Tải bản đầy đủ (.docx) (9 trang)

KICH GHEDEON 2TRAI HE PHU YEN 2017

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (89.25 KB, 9 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>VỞ KỊCH GHÊ-ĐÊ-ÔN</b>


 


PHẦN 2


<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN:</b>


Trong phần đầu, Đức Chúa Trời đã sai một thiên sứ đến cùng Ghê-đê-ôn với lời
chào đầy trịnh trọng: “Xin chào người dũng sĩ!” Thiên sứ đã phán cùng
Ghê-đê-ôn trong khi Ghê-đê-ông đang lẩn trốn trong một nhà kho để giấu thóc lúa khỏi tay
những tên cướp Ma-đi-an. Với sự khích lệ của thiên sứ, Ghê-đê-ơn đã vâng lời
theo ý Chúa và kéo đổ thần tượng Ba-anh trong làng và mạnh dạn đứng lên cho
danh Đức Chúa Trời không sợ sự giận dữ bắt bớ của dân làng.


Ở phần hai, những tên Ma-đi-an tiếp tục trở lại để trộm lấy thức ăn của người
Y-sơ-ra-ên nhưng lần này Ghê-đê-ôn đã sẵn sàng đối phó với chúng nó nhờ lời
hứa đắc thắng từ Đức Chúa Trời đã ban trước đó. Hơn thế nữa, Đức Chúa Trời
cũng có những ý định khác thường về chiến lược quân sự trong trận đánh, Ngài
đã bày tỏ cho Ghê-đê-ơn rút qn số Y-sơ-ra-ên xuống cịn 300 người tinh nhuệ.
Ngài ban cho Ghê-đê-ôn rất nhiều dấu hiệu lạ thường để Ghê-đê-ôn cùng đạo
binh thêm can đảm. Và cuối cùng, dân Y-sơ-ra-ên đã giành chiến thắng vẻ vang
khi Đức Chúa Trời khiến cho quân Ma-đi-an tự tàn sát lẫn nhau trong đêm tối.


MÀN KÉO


<b>THỦ LĨNH MA-ĐI-AN:</b> “Hỡi những chàng trai trẻ của ta, đã đến lúc xâm
chiếm Y-sơ-ra-ên một lần nữa. Như các ngươi đã biết, có nhiều tin đồn cho rằng
một số người trong chúng nó đã tự cao tự đại nghĩ rằng có thể chống đối lại
chúng ta để giữ lại mùa màng của chúng nó. Chúng nó thật ngu ngốc! Chúng nó
thật hão huyền ảo tưởng! Đây chính là thời điểm để tỏ ra cho chúng nó biết điều
là: những ai là chiên con ngơ ngác và những ai là chó săn tinh ranh. Ha! Ha!


Ha!”


<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN:</b> Và như vậy, những tên Ma-đi-an đã tập hợp lại thành
một toán cướp tinh ranh cưỡi lạc đà, đội quân của chúng đông như kiến. Chúng
nó tự tin nghĩ rằng khơng một lực lượng nào có thể hạ gục được chúng. Chúng
có thể cướp lấy bất cứ vật gì hay người nào chúng muốn có.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN:</b> “Kính lạy Chúa là Đức Chúa Trời của dân Y-sơ-ra-ên, những
người Ma-đi-an đã tập hợp lại để xâm chiếm chúng con một lần nữa. Trong đợt
này, con cảm thấy chúng sẽ mưu đồ cướp lấy tất cả mọi vật thực, của cải của
chúng con. Chúng muốn chúng con phải chết đói. Xin Chúa hãy thương xót cứu
lấy dân sự của Ngài.”


<b>GHÊ-ĐÊ-ÔN:</b> “Đây thật là một việc lạ thường – tự nhiên ta cảm thấy… can
đảm!... Ta cảm nhận được mục đích của Đức Chúa Trời, và chính Ngài đang ở
với ta…! Ta nghĩ Chúa muốn ta điều khiển trận chiến chống lại người
Ma-đi-an! KÈN ĐỒNG CỦA TA ĐÂU RỒI!!!”


<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN:</b> Và sau đó, Ghê-đê-ơn đã tryền ra khắp dân, kêu gọi
mọi người nhóm hiệp lại để chiến đấu chống trả những tên Ma-đi-an hung bạo!


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN: “</b>Ta tự hỏi nếu tồn dân nhóm lại? Có phải Đức Chúa Trời thật
sự muốn ta lãnh đạo? Ta nghĩ ta sẽ cầu nguyện cho việc này.”


“Lạy Đức Giê-hô-va, con biết Ngài yêu dân sự của Ngài và Ngài đã chọn họ để
trở nên một sở hữu đặc biệt của Ngài. Xin ban cho con một dấu hiệu. Lạy Chúa,
con sẽ để một mảnh da cừu ở ngoài cửa trại đêm nay và sáng ngày mai, nếu nó
được thấm ướt, cịn đất xung quanh lại khơ thì con biết rằng: Chúa đang ở với
con.”



“Tất cả tiếng kèn đồng vang lên làm ta mệt nhoài, và ta cần được nghỉ ngơi cho
lại sức. Tuy nhiên, trước hết, ta cần đặt mảnh da cừu khơ này ở ngồi cửa.”


<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN:</b> Đức Chúa Trời yêu thương Ghê-đê-ôn và Ngài đã
chọn Ghê-đê-ơn để dẫn dắt tồn dân Y-sơ-ra-ên chống lại người Ma-đi-an. Vì
vậy, Ngài đã ban cho Ghê-đê-ơn lời cầu xin của ơng.


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN: </b>“Quả là một đêm ngon giấc! Ta đang tự thắc mắc không biết
Đức Chúa Trời đã đáp lời cầu xin của ta?… “Woa! Thật kỳ diệu, đất xung
quanh thì khơ, cịn mảnh da cừu đã ướt đẫm”


<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN:</b> Ghê-đê-ơn đã rất thỏa lịng, tuy nhiên ông vẫn còn
chút nghi ngờ. Nếu mảnh da cừu đã tự nhiên hút sương đêm thì sao? Có thật sự
Đức Chúa Trời muốn ông đi đánh những người Ma-đi-an? Chúng nó thì q
đơng đúc.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

ban cho con thêm một dấu nữa. Lần này, xin Ngài vui lòng làm cho đất ướt và
lơng chiên thì khơ”


<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN: </b>Đức Chúa Trời đã đáp lời Ghê-đê-ôn xin lần thứ hai
về dấu hiệu ông mong muốn. Sáng sớm hôm sau, Ghê-đê-ôn thức dậy sớm và
lập tức kiểm tra tấm lơng chiên.


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN: </b>“Thật là một đêm an lành, không biết Đức Chúa Trời, Ngài đã
đáp lời thỉnh cầu về dấu chỉ thứ hai cho ta chưa?


Ơ!!! Mặt đất thì đẫm nước, ướt cả chiếc vớ ta đang mang, ta thật là ngớ ngẩn
khi đi vớ ra đất thế này. Nhưng, hãy nhìn xem này, tấm lơng chiên thì hồn tồn
khơ và cịn ấm áp nữa! Ôi, Đức Chúa Trời ơi, Ngài thật lạ lùng, Ngài đã sắp xếp
để cứu dân Y-sơ-ra-ên qua con”



<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN: </b>Đức Chúa Trời chúc phước cho những người Do Thái
được sự can đảm, từ các chi phái khác nhau đoàn quân đã tập hợp được 32,000
người.


<b>TRUNG ÚY 1: </b>“Thưa thủ lĩnh Ghê-đê-ôn, quân số mà ông yêu cầu đã có mặt
tại đây, ngay lúc này! Sĩ số là 32,000 người, họ đã được trang bị đầy đủ quân
trang vũ khí để sẵn sàng chiến đấu.”


<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN: </b>Tuy nhiên, thật bất ngờ, Đức Chúa Trời đã làm một
việc rất lạ thường. Chúa muốn cứu những người Do Thái bởi chính Ngài, để họ
biết rằng, chính Đức Chúa Trời đã thực hiện chiến trận này. Vì Ngài yêu thương
họ. Hãy nhớ rằng, Ngài đã cố gắng giúp những dân sự không đặt sự tin tưởng
vào những thần tượng khác, nhưng vào tình yêu thương trọn vẹn của Ngài – chỉ
có một đấng và duy nhất ở trên đời. Vì vậy, Ngài ban cho Ghê-đê-ơn sứ mạng
rất lạ thường.


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN: </b>“Này các trung úy, tơi muốn các đồng chí hãy tập hợp binh sĩ
đến khu vực mà ai ai cũng nghe rõ lời tơi sắp nói.”


<b>TRUNG ÚY 2: </b>“Tn lệnh thủ lĩnh, chúng tôi bắt tay làm liền!
Các binh sĩ, hãy tập hợp thành từng hàng!


Hãy mau mau! Một! Hai! Ba! Di chuyển, đều! Bước!


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

Đồng chí phía sau kia! Hãy di chuyển sang trái hồ nước! Nhanh! Một! Hai! Ba!
Bước!”


<b>GHÊ-ĐÊ-ÔN: “</b>Ô hay, anh trung úy kia đang làm gì vậy? Nhanh! Nhanh!
Nhanh! Anh ta muốn tạo ra trại quân dũng mãnh từ những lều quân nhỏ sao?”



<b>TRUNG ÚY 3: </b>“Thưa thủ lĩnh, tôi nghĩ rằng trung úy kia đang muốn các binh
sĩ nghiêm túc trong mọi vấn đề ngay khi mỗi người gia nhập đội ngũ. Anh ta
muốn khoác lên mỗi người bộ mặt với phong cách và tiếng vui tai như “lặn”
(hải quân) và “nhảy dù” (khơng qn). Chúng ta cịn có bác sĩ qn y bám sát
tình hình. Ngài đừng có lo lắng chi.”


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN: “</b>Ơ, được rồi, anh ta làm tơi phát sốt lên.”


“Các binh sĩ, như các anh em đã biết, chúng ta tập hợp lại đây để chống lại
người Ma-đi-an. Chúa, chính là Chúa của người Do Thái chúng ta đã nói cho tôi
biết những điều tốt lành sẽ tới. Ngài đã phán, Ngài sẽ ở cùng chúng ta và chính
Ngài sẽ chiến thắng quân thù cho chúng ta. Đó quả là tin mừng lớn lao cho mỗi
anh em.”


<b>GHÊ-ĐÊ-ÔN: </b>“Thật là kỳ diệu! Tôi biết các binh sĩ sẽ hân hoan trong lịng. Và
bây giờ, tơi có thêm một tin cực kỳ tốt lành là: Bất cứ ai còn sợ hãi, sẽ được trở
về nhà với mẹ.”


<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN: </b>Mọi việc diễn ra theo đúng chiều hướng, một số người
Do Thái còn ngần ngại, yếu đuối, họ nhảy lên sung sướng vì có cơ hội quay về
nhà với vợ con. Khi họ rời đi, đạo binh còn lại 1/3.


<b>TRUNG ÚY 2: “</b>Thưa cấp trên! Báo cáo! Báo cáo 22,000 quân sĩ đã nhát gan
ra về! Sĩ số còn lại là 10,000 người. Báo cáo! Hết!”


<b>TRUNG ÚY 1:</b> “Ôi, thưa cấp trên, ông có chắc về số lượng binh sĩ lúc này
không? Người Ma-đi-an thì đơng như kiến, khơng đếm đâu mà xuể, vậy mà ông
cho hơn 2/3 quân sĩ về nhà hay sao? Ơng có viển vơng khơng vậy? Tơi chưa
từng học trường quân sự West Point, nhưng mà tôi chắc chắn là không đủ số


lượng quân để chúng ta giao tranh với kẻ thù, thế thì làm sao mà chúng ta có thể
thắng cho được? Chúng ta có nên tuyển mộ thêm binh sĩ cho lực lượng thêm
hùng mạnh không?”


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN: </b>Do vậy, các nhà lãnh đạo hiệp lại cùng cầu nguyện
Đức Chúa Trời để Chúa chỉ rõ hơn chiến lược cho Ghê-đê-ơn.


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN: </b>“Dạ, vâng thưa Chúa! Con đã phó thác mọi sự vào tay Chúa đến
giai đoạn này và con sẽ tiếp tục giao phó để Chúa biết được những việc Ngài
đang làm.”


“Lạy Chúa, Chúa có chắc như vậy khơng?”


“Đúng như vậy, các trung sĩ, tôi đã nhận được một sự chỉ dẫn từ Đức Chúa
Trời. Ngài muốn chúng ta phải chắc chắn biết được chính Ngài là đấng giải cứu
chúng ta ra khỏi người Ma-đi-an chứ khơng phải chính chúng ta. Ngài đã phán
với tôi phải thử thách những binh sĩ, và nếu cần đạo binh có thể thu nhỏ lại. Bây
giờ đây là những việc chúng ta phải làm.”


<b>TRUNG ÚY 2: “</b>Hỡi đạo binh! Các anh em chắc vẫn còn nhiều lo lắng. Anh
em có nghĩ anh em là những người dũng sĩ can đảm khơng? Anh em có nghĩ là
anh em dạn dĩ chiến đấu khơng? Anh em có biết cách nào để uống nước trong
dịng suối khơng? Hãy xếp hàng và uống nước ngay khi thủ lĩnh Ghê-đê-ơn ra
lệnh”


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN:</b> “Cám ơn các binh sĩ, tôi sẽ lần lượt đếm từ một đến ba để các
anh em cùng nhau uống nước từ dịng sơng.


Một! Hai! Ba!....”



<b>TRUNG ÚY 2: </b>“Các anh em uống nước như vậy sao? Bà ngoại tôi còn uống
hay hơn thế nữa! Mạnh dạn lên, uống như anh em khơng cịn cơ hội để uống lần
hai nữa đấy!”


<b>TRUNG ÚY 1: </b>“Anh này! Không phải anh! Không phải anh! Khơng phải anh!
Nếu tơi vỗ vai ai, người đó nhanh chóng xếp thành một hàng bên phải!”


<b>TRUNG ÚY 3: </b>“Ngài có chắc về điều này khơng? Đa số các binh sĩ đều uống
nước như chó liếm nước trực tiếp từ suối. Ý tơi muốn nói chỉ có 3 trong 100
người đủ tiêu chuẩn được chọn. Thật là khó q đi!”


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN:</b> “Cảm ơn anh, trung úy. Tơi chắc chúng ta đã đánh giá cao bà
ngoại của anh và khả năng uống nước nổi tiếng của bà ấy.”


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

<b>TRUNG ÚY 1:</b> “Cấp báo! Một tin mới thưa thủ lĩnh, như ngài đã biết, khi
chúng ta bắt đầu, chúng ta có mỗi chiếc kèn cho mỗi đồn người có 1000 người.
Bây giờ thì mỗi người sẽ cầm hẳn một cây kèn của chính họ.”


<b>TRUNG ÚY 3: </b>“Tơi khơng biết chắc đây có phải là một tin tốt lành không?
Hãy chờ xem, để tôi đếm quân số… Thưa ngài, chúng ta chỉ cịn 300 người ở lại
thơi.”


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN: </b>“Được rồi, hãy cấp cho các binh sĩ thêm thức ăn, chúng ta sẽ
cắm trại tại đây đêm nay. Tôi cần phải cầu nguyện cho việc này.”


<b>GHÊ-ĐÊ-ÔN: “</b>Ôi, lạy Chúa, Ngài biết con đã giao phó hết mọi sự cho Ngài
trong thời điểm này. Nhưng, giờ đây, con cũng bắt đầu hoang mang, Chúa có
đang ở với con khơng? Chúng con chỉ còn 300 binh sĩ để chiến đấu với hàng
ngàn người Ma-đi-an tinh quái, chỉ trừ khi có Chúa giúp chúng con thơi.”



<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN:</b> Trong đêm đó, Đức Chúa Trời phán cùng Ghê-đê-ơn
và nói với ơng là Chúa sẽ chắc chắn ở cùng Ghê-đê-ôn và Ngài sẽ cho đạo binh
khả năng để đánh bại dân Ma-đi-an. Và Chúa cũng nói cho Ghê-đi-ơn biết: nếu
ơng cịn lo sợ, ơng phải dẫn người đầy tớ đến trại quân địch và thám thính.


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN: </b>“Thơi được rồi! Ta thật sự vẫn hoang mang đây! Đầy tớ của ta
đâu rồi! Purahhhh…! Purah…h…h!”


<b>PURAH: </b>“Dạ, bẩm ơng, con đã có mặt!”


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN:</b> “Ta đã và đang cầu nguyện với Đức Chúa Trời và Ngài đã phán
với ta là phải mang anh đi cùng ta đến trại quân Ma-đi-an để nghe ngóng tình
hình chiến sự bên đó!”


<b>PURAH: </b>“Ui! Ơng chủ ơi, ơng có chắc là Đức Chúa Trời đã khơng định chọn
người nào khác tơi, phải khơng?”


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN: </b>“Thơi nào, đừng có ra vẻ thảm thương như vậy, nhanh nhanh
chuẩn bị đi với ta.”


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

<b>MA-ĐI-AN 1:</b> “Tơi vừa có một điềm mộng lạ thường, ơng ạ!”


<b>MA-ĐI-AN 2: </b>“Tơi đã nói trước với ơng rồi, ơng chớ có tham ăn, ơng phải
ngưng cắn mấy trái ớt cay xè đó đi!”


<b>MA-ĐI-AN 1: </b>“Khơng, nghiêm túc đấy! Ui cha cha, đó là cơn ác mộng khủng
khiếp lắm! Tơi nằm mơ thấy một cái bánh lúa mạch của bọn Do Thái to như cái
biệt thự, nó lăn từ trên đồi cao kia kìa…xuống trại của chúng mình, và cái bánh
nó đè bẹp làm sập cả trại của chúng mình đó cha! Nghĩ tới giờ, tơi cịn sợ chết
khiếp đây này!”



<b>MA-ĐI-AN 2: </b>“Chua choa, chắc đó phải là cái bánh khổng lồ chứ chẳng vừa
đâu! Nghe cái mộng đó có vẻ cũng có ẩn ý gì ghê ghớm lắm đó cha. Tơi cá với
ơng cái bánh đó tượng trưng cho cái tên mặt mập Ghê-đê-ôn – tên chỉ huy người
Do Thái ấy! Tôi nghi nghi quá, Ghê-đê-ôn sẽ hạ gục chúng ta trong một trận
chiến nào đó! Kiểu này chắc tôi phải đào ngũ trước quá!”


<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN:</b> Ghê-đê-ôn đã khơng tin được vào tai của mình, tuy
nhiên ơng có thể thấy ngay lập tức là Đức Chúa Trời đã bày tỏ cho ông biết
trước là Đức Chúa Trời sẽ chiến đấu chống lại những người Ma-đi-an cho dân
Y-sơ-ra-ên và Ngài sẽ đánh bại chúng nó.


<b>PURAH: </b>“Ơng chủ! Ơng chủ! Ơng có nghe bọn chúng nói gì khơng? Hình như
mấy tên Ma-đi-an kia biết ông rồi và chúng cũng biết là Đức Chúa Trời đang
chống lại chúng. Ai biểu chúng xấu xa chi! Thật đáng đời!”


<b>GHÊ-ĐÊ-ÔN:</b> “Đúng vậy, ta đã nghe thật rõ ràng. Đức Chúa Trời thật rất lạ
thường. Nhưng mà bây giờ, chúng ta phải ra khỏi đây nhanh chóng và báo cho
đạo binh của chúng ta n tâm.”


<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN: </b>Ngay sau đó, Ghê-đê-ơn và Purah lẩn về trại của họ và
bắt đầu tập hợp đạo binh chuẩn bị tác chiến.


<b>TRUNG ÚY 2: </b>“Hãy dậy thôi, hãy thức dậy, anh em ơi!”


<b>TRUNG ÚY 1: </b>“Hãy tỉnh thức mau mau, các đồng chí ơi!”


<b>TRUNG ÚY 3: </b>“Việc này là như thế nào thưa thủ lĩnh? Chúng tôi khơng có
thói quen bị đánh thức lúc nửa đêm thế này từ trước đến giờ! Há! Để đánh giặc
giờ này, sao ngài?



</div>
<span class='text_page_counter'>(8)</span><div class='page_container' data-page=8>

<b>TRUNG ÚY 2: </b>“Các đồng chí! Một! Hai! Ba!!! n lặng!”


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN: </b>“Anh em có thể bình tĩnh được không?”


“Được rồi, tốt lắm rồi đấy, mấy anh em, tơi xin được trình bày như sau: tơi đã đi
do thám tình hình mấy trại của quân Ma-đi-an và Đức Chúa Trời đã bày tỏ cho
tơi hay, chính Ngài sẽ chiến đấu chống lại kẻ thù cho chúng ta. Đêm nay, thời
cơ đã đến…chúng ta phải hành động ngay! Các anh em, tất cả đã có đuốc, bình
đất và kèn đồng chưa?”


<b>TRUNG ÚY 1: </b>“Đúng như vậy, thưa thủ lĩnh, mỗi binh sĩ đã được trang bị đầy
đủ với một ngọn đuốc, một bình đất và một cây kèn rồi.”


<b>GHÊ-ĐÊ-ÔN:</b> “Tốt lắm! Hãy theo ta đến trại của người Ma-đi-an và chờ lệnh
của ta. Ngay khi anh em nghe ta thổi một hồi kèn thì lập tức đập bình xuống đất
và làm cho đuốc bừng sáng, rồi đồng loạt thổi kèn lên!”


<b>TRUNG ÚY 3:</b> “Vâng, thủ lĩnh! Ơng có thêm mệnh lệnh gì khơng?


<b>TRUNG ÚY 2: </b>“Thưa thủ lĩnh. Khi nào chúng tôi sẽ được báo cho biết giương
lên hay hạ vũ khí xuống?”


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN: </b>“Mỗi chiến sĩ sẽ khơng cầm gươm đêm nay. Đức Chúa Trời sẽ
giúp chúng ta chiến đấu. Mỗi người phải đập cái bình đất, rồi đứng nguyên tại
đó, đốt đuốc và thổi kèn lên.”


<b>TRUNG ÚY 1: </b>“Khi nào thủ lĩnh ban lệnh cho chúng tôi hành động?”


<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN: </b>Như vậy, ở giữa đêm tối, đạo binh đã bắt đầu di


chuyển đến trại người Ma-đi-an. Họ chia thành ba nhóm quân nhỏ, mỗi nhóm là
100 người và bao quanh trại của quân thù. Ngay sau đó, Ghê-đê-ơn ra mệnh
lệnh.


<b>GHÊ-ĐÊ-ƠN: </b>“Một thanh gươm cho Đức Chúa Trời và cho Ghê-đê-ôn!”


<b>TRUNG ÚY 1, 2, 3:</b> “Một thanh gươm cho Đức Chúa Trời và cho Ghê-đê-ôn!”


<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN: </b>Sau đó, Đức Chúa Trời đã làm một việc lạ lùng. Ngài
đặt để sự sợ hãi, hoang mang trong lòng mỗi người Ma-đi-an, để rồi trong đêm
tối hoảng loạn, chúng tự đánh giết lẫn nhau. Rất nhanh chóng, một trận chiến ác
liệt đã xảy ra trong trại người Ma-đi-an. Trong khi đó, người Y-sơ-ra-ên đứng
trên đồi và nhìn xem cảnh tượng đó.


</div>
<span class='text_page_counter'>(9)</span><div class='page_container' data-page=9>

<b>NGƯỜI KỂ CHUYỆN: </b>Quân Ma-đi-an bỏ chạy về nhà và chém giết nhau.
Ngày hôm sau, Ghê-đê-ôn đã chỉ huy người Y-sơ-ra-ên đánh đuổi những tên
Ma-đi-an cuối cùng ra khỏi lãnh thổ. Hơn 120,000 tên đã bị chết. Và chiến
thắng vĩ đại này được chính Đức Chúa Trời mang đến cho dân sự Y-sơ-ra-ên.


</div>

<!--links-->

×