Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (52.7 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
1. Lúc đáng phải lo nhất chính là lúc vui vẻ nhất, hạnh phúc nhất, lúc mà con người ta tưởng là mọi thứ
đang hoàn hảo nhất. Lúc đau buồn nhất, thất vọng nhất hóa ra lại là lúc đáng mừng nhất, lúc chứa chan
niềm hy vọng nhất.
2. Đơn giản chính là đỉnh cao của mọi thứ. Cái gì rối rắm phức tạp là cái khơng ổn. Sao tìm cái đơn
giản lại khó vậy? Cái rối rắm phức tạp, luộm thuộm thì nhiều. Càng rối rắm phức tạp càng dễ bị lỗi, dễ
bị hỏng.
Đơn giản là đẹp. Liệu bề ngồi đơn giản có phải là dấu hiệu để nhận ra phẩm chất tốt ở bên trong?
Liệu điều này có đúng với con người? Người đơn giản nhất là người có tâm hồn đẹp nhất? Người sống
đơn giản nhất là người hạnh phúc nhất? Liệu có đúng không? Khả năng đúng là rất cao.
3. Con người ta ức chế nhau là từ những cái vặt vãnh, mất lòng nhau là từ những cái nhỏ nhặt, không
phải là từ những cái to tát.
4. Với những người giàu có, tài năng: Nếu bạn giàu có hay tài năng bạn nên che giấu bớt đi sự giàu có
và tài năng của mình. Cách cư xử này thể hiện sự nhân hậu và khơn ngoan, vì sao vậy? Bạn thử hỏi
câu này: nếu bạn chứng kiến một người giàu có hay tài năng bạn có cảm thấy tủi thân về sự nghèo
túng hay kém tài của mình khơng? Vậy thì khi bạn khoe khoang về sự giàu có hay tài năng của mình,
bạn đang làm người khác đau lịng đó thơi.
Con người ta ai cũng có lịng đố kỵ (cho dù là chút ít), thấy người khác giàu có hay tài năng hơn mình
thì muốn dìm hàng người đó cho bõ tức, cho đã lịng đố kỵ, tìm ra bằng được những điểm thấp kém
của họ để dìm họ xuống và nâng mình lên, lẽ đời phải vậy.
Khi bạn khoe khoang về sự giàu có hay tài năng của mình là bạn đang tạo ra sự xa cách trong lòng mọi
người, nhiều người sợ người khác chê mình nghèo nên có tâm lý xa lánh và không muốn (không dám)
chơi với người giàu. Đó là chưa kể bạn khoe khoang về sự giàu có thì chỉ tổ thu hút những kẻ muốn lợi
dụng bạn mà thôi.
Vậy nên người khôn ngoan và nhân hậu là người biết nhún mình, khơng khoe khoang, biết sống khiêm
tốn và hoà đồng với mọi người, đừng để người khác cảm thấy mất mặt về sự nghèo túng hay sự kém
tài của mình…