao nhiêu kim lng.
Mng Ðình Hoa xì môi, lc đu nói:
– Ðình Hoa đâu cn tn kim lng cho Tng huynh ch.
– Th thì ngi th đi tìm Lâm Thành T xem.
Tng Hàn Giang quay sang nói vi Nht Phong:
– Nht Phong, ngi có dám đánh cc vi Tng m không?


– Ðánh cc th nào?
– Nu nh Mng Ðình Hoa thông minh tuyt đnh tìm ra Lâm Thành T, cái gã đi
mây v gió này thì Tng m s thua ngi phân na phn kim lng đã tha thun vi
ngi, ngc li ngi thua ta.
Mng Ðình Hoa nhìn Lãnh Nht Phong gt đu:
– Lãnh đi ca còn chn ch gì na.
Nàng quay li Tng Hàn Giang:

Sát Th Kim Vng
N guyên tác: Trn Thanh Vân
VietKiem.Com ánh máy: Trúc N hi


40
– Ðình Hoa mun đánh cc vi Tng huynh na.
– Thit ch?
– Ðình Hoa cng có phn trong cuc mà.
– Ðc. Nu ngi thng, Tng m giao ht phn kim lng còn li cho ngi.
– Nht ngôn phát xut t mã nan truy.
– Tt nhiên ri. Nu Tng m không gi ch tín, thì còn làm n gì đc ch Mng
Ðình Hoa quay sang Kha Bc Kim:
– Kha đi ca có tính tham gia không?
Bc Kim nhún vai:
– Kha huynh còn mc n cha tr đc.
Y th dài mt ting:
– Ðình Hoa và Tng huynh c đánh cc đi. Kha Bc Kim s giám sát li tha
thun gia hai ngi.
Mng Ðình Hoa gt đu:
– Ðc đy.
Nàng quay li Lãnh Nht Phong:

– Lãnh đi ca có th cho mui bit Lâm Thành T có nhng cá tính gì?
Tng Hàn Giang khoát tay:
– Tng m giúp ngi. Nói v Lâm Thành T thì phi nói đn mt k li bing
nht trên giang h, gã đã li nhng li thích n ngon mc đp. Ch by nhiêu thôi, ngi
ráng mà tìm gã.
– Th thì đâu có gì mà khó tìm.
Lãnh Nht Phong nhìn Mng Ðình Hoa ôn tn nói:
– Huynh nói thêm cho mui bit, mc dù mui có tìm đc Lâm Thành T cng
phi cn thn.
Lâm Thành T rt có nhiu trò đ mui phi thn trc đám đông đó.
Ðình Hoa ci nht đáp li Nht Phong:
– Dù Lâm Thành T có lm trò vt đi na thì Ðình Hoa cng xách đu gà v cho
Lãnh đi ca và Tng huynh.
Tng Hàn Giang ci khy:
– Nói thì hay lm, cha chc đã làm gì đc.
Bn ngi ghé vào mt tu đim va m ca.
Ðình Hoa nói vi Tng Hàn Giang:

Sát Th Kim Vng
N guyên tác: Trn Thanh Vân
VietKiem.Com ánh máy: Trúc N hi


41
– Huynh c  đây ch Ðình Hoa đa Lâm Thành T v.
Hàn Giang lc đu nguy nguy:
– Ch đn bao gi ch. Chng l Tng m và Kha Bc Kim cùng Lãnh Nht Phong
phi ch ngi đn khi râu tóc bc ph sao.
Ðình Hoa lc đu:
– Ðình Hoa đâu n bt ba v đi ca ch lâu nh vy, ch đn lúc mt tri ln thôi.

Nu nh cha đa đc Lâm Thành T v thì Ðình Hoa xem nh thua cuc.
Tng Hàn Giang mm ci:
– Ngi nói đc đó.
Tng Hàn Giang ngoc tiu nh.
Gã tiu nh nhanh chân bc đn bàn bn ngi, Tng Hàn Giang nhìn gã tiu nh
nói:
– Cho ta mi cân ru ngon, hai cân tht bm.
Gã quay sang Kha Bc Kim:
– Ngi có cn m nhân hu h không?
Gã tiu nh tròn mt, lí nhí nói:
– Ði gia … tu quán ca tiu nhân làm gì có m n.
Tng Hàn Giang nhún vai:
– Vy đ cho Tng m.
Gã tiu nh ôm quyn xá Tng Hàn Giang.
– Ða t đi gia đã cm thông.
Gã nói xong va toan quay lng thì Tng Hàn Giang kêu git li:
– Cha đi đc.
– Ði gia còn điu chi ch bo à.
– Ngi tính xem bao nhiêu.
Gã tiu nh lm nhm trong ming mt lúc ri nói:
– Tt c va tròn hai lng bc.
Tng Hàn Giang cau mày, ly luôn bàn tính khy liên tc. Gã khy xong nhìn tiu
nhi:
– Ngi li đc ba phân, đúng không?
Gã tiu nh nght mt:
– Sao đi gia nói đúng vy. Ði gia nói đúng đn không th tin đc.

Sát Th Kim Vng
N guyên tác: Trn Thanh Vân
VietKiem.Com ánh máy: Trúc N hi



42
Mng Ðình Hoa v vai tiu nh:
– Tng huynh đáng mt là s ph ca ngi đó. Nu ngi mun phát tài mau
chóng thì bt Tng huynh là s ph đi.
Tng Hàn Giang nghe Mng Ðình Hoa nói, khoát tay nh có đàn rui đt nhiên
xut hin bu vào mt gã:
– Ê … Ê … Tng m không nhn đ t đâu. Ngh buôn bc bo lm, nhn đ t
chng khác nào nuôi ong tay áo, nuôi kh dòm nhà.
Tng Hàn Giang khoát tay:
– Ngi đi làm đi, đng hy vng Tng m nhn ngi làm đ t.
Lãnh Nht Phong ch bit nhìn h Tng mm ci.
Gã tiu nh b đi v phía ca hu đ xung bp. Tng Hàn Giang mi quay nhìn
Mng Ðình Hoa:
– Ngi không đi tìm Lâm Thành T mà ngi  đây ch mt tri xung ri chu
thua cuc sao.
Tng m nói cho ngi bit, mt khi đã đánh cc, nu Tng m thng thì không
thí cho ngi mt nén bc vn nào đâu đy.
– Ðã nm chc phn thng thì đâu cn phi hp tp ch. Ngi xa đã tng nói dc
tc bt đt kia mà.
– Ngi nói hay lm, ch đó ri chng còn nén bc nào đ làm l phí đi tìm tng
công.
Mng Ðình Hoa thn mt sau câu nói ca Tng Hàn Giang, nhng vô tình nàng li
lic trm Lãnh Nht Phong.
Tng Hàn Giang nhn thy cái lic trm ca Mng Ðình Hoa nhanh ming nói luôn:
– Cp mt sc xo nh bo đao bo kim ca ngi thì Lãnh Nht Phong bit quá rõ
ràng ri.
Mng Ðình Hoa nghe li này càng thn hn, thn quá thành gin. Nàng đng bt lên
h nht mt ting:

– Ðình Hoa không gho gã thng buôn này, nhng không th không cho lão mt
bài hc đ s
a li ngôn phong.
Nàng va nói va toan đng th nhng Lãnh Nht Phong ngi cnh bên đã nm ly
tay nàng.
– Ðình Hoa … Tng huynh không có ý xu vi mui đâu.
Ðình Hoa h nht mt ting, ngi tr li.
Tng Hàn Giang mm ci.
Thy gã ci, Ðình Hoa càng sôi la gin hn.

Sát Th Kim Vng
N guyên tác: Trn Thanh Vân
VietKiem.Com ánh máy: Trúc N hi


43
Nàng nt n:
– Ngi ci cái gì?
– Tng m ci mà ngi cng không cho ?
Ðình Hoa lm Hàn Giang. Nàng đng lên quay sang Nht Phong nói:
– Mui đi đây.
Nht Phong gt đu:
– Mui bo trng.
– Ða t Lãnh đi ca đã lo cho mui.
Ðình Hoa đi ri, Hàn Giang mi nói vi Nht Phong:
– Lãnh huynh đ, ngi có cm nhn gì không?
Va lúc gã tiu nh bng vò ru mi cân và đa tht bm hai cân đã nng chín
đt lên bàn.
Hàn Giang khoát tay nói:
– Ngi lui đi.

Gã tiu nh đi ri Hàn Giang rót ru ra ba cái chén. Hàn Giang bng chén ru ca
gã:
– Mi … Kha Bc Kim cùng cng chén vi Hàn Giang trong khi Nht Phong đã
ung cn s ru trong chén ca mình ri.
Hàn Giang th dài mt ting:
– Ngi dang ngh đn Mng Ðình Hoa.
Nht Phong nhìn h Tng:
– Tng huynh nói vy có ý gì.
– Ngi không cm nhn gì à, Mng Ðình Hoa đã ri vào li tình ca ngi ri
đó.
Tng Hàn Giang nhún vai:
– Tng m ch s mt ngày nào đó vì ch tình mà nàng ta có th đâm mù c hai con
ngi ca ngi.
Lãnh Nht Phong mm ci:
– Chính vì Nht Phong s đui mt mà không đ cho Mng Ðình Hoa lt vào li
tình.

* * * VietKiem.Com * * *


Sát Th Kim Vng
N guyên tác: Trn Thanh Vân
VietKiem.Com ánh máy: Trúc N hi


44
Ri tu quán, Mng Ðình Hoa đn luôn mt ca hiu bán vi ni ting khp H
Nam. Trc ca hiu có mt đám đông đang t tp, nàng len ngi vào đám ngi đó,
nghe nhng li phân bua ca gã ch nhân ca hiu bán gm.
Gã ch ca hiu gân c nói phun c nc bt ra ngoài:

– Tôi nht đnh s t la b mt ti hôm qua là do chính gã ly ri.
Gã ch vào ca hiu ca mình:
– Ca hàng ca tôi kiên c nh th này thì đn ngay c trm chúa cng không vào
đc, ch tr gã du th du thc đó mà thôi.
Ðình Hoa cau mày ngh thm:
– Phi chng gã này đang nói đn Lâm Thành T?
Cùng vi ý nim đó nàng quan sát ca hiu buôn t la. Qu đúng nh gã kia nói,
ca hiu ca gã vi ca st kiên c thì không mt tên đo chích nào có th ln vào đc.
Mun ln vào phi là ngi có nhiu mu mo, mà k đó ch có th là Lâm Thành T.
Nàng nghi nh vy nên không khi mng thm.
Ðình Hoa nh thm:
– Nu là Lâm Thành T thì gã còn  H Nam, tt mình có c gp đc.
Ðình Hoa len qua bên đám ngi đang bu quanh gã ch ca hiu bán t la. Nàng
bc đn bên gã:
– Phi ca hiu ca lão đi gia va mt trm hôm qua?
Gã ch ca hiu vi b tng lch bch do cái bng nh con nh ng ng ra, tr
li nàng:
– Cô nng nói đúng và Ði T này bit chc k ly chính là tên tiu trm đo Lâm
Thành T.
Y ch vào ca hiu ca mình:
– Y vào trong ca hiu ca Ði m, khi Ði m s ý quay đi thì gã đã bin mt cùng
vi khúc t la mi ct.
Ðình Hoa gt đu:
– Thôi đc ri, đ tôi thay Lâm Thành T tr kim lng cho lão vy.
Nàng va nói va ly mt nén vàng nhét vào tay Ði T. Cm nén vàng lão Ði T
nhìn Ðình Hoa không chp mt, chng khác nào đã b nàng hp hn.
Lão tr ging tht là cung kính nói:
– Cô nng chc phi là cô cô ca Lâm Thành T nên mi phí c mt nén vàng ln
nh vy.
Ðình Hoa gt đu:

– Ðình Hoa là cô cô ca Lâm Thành T va mi đn H Nam đ tìm Lâm Thành

Sát Th Kim Vng
N guyên tác: Trn Thanh Vân
VietKiem.Com ánh máy: Trúc N hi


45
T.
Ði T ôm quyn xá Ðình Hoa nh t sao:
– Ði m tht có li vi cô nng.
Gã nép sang bên ch vào trong ca hiu:
– Ði T mi … mi cô nng vào ca hiu dùng chén trà nht.
Ðình Hoa khoát tay:
– Tiên sinh đng khách sáo, tôi có chuyn phi đi ngay. S kim ngân còn li tiên
sinh c ct cho mi ngi  đây mt khúc vi là đc.
Nàng quay lai mi ngi, dõng dc nói ln:
– Các v có gp Lâm Thành T thì nói vi y rng có Cô cô ca y đang ch y  Ði
lâu H Nam.
Ðình Hoa nói xong len ra khi đám đông, hng v phía tây b đi luôn. Nàng va đi
va ngh:
– Nht đnh gã Lâm Thành T s t mò tìm đn mà thôi.
Ði lâu H Nam tht ra là mt trang viên rng trên mi mu, chung quanh đu có
tng vây bc chc chn. Trong đi lâu tp np khách thp phng đn thng thc ho
tu và sn hào hi v đc sn ca H Nam.
Khi Ðình Hoa va bc vào, nàng chm mt ngay vi gã th sinh khôi ngô tun tú
đã tng ci trang  thành Dng Châu. Ðình Hoa nhn ra ánh mt háo hc ca gã đang
chiu vào mình nên lic mt nhìn tr li.
Nàng va lic gã th sinh đó va ngh:
– Li thêm mt tên mun mình đâm mù hai con mt.

Gã th sinh thy nàng lic mình kh đim mt n ci.
Ðình Hoa cng đáp tr bng mt n ci ti nh n hoa va chm n.
Gã th sinh đng lên bc đn bên nàng. Y ôm quyn trnh trng xá ri nói:
– Ti h là H Phúc.
Ðình Hoa cng đáp tr li gã:
– Ðình Hoa hân hnh đc din kin vi các h.
H Phúc chp mt, ng nh mun thâu tóm toàn b dung din ca nàng vào hai con
ngi:
– Ti h đc hn hnh thì đúng hn. Ðình Hoa cô nng đn đây đ du lãm và
thng thc ho tu cùng nhng món sn hào hi v ca đt H Nam.
Ðình Hoa gt đu:
– Không giu gì công t, Ðình Hoa đn du lãm và cng tìm ngi.

×