Tải bản đầy đủ (.pdf) (9 trang)

Tài liệu Nhiếp ảnh gia Philippe Halsman - Còn đó một chân dung pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (720.87 KB, 9 trang )

Nhiếp ảnh gia Philippe Halsman -
Còn đó một chân dung
Nếu tính huyền thoại được phân thành nhiều nấc, có lẽ Halsman sẽ đi đến
nấc cuối cùng. Bởi sau đó rất nhiều tác phẩm của ông được vào Viện bảo tàng,
triển lãm, lên tem, in sách và được ca ngợi khắp mọi nơi. Một người nhập cư vào
Mỹ ở những năm 40 thế kỷ trước muốn tồn tại được đôi khi phải trả giá bằng
mạng sống của mình. Ở địa hạt nhiếp ảnh đỡ khắc nghiệt hơn nhưng vẫn tồn tại
chân lý “Anh phải giỏi nhất, nếu không thì hãy biến mất”. Philippe Halsman là
người giỏi nhất.
Ảnh của ông được in thành tem quốc gia Pháp, Mỹ. 178 đại minh tinh,
chính trị gia đồng loạt kiễng chân nhảy cẫng lên cho ông chụp để hoàn thành bộ
sách ảnh JUMP huyền thoại, từ 1942 đến 1979, tờ Life lấy tác phẩm của ông dùng
làm bài tổng cộng 101 lần, hơn bất kỳ tay máy nổi tiếng nào vào thời đó, hàng
trăm phóng sự ảnh, ảnh bìa được đăng rải rác trên các tờ The Look, Paris Match...
Thống kê sơ sơ chỉ để nhấn mạnh, Halsman giỏi nhất, một tay máy gốc Latvia
mang dòng máu Do Thái làm nên cơ đồ tại Mỹ, trở thành người chụp ảnh chân
dung đi vào huyền thoại.




Elizabeth Taylor và Audrey Hepburn qua ống kính của Philippe Halsman
Halsman sinh năm 1906 ở Latvia và mất tại New York năm 1979. Từ bé
đến năm 22 tuổi, ông là một người hết sức bình thường cho đến khi chứng kiến
cảnh cha qua đời khi 2 cha con đang du lịch tại Áo.
Cái chết của người cha hằn sâu trong chàng thanh niên Halsman một nỗi
đau không dứt. Điều đó hiểu rõ sau này, trong những bức ảnh của ông luôn có một
độ nét rất mịn, ảnh trầm tối và toát lên trong mỗi chân dung là sắc thái đặc trưng
của mỗi nhân vật.
Với ông, tất cả phải phơi bày ra, dù là nỗi buồn hay niềm vui. Ông quan
niệm: Đã gọi là nhiếp ảnh chân dung thì phải khơi sâu vào nội tâm, còn ống kính


mãi mãi chỉ ghi được bề ngoài, đừng quan niệm về bố cục, cũng đừng đánh giá vẻ
đẹp của ảnh chân dung qua phông màn hay tạo ra những góc lạ cuốn hút thị giác,
những điều đó chỉ đơn thuần làm một bức ảnh vô nghĩa trở nên hấp dẫn hơn mà
thôi.


Bức Dali Atomicus


... và những ý tưởng độc đáo
Để chứng tỏ, ông chứng minh bằng sự chuyển động của nhân vật, lúc bằng
mắt, khi bằng một cái há miệng hay toàn thân nhảy cao hơn mặt đất. Ông chụp
Elizabeth Taylor khi cô chỉ mới 16 tuổi, vừa có chiếc hôn đầu tiên trên màn ảnh,
với đôi môi màu tím.
Ông chụp Gali đúng bản chất của một nghệ sĩ siêu thực, mèo bay lồng với
bể cá bắn nước, 28 tấm ảnh ghép nhau, Gali bay phía trái, phía xa là một tác phẩm
của Gali được lồng thêm vào bức ảnh. Năm 1948, với bức Dali Atomicus đầy
những ý tưởng xem chừng đi trước thời đại ấy, Philippe Halsman đi vào huyền
thoại.
Nếu tính huyền thoại được phân thành nhiều nấc, có lẽ Halsman sẽ đi đến
nấc cuối cùng. Bởi sau đó rất nhiều tác phẩm của ông được vào Viện bảo tàng,
triển lãm, lên tem, in sách và được ca ngợi khắp mọi nơi. Chụp nhà bác học
Einstein là một kỉ niệm nhớ mãi của Halsman.
Không gian lạnh lẽo chợt bắt đầu ấm dần lên trong câu chuyện gợi mở của
Halsman về quả bom nguyên tử đã ném xuống Hiroshima. Cho dù cố gắng giữ
bình tĩnh nhưng trong ánh mắt nhà bác học thiên tài cũng bắt đầu thoáng hiện
những nét giày vò, vầng trán xuất hiện những nếp nhăn của những năm tháng ân
hận. Chỉ chờ có thế, một bức ảnh huyền thoại nữa ra đời.


×