Tải bản đầy đủ (.pdf) (18 trang)

Tài liệu TỤC TÁI SANH DUYÊN - Dich giả: Nguyễn Đổ Mục ppt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (286.01 KB, 18 trang )


Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


243


Hi th mi
Tham phú quý An Quc b la
Vì nc nhà Triu Phng ngh k


Li nói chuyn Phi Giao hoàng hu t khi lp k giam cm Mnh L Quân  trong
cung thái hu, càng ngày càng lng quyn hn trc, chém cht nhiu ngi quá, các
quan triu thn ai cng khip s, không ai dám nói câu gì,  Man Hng Phc và Mã
Thun tha th vu hãm cho mi ngi, vì th khp trong ngoài đu cho là mt cnh
tng nguy bin vy.
Triu Phng và Triu Lân du bit mu ca  Man H
ng Phc và Mã Thun,
nhng không dám nói. V có nói thì Phi Giao hoàng hu v tt đã tin, vì th hai anh em
thng c sut ngày ngi nhìn nhau ri ngn dài than th.
Mt hôm hai anh em đang đi quanh qun  trong th phòng, ngm ngh vic đi,
bt đu bt tai, ly làm cm tc, bng trông thy mt con qu đen sa xung di thm.
Triu Phng gin mà bo rng:
– Chúng ta đây d
u sng, cng nh ngi b đi,nhà ngi còn đnh báo tin gì th!
Nói xong, lin chy ra ly tay v bt con qu. Bng thy chân qu có si dây đen
buc mt gói nh. Triu Lân vi vàng ly xem thì ngoài gói giy du, trong li có mt
ln giy bông bc kín. Triu Lân nói:


– Quái l! Quái l!
Triu Phng vi vàng buông con qu ra ri quay li xem cái gói y, thy ngoài có
bút tích Mnh L Quân đ gi cho mình. Hai anh em by gi va mng va s, lin m
ra xem. Bc th nh sau:
Ta vn đnh tin kinh đ tìm li khuyên can, không ng li mc phi vào trong li
cm. Ta đã ht sc thuc thang cho Thái hu và T hu, nay Thái hu đã đc khang
kin, mà T hu cng đã bình phc nh thng. V vic dt ci cày rung, nay đu có
ngi, áo mc cm n không đn ni lo thiu. Thm thoát đã ba nm nay, ngh đn vic
nc lúc nào thì hai hàng nc mt chy xung ròng ròng, sng chng làm đc vic gì,
mà cht cng không ích gì cho nc.
Ngh đi ngh li cho k, ch còn mt k có tán thành vic ph lp, khin cho ti phn
nghch ca chúng rõ rt, by gi các quân cn vng s kéo thng v kinh thành vy. Tin
tc mt ngoài th nào, cng nên phúc th cho ta bit. Con qu này hàng ngày vn ln

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


244
kêu  trong cung, ta thy vy mi khn rng nhà ngi có đem h th cho ta đc chng
thì thy con qu gt đu mà sa xung đt, hoc gi là qu thn dun ri cho nên có con
qu này.”
Hai anh em xem xong bc th, a nc mt khóc, li thy con qu c nhìn mình
ma gt đu. Triu Lân gt nc mt ri bo Triu Phng rng:
– Thân huynh i! Con qu này mun đòi th tr li đây.
Triu Lân cng gt đu mà bo con qu rng:
– Linh điu i! Nhà ngi li đa h ta mt phong th v nhé!
Nói xong, quay li bo Triu Phng rng:
– Thân đ i! Thân đ đi ly go ra đây, đ chim qu n no mà bay cho đc khe.

Nguyên hai anh em Triu Lân và Triu Phng vn cùng nhau  riêng ti trong th
phòng y, không dùng k hu ngi h. By gi Triu Lân đi ly go, ri đóng kín ca
ngoài li, rt go xung đt cho chim qu n, Triu Phng thì vào trong phòng vit th.
Vit xong, đa cho Triu Lân xem. Bc th nh sau:
“Triu Phng và Triu Lân ly trình thân mu soi xét. T khi xa cách, thm thoát
đã đc ba nm, chúng con nh m thng cha, trong lòng lung nhng ngày đêm chua
xót. Gia Tng công chúa vn đc khang kin. Hai thân mu  nhà cng đc bình yên.
Thân ph con thì mãi cha thy v. Trng huynh con còn phi đi thi, cha tng dám
vng đng. Ngày nay tip đc th thân mu xin y k thi hành. Tình hình mt ngoài bây
gi khác trc nhiu lm, thân mu nên gi gìn sc khe, tri nào n ph, tt có ngày li
đc sum hp mt nhà. Hòa nc mt mà vit th, vn tt my li, dám xin thân mu soi
xét.”
Tri
u Lân xem xong, gt nc mt mà đem phong th y buc cho con qu, li ân
cn dn bo rng:
– Linh điu i! Linh điu vn là mt ging chim có hiu, h ln lên thì bit mm tr
mi cho m. Còn nh chúng ta đây, tri nam b bc, xa cách cha m, du mun khuya
sm chm nom cng không th đc. n nhà n nc ngày nay ta ch trông cy  nhà
ngi, khi nào thng hoàng v triu, s phong chc cho nhà ngi, đ đn công khó
nhc.
Con qu nghe nói gt đu, ri v cánh bay lên trên không. Hai anh em li ngi bàn
nhau, mt báo cho Gia Tng công chúa bit đ công chúa đc yên lòng, ko nhng lo
su mà ngày đêm thng khóc. Triu Phng và Triu Lân li mt sai ngi tâm phúc đi
dò la tin tc xem  Man An Quc vì vic gì mà sp m tic n mng. Li mt mt sai
ng
i mang th v quê nhà đ phi báo cho Hoàng Ph Triu Câu bit. Bng thy thám t
v báo rng:
– Dám bm quc cu! Ngày mai là ngày sinh nht An Quc tng quân, ti ph
tha tng có m tic mng, nghe đâu các quan vn võ triu thn đu r nhau đn bái h.


Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


245
Triu Phng và Triu Lân lin sai ngi nhà đi sa son l vt đ đem sang mng.
Sáng hôm sau, hai anh em ci nga sang ph tha tng. An Quc tng quân chy ra
đón mi vào trong đin. Khi vào ti ni,  Man Hng Phc ti ci mà tip chuyn.
Triu Phng và Triu Lân nói:
– Dám bm quan tha tng! Hôm qua chúng tôi có chút l mn đa sang mng,
chng hay c sao quan tha tng ngài l
i không nhn?
 Man Hng Phc nói:
– Tic mng sinh nht ca tin nhi, có đâu dám nhn hu l nh th. Hôm nay hai
quc cu li quá b ti đây thì già này ly làm hân hnh lm, xin mi hai quc cu 
chi xi chén ru nht.
Triu Phng và Triu Lân ci mà đáp rng:
– Anh em chúng tôi cùng đ nh tng quân đây là ch th giao, hôm nay gp ngày
sinh nht, chúng tôi sang mng, xin ung mt ba ru tht say.
An Quc tng quân vui lòng mà đáp rng:
– Nu vy thì v vang cho chúng tôi lm!
Nói xong, truyn ngi nhà bày tic, mi hai quc cu ngi. Các quan vn võ triu
thn, cng ngi hai dãy dài. Hi v sn hào la lit trc mt, ca nhi v n múa hát bên
mình, tht là mt cuc vui him có vy. Bng thy th môn quan vào báo vi  Man
Hng Phc rng:
– Bm lão gia! Có quan ni giám h Mã ti.
Cha con  Man Hng Phc đng dy ra nghênh tip. Khi Mã Thun bc lên trên
đin, vn võ triu thn đu đng dy cúi chào, Mã Thun ngang nhiên bc vào, vy tay
bo ngi xung. Hai quc cu bt đc d cng phi cúi chào. Mã Thun ngòi gh trên

nht, ging ci khanh khách, ting nói choang choang, có ý t đc. Hai quc cu tc
gin không th nhn đc, phi
đng dy cáo t lui ra. Cha con  Man Hng Phc c ý
mi li không đc, bt đc d phi tin hai quc cu v ph. Mã Thun ru đã ngà ngà
say, nhìn các ca n ri tm tm ci, nghonh li mà bo  Man Hng Phc rng:
– Nhng đa ca k này du đp nhng không khi nào bng đc đ nh phu nhân
ca quan tha tng. Tôi đây du là ni giám,không hiu nhân s, nhng mi ln tôi
cùng đ nh phu nhân ung ru thì hai bên vui đùa tht lm trò hay. Bây gi trc mt
các quan đây, chng l li mi phu nhân không tin, âu là đ tôi vào nhà trong ung ru.
Nói xong, quay li gi các tiu ni giám mà bo rng:
– Các con!  ta vào nhà trong!
 Man Hng Phc thn đ mt lên, không bit nói sao cho đc. An Quc tng
quân đng cnh, cng cm tc bi phn. By gi các quan vn võ triu thn đu lc tc
đng dy cáo t xin v.  Man Hng Phc lui vào nhà trong, có đa n t kh r tai
bm rng:

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


246
– Quan ni giám h Mã dt đ nh phu nhân vào trong màn.
 Man Hng Phc đn gn vén ca màn xem thì thy hai ngi đu ng say c.
Má hng hoen hon, tóc trng b ph.
 Man Hng Phc bng ni cn ghen tc, lin gi tay rút thanh bo kim treo 
cnh tng, không ng lóng cóng đánh ri xung đt. Nàng M Nng
77
 trong màn git
mình sc tnh, trông thy  Man Hng Phc, vi vàng tr dy.

 Man Hng Phc nht ly thanh bo kim, li đn gn toan đâm cht Mã Thun.
Nàng M Nng kéo áo mà kh bo rng:
– Ô hay! c sao hôm nay lão gia li nóng tính nh th! Nm xa lão gia dn tôi
rng: “Ngi làm th nào quyn d đc lòng Mã Thun thì khi chim ngôi tri, s
không dám ph công.” Câu nói 
y còn nh hay quên, khin cho tôi trong my nm ung
phí bao nhiêu tinh thn, mi quyn d đc lòng Mã Thun. Nay đi s đã xong đn
chín, c sao không c nhn cho thành. Lão gia i! Ngày nay lão gia git Mã Thun thì Phi
Giao hoàng hu khi nào đ cho đc yên, mà lão gia git tôi thì mu này thc t lão gia,
bt tôi by lâu phi kh s. Nu lão gia ngi v tai ting thì tôi thit tng b đang yên
lng, can chi gây cuc phong ba. V thc s không có, chng qua ch
có h danh, hà tt
li mua hn rc d!
Nói xong, lin git ly thanh kim, ri ci nht mà quay đi.  Man Hng Phc
bt đc d phi chu nhn.
An Quc tng quân đêm hôm y trn trc không ng, ngh thm:
“Hai quc cu cùng ta tâm đu ý hp, vn tôn ta là bc “Anh hùng đ nht” mà li
chê trng huynh ta là “Tu sc chi đ.” Xa nay cha đn chi bao gi, hôm qua bng
quá b đn mng, ta ly làm bng lòng lm. Không ng Mã Thun  đâu lù lù dn đn
làm cho gim mt cuc vui. Hn li say ru nói càn, khin ta thn ê c mt. V mt mai
thân ph lên ngôi thiên t thì ngôi thái t tt v phn trng huynh ta. Trong tay ta du
có binh quyn, nhng còn thiu ngi trí dng thì ta ly ai cho thêm vây cánh. Hai v
quc cu này tài kiêm vn võ âu là ta mt kt làm tâm phúc, h
a may trng huynh ta
mi không đè nén ni ta. An Quc tng quân ngh vy, sáng sm hôm sau dy sm,
truyn ngi nhà sp xa giá đi sang ph phò mã đ t n hai quc cu. Khi sang ti ni,
Triu Lân nghe báo vi vàng ra đón, mi vào nhà khách ngi, ri truyn ngi nhà pha
trà ung. An Quc tng quân hi:
– Chng hay lnh huynh đi đâu vng?
Triu Lân nói:

– Thân huynh tôi b bnh!
An Quc tng quân nói:
– Hôm qua lnh huynh va sang mng tôi, chng hay hôm nay b bnh gì nh vy?


77
tc đ nh phu nhân

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


247
Triu Lân nói:
– Tng quân hi đn, ngh càng đau xót trong lòng. S là anh em tôi trong my
nm nay, nhng mong thng hoàng v triu, lp đc vua hin thì giang sn Nguyên
triu này ha may mi khi v tay h khác. Chúng tôi xem trong tôn tht thì nên đc đi
s có chng ch  tng quân, hôm qua thành tâm sang mng, trông thy tng quân lm
lit dung nghi, tht đáng là vì thiên t. Chúng tôi ngh thm vn ly làm vui sng vô
cùng, không ng đn lúc Mã Thun t
i ni thì tng quân li khúm núm cúi đu, làm
mt c th thng. Mã Thun kêu ngo t đc, chng coi tôn tht ra gì, th mà tng quân
c chu ép mt b, khin cho chúng tôi xit bao cm tc. Vì th thân huynh tôi ngh quá
thành bnh, đã đnh t chc lui v quê nhà.
An Quc tng quân nghe nói, trong lòng mng r, vi vàng đng dy mà hi rng:
– Quc cu i! Lnh huynh bây gi  đâu? Tôi mun tha mt câu chuyn.
Triu Lân ngm ngh hi lâu ri nói:
– Thân huynh tôi khó tính, ch không nông ni nh tôi. Xa nay đi vi ai cng th,
h bng lòng thì gii bày ht rut gan, mà không bng lòng thì tht mt câu không chu

nói. Chng hay tng quân mun hi chuyn chi, nu vy xin mi tng quân vào trong
th phòng.
Nói xong, nghonh li truyn ngi nhà vào báo trc vi Triu Phng. Triu
Phng m
i An Quc tng quân vào. Khi vào ti ni, An Quc tng quân trông thy
Triu Phng nét mt ru r, lin cúi đu chào. An Quc tng quân nói:
– a t quc cu hôm qua đã có lòng h c đn mng cho tôi.
Triu Phng ci nht mà đáp:
– Tng quân i! Chúng tôi vn tng tng quân là con mt v vng tc trong
tôn tht, tài kiêm vn võ, và gi chc nguyên nhung, tt phi xut sc hn ngi, không
ng li s mt tên ni giám, anh em chúng tôi rt ly làm tht vng.
Nói xong, kéo gh mi ngi. An Quc tng quân có ý h thn mà rng:
– Quc cu i! My li vàng ngc, tôi xin cm t. Hôm nay tôi đn đây là có hai
vic: Mt là xin li, hai là mun trn thuyt cùng quc cu my li chng hay quc cu
có rng lng mà cho nói không?
Triu Phng nói:
– Anh em tôi đây giàu k hàng vn khonh, sang cng chng kém ai, còn có cu gì.
Chng qua ch vì giang sn Nguyên triu và đa v nhà Hoàng Ph tôi mà mun kt giao
cùng tng quân vy.
An Quc tng quân mng r:
– Quc cu đã dy nh vy thì tôi xin hi quc cu mun dùng k chi đ bo toàn
ly giang sn Nguyên triu.

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


248
Trong khi đang nói chuyn thì có đa tiu đng dâng nc trà. Triu Phng nín

lng không nói, ch ngng mt lên trên không mà nhìn đàn chim bay. Hi lâu đa tiu
đng lui ra. Triu Phng li nói:
– Tng quân i! Chng hay tng quân hi thc hay gi? Nu tng quân hi thc
thì xin tng quân ngi li cùng tôi ung my chén ru nht, by gi tôi xin gii t chân
tình.
An Quc tng quân nói:
– Tôi không dám nói di. Tôi vn bit ngi có chí anh hùng, cho nên tôi đn đây
gii t chân tình, xin hai quc cu ch nghi ngi.
Triu Lân lin nói vi Triu Phng rng:
– Tng quân đã dy nh th chc là chân thành, vy thân huynh c nên nói thc.
Triu Phng lc đu mà rng:
– Thân đ i! Tng quân vui chuyn mà nói nh th đó thôi, cha chc trong lòng
đã gi đc thy chung nh nht. Hung chi chúng ta ch vì mun bo toàn giang sn
cho Nguyên triu mi phi bày mu lp k. Nu s c tit l thì tai v theo lin, du cht
cng chng ích gì. Mt tm nhit thành, chi bng hãy tr v quê nhà đ tnh dng mà
đi thi vy.
Nói xong, li vut ngc th dài. An Quc tng quân bng lòng mà rng:
– Quc cu i! Xin quc cu ch phin não! Tôi đn đây là thc lòng mun hi k
sách bo toàn tôn xã, xin quc cu ly chân tình mà ch giáo cho. Nu hai quc cu
không tin li thì tôi xin b mi tên phát th.
Nói xong, có sn bao tên treo  cnh tng, lin rút mt chic, ri b đôi mà th
rng: “Nguyn có hoàng thiên chng giám. Tôi là  Man An Quc, nu tôi nói chng
nh li thì xin cht nh mi tên này!”
Hai quc cu nghe nói đu vui mng mà rng:
– Tng quân đã ly anh em tôi làm tâm phúc thì chúng tôi xin cùng tng quân
dc mt lòng đ bo toàn giang sn cho Nguyên triu. Tng quân i! T khi Phi Giao
vào làm hoàng hu, quá nghe li Mã Thun sàm báng, gây ra bao nhiêu s tàn ác, khin
cho nhân dân ai cng oán thù. Nu trong triu không nh có tng quân thì mun dm
giang sn này khó lòng khi v tay h khác.
An Quc tng quân ci mà đáp rng:

– Ngi dy quá li.
Triu Lân nói:
– Không phi chúng tôi dám nói nnh tng quân, thc là thn dân trong nc, ai
cng có lòng kính phc tng quân vy. May nh có tng quân giang sn này mi bo
toàn đc, ch n ch cm quyn trong nc thì xa my đi đc lâu dài. Nu tng

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


249
quân không gi ly giang sn, mt mai có ngi khác ni lên thì nhà Hoàng Ph tôi tt
phi dit tc.
Triu Phng cng ni li mà rng:
– Chng nhng th mà thôi! Thân ph tôi trc khi đi tìm thng hoàng có dn thân
mu tôi v kinh, nu thiên t mc tt không khi thì nên xét xem trong h tôn tht có
ngi nào nhân đc, s tâu thái hu mà lp làm thiên t đ gi ly giang sn nc nhà.
Nào có bit đâu r
ng khi thân mu ti ni thì b giam cm trong cung, đã ba nm nay
không thông tin tc. Chúng tôi xem trong tôn tht ch có tng quân là ngi nhân khoan
đi đ, anh em tôi vn tâm phc xa nay. Hôm trc chúng tôi tôi sang mng, không ng
khi Mã Thun ti ni, tng quân li làm nhng s khúm núm nh hng t tt. Chúng tôi
thy vy, ngh thm đi s khó thành, thôi thì đành lòng tr v quê nhà, mà tiêu dao cho
qua này tháng.
Nói xong, li cau mày th dài, làm ra ý bun ru. An Quc tng quân nghe nói
m
ng lòng mà bo:
– Xin hai quc cu ch lo phi! Hai quc cu đã ly con mt xanh mà đi vi cha
con tôi thì tôi xin hi: Bây gi nên dùng k chi cho đc!

Triu Phng nói:
– Câu chuyn còn dài, âu là tng quân hãy cùng anh em chúng tôi ung ru vui,
ri sau s tha chuyn.
Nói xong, truyn ngi nhà bày tic, cùng An Quc tng quân ung ru. Khi
ung ru xong hai quc cu truyn ngi nhà lui ra c, ri li mi An Quc tng quân
vào trong m
t cái gát nh, cùng ngi nói chuyn. An Quc tng quân nói:
– Hai quc cu c ht lòng ch giáo, tôi xin vâng li.
Triu Phng nói:
– Bây gi không còn k gì bng k bim trut Phi Giao hoàng hu. Mun bim trut
Phi Giao hoàng hu thì tt phi phng mnh thái hu, tuyên b ti trng ri b vua c lp
vua mi thì trong tôn tht còn ai hn tng quân. Khi tng quân đã lên ngôi thiên t ri,
trc ht hãy git Mã Thun thì t khc thn dân trong nc ai cng mn phc vy.
An Quc tng quân ngm ngh hi lâu ri nói:
– Quc cu i! Quc cu lp k du cao nhng cng nên ngh ngi cho k. Nh Phi
Giao hoàng hu bây gi là cháu thái hu, là con Mnh vng phi, là ch rut vi quc
cu thì khi nào chúng tôi li thi hành đc mu ph lp y. V có ph lp thì còn Hán
vng và Triu vng đó, bao gi đã đn phn tôi.
Triu Lân nói:
– Vic có kinh quyn, l có thg bin, Hán vng và Triu vng th phong 
ngoài phng xa, nu ngôi tri đã đnh ri thì Hán vng và Triu vng cng không nói
sao cho đc. Ngày nay thái hu ban chiu, c nói là vì vic nc ri lon, hãy tm cho
tng quân quyn gi ngôi tri, ch khi thng hoàng v triu, by gi s trù liu. Th

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


250

thì danh chính ngôn thun, quyt không ai dám nói. n khi thng hoàng v nc, há
li quên công khó nhc ca tng quân.
Triu Lân li nói:
– Tng quân ch s thái hu và thân mu tôi làm ngn tr vic này. S là thân mu
tôi thng vn nhiu ln phi cau mày nghin rng v ni Phi Giao hoàng hu gây v cho
nc. Xem nh mt vic giam cm thân mu tôi  trong cung thì tht là tàn ngc, còn
tình m con ni gì! Thái hu nm xa
đã tng tut gm toan chém cht đi, khi nào bây
gi li còn thng tic. Ngi ta làm vic gì cn phi quyt đoán, mi là tay anh v, tôi
ch s tng quân không quyt đoán mà thôi.
Triu Lân nói xong thì An Quc tng quân đng dy v tay ti ci mà bo rng:
– Hay! Nu vy hay! Quc cu ngh đc diu k, không khác gì Trng Lng
thu xa. Ch s các quan vn võ trong triu cha nht tâm thì làm th nào mà thnh ch
thái hu cho đc.
Triu Phng nói:
Vic y rt d! Hôm nào khi s thì mt mt đem quan giam cm Phi Giao hoàng
hu và mt mt m ca cung vào thnh thái hu. Nhng tôi thit tng vic này cn phi
giu tôn đng, đi khi hành s ri by gi s bm bch. ó là k ng Minh Hoàng
git Vi h
u thu trc, anh em chúng tôi s d nhn tâm mà tán thành vic này, trc là
vì công sau là vì t. Chúng tôi bây nhiêu tui đu mà trên cách bit cha m di cha có
v con. Mây bc xa xa, chic thân vò võ, c nh th này thì hoàng thân quc thích làm
chi cho thêm ni đau lòng!
Triu Phng nói xong a nc mt khóc. Triu Lân cng git châu lã chã mà rng:
– Tng quân i! Th là anh em tôi đã gii t ht chân tình, ch hiu cha đc
toàn thì ch trung cng nên c gi cho tr
n vy.
An Quc tng quân tm tc khen ngi mà rng:
– Hai quc cu có lòng trung thành, tôi bit đã lâu. Nhng vic này nu giu thân
ph tôi thì làm th nào cho đc!

An Quc tng quân ngm ngh mt chút ri nói:
– À! Hôm qua Phi Giao hoàng hu giáng ch sai thân ph tôi đi thiêu hng  núi
Thái Sn, thân ph tôi có bo tôi cùng đi. Bây gi tôi cáo bnh thì tt thân ph tôi phi đi
mt mình vy, trong my hô y ta s liu mà khi s.
Triu Phng nói:
– Vic này cn phi bí mt lm mi đc, nu không thì tt có tai v. Tng quân
v ph, xin ch tit l. Bây gi ngay trong tôn tht cng có nhiu ngi nhòm ngó, nu
h dò đc tình hình thì tt tha c khi s, chng nhng anh em chúng tôi khó toàn
đc tính mnh, mà cng li rt nguy him cho tng quân vy.
An Quc tng quân gt đu khen phi mà rng:

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


251
– Vic này là vic th nào mà tôi dám tit l?
Triu Lân khóc mà nói rng:
– Nay chúng tôi mun cùng tng quân phát th. Nhng li ngh lun xin vit vào
mt t giy ri cùng ký tên, ko mai sau tng quân lên tr ngôi tri, by gi li d quên
công khuyn mã.
An Quc tng quân ci mà bo rng:
– Có l nào li nh th! Nu tôi đc lên ngôi tri thì tt phi chia đt mà phong cho
hai quc cu.
Triu Phng đi ly nghiên bút, Triu Lân ghi nhng li phát th, ri bo An Quc
tng quân ký tên vào. Hai quc cu đu ký tên. Ký tên xong, ct b vào trong mt cái
hp nh.
An Quc tng quân nói:
– n hôm thân ph tôi đi vng thì hai quc cu s cùng tôi khi s. Nhng trong

các quan triu thn, chng hay có nên đem vic này bàn vi ai không?
Ba ngi cùng nhau ngm ngh hi lâu, ri hai quc cu đng thanh mà bo rng:
– các quan triu thn ch có Nguyn tng công đc tôn vng trng hn c, qu
nhiên là mt ông ch Nhân Kit đi nay. Tng quân nên đn mà cu, nu đc ông y
giúp cho thì đi s tt phi thành vy.
An Quc tng quân mng lm, cm t hai quc cu mà rng:
– Xin đa t hai quc cu trc! Sau này muôn chung nghìn t t là có nhau!
Nói xong, cáo t lui ra. Triu Phng và Triu Lân bàn nhau vit th gi cho phò
mã Triu Câu, li đính theo c bút tích ca Mnh L Quân na. Triu Lân cng vit riêng
mt phong th gi cho bà Lu phu nhân. Hai phong th y đu bao sáp cn thn, ri gi
hai tên ngi nhà tâm phúc đn mà dn rng:
– Nc nhà hay d, trông cy vào bc th này. Các ngi nên ht lòng vì ta, mai
sau thng hoàng v triu ta s trng thng cho các ngi vy.
Hai tên ngi nhà vâng mnh, tc thì phi nga đi ngay. Triu Phng và Triu Lân
cùng nhau bàn đnh mun sang thng thuyt cùng Nguyn Long Quang tng công
nhng li s có ngi truyn báo cho Mã Thun bit. Triu Phng nói:
– Hay là ta nói vi Gia Tng công chúa sai bo mu đn.
Triu Lân nói:
– Nguyn tng công ch có mt mình  đây, không gia quyn chi c, vy thì ta sai
bo mu đn cng không tin. Nu Phi Giao bit tt li sinh nghi.
Hai anh em lung cung cha bit ngh k ra th nào thì bng thy tên ngi nhà
mang phong th và mà bm rng:

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


252
– Bm quc cu! Mnh tng công  Quý Châu sai tên ngi nhà là Ng Xng đ

trình phong th này, hin còn đang đng chc ti ngoài ca.
Hai quc cu mng r mà bo rng:
– Nu vy thì hay! Cu ph ta đi đã ba nm nay, cha đc tin tc chi c, nay bng
có ngi đem th đn, chc là đã tìm thy thng hoàng đó chng.
Hai anh em vi vàng cùng nhau xem th. Bc th nh sau:

Ta đi tìm thng hoàng đã ba nm nay. Dò la trong mi vn dm trng, chng nhng
cha đc gp mt ngi, mà thm thm phng tri, du đn tin tc cng không thy chi c.
Thân mu các ngi ti kinh, mi ngi đn mt cách: Ngi thì bo vào nam ni đ hu h thái
hu; ngi thì bo hin  hu cung đ giúp Phi Giao; li có ngi thì bo đã b giam vào trong
ngc tht. Còn toàn gia h Hùng, ta cng nghe nói đu đã x t, không bit rng thc hay h.
Chín khúc rut tm, lung nhng bi ri vò t, đành ch th dài mt ting. Gia Tng công chúa
cùng các em nh đu đc bình yên vô s, th là ta đc vui mng.
Sau này chim tri cá nc, bit là v đâu, ta khuyên các ngi nên phi tn trung báo quc.
Ký tên: Mnh Gia Linh.

Triu Phng và Triu Lân xem xong bc th, hai hàng nc mt ròng ròng chy
xung, ri gi Ng Xng vào hi chuyn. Ng Xng th dài mà bm rng:
– Trong ba nm nay, lão gia tôi đi chng thiu đâu. Trc ht đn chùa Ng Thái 
tnh Sn Tây. S c mi ngi nói chuyn trong na ngày tri, không bit nói nhng
chuyn gì. Sau s c gi lão gia tôi  đy, nhng lão gia tôi không chu  li xung núi đi
ngay. i vt qua h An Thim  T Xuyên, chng may gp cn phong ba, chic thuyn
v đm, nh có ngi đánh cá cu vt, cho nên lão gia tôi mi đc sinh toàn, lão gia tôi
cm nhim thành bnh, phi nm nhà tr, cha thuc ti Thành ô. Không ng bnh mi
ngày mt nng, thm thoát đã hai tháng tri, ht c tin tiêu, chúng tôi phi cm c
 đn
đ đc. Ch mong sao cho lão gia tôi chóng đc bình phc, đ li đi tìm thng hoàng.
Tri i! Sau khi đm thuyn, đ đc mt nhiu, còn sót cái nào thì cm c dn ht.
Chúng tôi mi ngày ch n mt ba, mà vn không dám phàn nàn. Sau lão gia tôi thy
chúng tôi ngày mt gy mòn, hoc nm lit không dy đc thì có hi đn, nhng đang

trong khi lão gia tôi b bnh cho nên tôi không dám bm trình. n khi đã cùng kit quá
không bit làm th
 nào, chúng tôi mi phi nói thc. Lão gia tôi bo đem áo long bào đi
cm thì các ca hàng cm không ai dám nhn. Bt đc d lão gia tôi phi vit th cho
quan trn th ti Nhn Môn quan là h Lu thì quan trn th tc khc đem quân đn ni
đón rc lão gia tôi v ph đ cha thuc. By gi khi bnh lão gia tôi li đi tìm thng
hoàng, nhng thi ht đy t v ch có mt tên lão bc đi theo. Chúng tôi khóc mà
khuyên can thì lão gia tôi li mng là phng tán tn lng tâm không mun cho ch
đc thanh danh tit. Nay lão gia tôi mt thân đi vào nhng ni mng mi, tng cng
nguy him lm thay. Quan trn th du không dám ngn, nhng có phái ba trm quân
mt đi v vùng y đ phòng s tai bin.
Triu Phng và Triu Lân nghe nói nc mt ròng ròng, dm chân kêu tri mt
ting mà than rng:

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


253
– Tri i! Th này thì ra nhà Hoàng Ph ta làm hi bit bao nhiêu ngi! Phi Giao
i! Mày đày cha giam m, li làm kh c đn ông cu. Ta không hiu trong lòng mày
ngh th nào. Mày đã tuyt tình nhn tâm nh vy thì còn anh em rut tht gì na.
Sáng hôm sau hai quc cu vit th giao cho Ng Xng đi, đ phúc đáp Mnh Gia
Linh, ri chnh t m áo sp sang bái yt Nguyn tng công thì bng nghe báo có
Nguyn tng công đn. Nguy
n tng công nghonh nhìn bn mt, thy vng v không
ai, mi th dài mà bo rng:
– Nm xa Thng hoàng phong cho nhà Hoàng Ph là “Trung Hiu vng” by
lâu vn gi trn đc hai ch “Trung hiu”, không bit vì đâu oan nghit, mà nhà Hoàng

Ph bng mang ting h lang. Mt tay Phi Giao gây ra bao nhiêu s đc ác. Già này c
lòng kiên nhn, theo gng ch Nhân Kit thu trc, ha may còn có b cu cho nc
nhà đc ph
n nào chng. i khi Thng hoàng v triu ri, già này xin đp đu trc
thm vàng, mt là gii t tm lòng trung thành; hai là đ đc theo quan Lng tha
tng v ni chín sui. Nay ch mai đi, không thy Thng hoàng rut đt lòng đau
khôn cm nc mt. Tôi vn tng rng hai quc cu đu còn xanh tui còn tr, không
ngh chi đn vic nc, đêm qua bng thy  Man An Qu
c đem li hai quc cu thut
cho tôi nghe, khin tôi cm tc muôn phn mà không bit tr li th nào đc. Chng thà
liu thân chu cht, ch già này quyt không bao gi li chu phù lp  Man An Quc
lên tr ngôi tri.
Nói xong, lin đng pht ngay dy. Hai quc cu vi nm ly áo mà tha rng:
– Nguyn tng công i! Ngày nay đng phn nghch vây cánh rt nhiu, t khi hai
anh em tôi tin kinh, rut ri nh m bòng bong, ch đành ngi bó tay mà không ngh
mu k chi cho đc. Trong my nm tri dài đng đng, tng chng nh my mi
nm. Hai anh em tôi tóc đã đim hoa râm, lung nhng cùng nhau th than khóc lóc.
May sao lòng tri dun ri, bng có con chim qu đem th ca thân mu tôi  trong cung
ra. Chúng tôi theo k thân mu tôi mà xui  Man An Quc nói vi tng công đó.
Chúng tôi vn bi
t là tng công không thun, đnh sang gii t gót đu, nhng li s tit
l c mu thì tt có tai v. C theo k thân mu tôi thì trc nht git ho đc đa gian
ác Mã Thun, còn  Man Hng Phc là đa v phu, ta mun b lúc nào cng d. Hn
đã th ân thái hu mà đc tm lp làm giám quc thì tt không dám phm đn tam cung
và phi bo toàn cho gia quyn h Hùng v
y. V Hán vng và Triu vng đem quân
ti đây, nu không có ngi ni ng, cng cha chc đã phá v đc. Vì th nên chúng
tôi gi cách vào đng vi hn, đ đi khi trng huynh tôi đem quân v ti đây thì làm
ni ng, by gi đi s tt thành.
Nguyn tng công nói:

– Gi s khi Hán vng và Triu vng đem quân ti đây mà thng hoàng cha
v,  Man Hng Phc đang làm giám quc, thái hu còn ly l gì mà cho thiên t phc
v đc. Tôi chc by gi c theo th t mà lp thì tt phi lp đn Hán vng.
Triu Phng nhìn Triu Lân mà nói:

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


254
– Tng công trung thành nh th thì tht là ít có! vy chúng ta nên gii tõ chân tình
đ cho tng công khi phi ng.
Triu Lân mi Nguyn tng công ngi, ri đn gn trc mt mà tha rng:
– Nguyn tng công i! Tng công chê nhà Hoàng Ph tôi không gi trn đc
trung hiu, nhng thit tng ni kh tâm ca anh em chúng tôi thì tht cha my ngi
đã hiu rõ cho.
Nói xong, lin r tai thut vic khi trc đem đc Hoàng t  trong cung ra, hin
nay Hoàng t đã gn by tui. Triu Lân nói cha dt li thì Nguyn tng công có ý
kinh ngc vi cm ly tay mà bo:
– Quc cu i! Nu vy thì quc cu là ngi hay là thn giáng sinh đ giúp nc
đó! Lão phu đây du lòng không quên nc, nhng ch ngi mt ch than dài th ngn,
phng có ích gì, còn nh vic ca hai Quc cu làm, mi tht là công thn đ nht. Vic
y chng nhng bo toàn cho nhà, cho nc, mà lão phu đây cng đc chút thm lây.
Hai quc cu i! Xin hai quc cu cho tôi đc yt kin hoàng t mt chút.
Hai quc cu nói:
– T khi m Hoàng t ra đ cu ph tôi xem mt đn gi, cha h cho đi khi ca.
Nay tng công mun xem mt thì âu là đ chúng tôi li xin đem ra.
M bo mu dt Hoàng t ra. Triu Lân đem sang chn đông phòng, mi Nguyn
tng công vào xem mt, Nguyn tng công c ý nhìn nhn hi lâu, ri ti ci mà

bo rng:
– Hay! Nu vy hay! Qu nhiên ging Thng hoàng nh đúc! K lão thn này xin
làm l triu kin hoàng t.
Triu Lân nói:
– Xin tng công ch nói to ting! Nhng lúc này há phi là lúc th l.
Nguyn tng công gt đu, ri cm ly tay hoàng t xem, nhìn k bàn tay, thy có
d tng, va thng va mng.
Triu Lân nói:
– Chng nhng th mà thôi, di bàn chân li còn có by nt rui, theo hình tht
tinh na. Qu nhiên là mt v thái bình thiên t, sau này chc hn không ai còn dám nghi
ng.
Nguyn tng công tm tm ci mà hi Hoàng t rng:
– Th nào? Cu đã đi hc cha? Mà hc đn sách gì ri?
Hoàng t nói:
– Tôi đã hc thuc Ng kinh chính vn ri. M tôi vn dy tôi  trong cung.
Nguyn tng công th dài mà rng:
– Tht là mt vic him có.

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


255
Nói xong, li bo Triu Lân đa hoàng t vào. Hai quc cu bày tic mi Nguyn
tng công ung ru. Trong khi ung ru, Triu Lân đem phong th ca Mnh Gia
Linh và phong th ca Mnh L Quân ra cho Nguyn tng công xem. Nguyn tng
công xem xong, lm nhm gt đu mà rng:
– Nu vy thì nhà Hoàng Ph và nhà h Mnh tht là toàn đc hai ch “Trung,
hiu” không my ngi theo kp. Bây gi ta nên bo 

Man An Quc phao ngôn cho
các quan vn võ triu thn bit rng thng hoàng đã có tin v, đ đn khi khi s, dân
tâm khi đn ni náo đng.
Triu Phng và Triu Lân nghe nói tm tc khen ngi mà rng:
– K này li càng diu lm! Qu không ph tài kinh luân ca tng công!
Ba ngi bàn đnh hi lâu, m lch chn ngày, đnh đn ngày hai mi lm thì khi
s. Hai quc cu nghe tin  Man Hng Phc đi Thái Sn vng, lin đn ph tha tng
bàn mu vi An Quc tng quân. An Quc tng quân mng r xit bao, li nh hai
qun chúa tho giúp t biu đ tâu thái hu. An Quc tng quân ly c lnh tin giao
cho hai quc cu đ trong khi khi s đc quyn sai bo các quân ng lâm. n hôm
khi s, hai quc cu vào thut chuy
n cho Gia Tng công chúa bit và bo rng:
– Nc nhà hay d, quan h  mt vic này. Gi s vic có không thành thì xin
công chúa yên lòng, đn khi thng hoàng v triu tt th nào cng xét công cho hai
chúng tôi mà không n tr ti nhà Hoàng Ph vy.
Hai quc cu nói xong đu cúi đu t bit, Gia Tng Công chúa đau xót trong lòng
mà rng:
– Hai Quc cu i! V gió tai bay, bit th nào mà phòng trc đc! Xót thng
cho thân tôi, t khi v làm dâu nhà Hoàng Ph, lu
ng chu bao nhiêu ni đng cay; ct
nhc phân ly, ca nhà tan nát. Nay hai quc cu làm vic này cng là liu cht đ cho
toàn trung hiu. Tôi thit tng cuc đi du thay đi, nhng tri nào n ph ngi ngay.
Vn nhát có mnh h nào thì ngi ta  đi ai là chng cht, còn hn c đành ngi mt
ch, chu bó tay mà nhìn nhau.
Triu Phng và Triu Lân hôm y đu đi m tr
, mình mc áo giáp, chân đi giày
đen, lng đeo cung tên và mi ngi li có đeo mt thanh bo kim. Hai anh em cùng lên
ngi  trên Ngân An đin, gi các gia binh và ni giám, c thy hn my trm ngi đn
gn trc mt mà dn bo rng:
– Hôm nay chúng ta đi nghênh giá Thng hoàng, hiu lnh cn phi cn nghiêm,

các ngi ch có coi thng mà phm ti li.
Nói xong, ct mt trm quân gi
ca trc và mt trm quân gi ca sau. Quân s
nghe lnh, đu tng là thng hoàng sp v tht, ai ny hn h vui mng. Hai quc cu
dn bo xong, ci nga đn ph tha tng, không đi có ngi thông báo, lin tin
thng vào tn ni. By gi Mã Thun đang ngi nói chuyn vi An Quc tng quân,
thy hai Quc cu vào, đu
đng c dy. An Quc tng quân nói:

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


256
– Dám tha hai Quc cu! Chng hay hôm nay có vic chi mà hai Quc cu mc đ
nhung trang?
Triu Phng nói:
– Tng quân còn cha bit hay sao! Bên ngoài đu huyên truyn là Thng hoàng
sp v, th thì nhng l ngh lun hôm trc, hôm nay tt phi thi hành, vy chúng tôi
đn đây đ báo tin, chng hay tôn ý đã quyt đnh cha?
An Quc tng quân nói:
– Tôi đang bàn vi ni giám h Mã đây. Quan ni giám đnh ch khi thân ph tôi
v, nhng tôi thit tng lúc này đâu có th trì hoãn đc.
Triu Phng bin nét mt mà đáp rng:
– Nu vic đã tit l thì không th tha hn đc!
Nói xong, lin tut thanh kim, gi tay nm ly Mã Thun. Mã Thun chng còn
hn vía nào, vi vàng sp ly kêu rng:
– Trm ly Quc cu! Quc cu hãy tha cht cho tôi, tôi xin cùng Quc cu bim
trut Phi Giao Hoàng hu. Nhng khi nào Thng hoàng v nc thì xin Quc cu bo

toàn cho.
Triu Lân git ly thanh kim, ri can ngn mà nói rng:
– Thân huynh i! Xin thân huynh lng nghe em nói mt mt li. Vic này không
nào quan ni giám h Mã đây li không đng ý, ch vì thy anh em ta cùng Phi Giao
Hoàng hu là tình trong ct nhc, vy nên còn ngn ngi cha dám quyt đnh đó thôi.
Nhng nào có bit đâu rng Phi Giao Hoàng hu t khi lên chim ngôi tri, du cha m
anh em trong nhà,
đu coi nh cu thù tt c. Nay quan ni giám chu cùng anh em tôi
đng tâm hip lc thì mai sau k đn các bc công thn cu nc, chc quan ni giám
cng đc d mt vai.
Mã Thun vâng vâng d d. Triu Phng li cm ly thanh bo kim ri nói:
– An Quc tng quân i! Bây gi anh em tôi đi ra Ng Môn, tng quân nên đem
cm binh ti nam ni, ri runi giám chuông đánh trng mà vào tâu thái hu. Còn Mã
Thun thì cùng các ni giám vây hu cung, đi khi có chiu ch ca thái hu ti ni, by
gi s đnh hay d.
Hai quc cu nói xong lin ngang nhiên đi ra. By gi trong ph tha tng, quân
đng sp hàng, gm tut sáng quc. An Quc tng quân mc áo giáp lên nga.
Mã Thun cng tay cm mt thanh bo kim, nhng trong lòng vn áy náy mà ngh
thm rng: “Nguy cho ta lm thay! Không ng ngày nay ta li mc phi mu. Bây gi ta
đem quân vây gi hu cung, đn khi thái hu tra hi Phi Giao mà Phi Giao thú nhn thì
thành ra mu k phn nhiu  ta xúi gic, ta khó lòng đc toàn. Vy bit tính làm sao
bây gi!”
Mã Thun đang cau mày ngm ngh, bng tìm đc mt k, lòng li nh lòng rng:

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


257

“Âu là ta làm th nào cho Phi Giao cht đi thì tht mt ming, không còn ly ai đi
chng. Ha may Thái hu mi không tr ti đc ta.”
Mã Thun ngh vy mi khi áy náy trong lòng, lin gi roi đánh nga, cùng bn
ni giám thng ti hu cung. By gi trc ca Ng Môn, đu có cm binh đng, c bay
pht phi, chuông trng kêu vang, tht là mt cnh tng rt ghê s vy. Các quan vn
võ triu thn thì thào r tai mà bo thm nhau rng:
– Bây gi thng hoàng v triu thì không bit Phi Giao Hoàng hu làm ra th nào!
Nguyn tng công tay cm ht ngc, bc lên trên đin nói vi các quan triu thn
rng:
– Thng hoàng sp v ti ni, An Quc tng quân đem cm binh ra nghênh tip.
Nhng ngày nay trc ht phi tâu thái hu tuyên b ti trng mà b Phi Giao Hoàng
hu, tm l
p giám quc. Bây gi tôi xin cùng các quan triu thn vào din tu thái hu,
nu không thì khi thng hoàng v đây, tôi cùng các ngài khó lòng mà đc sinh toàn
vy.
Nguyn tng công nói xong, các quan vn võ triu thn đu bin sc mt. Bng
thy t ban có mt ngi bc ra mà rng:
– Quan Nguyn tng công, xin ngài ch nói càn! Tin thng hoàng v triu cha
ly chi làm đích xác. Nay tâu xin ph thiên t và hoàng hu đ lp giám quc, v tt thái
h
u đã chun tu cho. Nu bo là hu cung Hoàng hu chuyên quyn thì t khi thay cm
quyn chính đn gi, vn mt lòng chm ch sm khuya chm ch đ giúp đ thiên t,
cha h có làm điu gì trái phép. Bây gi bàn lp giám quc, gi s thng hoàng không
v thì có phi t nhiên thành ra thay bc đi ngôi, giang sn này bit trông cy vào ai
vy. Tng công vn là ngi trung thành v quc, sao l
i xng khi làm mt vic k d
y.
Ngi đng ra hi my câu y là ai? Tc là qua h b thng th Tn S Thng.
Tn S Thng t khi nàng Hng Ngc Thanh đi khi ri, sut ngày c âu su bun
bã, cm chng mun n, ng không yên gic, dn dn ngh quá mà thành bnh. Tn S

Thng phu nhân ci mà hi rng:
– Phu quân i! Chng hay vì đâu mà phu quân đn ni thành bnh, hoc là phu quân
còn tng nh nàng Hng Ngc Thanh đó chng? Nu qu nh vy thì vic y rt d, đ
tôi cho ngi gi nàng đn, có l nàng cng yêu mn phu quân. Khi trc tôi nói đui
nàng là câu nói đùa đó thôi, ch k thc thì tôi còn đem gi mt ch.
Tn S Thng ni gim mà mng rng:
– Phu nhân ch nói càn! Phu nhân đnh làm cho danh giá tôi phi bi hoi hay sao!
Các bc tiên hin, phm liu bình hoa, cái thói đa tình cng cha my ngi thoát khi,
không ng phu nhân nghi tôi tham mi b c, gây nên mt cuc s t Hà ông. Nói
nng càn d, tôi chng chp chi, bây gi li còn mun làm cho tôi bi hoi danh giá. Th
mi bit đàn bà thâm đc, thuc nào cha khi, máu ghen đâu có l lùng!

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


258
Tn S Thng nói xong, nét mt vn còn hm hm cha nguôi cn gin. Tn S
Thng phu nhân li nói:
– Phu quân i! Thc phu quân không tng nh đn nàng Hng Ngc Thanh na
phi không?
Tn S Thng th dài mà rng:
– Phu nhân cng si ngc lm thay! Nàng Hng Ngc Thanh kia du xinh đp, chng
qua cu vui trong nht thi mà thôi. Ch danh giá ca mình. cn phi gi gìn, mi khi
h thn là mt bc tu mi nam t.
Tn S Thng nói cha dt li thì phu nhân ti ci ri sp ly mà tha rng:
– a t phu quân! Tôi đc nghe my li phu quân nói, rt ly làm vui lòng!
Nói xong, lin thut ht gót đu v vic nàng Hng Ngc Thanh cho Tn S Thng
nghe. Tn S Thng mng r, đng dy chp tay vái mà khen rng:

– Nu vy thì phu nhân là mt ngi tài trí! Lúc trc tôi không hiu rõ, thy phu
nhân làm nh th cng có ý gin. Gin v mt ni mun cho chng bi hoi danh giá hay
sao. Ai ng phu nhân lng c trí cao, khin tôi đây khác nào nh mt đa tr th ngu
di. Tuy vy, phu nhân cng nhn tâm thái quá, n đem nhng li quá đáng mà s mng
tôi. Tôi xin hi phu nhân vn là mt ngi thanh tao, c sao by lâu li làm nét mt h
lang, đ cho tôi lung nh
ng đau lòng héo rut.
Tn S Thng phu nhân nói:
– Phu quân không hiu rõ. Ngi ta du thun cn đn đâu mà khi đã say đm mê
man thì nhng li trung ngôn cng khó lt tai cho đc, ch có búa rìu sm sét, ha may
mi tnh ng mà thôi. Nhng nu không phi là ngi có chút hc thc, cng không bao
gi bit tnh ng vy. Vì th tôi phi bt chc thói s t Hà ông, đ khin phu quân
hi tâm ngh
 li. Th là tôi bit phu quân mà phu quân không bit lòng tôi!
Tn S Thng nghe nói, li càng vui sng trong lòng, bo thut chuyn nàng Hng
Ngc Thanh tình nguyn vào nhà giam cho Tn S Thng nghe. Tn S Thng nói:
– Th thì nàng Hng Ngc Thanh cng là mt ngi ít có. Hùng quc cu b nghìn
vàng ra mua nàng, tht đáng lm thay!
Sau Tn S Thng phu nhân bng th thai, by gi đã bn mi tui, sinh đa con
trai. Tn S Thng cho là vì có âm đc nên đc hng báo, t đó li càng ht lòng trung
thành đ báo đáp thánh triu. Phi Giao hoàng hu thy Tn S Thng là ngi có vn tài,
mi thng quan tin chc cho, dn dn đn H b thng th, Tn S Thng chính trc
cm ngôn, cho nên các quan triu thn đu có ý s hãi. Hi ba nm trc, Tn S Thng
có ra pháp trng, tin bit Hùng quc tr
ng. T đó sinh lòng chán nn, mun cáo quan
tr v. Phu nhân khuyên can mà bo rng:
– Phu quân ch nên nóng ny! By lâu n vua lc nc, ta cha báo đáp tý gì, ngày
nay triu chính đang bui khó khn, không nên lánh mình ni đin lý. Làm thân nam t,
nu không mt trng oanh lit, tn trung báo quc, há chng thn vi mày râu.


Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


259
Tn S Thng nghe li v khuyên nh, cho nên vn làm quan. By gi vào triu, vn
tng là đ hi nhau đi nghênh tip thng hoàng, không ng Nguyn tng công li bàn
đn vic lp giám quc, Tn S Thng tc gin không th nhn đc, mi bc ra mà b
Nguyn tng công. An Quc tng quân nghe nói, sm nét mt xung mà rng:
– i s đã đnh, sao quan thng th h Tn còn dám ngn tr, ch tng là thanh
bo kim ca ta không sc đâu!
Tn S Thng ni gin mà mng rng:
– Cha con nhà ngi di vua hi nc, giao thông vi Mã Thun, xui gic Phi Giao
hoàng hu làm nhiu điu trái phép, nay li còn đem lòng him ác, dám làm mt vic đi
phn nghch này. Nguyn tng công vn là ngi “Trung quân ái quc” xa nay, mà
sao cng càn r đn th
. Ta đây du cht đành chu, ch quyt không bao gi cúi đu
theo đa quyn gian.
An Quc tng quân ni gin truyn quân s bt Tn S Thng đem ra ngoài Ng
Môn đ chém. Quân s vâng lnh, lin xúm li, tháo m ci áo Tn S Thng mà đem ta
ngoài ca Ng Môn. Nguyn tng công vi vàng can rng:
– Quan thng th h Tn vn là mt ngi nho sinh, không bin quyn bin.
Nhng ngày nay ta m ca cung vào rc thái hu, không nên chém quan đi thn, chi
bng cách chc đui v, đi khi thái hu lâm triu ri, by gi s ngh ti.
An Quc tng quân gt đu, truyn tha chém cho Tn S Thng mà cách chc đui
v.
Li nói chuyn Phi Giao hoàng hu t khi giam cm Mnh L Quân  trong cung
thái hu, không còn e s ai na, l
i càng hung ác l thng. Mt hôm vua Anh Tôn đang

ng chi trong vn thng uyn, có hai ngi cung phi quì xung tâu rng:
– Muôn tâu b h! Thn thip nghe nói Mnh vng phi ti đây đã gn đc hai
nm, chng hay vì c chi mà hoàng hu không tâu đ b h bit?
Vua Anh Tôn kinh ngc mà hi rng:
– Mnh vng phi đn bao gi th? Nm trc hoàng hu bo trm là ch đi Mnh
vng phi ti đây by gi vào triu kin thái hu, s gi đc vô s. Vy có l nào Mnh
vng phi ti đây đã hai nm mà li không cho trm bit! Âu là đ trm sang cung hoàng
hu, hi xem s tình đu đuôi vic này ra làm sao.
Hai ngi cung phi run s mà tâu rng:
– Muôn tâu b h! Hu cung hoàng hu lâu nay tính khí khác thng, cho nên Mnh
vng phi ti đây, mi ngi đu bit c, mà không ai dám tâu bày cùng b h. Hai thn
thip ngu di, tit l vic này, xin b h rng lòng thng ch nên hi vi. Nu b h hi
đn thì thn thip tính mnh khó toàn.
Vua Anh Tôn đng lòng xót thng, th dài mà không nói câu gì. T đó c ngày
đêm lo phin, không đc vui v nh trc. Mt hôm, Phi Giao hoàng hu ng vào trong
vn, trông thy các cung phi thân th gy mòn, y phc lam l, mi phán hi rng:

Tc Tái Sanh Duyên
Dch gi: Nguyn  Mc
VietKiem.Com ánh máy: Tiu Hoàng Dung


260
– Lâu nay ta vì bn quc chính, không ng ti đây, chng hay c sao mà các cung
phi đn ni nh th?
Các cung phi tâu rng:
– Muôn tâu hoàng hu! Hoàng hu có đt ra “Bn mùa ban thng” nhng lâu nay
không thy cp phát cho.
Phi Giao hoàng hu nói:
– Ngi nào tha qun vic này?

Các cung phi tâu rng:
– Muôn tâu hoàng hu! Vic này do ni giám Phng Khâm tha qun.
Phi Giao hoàng hu nghe nói ni gin, truyn đòi Phng Khâm đ đ xét hi.
Phng Khâm nghe nói tc gin mà tâu:
– Muôn tâu Hoàng hu! K h thn xin liu cht mà gii bày: Mã Thun tham lam l
thng, chng nhng khu tr thng l ca các cung phi mà thôi, li dám c gan n bt
đn s tin ng thin na. Trong ngoài ai cng bit c, nhng ht thy đu s uy mà
không dám tâu. Hoàng hu vn là bc thánh minh, không hiu c sao li b đa quyn
gian y la di. Mã Thun giao thông vi 
Man Hng Phc, triu chính bt c vic to
vic nh, h hay thì chúng nhn là chúng tác th, mà d thì chúng đu đ li cho Hoàng
hu chuyên quyn. K h thn nói ra tht có nguy him đn tính mnh, nhng vì Hoàng
hu hi đn, cho nên k h thn bt đc d mà phi tâu nh vy.
Phi Giao hoàng hu ngm ngh hi lâu, ri ci mà phán:
– Mã Thun càn r nh th, mà các ngi đu không tâu th thì các ngi cng
không tránh khi ti n nc.

×