Tải bản đầy đủ (.pdf) (10 trang)

Tài liệu Vạn lưu quy tông - tập 12 docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (80.93 KB, 10 trang )

Vạn Lưu Quy Tông

tháng 11 năm 2004

141
vietkiem.com
nhà xuất bản
(Khuyết Danh)
V
V
V
i
i
i
e
e
e
ä
ä
ä
t
t
t
K
K
K
i
i
i
e
e


e
á
á
á
m
m
m
Nguồnï: M
AI
H
OA
T
RANG

Hồi Thứ Mười Hai
ẨN TÌNH Ở THẦN MÔN


óng chiều nhập nhoạng, khiến bóng nhân ảnh của Bạch Quan
Nhật cơ hồ lẫn vào nền vách đá sẫm màu.
Bạch Quan Nhật phục người xuống nền đá, đưa đầu ra ngoài miệng vực mắt
nhìn xuống tai lằng nghe, miệng gào gọi:
– Mạnh Đạt Nhân! Mạnh huynh đệ!
Sau đôi ba lần gọi như vậy, lần sau lớn hơn lần trước hai mắt Bạch Quan Nhật
vụt sáng rỡ vội vàng đứng dậy.
Bạch Quan Nhật có mang theo một cuộn dây dài. Và sau khi cột một đầu vào
chỗ cố đònh, Bạch Quan Nhật nhanh nhẹn thòng đầu dây còn lại xuống miệng vực.
Một lúc sau dây đã hết động đậy có phần thẳng ra, Bạch Quan Nhật lại chõ
miệng gọi xuống:
– Đã được chưa? Ta kéo đây.

Và Bạch Quan Nhật từ từ kéo dây lên.
Dây vẫn thẳng cho biết ở đầu dây phía dưới phải có một vật nặng mang vào,
điều này khiến Bạch Quan Nhật phải thêm thận trọng lúc kéo dây lên.
Hoàng hôn vẫn từ từ buông phủ tuy vậy vẫn cho Bạch Quan Nhật nhìn thấy
hình hài của nhân vật vừa được Bạch Quan Nhật kéo lên.
Bạch Quan Nhật kinh tâm kêu lên:
– Là nhò trưởng lão ư? Sao lại thế này?
Tuy kinh tâm, nhưng khi biết nhân vật vừa được kéo lên vẫn còn sinh khí,
Bạch Quan Nhật nhẹ nhàng tìm chỗ đặt nhân vật đó nằm xuống.
Tay lần lần gỡ mối dây đã được cột quanh thân nhân vật nọ, Bạch Quan Nhật
khe khẽ hỏi:
– Sao nhò trưởng lão ra nông nỗi này? Ai đã nhẫn tâm...
Nhân vật nọ chợt thều thào:
– Là ngươi đó sao Bạch chuyên sứ? Như vậy đủ chứng tỏ tiểu tử họ Mạnh
không hề dối gạt ta. Ngươi hãy mau giúp tiểu tử...
Từ chỗ miệng vực thanh âm của Mạnh Đạt Nhân vang lên:
– Tại hạ tự leo lên được rồi. Ha... ha...! Không ngờ Bạch huynh dám quay lại
khiến tại hạ nửa mừng nửa lo.
… B
Vạn Lưu Quy Tông

tháng 11 năm 2004

142
vietkiem.com
nhà xuất bản
(Khuyết Danh)
V
V
V

i
i
i
e
e
e
ä
ä
ä
t
t
t
K
K
K
i
i
i
e
e
e
á
á
á
m
m
m
Nguồnï: M
AI
H

OA
T
RANG

Bạch Quan Nhật đưa tay ra kéo mạnh Mạnh Đạt Nhân lên bờ vực:
– Đương nhiên là không thể bỏ mặc Mạnh huynh đệ rồi... Sao Mạnh huynh đệ
lại bảo nửa mừng nửa lo?
Mạnh Đạt Nhân nhìn quanh sau đó dừng mục quang vào lão nhân vừa được
Bạch Quan Nhật kéo lên:
– Mừng vì sẽ xóa bỏ nỗi hiềm nghi mà vò tiền bối luôn dành cho tại hạ. Còn
lo là lo Bạch huynh không khéo giữ kín hành tung vô tình dẫn đường chỉ lối cho
bọn ác nhân tìm đến.
Bạch Quan Nhật đỏ mặt:
– Sau khi mục kích Mạnh huynh đệ dùng mưu mẹo đối phó với đối phương ít
nhiều Bạch Quan Nhật ta cũng sáng mắt ra. Mạnh huynh đệ yên tâm! Phải chờ
đến khi bọn họ thật sự bỏ đi ta mới dám vội vàng tìm đến trấn thành gần nhất để
sắm sửa vật dụng cần thiết. Ta nào ngờ, Mạnh huynh đệ lại còn có công giải nguy
cho nhò trưởng lão bổn môn.
Mạnh Đạt Nhân nghiêm mặt:
– Tại hạ võ công non kém, lại không am hiểu y thuật, tốt hơn hết Bạch huynh
nên xem xét ngay toàn bộ kinh mạch cho lão...
Lão nhân nọ thều thào:
– Không cần phải xem vô ích. Lão phu bò công phu Cữu Trùng chấn động có
thể cầm cự đến nay ba ngày cũng là quá lắm rồi. Cho dù có Hoa Đà tái thế...
Bạch Quan Nhật biến sắc:
– Nhò trưởng lạo bò công phu bổn môn đã thương? Thật thế sao? Không lẽ ở
bổn môn có kẻ thù bấy lâu nay tiềm phục?
Mạnh Đạt Nhân thở dài:
– Bạch huynh còn hỏi han gì nữa? Dù sao cũng nên nghó cách giúp lệnh
trưởng lão duy trì sinh mạng trước đã.

Lão nhân lại thều thào:
– Tiểu tử ngươi quả có lòng dạ nhân từ. Đừng để tâm chuyện lão phu mãi
nghi ngờ ngươi.
Bạch Quan Nhật ngơ ngác:
– Chuyện gì đã xảy ra?
Mạnh Đạt Nhân cười gượng:
– Tại hạ rơi xuống vực đúng vào lúc lệnh trưởng lão đang vận công trò thương.
Tại hạ dù giải thích thế nào lệnh trưởng lão cũng không chòu tin...
Lão nhân thở hắt ra:
Vạn Lưu Quy Tông

tháng 11 năm 2004

143
vietkiem.com
nhà xuất bản
(Khuyết Danh)
V
V
V
i
i
i
e
e
e
ä
ä
ä
t

t
t
K
K
K
i
i
i
e
e
e
á
á
á
m
m
m
Nguồnï: M
AI
H
OA
T
RANG

– Lão phu cũng không giấu lòng. Cho dù bây giờ đã rõ là thật sự Bạch
chuyên sứ tìm đến cứu ngươi lão phu vẫn không tin là ngươi đã cố tình lao xuống
vực. Lại còn bảo đó là để tìm sinh lộ nữa. Trừ phi ngươi bảo ngươi gặp may...
Bạch Quan Nhật nhẹ nhàng ngắt lời:
– Có thể nhò trưởng lão chưa biết mưu trí của Bạch huynh đệ. Kỳ thực mãi
đến khi nghe hai kẻ ác kia kháo nhau rằng Mạnh huynh đệ đã bò đẩy xuống vực

Bạch mỗ dù bán tín bán nghi vẫn phải nghó đó chính là kế đào sinh của Mạnh
huynh đệ. Và thật sự đã minh chứng điều đó là đúng.
Mạnh Đạt Nhân mỉm cười nhìn Bạch Quan Nhật:
– Bạch huynh đã đoán như thế sao?
Bạch Quan Nhật lắc đầu:
– Nếu không cố công suy nghó rằng tại sao mạnh huynh đệ lại cố tình bảo lão
cung chủ phải phát kình vào vách đá cạnh miệng vực, có lẽ cho đến giờ ta vẫn
chưa đoán ra. Phải chăng Mạnh huynh đệ làm thế để ước lượng độ sâu của vực
Tiêu Hồn?
Mạnh Đạt Nhân gật đầu:
– Phần thì để biết độ sâu, phần khác nhờ đó mới biết ở phía bên tả vực cánh
vách đá có mọc nhiều lớp cây hoang dại. Phải chắc chắn như thế tại hạ mới dám
mạo hiểm tìm con đường sống giữa đường chết.
Bạch Quan Nhật thán phục:
– Người như Mạnh huynh đệ chẳng trách đại trưởng lão đã quyết đònh tuyển
chọn...
Nhò trưởng lão vụt mở to hai mắt:
– Nói sao? Bạch chuyên sứ cũng biết chuyện đại trưởng lão đã tuyển chọn
tiểu tử?
Bạch Quan Nhật chợt nhìn Mạnh Đạt Nhân.
Hiểu ý Mạnh Đạt Nhân giải thích:
– Như đã nói, vì không tin nên lệnh trưởng lão cứ đề quyết tại hạ là ngươi
được tam trưởng lão sai đến thám thính...
Bạch Quan Nhật kêu lên:
– Sao kia? Là tam trưởng lão đã hạ thủ nhò trưởng lão? Tại sao?
Mạnh Đạt Nhân liếc nhìn nhò trưởng lão:
– Lúc đó tại hạ cũng tự hỏi như thế. Và khi được biết xuất xứ của lệnh trưởng
lão là Thần Môn tại hạ mới đem chuyện tại hạ được đại trưởng lão tuyển chọn nói
cho nhò trưởng lão nghe. Thế nhưng lệnh trưởng lão thủy chung vẫn không tin lại
còn cho đại trưởng lão cũng có tâm làm phản như tam trưởng lão. Mong Bạch

Vạn Lưu Quy Tông

tháng 11 năm 2004

144
vietkiem.com
nhà xuất bản
(Khuyết Danh)
V
V
V
i
i
i
e
e
e
ä
ä
ä
t
t
t
K
K
K
i
i
i
e

e
e
á
á
á
m
m
m
Nguồnï: M
AI
H
OA
T
RANG

huynh biện bạch cho.
Bạch Quan Nhật ngẩn người. Một lúc sau y mới lên tiếng:
– Mạnh huynh đệ dám liều mạng tạo cơ hội cho ta thoát thân, nghóa cử này
không thể có ở kẻ có tâm đòa độc ác. Tiếp theo đó còn hết lòng giải nguy cho nhò
trưởng lão, ta nghó...
Nhò trưởng lão gượng kêu lên:
– Bạch chuyên sứ hãy chớ vội kết luận như thế. Hãy nghe lão phu giải thích
đây. Chỉ còn không đầy một tuần trăng nữa là đến tiết Đoan Ngọ giả như đây là
thủ đoạn của lão tam, y phải hành động như thế để được lòng lão phu và Bạch
chuyên sứ. Giả như Mạnh tiểu tử cũng được tam trưởng lão tuyển chọn và lão tam
cũng đồng lòng làm phản với lão đại, phải chăng Mạnh tiểu tử vô hình chung được
thêm sự tán đồng của lão phu và cả Bạch chuyên sứ? Lão phu chết không tiếc chỉ
ngại việc tuyển chọn lầm người.
Bạch Quan Nhật dè dặt:
– Giá như có chuyện này môn chủ vẫn còn đó, mưu mô của tam trưởng lão

đâu thể thành sự thật? Huống chi...
Nhò trưởng lão thở hắt ra:
– Sao?
Bạch Quan Nhật đáp nhẹ:
– Người được chọn phải có đa số. Vả lại, đâu phải ai được chọn cũng vượt
qua đủ Cửu Quan?
Nhò trưởng lão thều thào:
– Đằng nào lão phu cũng là người sắp chết. Được lão phu ủy thác phần của
lão phu cho Bạch chuyên sứ. Bạch chuyên sứ có thể tùy nghi sử dụng tín vật của
lão phu cho người được Bạch chuyên sứ tuyển chọn. Tín vật hiện đang giấu trong
hài của lão phu. Bạch chuyên sứ hãy mau lấy ra.
Và Mạnh Đạt Nhân nhìn thấy Bạch Quan Nhật từ từ cởi hài của nhò trưởng
lão.
Cuối cùng Bạch Quan Nhật kêu lên:
– Nhò trưởng lão! Sao...
Đúng lúc này, Mạnh Đạt Nhân chợt hô hoán:
– Có người! Bạch huynh hãy...
Mạnh Đạt Nhân không kòp kêu hết lời và tuy Bạch Quan Nhật phản ứng tuy
nhanh – y lập tức quay nhìn về phía sau nơi Mạnh Đạt Nhân đang nhìn bằng ánh
mắt hốt hoảng nhưng sự việc diễn ra nhanh hơn tất cả.
Từ vò trí nào không rõ có một bóng nhãn ảnh nhanh thật nhanh chợt lao thốc
Vạn Lưu Quy Tông

tháng 11 năm 2004

145
vietkiem.com
nhà xuất bản
(Khuyết Danh)
V

V
V
i
i
i
e
e
e
ä
ä
ä
t
t
t
K
K
K
i
i
i
e
e
e
á
á
á
m
m
m
Nguồnï: M

AI
H
OA
T
RANG

về phía Mạnh Đạt Nhân ba người.
Thân pháp của nhân vật đó nhanh đến độ Mạnh Đạt Nhân dù là người đầu
tiên phát hiện dù được đối diện với nhân vật đó vẫn không sao trông thấy rõ diện
mạo kẻ đó như thế nào. Cũng một phần là do bóng chiều đã chuyển qua màu sậm
đen trời cũng sắp tối.
Mạnh Đạt Nhân chỉ nghe Bạch Quan Nhật bỗng lớn tiếng quát lên căm phẫn:
– Là lão? Hóa ra muốn cướp tín vật của nhò trưởng lão? Đỡ!
Vù...
Cùng với Bạch Quan Nhật phát kình Mạnh Đạt Nhân nhìn thấy cả hai chiếc
hài của nhò trưởng lão vẫn do Bạch Quan Nhật cầm giữ bò nhân vật nọ chiếm đoạt.
Cùng lúc này nhân vật nọ cũng phát kình, một luồng kình hầu như Mạnh Đạt Nhân
chưa bao giờ nhìn thấy ai thi triển mạnh như vậy.
Luồng kình lao ập đến cũng nhanh như bóng ảnh của nhân vật nọ.
Vù...
Ầm!
Tiếng chạm kình vang lên quá gần dư kình làm cho Bạch Quan Nhật và Mạnh
Đạt Nhân cùng bò chấn bay về phía hậu. Và ở phía sau họ thật không may chính là
miệng vực Tiêu Hồn.
Cả hai cùng nặng nề rơi xuống vực ở bên trên chỉ còn vọng lại tràng cười đắc
ý của nhân vật kia:
– Ha... ha...

o O o


Sau một lúc lâu choáng ngất bên tai Mạnh Đạt Nhân chợt nghe tiếng Bạch
Quan Nhật gọi:
– Mạnh huynh đệ! Mạnh huynh đệ vẫn ổn chứ?
Mạnh Đạt Nhân ư ư? kêu và đònh cựa mình thì nghe thanh âm của Bạch Quan
Nhật thì thào bên tai:
– Chớ lay động. Không khéo chúng ta lại rơi xuống vực thì khốn.
Câu nói này làm cho Mạnh Đạt Nhân hoàn toàn tỉnh lại.
Thoáng nằm im ngẫm nghó, Mạnh Đạt Nhân khẽ hỏi:
– Đã canh mấy rồi Bạch huynh?
– Khoảng canh ba! Ta hiểu Mạnh huynh đệ hỏi gì rồi. Có lẽ chúng ta cũng chỉ
vừa mới ngất đấy thôi.
– Tại hạ cũng nghó vậy. Và rất có thể bên dưới đáy vực đang có người tìm

×