Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Ta mot canh dep ma em biet

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (67.16 KB, 1 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Tả một cảnh đẹp mà em biết</b>



Có một danh lam mà nếu ai đã từng một lần đặt chân đến đó thì thật khó có thể qn được cái cảnh
"mênh mơng sóng nước, bát ngát núi cao". Nơi chúng tơi đang nói tới chính là thắng cảnh Tam Cốc
ở Ninh Bình.


Xi dọc quốc lộ 1A, ta sẽ tới vùng đồi núi Tam Cốc - một thắng cảnh nằm trong quần thể khu di
tích danh lam thắng cảnh Tam Cốc - Bích Động của Ninh Bình. Tam Cốc là một hợp thể sông nước
và núi đá vôi. Tam Cốc có hai đường thủy, bộ nhưng nhất nhất phải bơi thuyền mới ngắm được bên
trong thạch động.


Chúng tôi bước chân xuống thuyền vào một ngày trời đẹp. Ở bên Tam Cốc có cơ man nào là
thuyền. Cái nhỏ, cái to và có lẽ chẳng có khách du lịch nào lại nghĩ phải đếm xem có bao nhiêu
chiếc. Con thuyền chở chúng tơi được chèo bởi một tay lái có nghề, nhiều tuổi. Dân chèo có nghề
trên dịng Tam Cốc không phải chỉ là chèo giỏi, chèo nhanh, chèo cho khỏi va đạp vào con thuyền
khác mà phải vừa chèo, vừa đưa du khách "đi du lịch". Ông lái của chúng tơi thư thái, bơi thuyền
nhẹ ngược dịng sơng. Vừa đi chúng tôi vừa được nghe ông giới thiệu bao hình ảnh trên những ngọn
núi xa xa trước khi vào động. Đó là cảnh đá vọng phu, cảnh thầy trị Đường Tăng sang tìm kinh bên
Tây Trúc, hay cảnh những ngọn "núi rồng" đang uốn khúc...


Thuyền chúng tôi tiến vào hang thứ nhất. Cảm giác đầu tiên là tối và mát lạnh. Đi giữa ngày hè mà
chúng tơi cịn cảm thấy rùng mình. Nhưng cảm giác ấy ngay lập tức bị quên đi chúng tôi bị hút hồn
bởi muôn ngàn nhũ đá đang đua mình xuống nước. Đá ở Tam Cốc không nhiều màu như ở Phong
Nha hay ở Vịnh Hạ Long. Đá ở đây nguyên sơ một màu trắng xám, thỉnh thoảng ở chỗ hơi đen đó
ánh sáng trong lòng động hầu như rất yếu.


Hang thứ nhất qua nhanh một cảm giác ngân nga. Ai cũng trầm trồ vì chưa được ngồi thuyền ngắm
nhũ đá bao giờ. Chúng tôi lại vượt qua mấy trăm mét nước để tiến vào "nhị cốc" hàng dài nhất của
khu quần thể ấy. Vòng hang của nhị cốc thấp hơn. Ngay trước cửa là hình bầu mẹ, bên cạnh là
nhiều nhũ đá nhỏ đang châu đầu về phía ấy như một đàn con. Mùa nước đang dâng cao, du khách
có thể đứng lên chạm tay vào những nhũ đá đang con ươn ướt nước. So với động thứ nhất, động


này quy mô mọi cái đều lớn hơn: khoang động rộng dài hơn, có nhiều nhũ đá đẹp hơn. Đặc biệt đã
xuất hiện những nhũ đá trắng ngà hay màu bạch kim đang soi mình long lanh trong nước.


Động thứ ba ngắn nhưng không kém phần thú vị. Thạch động này như là một nốt nhấn kéo dài cảm
giác ngân nga bất ngờ thú vị của hai động trước.


Tam Cốc cịn có thêm một điều thú vị. Con suối ở đây là con đường độc đạo nên lúc quay ra chúng
tôi lại được hưởng một dư vị khác. Bây giờ chúng tôi mới được chứng kiến sự khéo léo, linh hoạt
và khỏe mạnh của các tay chèo nhất là lúc đi qua chỗ lịng sơng hẹp. Hình như ơng lái của chúng tơi
giữ sức, đến bây giờ mới dũng mãnh vượt lên. Thuyền nhẹ băng bằng tiến lên phía trước nhưng lại
thả mình trơi dọc dịng sơng khi ra đến bãi ngồi.


Rời Tam Cốc vào lúc chiều đã muộn nhưng chúng tơi cảm giác cịn lưu luyến lắm. Ở đây khơng có
cái đẹp rực rỡ, cao sang nhưng đổi lại nó giản dị, trữ tình và đầy lãng mạn.


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×