Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Cảm nghĩ về mẹ – Bài số 2

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (22.01 KB, 1 trang )

Cảm nghĩ về mẹ – Bài số 2
Vũ trụ có rất nhiều kì quan nhưng kì quan tuyệt phẩm nhất lại là “ trái tim của người mẹ”, câu nhận
định của George Bemard Shaw đã khiến con vô cùng xúc động, có gì có thể thiêng liêng cao đẹp hơn
tình cảm của mẹ đối với con mình. Mẹ là mẹ của con nhưng mẹ cũng là một người bạn thân thiết
luôn luôn chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn cùng con, con chợt nghĩ về mẹ của con, con nhìn vào
khoảng không và nhớ về ngày xưa.

Tiếng thở dài của mẹ đã cắt ngang những sự sôi nổi của chương trình ca nhạc đang phát trên tivi.
Con giật mình và quay ra nhìn mẹ, mẹ vừa đi làm về, hơm nay công việc quá bận rộn nên mẹ phải đi
làm nhiều khiến mẹ mệt nhừ, đáng lẽ giờ này con phải ngồi ở ngoài kia, vo gạo, nhặt rau, nấu cơm để
mẹ được nghỉ ngơi, thế mà giờ con lại ngối trong nhà ung dung xem tivi, đùn đẩy mọi việc đáng lẽ
con phải làm cho mẹ. Con đã vô tình như thế đấy. Mẹ ơi, đã bao lần con được mẹ nhắc nhở rằng hãy
quét nhà, quét sân, tập làm mọi việc nhưng do con mải chơi, con đã quên việc, mẹ lại cắm cúi làm.
Mẹ nhắc con hãy học hành chăm chỉ để có tương lai nhưng con đã không học bài, bị điểm kém, mẹ
nhắc nhở, dạy bảo, phân tích thiệt hơn cho con nhưng con lại đâu đóng đấy, chẳng hề sửa sai. Mẹ
buồn, tóc mẹ thêm sợi bạc. Mẹ ơi, đã bao lần con cư xử thiếu lế độ, mẹ lại nhắc nhở, con vẫn chứng
nào tật nấy, chẳng chịu nghe lời nhưng mẹ vẫn tha thứ, vẫn che chở, vẫn chỉ bảo cho con mặc dù con
đã bỏ ngồi tai những gì mẹ nói. Mẹ ln cố gắng làm việc để có tiền cho con ăn học, cho con được
bằng bạn bằng bè cùng trang lứa, mẹ muốn con ngoan ngoãn học hành tấn tới, biết vươn lên so với
thực tại, đó là mong ước, là khao khát lớn nhất của mẹ. Bao lần mẹ mong con nói được một tiếng “
con yêu mẹ”, chỉ một lần thôi cũng đã quá đủ làm mẹ sung sướng, vui mừng và tan đi phần nào mệt
mỏi của công việc và cuộc sống đang ngày càng bon chen, mẹ đã mong chờ nhưng con đã không làm
được dù chỉ một lần. Mẹ đã thức trắng đêm chăm sóc cho con khi con bị ốm, mẹ lo lắng chẳng hề rời
con dù chỉ một phút giây, thế mà con lại khơng hiểu được tình cảm ấy. Mà cũng có thể con đang cố
tình khơng hiểu khi con lao vào thú vui tiêu khiển, đó là trị chơi điện tử mặc dù đã được mẹ nhắc
nhở, con chạy theo thời thế, chạy theo những gì mà giới trẻ cho là “hot” nhất. Con sắn sàng bỏ học
để thỏa mãn thú vui ấy, mẹ nhắc nhở con không được, mẹ đã mắng mỏ con, con lại nghĩ rắng mẹ đã
không còn yêu thương con như ngày xưa, con chạy vào phịng tắm và ngồi đó khóc một mình, giận
mẹ con lại càng lấn sâu vào, con đã lẻn ra quán nét chơi rất lâu, chẳng cịn để ý gì đến suy nghĩ của
mẹ, con đã tàn nhẫn như vậy đấy. Khi con bước chân ra khỏi quán net thì cũng đã muộn lắm rồi, con
trở về nhà đứng nép bên cửa sổ mà chẳng dám vào nhà. Qua khe cửa sổ con thấy mẹ đang ngồi yên


lặng, nét mặt thoáng buồn. Thỉnh thoảng mẹ lại nhìn ra ngồi, chắc mẹ đang mong chờ con về lắm.
Bất chợt con thấy trên khn mặt mẹ nhịa nước mắt. Mẹ đã khóc vì q thương con hay vì đang lo
lắng cho con? Khơng! Có lẽ đúng hơn là vì: Mẹ khóc vì con đã không biết vâng lời mẹ, bỗng nhiên con
nhớ đến câu tục ngữ “ thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi”, con bước chân vào, mẹ lau vội
những giọt nước mắt, mẹ nói “ sao con đi chơi về khuya thế?”. Mẹ cố tình giấu đi những giọt nước
mắt xót xa đau khổ vì con, tại sao mẹ lại làm vậy? Mẹ giấu đi thì làm sao con có thể biết được mẹ
đang đau khổ vì con như thế nào?. Con thấy hối hận quá, con vội nói “ xin mẹ đừng buồn nữa, con
đã biết lỗi rồi, con cầu xin mẹ hãy tha thứ cho đứa con khờ dại, ngỗ nghịch và hư hỏng này”. Mẹ ơm
con vào lịng và tha thứ cho con. Giật mình trở về với thực tại, giờ đây, con đã biết làm việc nhà, tự
chăm lo cho bản thân mình, mẹ rất vui. Khi đi thi, con đỗ danh hiệu học sinh giỏi, mẹ đã rất vui
sướng nói với con rằng “ Hãy cố gắng học nhiều nữa, lúc đó con sẽ mang về nhiều giấy khen cho mẹ”.



×