Tải bản đầy đủ (.docx) (8 trang)

PP day tot con caihoc sinh va co cuoc song hanh phuc dich thucP30

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (69.95 KB, 8 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>PP dạy tốt con cái,học sinh và có cuộc sống hạnh phúc đích thực(P30)</b>


Chào tất cả các bạn, chúng ta vừa nói đến gian xảo ngữ uế ô từ, thị tỉnh khí, thiết giới chi, ở trong gia
đình nếu chúng ta có thể xây dựng phong cách nói chuyện thật tốt, thì khơng khí trong gia đình chúng ta
sẽ rất đầm ấm, nếu chúng ta là một đoàn thể hoặc là một người lãnh đạo của một xí nghiệp, cũng phải
ln ln ăn nói nhã nhặn, khiến cho tất cả các đồng nghiệp khi nghe chúng ta nói chuyện, họ như được
tắm trong gió xuân, chúng ta phải cổ vũ cho nhau, khẳng định nhau, chúng ta phải dẫn dắt họ bằng lời
nói nhã nhặn như vậy, là người lãnh đạo của một đoàn thể, là người lãnh đạo của chính phủ, mà khi nói
đều dùng lời chửi rủa người khác, moi móc chuyện riêng tư của người khác, đều dùng những ngơn từ
cơng kích sai lầm của người khác, tuy đạt được cơng việc nhanh chóng tức thời, nhưng thói xấu đó sẽ
ảnh hưởng khơng tốt cho tương lai của họ, thật sự rất khó tính ra, bởi trẻ nhỏ khơng có năng lực phán
đốn tốt xấu, thấy người lãnh đạo nói được những lời như vậy, thì mình cũng nói được, cho nên hậu quả
đằng sau rất khó lường.


Tục ngữ có câu “ cơng mơn hảo tu hành”, bời vì phương diện ảnh hưởng bởi cơng sở rất lớn, một lời nói
có thể làm cho đất nước hưng thịnh, một lời nói có thể làm mất nước, cho nên chúng ta làm người lãnh
đạo không thể không cẩn thận, không thể không suy nghĩ trong lời nói, chỉ cần chúng ta có thái độ này,
tin rằng trong lời nói của chúng ta có thể làm cho bầu khơng khí trong xã hội tưới mát hơn. Gian xảo ngữ,
chữ gian nghĩa là lừa dối, là khéo léo, vì sao phải dùng 2 chữ gian và xảo, vì che đậy lời nói sai lầm của
mình, che đậy lỗi khơng giữ chữ tín của mình, cho nên nếu trẻ nhỏ dùng lời nói gian xảo, thì có thể nó sẽ
nói dối, đứa nhỏ mà nó biết nói dối thì nó có thơng minh khơng, khơng thơng minh thì nói dối khơng
xong. Có một em học sinh trung học, vì để so sánh với bạn bè, nên nó thích mua những thứ đắt tiền
nhưng người mẹ không cho, hôm nọ nó muốn mua một mắt kiếng hàng hiệu, bà mẹ nó khơng bằng lịng,
bà mẹ nói: con vốn đã có một cái rồi mà, cịn mua thêm làm gì nữa. Người mẹ khơng cho nó mua nên nó
tự đi mua, một lát sau trở về nó đã mua và nói với mẹ: “ mẹ đi trả tiền nghe”. Vậy đứa nhỏ này có thơng
minh, nó khơng cần dẫn theo ai, cũng chẳng cần mang theo tiền mà có thể nói để đối phương tin rằng,
mẹ nó nhất định sẽ đến trả tiền.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

tờ 2 đồng, con chỉ được mười điểm, mà cho con 2 tờ một đồng, con nói với họ là con nhặt được thì con
có thể được 20 điểm. Ba nó nghe xong cảm thấy như thế nào? ồ con trai ba thông minh quá. Sau đó ơng
ta lại kể cho một viên chức giáo dục nghe, vị viên chức này toàn thân nổi da gà, người cha này khơng có


tính nhạy bén trong giáo dục, mới cảm thấy nó rất thơng minh. Con cái cịn ngang nhiên nói dối rồi phụ
huynh bây giờ cịn cảm thấy con biết nói dối là có bản lĩnh, vậy thì lơi thơi rồi, đây là một tình huống, ví
dụ nói nhà trường bây giờ có mở hoạt động quyên góp, chúng ta phải hướng dẫn con cái có quan niệm
đúng đắn. Có một lần nhà trường triển khai cứu trợ cho người nghèo, có một bé trai muốn khuyên tiền,
mẹ nó hỏi nó cần bao nhiêu? Bé trai nghĩ một lát rồi nói? 7 đồng 2 hào, chừng đó nhiều khơng? Chừng
đó nhiều khơng? Khơng nhiều nhưng đó là tồn bộ tiền để dành của nó, nó đem qun góp hết, tự mình
qun, các bạn khác đều do ba mẹ nó quyên, là 300 là 500, kết quả tâm cậu bé trai này như thế nào. Nó
nghĩ tơi chỉ có 7 đồng 2 hào thơi cũng chẳng ai thấy được tấm lịng chân thành của nó. Rốt cuộc những
người quyên 500, 1000 này, 500 đồng thì được đeo một đóa hoa hồng nhỏ, 1000 đồng thì thắp được một
cây nến, cho nên rất có thể chúng ta vốn là muốn làm việc thiện, nhưng trong quá trình làm này đã khiến
cho con cái học được gì? là thêm vào nó tâm hư vinh, lại khơng phải lấy tiền của con mà là lấy tiền của
cha mẹ để củng cố điều gì? khơng phải là sỉ diện của con cái, rất có thể là người nào cần sỉ diện? là cha
mẹ, trong đó có một phụ huynh, lập tức quyên mấy ngàn đồng, kết quả là nhà trường phát cho cơ ta một
đóa hồng nhỏ, nhưng cơ ta khơng chịu đeo cơ nói: thiện tâm đều là do tơi tự nguyện làm, không phải là
muốn được khen ngợi tán dương, muốn được trao giải thưởng, cho nên người mẹ này cũng rất có tính
nhạy cảm trong giáo dục, nếu như cơ ta gắng đóa hồng lên, thì cơ ta làm sao giáo dục được con của cô
ta làm điều thiện không cần người khác biết, làm việc thiện là bổn phận của mỗi người chúng ta, cho nên
muốn giáo dục có hiệu quả, là bậc cha mẹ, là bậc thầy cô, phải cân nhắc tường tận mới được, bị những
loại hư danh này sẽ khơng tốt.


Trẻ con nói dối vì có thể nó cảm thấy rất vui, bắt đầu nó nói dối quý vị, quý vị cười, nó cũng cười, như
vậy thì nó cũng cảm thấy như thế nào? Nói dối rất có ý nghĩa, quý vị thấy rất nhiều tiết mục nghệ thuật
trêu đùa người khác, mà mọi người lại cười ha ha ha, cho nên trẻ nhỏ cảm thấy lừa dối người khác là rất
vui. Đây là hướng dẫn sai lầm, chúng ta cũng rất quen thuộc một câu chuyện, đó là chuyện sói đến, câu
chuyện này quý vị kể cho những đứa học mẫu giáo, thì có rất hiệu quả, q vị kể với nó có một đứa bé
giữ một bầy dê nhỏ, nó cảm thấy rất buồn tẻ liền la lớn: sói đến, sói đến. Người dân ở đó đều rất chất
phát, lại muốn giúp đỡ người khác, nên vội vã đến giúp nó đuổi sói đi nhưng khơng thấy có một con sói
nào, thằng bé thấy mọi người như vậy, liền đứng đó cười ha ha, sau đó tất cả dân làng đi về hết, lần thứ
hai nó lại nói đùa để lừa dối người khác, lần thứ 2 này đến không nhiều người, nhưng cũng khơng ít, lại
thấy nó đùa giỡn mọi người, nên dân làng cũng kéo nhau đi về, lần thứ 3 sói đến thật sự như thế nào, sói


thật sự đến lúc đó nó la lớn: sói đến, sói đến, có ai đến khơng? Khơng ai đến cả, các bạn nhỏ khơng ai
đến thì chuyện gì xảy ra? Bày dê sẽ như thế nào? Thằng bé sẽ như thế nào? Khơng cần kể nó bị ăn thịt,
để cho trẻ nhỏ tự nó nghĩ rằng chuyện quá khủng khiếp, nên nó ghi nhớ sâu sắc hơn.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

ơng ta lột rất sng liền nói: em trai à em giỏi quá, ai bày cho em vậy. Tư Mã Quang nói: là em tự học
được, vừa lúc cha của ông đi đến. Nếu như quý vị là cha thì quý vị sẽ xử lý như thế nào? Đơi khi có thể
do chúng ta khơng lưu tâm nên qn đi chuyện đó, bây giờ có thể bắt đầu nói láo thì sau này có thể sẽ
như thế nào? Có một lần thì có lần hai, bởi nó thể hiện khả năng mà khơng bị phát hiện, nó cịn thấy
mình cịn rất giỏi vậy thì rắc rối rồi, nên lúc đó cha của ơng nói với ơng, có khả năng chừng nào thì nói
chừng đó, khơng phải tự mình lột thì tuyệt đối không được khoe khoang. Cha của ông, do ông phạm lỗi
lần đầu, liền trách mắng rất nghiêm khắc, đây là cách dạy dỗ chính chắn, sau đó suốt đời Tư Mã Quang,
sống rất thẳng thắng. Ơng cũng từng nói: bình sanh sở di chi sự, vô hữu bất khả ngữ nhân dã, đây là kết
quả chúng ta cũng thấy được ngun nhân là gì? cha mẹ dạy dỗ chính chắn kịp thời, khẳng định đây
không phải là ngẫu nhiên, mà là tình huống muốn thể hiện khả năng con người.


Tiếp theo là che đậy lỗi lầm, có rất nhiều đứa mới phạm sai lầm, nó có chút sợ sệt, sợ bị người lớn phát
hiện. Lần nọ có một học trị làm hư cái giá móc áo. Thật ra cái giá đó hư rồi có dễ sữa khơng? Sửa sơ sơ
là được rồi nhưng nó khơng biết sợ bị phạt. Cho nên nó nói với đứa bạn bên cạnh, đừng đem chuyện này
thưa với cô giáo. Vừa lúc cô giáo đứng ở bên cạnh, liền đi đến nó giật thót cả người, đứa trẻ còn nhỏ chỉ
cần quý vị dạy bảo nó đúng lúc, nó sẽ lập tức chuyển quan niệm lại, sau đó cơ giáo liền nói với nó:” vô
tâm phi danh vi thố, hữu tâm phi, danh vi ố”. Cho nên làm hư cái giá móc áo khơng nghiêm trọng, không
thưa với cô giáo mới là nghiêm trọng, sau này em khơng dành được tính nhiệm của cơ giáo đối với em.
Cho nên làm sai thì phải thừa nhận. Q năng cải, quy ư vơ, cơ giáo nói tiếp: em phạm sai lầm thì sửa
đổi lại, lại cịn học được như thế nào để đem đồ vật bị hỏng sửa lại cho tốt nữa chứ. Cô giáo này cũng rất
kiên nhẫn cùng với nó sửa lại cái giá áo, cho nên cơ hội này nhắc cho chúng ta hiểu được, trẻ nhỏ cũng
có thể từ đó mà kiến lập thái độ đúng đắn. Cho nên khi trẻ nhỏ che dấu lỗi lầm, chúng ta cũng quan sát
kĩ càng, khơng để nó ni lớn những thói quen xấu.


Cuối cùng là ảnh hưởng bởi cha mẹ, có một bộ phim tên là thủ cơ, trong thủ cơ có thống kê một chữ số
nói rằng một người đã trưởng thành mỗi ngày họ nói dối bao nhiêu lần? là có 25 lần, 25 lần nói dối, cho


nên trong một ngày người lớn nói dối nhiều lần như vậy, vậy thì trẻ con cũng ngấm ngầm bị nhiễm theo,
ví dụ nói người mẹ đang tiếp điện thoại đứa con trai và ba nó cũng có mặc ở đó, cơ ta nhấc điện thoại lên
nói: chồng tơi khơng có nhà. Đứa nhỏ nói: ba có nhà mà sao nói khơng có ở nhà, đứa trẻ cũng nghe mơ
hồ rồi, cho nên ở chổ có trẻ con thì tuyệt đối khơng được nói dối, ở chỗ khơng có trẻ con cũng khơng
được nói dối. Trước đây chúng ta cũng có nói đến một quan niệm là phải học được cách từ chối. Nếu quý
vị không học được cách từ chối, mọi người không hiểu được cách đối nhân xử thế đúng mực của quý vị,
nguyên tắc sống của quý vị, chỉ cần cái đáng từ chối thì quý vị nên từ chối, bạn của quý vị cũng thuận
theo nguyên tắc của quý vị giao tiếp với q vị, cớ gì ở đó mà che che dấu dấu, mệt chết bản thân, sau
đó cịn bị người ta hiểu lầm nói: tại sao anh khơng giữ chữ tín, tai sao anh lại chốn tơi, đó là chúng ta
đem sự việc vốn là rất đơn thuần làm thành như thế nào? Rất phức tạp, đây là gian xảo ngữ chúng ta
phải chú ý tình huống nói dối của con cái.


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

tác ở những địa phương khác, cũng cách xa gia đình một đoạn đường, ln ở nhà trọ trong nhà ơng chủ,
khi đó anh ta ở trong nhà trọ, sáng sớm ngủ dậy cũng giúp chủ nhà quét dọn. Trong quá trình quét dọn
bỗng nhưng phát hiện dưới đất có tờ 100 đồng, 200 đồng, anh ta nhặt lên rồi đưa cho bà chủ, kì lạ một
lúc bỗng biến thành 300 đồng, 500 đồng, anh ta nhặt lên rồi lại đưa cho bà chủ. Anh ta nói anh ta từng
nhặt nhiều nhất là hơn 1000 đồng, sau đó anh ta làm việc ở cơng ty này, bằng cấp của anh ta không cao,
nhưng ông đều tạo cơ hội đường lối tiến tu ngoại lệ để anh ta tham gia, phần lớn đều là học trò đại học
mới có thể vào đó được nhưng ơng chủ cũng cho anh tham gia, phục vụ ở công ty này rất nhiều năm,
phẩm hạnh cũng biểu hiện rất tốt, sau đó anh ta muốn ra ngồi mở tiệm riêng, anh ta đến chào tạm biệt
ông chủ, ông chủ liền mời anh ta ăn cơm, đãi tiệc đưa tiễn anh ta. Ăn xong anh ta nói với ơng chủ:” tơi
có một việc muốn thỉnh giáo ông”, tại sao lúc ở nhà ông tôi luôn nhặt được tiền, ông chủ cười nói: “ anh
là người ngồi đến ở trong nhà tơi, làm sao tôi biết được phẩm hạnh của anh như thế nào, sồ tiền đó là
do tơi cố ý đánh rơi đó, cho nên nếu một người đức hạnh khơng tốt, thì ở trong một hồn cảnh nào đó,
rất có thể là mất đi một cơ hội tốt. Nên chữ tín quan trọng như sanh mạng của một người vậy, cho nên
gian xảo ngữ ơ uế từ, thị tỉnh khí thiết giới chi.


Chúng ta xem câu tiếp theo. Chúng ta cùng nhau đọc một lần nhé :” kiến viện chân, vật khinh ngôn, truy
dị đức, vật khinh truyền, sự phi nghi, vật khinh nặc, cẩu khinh nặc, tiến thoái thố, phàm đạo tư, trọng thả
thư, vật cấp tập, vật mơ hồ, bỉ thuyết trường, thử thuyết đoản, bức quan kĩ, mạt nhàn kĩ”. Kiến dị trân,


vật khinh ngôn. Khi chúng ta chưa thấy được chân tướng sự thật, chỉ là nghe lời một chiều của người
khác thì tuyệt đối khơng được truyền lại những lời này, đây là một thái độ rất quan trọng, nếu quý vị
chưa xác định được nó có thể là lời đồn đại mà quý vị lại đi truyền đi như vậy thì chính mình biến thành
đồng lõa rồi, cho nên sống trong đoàn thể phải lấy hịa làm q, tuyệt đối khơng được gây chuyện, ý
thức chung này rất quan trọng. Cho nên trong đoàn thể cần sự bao dung chứ không phải là đã kích,
khơng phải là chửi rủa. Ngày xưa người rất cẩn thận ở ngơn ngữ, bởi vì ngơn ngữ ln sản sanh loạn
động, ngôn ngữ giống như nấc thang vậy, mỗi câu dèm pha dần dần tạo ra loạn động. Cho nên “ quân
thính thần đương châu”, làm vua một nước nếu nghe lời dèm pha, thì bề tơi sẽ chịu tai ương. “ Phụ thính
tử đương huyết”, nếu cha nghe lời dèm pha của mẹ kế, nghe lời dèm pha của người khác, con của họ có
thể bị tai ương, cốt nhục tình thâm có thể bị rạn nứt. Vợ chồng nghe lời dèm pha,” phu thuê thính chi li,
bằng hữu thính chi sơ”, nếu như bạn bè nghe lời dèm pha dần dần sẽ cách xa, vợ chồng có thể phân li,
cho nên chúng ta phải cẩn thận với những lời dèm pha, phải chú ý người đến nói chuyện thị phi, nếu một
người có tu dưỡng họ có nói chuyện thị phi khơng, họ hi vọng là mọi người sống với nhau thuận hịa vui
vẻ. Rất có thể quý vị cùng một người nào đó có những chuyện bất hịa, người đó đến với q vị: thật ra
lần trước người đó cũng rất khen ngợi anh, để cho sự giận dữ của quý vị giảm đi một chút, lùi một bước
thì như thế nào? Thì biển rộng trời cao, kì thật nhẫn nại sự giận dữ, thì sự giận dữ đó đều là khơng, chỉ
cần điều hịa điều hịa, nhường nhịn nhau một chút, thơng cảm nhau một chút thì êm hết, sợ nhất là
thêm dầu lại thêm giấm thì rắc rối to rồi.


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

chúng ta cũng nhanh chóng thích đáng khun nhủ họ rằng, danh dự của con người trong đoàn thể là
đặc biệt quan trọng, chúng ta phải nhanh chóng thu hồi lại. Cho nên bất luận là lời dèm pha hay là nói
xấu người khác, đến đây chúng ta cũng dừng lại đúng lúc.


Cho nên người đọc sách hiểu lý, mặc dù đều nghe được là sự thật nhưng sự thật này liên quan đến sự hài
hịa của đồn thể, liên quan đến danh tiết của một người, họ cũng sẽ im lặng khơng nói gì, gọi là ẩn ác
dương thiện, khi q vị ẩn ác dương thiện, đối phương thích được quý vị khen ngợi họ, nhưng điều không
tốt của đối phương, q vị khơng nói, nhưng trong oai nghi của q vị, họ cũng biết được là quý vị biết,
cho nên ngay lúc đó họ cũng cảm nhận được, mình làm tốt một chút thì người ta khen ngợi mình, mình
làm khơng tốt người ta cũng khơng chỉ trích mình, dần dần họ cũng hướng theo chiều hướng tốt mà tiến
lên. Đó chỉ là một chút tình người nhỏ nhoi.



“ Kiến nhị chân, vật khinh ngôn”, chúng ta cũng luôn luôn nâng cao năng lực phán đốn xử lý của mình,
bởi vì nếu q vị phán đốn khơng đúng, thì q vị có thể đã đem tâm tốt làm việc xấu. Bởi vì hiện nay
rất nhiều đồn thể mang danh hiệu lương thiện, mang danh hiệu ích lợi chung để làm gì? để lừa tiền. Nếu
như khơng hiểu được đồn thể này tốt hay khơng, q vị thấy chưa chính xác, lập tức dẫn một đoàn
người đến giúp đỡ, đến quyên tiền, cuối cùng là bị người ta lừa, vậy thì chúng ta rất khó khai báo với
những người giúp đỡ này, cho nên trước nhất là phải cẩn thận, trước phải quan sát rõ ràng, như chúng ta
đang đẩy mạnh văn hóa xưa, rất nhiều người cũng sẽ nói: tơi đang đẩy mạnh văn hóa xưa. Treo đầu dê
có thể bán thịt chó là vì kiếm tiền cho họ. Nếu một hai tiếng đồng hồ nói chuyện, trong đó có nhắc đến
văn hóa xưa rất hay, nhưng tiếp theo là nói lời của họ. Người ngồi dưới như chúng ta nghe xong sẽ cảm
thấy họ nói rất hay, thì sẽ như thế nào? Bắt đầu truyền những lời này, bởi vì tâm tư của quần chúng rất
dễ bị lơi kéo, quý vị khen người đó nói rất hay làm cho tất cả mọi người lầm tưởng họ thật sự nói rất hay,
nên mua rất nhiều thứ cho họ. Vậy là đạt được mục đích của họ rồi, kì thật chúng ta phải phán đoán, nếu
như họ thật sự hoằng dương văn hóa xưa, thì họ sẽ nắm được cốt lõi văn hóa xưa nằm ở đâu, thực hiện
từ đâu? Từ nhập tắc hiếu, “ phu hiếu đức chi bổn dã. Nếu nói cả 2 tiếng đồng hồ mà ngay cả chữ hiếu
cũng không nhắc đến, ngay cả đức hạnh cũng khơng nhắc đến, q vị mà cịn ở đó mà khen: Ồ nói hay
q. Truyền đi như vậy thì có thể dẫn người khác đi sai đường rồi, vì vậy chúng ta phải dùng lý trí phán
đốn, như vậy mới không lấy tâm thiện làm việc ác, mới không để những người khơng có thiện tâm thừa
cơ hội, cho nên bây giờ chúng ta phải suy nghĩ. Một đoàn thể trước phải phán đoán rõ ràng, rồi mới đàm
luận với họ, như vậy mới là khơng phát sanh tình huống tồi tệ.


Đó là kiến dị chân, vật khinh ngơn, trí dị bích, kiến dị chân, vật khinh ngơn này. Tơi có một người bạn anh
ta cũng là nghe người khác nói rất nhiều tình hình về một người bạn của anh ta, đều là nói bạn của anh
ta khơng tốt, nhưng anh ta đương nhiên không truyền những lời này đi, mà trực tiếp hỏi người bạn này,
đem những tình hình người ta nói bên ngồi nói cho bạn nghe. Sau đó hỏi bạn chuyện này có thật như
thế khơng. Trực tiếp để cho người đương sự giải thích một chút, tình cảnh lúc đó rốt cuộc là như thế
nào? Người bạn này làm như vậy là rất có lý trí, khơng phải người ta nói sao nghe vậy, cho nên khi con
người dùng lí trí để đối phó thì những lời đồn đại này khơng có cơ hội tung ra ngồi nữa.


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

có thể làm tiêu chuẩn khơng bị thay đổi. Cho nên kinh điển chính là chân lý không bao giờ thay đổi, chỉ


cần quý vị tìm trong kinh điển, thì q vị có tính tâm xác thật sự việc đúng như vậy, nếu quý vị hỏi một
người nào đó căn bản của đạo đức là gì? nếu đáp án của họ khơng phải là chữ hiếu, thì q vị phán đốn
họ nói đúng khơng? Sai, cho nên ở thời đại hiện nay chúng ta phải tuân thủ y pháp bất y nhân, bằng
không quý vị sẽ nghe lung tung. Y pháp bất y nhân, ví dụ chúng ta chiếu theo lời dạy trong tam tự kinh,
có rất nhiều quan niệm như là đúng mà khơng phải đúng, thí quý vị lập tức loại bỏ đi, ví dụ nói nhân chi
sơ tánh bổn thiện, tánh tương cẩn tập tánh viễn, cẩu bất giáo tánh nãi thiên, con người sinh ra tánh bổn
thiện, nhưng do không tiếp nhận được giáo dục tốt thì rất dễ chưởng dưỡng thói quen xấu, điều này
khơng nằm trong tiết học, tiết học chỉ ở đó mà bàn luận tành thiện tánh ác, bàn hết nửa ngày khơng
xong, đã có tiêu chuẩn” giáo chi đạo, quy dĩ chuyên” này rồi. Quý vị thấy đó thời bây giờ người ta một lúc
học bốn loại năm loại, như vậy họ học được sao, người bây giờ không nghe kinh điển, không nghe thánh
hiền, vậy họ nghe ai, họ nghe lời lừa dối chứ không nghe lời khuyên nhủ, biết giả không biết thật. Thật
sự tơi rất có sở cảm, ví dụ có một phụ huynh đến thảo luận với tôi, bằng cách nào để dạy con cho tốt, khi
anh ta nói tình hình xong nhất định tơi nói với anh ta: băng đơng tan xích, phi nhất nhật chi hà, như con
của anh ắt phải cần dùng lòng kiên nhẫn, dùng lòng yêu thương của anh hợp tác với thầy cơ giáo, trong
vịng 6 tháng đến một năm dần dần nó có thể theo nề nếp cũ, thường thường thì phụ huynh nghe đến 6
tháng 1 năm, chân mày của họ như thế nào? “ ơi lâu q”, khi họ ra về họ nói:” cảm ơn thầy Thái nhé, có
cơ hội tơi đến thỉnh giáo thầy, nhưng khi anh ta đi rồi thì người đó như thế nào? Khơng bao giờ trở lại, rất
có thể nếu trên báo đăng tam thiên khóa trình cũng rất đắc bảo đảm nếu quý vị dạy được một thiên tài
thì anh ta lập tức đến báo danh tham gia, mọi người cũng đua nhau kéo đến. Cho nên từ chỗ này chúng
ta thấy được nếu đem chân lý nói với họ, họ có tin khơng? Khơng tin.


Người bây giờ chỉ ham danh lợi, đều rất muốn nhanh chóng đưa họ môt bước lên trời, chạy theo hướng
ngược lại với học vấn của mình, muốn mào thì khơng đạt nên phải biết phán đoán mới được, trong tam
tự kinh nói, vi học giã tức hữu sơ, trước phải học gì? học tiểu học chung, chí tứ thư, cho nên quý vị có thể
vỗ ngực học từ quyển nào? Tiểu học, bây giờ tinh túy nhất của tiểu học là Đệ Tử Quy, y cứ cương lĩnh
biên soạn tiểu học, thì q vị cũng khơng lo về mình nói sai. Cho nên phải học hết tiểu học học hết hiếu
kinh, học tứ thư, vả lại khi con cái cắm sâu gốc đệ tử quy rồi, nó học tiếp hiếu kinh hứng thú giống nhau
không? Không giống nhau, khi quý vị đọc đến hiếu để giã giã, kì chi nhân chi bỗn dữ, những đứa nhỏ học
đến hiếu để giả giả, chữ hiếu, chữ để không phải là một chữ, là gì? một em đưa tay lên:” thưa thầy chữ
hiếu này có phải là chỉ cho nhập tắc hiếu khơng”. Hiếu của họ chẳng phải là không, hiếu của họ là kết


hợp với cuộc sống, họ biết rằng học vấn nhất định phải học đi đôi với hành, nhất định phải nổ lực thực
hành cộng học văn, thái độ này nếu chính xác thì phương hướng khơng bị lệch lạc, cho nên kiến dị chân
vật khinh ngôn, chúng ta muốn hiểu chính xác tất nhiên phải từ kinh điển mà hiểu được, phải từ lời dạy
của thánh hiền, để tích tụ lực phán đoán của chúng ta.


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

những thứ này, cho nên vì sao có rất nhiều cha mẹ bị con cái đuổi ra khỏi nhà, bởi vì nó cảm thấy những
thứ nó muốn, quý vị đã làm hài lịng nó rồi. Cho nên hình thành thói quen muốn thứ này, thứ nọ rồi, thì
dục vọng của nó tăng lên mỗi ngày. Dục là vực sâu, từ khi dục vọng con cái đã khai mở thì có thể thu hồi
được không. Từ cần kiệm đến sa sỉ dễ từ sa sỉ trở về cần kiệm khó. Cho nên con cái thành thói quen
muốn gì được đó rồi, nếu một ngày nào đó nếu q vị khơng đáp ứng được thì nó sẽ như thế nào? Chúng
ta cũng nghe rất nhiều đứa con mới học cấp 2 đã đưa tay đánh mẹ rồi, khơng cho tiền thì nó đánh. Đến
lúc đó cha mẹ gọi trời thì trời khơng ứng, gọi đất thì đất khơng linh, cho nên khinh nặc là do q cưng
chiều, có một vụ án hình sự, có một thanh niên. Lúc còn nhỏ cha anh ta cho anh ta rất nhiều tiền, nên
anh ta đã quen tiêu tiền như nước, một tháng anh ta có thể tiêu hết mấy vạn, môt hai vạn nhân dân tệ,
tiêu tiền rất dữ dội, hôm nọ cha của anh ta chịu khơng nổi, ơng ta nói: “ cha khơng cho con tiền nữa”. Rồi
ông sắp xếp cho anh đi bộ đội. Đi bộ đội được 2 năm, sau 2 năm trở về thói quen đó có thay đổi hay
khơng? Rất khó, xác thực loại ái mộ hư vinh đó, khi đã bị nhiễm thói quen xa xỉ, chỉ cần anh ta bước vào
trong tình cảnh đó, thì anh ta khơng chịu nổi sự cám dỗ cho nên phải mạo xưng là trang hảo hán. Cho
nên sau khi đi bộ đội về anh ta cũng khơng thay đổi gì, vẫn y như ngày trước. Cha của anh ta và anh ta
vạch rõ giới hạn. Cha không cho con tiền nữa. Kết quả đứa con này mướn sát thủ giết cha của mình, ở
trước cổng nhà mình, anh ta nói với tên sát thủ, một chút nữa có một người dáng rất cao đi ra, nói chung
là nói rõ tình tiết cho tên sát thủ. Tên sát thủ này liền hỏi anh ta:” người anh muốn giết là ai”, anh ta
nói:” đó là cha tôi”. Cha của anh ta bị giết là như vậy. Vì chìa khóa tủ tiền đang nằm trong tay mẹ anh ta,
nên anh ta cũng bảo giết luôn cả người mẹ. Việc giết cha giết mẹ bây giờ không phải là hiếm nữa,
nguyên nhân là ở đâu? Là do trọng lợi khinh nghĩa. Họ không ngừng nâng cao cái lợi này rồi biến thành
dục vọng, rồi biến thành ma thủ chủ tể hành vi của họ. Khiến họ muốn thốt ra cũng khơng thốt được.
Cho nên chúng ta phải cẩn thận.


</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8></div>

<!--links-->

×