Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (67.86 KB, 2 trang )
Triết lý quản trị từ trái banh nỉ
Trên sân bóng, khi cả hai đối tác đã phân công công việc, phải hoàn toàn tin vào nhau
để cùng đạt được mục tiêu th�
Có những bài học về quản trị phải mất khá lâu nhà quản lý mới nhận ra được, nhưng có
những chuyện đôi khi đến thật tình cờ. Câu chuyện dưới đây là một ví dụ.
Tôi bị chấn thương gối chân phải do chơi tennis. Chụp phim, bác sĩ bảo rách các dây chằng
chéo trước và bên, giống như tuyển thủ Phan Văn Tài Em, Michael Owen, phải mổ!
Vì nhiều lý do, tôi không muốn mổ. Thế là suốt bốn tháng phải đi nạng, uống các loại thuốc
Đông-Tây y, nay tôi đã đi lại được nhiều nhưng vẫn phải bó chân và hết sức cẩn thận. Không
biết có phải do ngẫu nhiên hay không mà kể từ khi tôi bị chấn thương, sân tennis ở công ty
vắng hoe. Anh em trong công ty ai cũng uể oải, không biết làm gì ngoài việc rủ nhau đi nhậu.
Vừa mệt vừa tốn tiền! Làm việc bằng đầu óc nhiều mà không vận động thật dễ bị stress! Nhìn
khung cảnh trầm lắng đó, tôi quyết định xách vợt ra sân!
Băng gối chân phải bằng hai băng, còn gối trái là một băng, tôi tập đánh banh với một chân trái
làm chân trụ. Anh em hóm hỉnh gọi đó là “thế cò”, còn tôi gọi là thế “độc cước độc vợt”. Đứng
đôi với anh phó giám đốc, lần đầu chúng tôi chọn đội khá yếu của công ty và đã thắng 6-2. Ở
trận đó, anh em bất ngờ có được những trận cười muốn vỡ bụng với thế đánh độc cước của
tôi.
Đến trận sau, đối thủ là cặp có tay nghề kha khá hơn, tôi phải băng thêm vai phải. Vì chơi thế
độc cước, lực không phân bổ toàn thân nên khớp vai đau nhừ, nếu không băng vai thì không
thể nhấc tay lên được! Trận này, chúng tôi lại thắng 6-3! Lâu ngày không ra sân tennis, bây giờ
mọi người đều cảm thấy thật khỏe khoắn sau một buổi vận động!
Ba tuần sau đó, cặp chúng tôi lần lượt tiễn các tay vợt mạnh khác ra sân, với kết quả đánh 18
trận, chúng tôi thắng 17 và thua một trận. Càng đánh càng kỳ thú, càng hấp dẫn.
Đã có sự bất bình thường xảy ra?
Phải chăng các anh em nhường thắng lợi cho tay vợt “tàn tật” nhưng lại là giám đốc? Anh
trưởng phòng kỹ thuật, người cũng nếm mùi thất bại, đã nhiều lần thốt lên: “Thật không thể nào
hiểu nổi”! Vâng, thật không thể nào hiểu nổi vì các anh ấy thật sự muốn hạ đối phương nhưng
kết quả lại thảm bại.
Thật ra, trước đây khi còn khỏe tôi cũng thường bắt cặp với anh phó giám đốc, dẫu khá hợp ý
trong chiến thuật, chiến lược nhưng đôi khi vẫn giành nhau, vẫn lấn sân và đổ lỗi cho nhau sau