Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (131.25 KB, 4 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<i>Thế là lại một mùa hè nữa lại về. Tiết trời đã bắt đầu thay đổi. Ngày đã dài hơn, </i>
<i>mới 5 giờ sáng mà trời đã sáng choang, tiếng chim hót đâu đó râm ran sau lùm cây, </i>
<i>tiếng gió lao xao đánh thức ta và nói cho ta biết rằng gió lại chuẩn bị đi chở nắng về. </i>
<i>Theo dự báo của các chuyên gia khí tượng, mùa hè năm nay chắc sẽ nóng lắm </i>
<i>đây. Mới chớm hè sang thơi mà các hàng điện máy điện lạnh đã bắt đầu tăng giá. </i>
<i>Khơng biết mặt hàng này tăng giá để đón những ngày nắng nóng sắp về hay là nó biết </i>
<i>rằng tháng sau chuẩn bị lại tăng lương. Lương tăng đấy, vậy mà đâu đó người ta vẫn </i>
<i>thở dài ngao ngán, có kẻ chẳng biết buồn hay vui. Khi lương và giá cả cùng nhau tịnh </i>
<i>tiến song song trên một thế giới phẳng đã làm cuộc sống có nhiều thay đổi. Trong </i>
<i>những thứ dễ thay đổi ấy, thì tình cảm lại là thứ dễ thay đổi nhất. Nghe xong lập luận </i>
<i>đó của một vị giáo sư, gió ngt một cái dài về phía bục giảng rồi lại quay đi che miệng</i>
<i>khúc khích cười.</i>
<i>phả vào Cây hơi ấm. Nhờ cái hơi ấm nồng nồng của Nắng mà Cây như khát khao hơn </i>
<i>sự sống, từng ngày vặn mình nhúc nhích để biếc xanh. Cây ơi! Tớ sắp phải về rồi. Nơi </i>
<i>phía mặt trời sắp lặn có một dịng sơng đang đợi tớ. Tớ phải được tắm nước dịng sơng </i>
<i>ấy hàng ngày để mỗi ngày sau tớ sẽ lại trong trẻo tinh khôi và nồng nàn hơn ngày </i>
<i>trước. Nắng ơi! Đừng đi. Tớ không muốn cậu đi đâu. Tớ phải làm gì để giữ cậu lại bên</i>
<i>tớ? Đừng buồn Cây à, tớ phải đi để xua bớt cái ngột ngạt của thành phố những ngày </i>
<i>mất điện, cậu hiểu không? Hiểu, vì hiểu nên tớ sẽ xanh hơn, bật nhiều mầm hơn để làm </i>
<i>dịu hơn cái ngột ngạt oi nồng ấy. Tớ mong cậu hãy ở bên tớ, ngày cũng như đêm, Nắng </i>
<i>à ! Tớ sẽ mọc ra những cái tua vừa cong vừa dài, dài như vết sẹo trên trán Harry </i>
<i>Potter để găm cậu lại. Lúc ấy cậu sẽ không đi đâu được nữa, cậu sẽ luôn ở bên tớ và </i>
<i>cùng tớ đợi hè sang.</i>
<i>Câu chuyện của Nắng và Cây hôm ấy đã được cô bé bán chè xanh ngồi ngay </i>
<i>dưới gốc cây nghe tất cả. Tối về nhà cô gõ hai từ “cây Phượng” vào google và search. </i>
<i>Người nuôi chim đem hạt đi trồng và hạt đã mọc lên thành một cây Phượng có lá</i>
<i>mầu trắng, hoa màu đen. Cây Phượng lạ này chỉ nở hoa một lần duy nhất vào chính </i>
<i>ngày nói dối. Nó mọc giữa hai cây Phượng Hồng, mà sao nó vẫn thật lỗng lẫy, kiêu sa. </i>
<i>Bất kỳ ai đi qua đường cũng phải dừng xe để chiêm ngưỡng cây phượng lạ. Thấy vậy, </i>
<i>hai cây Phượng Hồng mọc ở hai bên sinh lòng ghen ghét, đố kỵ. Phượng Hồng vươn </i>
<i>chiếc lá xanh của mình ngoắc vào mái tóc của Phượng Đen khiêu khích: Sao cậu lại nở</i>
<i>hoa sớm vậy, cịn bốn mươi ngày nữa mới là ngày cho loài của chúng ta tách nhụy khai</i>
<i>hoa cơ mà. Mà sao lá của cậu màu trắng cịn hoa thì lại màu đen thế, phải chăng cậu </i>
<i>khác biệt để nổi tiếng? À, dễ hiểu thôi. Tớ được sinh ra là do hội tụ của nắng, gió với </i>
<i>khí trời. Cơ thể của tớ là đại diện của hai màu tương phản khác biệt. Thế giới luôn tồn </i>
<i>tại hai màu đen và trắng. Hai màu ấy ln được phân định rạch rịi nhưng lại đan xen </i>
<i>và nhiều lúc xâm thực lẫn nhau. Chúng cứ ẩn mình trong nhau như cái ác với cái thiện,</i>
<i>như thật thà và dối trá, như tham vọng và khát vọng đó thơi. Khi khát vọng biến thành </i>