Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Em hay ke ve mot nguoi thay co ma em kinh yeu nhat

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (67.88 KB, 1 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Em hãy kể về một người thầy (cơ) mà em kính u nhất</b>



Nếu ai đó hỏi em: Từ lúc đi học đến giờ, em học qua bao nhiêu thầy cô giáo. Chắc chắn em không
thể nào nhớ được, nhưng nếu hỏi. Thầy cô nào để lại cho em nhiều ấn tượng nhất?. Em sẽ ngay lập
tức nêu ra những cái tên. Song trong suốt 6 năm cắp sách đến trường, em chưa bao giờ dám nghĩ
rằng, có một thầy giáo chỉ dạy em có mỗi một tiết văn thôi mà để lại cho em một ấn tượng khó phai
về sự kính u đến vậy.


Chuyện xảy ra vào tuần đầu của năm học lớp 6 này, bước vào ngôi trường mới, lạ thầy, lạ bạn,
chúng em hồi hộp đợi mong những tiết học đầu triên trong một cảm giác vui mừng xen lẫn những
điều bí ẩn. Sau mỗi tiếng trống tùng và mỗi tràng vỗ tay rộn rã, chúng em lại được làm quen với
một thầy giáo mới. Những người mà trước đó chúng em chưa bao giờ thấy mặt biết tên, chưa bao
giờ được nghe lời giảng với bao kiến thức mới lạ và xa xôi.


Ngày học thứ nhất trôi qua vội vàng và ồn ã. Lớp học bước vào ngày học thứ hai bằng một tiết ngữ
văn. Tiếng trống vào giờ đã điểm, thầy giáo bước vào trong sự ngỡ ngàng của bao đôi mắt trẻ thơ.
Chả là với hầu hết các bạn lớp em, đây là lần đầu tiên môn Văn được một thầy giáo dạy.


Thầy bước vào giờ giảng nhẹ nhàng và trầm ấm vô cùng, tiết dạy đầu tiên, thầy dành hơn 10 phút
để giới thiệu tồn bộ chương trình Ngữ văn lớp sáu. Khơng khí lớp tự nhiên sơi nổi hẳn lên. Thầy
vẫn nói về bài giảng nhưng lại gợi trong chúng em bao ấn tượng xốn xang. Thầy kể về kỷ niệm lần
đầu tiên thầy bước vào ngôi trường cấp hai. Thầy mới, bạn mới và những bài giảng nhanh chóng
cuốn hút niềm đam mê văn học của thầy. Thế là từ lúc đó ngày nào thầy cũng ước mơ trở thành
người thầy dạy văn để truyền dạy cho học sinh những cảm giác sâu lắng được dồn tụ qua từng trang
sách. Chúng em tròn mắt hớp lấy từng lời giải của thầy một cách say sưa. Sao kỷ niệm của thầy
giống tâm trạng của chúng em lúc này đến vậy. Chúng em càng ngỡ ngàng, nhưng cũng ngất ngây
và vui mừng lắm. Bài giảng của thầy cứ diễn ra trọn vẹn một giờ trước khuôn mặt ngây thơ đang
ngày càng trở nên tươi tắn. Ơi! Cuộc sống cịn nhiều niềm vui, nhiều mơ ước, nhiều chân trời lạ thế.
Đó cũng là những nơi xa lạ, đẹp đẽ và huyền bí. Mảnh đất ấy chúng em chưa từng đến bao
giờ,nhưng những ước mơ chin h phục của chúng em thì hình như đang bắt đầu được thầy thắp sáng.
Nhưng đúng là tiếc nuối vô cùng! Không ngờ tiết văn ấy lại là tiết văn duy nhất thầy Bình dạy


chúng em. Sau tuần ấy thầy được cử lên trường của tỉnh. Thầy ơi! Bao giờ chúng em mới được gặp
lại thầy,người đã dạy chung` bao điều mới lạ, dạy chúng em ước mơ bằng chính những ước mơ có
thực của thầy.


</div>

<!--links-->

×