Tải bản đầy đủ (.docx) (18 trang)

cac bai van MIEU TA SANG TAO HOC SINH LOP 6ki 2so 7

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (116.42 KB, 18 trang )

Bài làm 1
Chỉ còn vài phút nữa là hết giờ làm bài kiểm tra chất lượng giữa học kì. Đây là thời điểm bận
rộn nhất của tiết học. Mọi người vội vã nộp bài lên bàn cô giáo rồi trật tự trở về chỗ ngồi, mặt
ngóng ra, sân trường, đợi chờ tiếng trống. Bỗng Tùng…! Tùng…! Tùng…! ba tiếng trống vang
lên rộn rã làm vỡ vụn khối không gian tĩnh lặng, báo hiệu giờ giải lao đã đến.
Trong phòng học, tiếng cười nói lao xao . Ai cũng muốn nộp bài nhanh để ra chơi. Vài
phút sau, từ các cửa phịng học chạy ra khơng biết bao nhiêu mà kể những cánh áo đồng phục
màu xanh, rập rờn giữa sân trường như những cánh bướm vào những ngày cuối xuân đầu hạ.
Sân trường vốn rất rộng vậy mà giờ đây có cảm giác như bị thu hẹp lại. Nó khơng đủ chứa
những bước chân bay nhảy của học sinh. Khắp sân trường và cả trên hành lang của những dãy
phòng học, đâu đâu cũng rộ lên tiếng cười nói ríu rít y như một bầy chim hót vào buổi sáng mai
vậy. Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục, cổ vũ cho một pha chơi đẹp mắt của một “cầu
thủ” nào đó. Sơi nổi nhất có lẽ là chỗ quang nắng ở góc phải sân trường nơi các “cầu thủ” bóng
đá của hai đội lớp 6A và 6B đang tranh thủ thời gian tập dượt, chuẩn bị cho ngày “Hội khoẻ
Phù Đổng” sắp tới. Dường như toàn bộ con trai lớp 6A và rải rác một số bạn gái trong lớp đều
tụ tập ở đây động viên cổ vũ cho lớp mình. Xuất sắc nhất trong đội 6A là bạn Sinh, độl 6B là
bạn Pó. Hai cầu thủ ấy là “linh hồn” của mỗi đội. Ở vị trí nào cũng thấy bóng dáng của hai bạn.
Cả hai đều khỏe và đá hay chẳng kém nhau. Mới năm phút đầu, được đồng đội đưa bóng tới, Pó
nhanh nhẹn như một con sóc. lừa bóng qua hàng hậu vệ, kẻ một đường bóng căng như sợi dây
đàn, ghi bàn thắng đầu tiên cho đội mình. Tiếng hoan hơ như làm vỡ tung cả sân trường. Lúc
này đội 6A như hăng hái hẳn lên, mồ hôi bạn nào bạn nấy đổ ra như tắm. Hồng đón bóng từ
chân “đồng đội” của mình đưa đến, lừa bóng qua được hai cầu thủ đội bạn, chỉ cịn hàng hầu vệ
nữa. Tiếng hoan hơ co vũ dậy lên:
– “Chọc thủng hậu vệ! Chọc thủng hậu vệ!”
Như được truyền thêm sức mạnh và bằng sự tài trí lanh lợi của mình, Thành hất nhẹ bóng
vào đối phương, bóng dội lại vào chân Thành. Bằng một động tác luồn lách rất đẹp, Thành đưa
bóng qua hàng hậu vệ. Và bất ngờ Thành tung một cú sút chân trái lắt léo. Quả bóng như một
chiếc lá vàng bay vào khung thành đội bạn, gỡ hòa cho đội mình. Một lần nữa, tiếng reo hị như
làm rung chuyển cả sân trường: “Hoan hơ Mí Sinh! Hoan hơ Mí Sinh!”
Ở giữa sân trường, dưới những gốc phượng tán lá xum xuê, những bạn gái tụm năm tụm
bảy chơi trò ô ăn quan, nhảy dây… Nhìn những sợi dây tung lên lượn xuống nhịp nhàng theo


những đôi chân thoăn thoắt của các bạn, mới thấy hết vẻ điệu nghệ của những “cây nhảy lành
nghề”. Thật là một trò chơi bổ ích và hấp dẫn. Trên hành lang của lớp học, các thầy cô giáo
trong những bộ trang phục chỉnh tề với màu sắc trang nhã, đi lại ngắm nhìn những học trị thân
u của mình đang nơ đùa bay nhảy giữa sân trường mà lòng rộn lên bao niềm vui cùng tuổi
thơ… Hai nhịp trống bỗng vang lên. Không gian như ngưng đọng lại trong giây lát, rồi lại rộn
rã bởi muôn ngàn bước chân vội vã đi về hướng của lớp mình. Hai mươi phút giải lao giữa giờ
kết thúc.
Chao ơi vui q! Ước gì suốt cả năm học, trời lúc nào cũng sáng đẹp bởi chỉ có những
buổi sáng như thế, chúng em mới có được những giờ phút giải lao vui nhộn và thật sự sảng
khoái.

1


2
Có lẽ vui nhất và để lại trong em nhiều ấn tượng nhất giữa các buổi học là cảnh nhộn nhịp của
sân trường trong giờ ra chơi.
Thông thường cứ sau hai tiết mỗi buổi học, là đến giờ giải lao. Sáng nay cũng vậy. Một hồi
trống vang lên dõng dạc: “Tùng! Tùng! Tùng!” Tiếng trống giòn giã ngân lên như một âm
thanh quen thuộc, nhưng sao náo nức đến thế! Tiếng trống xua đi nỗi căng thẳng mệt nhọc sau
hai giờ miệt mài học tập. Sân trường mấy phút trước rộng và yên tĩnh vậy mà chưa đầy ba phút
sau khơng gian như co hẹp lại, khơng cịn đủ sức chứa tiếng ồn ào và hàng trăm bước chân chạy
nhảy. Từ các phòng học, những cánh đồng phục màu mây ào ra trắng như những dòng thác
đang chảy. Mấy tốp nam đá cầu nhanh chóng dàn “thế trận” ở khoảng trống khơng có bóng cây,
miệng í ới gọi nhau. Những quả cầu xảnh, đỏ, trắng bay qua bay lại, rồi bỗng vút lên trên
không, chao liệng như những cánh hoa so đũa bay trong gió. Nhiều bạn nữ chơi trị nhảy dây
đang lướt qua các vòng dây một cách nhịp nhàng trông thật đẹp mắt. Quanh mấy gốc phượng
vĩ, từng tốp bạn nam, bạn nữ chơi trò đuổi bắt. Mồ hơi đổ ra, đơi má đỏ bừng, tóc bết xuống
trán, xuống mặt. Số bạn thích đùa túm tụm kể chuyện tiếu lâm, ôm bụng cười ngặt nghẽo.
Nhiều đôi bạn dắt tay nhau đi đi, lại lại, nhỏ to trò chuyện. Vài bạn cịn ra tận hàng rào tìm

người bán ơ mai chua, sấu dầm… nhấm nháp cho đỡ buồn miệng. Tuy vậy, cũng có một vài
nhóm bạn thì lại chụm đầu vào nhau tranh luận một bài toán hay, một câu Tiếng Việt khó chưa
tìm ra đáp số, lời giải, một vài bạn ngồi dưới mái hiên ôn lại bài cho tiết học sắp tới, có bạn
đứng tựa cửa sổ nhìn ngắm mọi người đùa chơi vui vẻ trên sân trường, có bạn lại say sưa ngắm
bầu trời và những đám mây trắng đang lững lờ trôi trên nền trời cao xanh vời vợi, rồi lắng tai
nghe những tiếng chim líu ríu trên vịm cây. Trên hành lang lớp học, các thầy cơ giáo đưa mắt
nhìn lũ trẻ chơi đùa, nét mặt tràn đầy niềm phấn khởi. Hẳn các thầy cô cũng đang vui cùng
niềm vui tưng bừng của trẻ thơ.
Một nhịp trống trang nghiêm bỗng vang lên. Như có phép thần mầu nhiệm, chúng em răm rắp
xếp hàng lần lượt vào lớp mình, trả lại sân trường khơng khí yên tĩnh của nó.


3
“Tùng! Tùng! Tùng!”… Ba tiếng trống vang lên báo hiệu giờ giải lao. Từ các cửa lớp, học sinh
ùa ra như ong vỡ tổ. Phút chốc, sân trường đã rộn rã tiếng nói tiếng cười ồn ào của mấy trăm
học sinh đang tung tăng chạy nhảy.
Một hồi trống dài thúc giục, báo hiệu thể dục giữa giờ. Chúng em nhanh nhẹn xếp thành đội
hình đúng vị trí quen thuộc. Theo tiếng trống hiệu, từng động tác được thực hiện nhịp nhàng,
đều đặn, thuần thục. Những tấm thân mềm mại quay trái, quay phải, kết hợp với các động tác
tay đưa lên, hạ xuống, trơng đẹp khơng khác gì tiết mục mở đầu “hội khỏe Phù Đổng” hàng
năm.
“Khỏe! Khỏe!”… Tiểng hô đồng thanh vang động cả sân trường làm mấy chú chim sợ hãi bay
vút lên tầng không. Tiếp đến là sự vui chơi giải trí theo từng nhóm bạn. Dưới gốc cây Đào, một
nhóm các bạn nữ đang ngồi đánh chuyền. Những que chuyền từ tay các bạn rải ra, bóng tung
lên, bàn tay lại thoăn thoắt nhặt những que chuyền theo nhịp hát của bài đồng dao. Bên dưới
những vòm me mát rượi, đám bảy bạn cả nam lẫn nữ bàn tán chuỵện gì đó rất sơi nổi, nét mặt
ai cũng hớn hở. Nhóm con trai thì chơi đá gà hay bịt mắt bắt dê, cướp cờ… chẳng kể gì đến
nắng bụi. Có bạn mồ hơi đã nhỏ giọt mà vẫn lao vào cuộc chơi. Cách đó khơng xa, tốp nam lớp
6A thi đá cầu với 6B. Trái cầu làm bằng những sợi dây thun cuộn lại, ở giữa cắm mấy chiếc
lông chim, vun vút bay đi bay lại. Tiếng bàn tán nổi lên xen lẫn tiếng nói cười thật là vui nhộn.

Ồn ào nhất là đám kéo co. Mỗi bên có tới hàng chục người. Người này ơm ngang lưng người
khác. Đứng đầu hai bên là Nô và “Phứ mập”. Sau tiếng hô dõng dạc của “trọng tài” Thành, hai
bên gị lưng, xỗi chân, bặm mơi, ra sức kéo. Bên “ Sính đen” dường như yếu thế hơn nên bị
bên “Phứ mập” kéo dồn qua vạch ranh giới chừng nửa bước đang dồn mọi nỗ lực ghìm lại.
Giằng co chừng độ một phút, bỗng, “Phứ mập” buông tay, cả hai nhóm đều bị té ngửa, nằm
chồng lên nhau, ngổn ngang dưới đất. Những tràng vơ tay reo hị vang dội. “Phứ mập” lồm cồm
ngồi dậy. Những giọt mồ hơi trịn như những hạt mưa chảy dài trên gương mặt đỏ gay, Phứ vội
vã thanh minh: “Tớ đau bụng quá, không chịu nổi. Với lại cậu Chơ nữa, ôm không ôm chặt, cứ
cấu vào bụng tớ, đau chết đi được. Ngày mai chúng tớ sẽ phục thù”.
Tiếng trống báo hiệu giờ học đã điểm, chúng em nhanh nhẹn trở về lớp. Gương mặt ai cũng
hớn hở, vui tươi. Thời gian đùa vui tuy ngắn ngủi nhưng, thật bổ ích.


4
Một hồi trống rộn rã vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Chúng em vội vàng xếp sách vở lại
rồi chạy ùa ra khỏi lớp khi có lệnh của cô giáo.
Sân trường bỗng trở nên náo nhiệt. Tiếng chân chạy thình thịch, tiếng la hét vang vang, tiếng
cười đùa rộn rã khắp nơi… Mùa đông, trời lạnh nên các bạn mặc áo ấm đủ màu sắc trông sân
trường như một khu vườn đầy hoa. Những cây phượng cành lá trơ trụi, khẳng khiu, co mình
trong gió bấc. Cịn những cây đào thì khốc áo màu tím đỏ phơi mình trong gió lạnh. Cảnh vật
thì vậy đó nhưng chúng em thì lại rất vui. Tiết trời lành lạnh, se se mà hoạt động sơi nổi thì
chẳng hề thấy lạnh chút nào. Quanh gốc đào già, các bạn gái chia thành cặp nhảy dây. Nhìn
những vịng dây quay loang lống, nghe vun vút và những đôi chân thoăn thoắt nhịp lên, nhịp
xuống trơng rất đẹp mắt. Cịn những bạn trai thì chơi đá cầu, bắn bi dưới gốc đào. Những viên
bi xanh đỏ lăn tròn trên mặt đất chạm nhau kêu lách cách. Mấy bạn gái chơi lò cò, tiếng chân
nện thình thịch trên mặt đất. Dường như ai cũng lao vào cuộc chơi một cách nhiệt tình vui vẻ,
xua đi cái giá lạnh của tiết trời mùa đông. Bỗng “Tùng! Tùng! Tùng!” tiếng trống vào lớp vang
lên. Tất cả đều dừng lại các cuộc chơi, nhanh chân xếp hàng vào lớp.
Gịờ chơi thật là thú vị. Nó đem lại cho chúng em những giây phút giải trí khoan khối dễ chịu
sau những tiết học căng thẳng. Tạo cho chúng em một tâm thế thoải mái bước vào những tiết

học tiếp theo.
5
Những tia nắng vàng sánh như mật ong và lốm đốm như hoa mướp chiếu vào lớp học. Chúng
em đang học giờ Mĩ thuật. Tất cả im phăng phăng, chăm chú vẽ, tơ bức tranh của mình. Bỗng,
một nhịp trống ba vang lên “Tùng! Tùng! Tùng!” báo hiệu giờ giải lao đã đến.
Từ các cửa phòng học, tụi nhỏ chúng em như bầy ong vỡ tổ ùa ra sân. Không gian đang vắng
lặng bỗng trở nên náo nhiệt. Những chú chim hốt hoảng bay lên tít tận trời xanh. Quang cảnh
sân trường ồn ào, sôi động như một ngày hội lớn. Các trò chơi bắt đầu diễn ra. Bạn cứ tưởng
tượng, khắp sân trường, dường như khơng cịn khoảng trống. Chỗ này chơi bi, chỗ kia đá cầu,
chỗ nọ nhảy dây, banh đùa, cướp cờ, bịt mắt bắt dê.., Em đang thả bộ, thư giãn cùng với Hồng
– một cậu bạn thân nhất trong lớp, bỗng ở góc sân, những tiếng la hét om sòm rộ lên làm náo
động cả sân trường, cắt ngang dòng suy nghĩ miên man của em. Nhìn về hướng đó, em thấy
một đám bạn trai đang chơi đá bóng. Những thân người luồn lách tranh cướp bóng như những
“cầu thủ chuyên nghiệp” ở SeaGames 23, người nào người nấy mặt đỏ gay, mồ hôi nhễ nhại.
Dưới những gốc cây phượng, tán lá xum xuê, từng tốp bạn chụm đầu vào nhau đọc truyện
tranh, bàn tán sôi nổi. Trên trời, từng áng mây lững lờ trơi theo chiều gió. Phải chăng, chúng
cũng đang nghỉ giải lao như tụi em, rồi rủ nhau đi “ngao du sơn thủy” cho thoải mái tinh thần?
Phía căng tin đơng nghẹt người. Ai cũng muốn mua vội những món giải khát giữa giờ: một vài
quả mận, một bịch sơ ri, một li nước mía… chỉ vậy thơi mà ai cũng cảm thấy thích thú dễ chịu.
Bỗng, một nhịp trống vang lên báo hiệu giờ giải lao kết thúc. Không ai bảo ai, mọi người tự
động đi nhanh về cửa lớp mình tự giác xếp hàng ngay ngắn, trả lại sự yên tĩnh cho sân trường.
Thế đấy, ngày nào cũng vậy, giờ giải lao bao giờ cũng thoải mái, thú vị. Và những kỉ niệm đẹp
mỗi lúc cứ chất đầy dần trong chặng đời niên thiếu giống như một bài ca hay, một nốt nhạc diệu
kì mà chẳng bao giờ chúng em quên được.


6
Tùng, tùng, tùng..., một hồi trống ngắn vang lên báo hiệu đã đến giờ ra chơi sau tiết hai. Từ
các cửa lớp, học sinh ùa ra như ong vỡ tổ. Sân trường đang vắng vẻ, lặng lẽ, phút chốc đã rộn rã
tiếng nói tiếng cười của mấy trăm học sinh đang tung tăng chạy nhảy.

Một hồi trống dài thôi thúc, báo hiệu tiết mục thể dục giữa giờ bắt đầu. Chúng em nhanh nhẹn
xếp thành hàng đúng theo vị trí quen thuộc, mỗi người cách nhau một sải tay. Theo tiếng trống,
từng động tác được thực hiện nhịp nhàng đều đặn. Những cánh tay mềm mại quay trái, quay
phải. Bao gương mặt hồn nhiên tươi rói dưới ánh nắng mai.
"Khoẻ, khoẻ! ". Tiếng hô đồng thanh vang động cả sân trường làm cho mấy chú chim sâu,
chim sẻ sợ hãi bay vút lên cao.
Tiếp sau đó là giờ chơi của chúng em. Mỗi nhóm tìm đến một góc sân để chơi những trò quen
thuộc như: nhảy dây, đuổi bắt, kéo co... Dưới gốc cây Đào già, bốn bạn nữ Ly, Muy, Máy, Pà
đang chụm đầu vào nhau, không biết kể chuyện gì mà cùng cười rúc rích. Cách đó khơng xa,
tốp nam lớp 6C đá cầu. Trái cầu làm bằng những vòng cao su tròn nhiều màu, ở giữa cắm mấy
chiếc lông ngỗng trắng, vun vút bay đi bay lại. Tiếng bàn tán nổi lên, xen lẫn tiếng cười nói thật
là vui nhộn, ổn ào nhất là đám kéo co. Mỗi bên có tới hàng chục người, người này ơm ngang
lưng người khác. Đứng đầu hai bên là Na và Sơn, hai bạn đều to khoẻ ngang nhau. Sau tiếng hô
dõng dạc của trọng tài Hồng, hai bên cong lưng, xỗi chân, bậm mơi, ra sức kéo. Một hồi lâu
vẫn chưa phân thắng bại. Bất chợt, Na buông tay làm cho các bạn té ngửa, nằm chồng lên nhau
ngổn ngang dưới đất. Những tràng vỗ tay, reo hò vang động.
Giờ chơi trơi qua nhanh chóng. Tiếng trống báo giờ vào học đã điểm. Chúng em nhanh chóng
trở về lớp, gương mặt ai nấy đều toát lên vẻ vui tươi, rạng rỡ thật đáng yêu. Thời gian ra chơi
tuy ngắn nhưng đã đem lại cho chúng em sự thoải mái về mặt thể chất và tinh thần để chúng em
tiếp tục học tập được tốt hơn.
BÀI LÀM 7
Cả lớp đang chăm chú nghe cơ giáo giảng bài. Ngồi sân trường chỉ nghe thấy tiếng gió vi vu
thổi và tiếng chim hót líu lo. Khi cơ giáo vừa kết thúc bài giảng, ba hồi trống báo hiệu giờ ra
chơi vang lên giòn giã. Chúng em đứng dậy chào cô rồi chạy ùa ra khỏi lớp.
Sân trường vắng lặng là thế bỗng ồn ào, náo nhiệt hẳn lên. Tiếng nói, tiếng cười, tiếng dép guốc
hòa với tiếng lá cây xào xạc. Từ trên cao nhìn xuống, sân trường nổi bật màu xanh của những
chiếc áo đồng phục và màu đỏ của những chiếc khăn đỏ đang phấp phới bay trên vai các bạn
Đội viên.
Trên sân trường, các bạn tổ chức nhiều trò chơi rất vui, nào là kéo co, bắn bi, mèo đuổi chuột...
Giữa sân trường, Tủa và Phứ chơi đá cầu thật hay. Tủa tâng cầu lên. Quả cầu xanh xoay tròn,

bay vun vút, hạ xuống chân Phứ. Thắng đưa cầu lên rồi đá ngược trở lại phía Tủa. Quả cầu bay
lên, hạ xuống như nhảy múa trên đôi chân khéo léo của hai bạn. Bỗng nhanh thoăn thoắt, Tủa
đá mạnh quả cầu qua người Phứ làm Tủa không đỡ kịp. Phứ reo lên "Ha ha, thắng rồi". Nhóm
của Ly thật nhanh trí khi chọn chỗ bóng mát dưới cây đa để chơi nhảy dây. Qua từng vòng thi,
dĩ nhiên đội trưởng Ly giành chiến thắng rồi. Ly nhảy thật nhanh và nhịp nhàng, đến nỗi chỉ
thấy loáng thoáng sợi dây và tiếng vun vút. Bạn nào cũng nhìn Ly bằng con mắt thán phục.
Dưới gốc cây Đào, mấy bạn nữ khối lớp 7 kia xem mẩu chuyện gì vui lắm nên cùng cười rúc
rích. ở một góc sân trường, trị mèo đuổi chuột thật sôi nổi. Chú chuột luồn qua cây nọ rồi lại
nhảy qua đám bắn bi thật lành nghề, làm chú mèo khổ sở cứ chạy theo mãi mệt bở hơi tai. Mấy
bạn xung quanh reo hò cổ vũ rồi lại nhảy cẫng cả lên. chưa phân được thắng bại thì bỗng
"tùng, tùng, tùng", trống báo hết giờ chơi đã điểm.
Chúng em nhanh chóng xếp hàng tập thể dục rồi vào lớp. Khuôn mặt ai cũng vui vẻ, rạng rỡ,
nhưng nhiều bạn tỏ vẻ luyến tiếc. Các bạn còn hẹn nhau: "Mai chơi tiếp nhé!".


8
Cả lớp đang say sưa, chăm chú nghe cô giảng bài thì một tiếng trống giịn giã vang lên báo hiệu
giờ ra chơi đã đến.Chúng em gấp sách vở rồi vội vàng ào ra sân trường trong niềm vui và háo
hức. Ai cũng mong chờ giờ ra chơi đến để có thể giải tỏa những căng thẳng sau một giờ học
kéo dài.
Học sinh từ các lớp chạy ùa ra sân như đàn ong vỡ tổ. Sân trường đang yên ắng bỗng chốc được
lấp đầy bởi tiếng cười nói vui vẻ làm khơng khí nhộn nhịp hẳn lên. Bầu trời trong xanh vời vợi,
vài chú chim đang chuyền cành bỗng ngừng hót để xem chúng em chơi đùa. Sân trường chìm
trong cái nắng vàng ngọt như rót mật, vài cơn gió mát thoảng qua làm mái tóc ai tung bay phơi
phới. Trên sân trường diễn ra rất nhiều các trò chơi bổ ích phù hợp với lứa tuổi học sinh. Dưới
gốc bàng râm mát, một nhóm bạn đang chơi trị bịt mắt bắt dê. Cảnh tượng trông hết sức thú vị
khi các bạn cứ đi đi lại lại vòng quang gốc cây. Bạn bị bịt mắt đưa tay dò dẫm khắp nơi, những
chú dê khác thì nín thở đứng n một, thi thoảng vang lên một tiếng cười khúc khích.
Ở bãi cỏ xanh rộng là một tốp bạn nam đang chơi trị đá bóng. Các cầu thủ trên sân đều rất hăng
say, nhiệt tình, mồ hơi đã thấm ướt lưng áo nhưng tinh thần của các bạn thì khơng hề giảm sút,

ngược lại càng say mê hơn. Những cổ động viên xung quanh thì hị hét khản giọng để cổ vũ cho
đội mình u thích, mỗi lần quả bóng được sút vào lưới là một loạt các tiếng: “Vào ” reo lên
đầy phấn khích. Ở góc khác, một số bạn nữ đang chơi chuyền, bàn tay của các bạn phải thật
nhịp nhàng và khéo léo để nhặt que chuyền thật nhanh mà quả bóng khơng bị rơi xuống đất.
Trơng các bạn như những nghệ sĩ xiếc điêu luyện vậy.
Dưới bồn cây là mấy bạn đang ngồi tết tóc cho nhau. Bác Đào già đứng trầm ngâm dang rộng
cánh tay che bóng mát để các bạn chơi đùa. Ở giữa sân trường, hai bạn nam chơi đá cầu đang
thu hút rất nhiều sự chú ý của người xung quanh. Quả cầu lông vũ màu trắng bay qua bay lại
thoăn thoắt, nhịp nhàng từ chân bạn này sang chân bạn kia. Mỗi lần quả cầu bay lên, mọi người
lại nín thở, ngước mắt nhìn theo để xem bạn đối diện có đỡ được không. Trong sự ngỡ ngàng
của người đứng xem, quả cầu vẫn không bị rơi xuống dù một thời gian khá lâu đã trôi qua. Ai
cũng ngưỡng mộ sự dẻo dai, khéo léo cùng kĩ thuật đá cầu điêu luyện của các bạn, quả là những
chân đá cừ khôi, những nghệ sĩ tung hứng thật xuất sắc.
Ở ghế đá, mấy bạn nhàn nhã hơn đang ngồi đọc sách hoặc say sưa thảo luận về một bài tốn
khó, thỉnh thoảng các bạn lại cười rộ lên vì phát hiện ra điều gì đó thú vị. Khung cảnh sân
trường giờ ra chơi thật phong phú, đa dạng, ai cũng tham gia vào trò chơi một cách đầy hăng
hái, say mê.
Tiếng trống lại vang lên một lần nữa. Mọi cuộc vui đành kết thúc trong niềm tiếc nuối. Giờ ra
chơi tuy ngắn ngủi nhưng thật có ý nghĩa, nó là một cơn gió mát giúp chúng em thổi bay những
mệt mỏi và tiếp thêm năng lượng để bắt đầu những giờ học bổ ích tiếp theo. Học sinh đã vào
lớp hết, quang cảnh sân trường lại trở về vắng lặng như cũ, chỉ còn bác Đào già đứng lặng im
như người bảo vệ cho sân trường.


9
Thời học sinh đáng nhớ nhất có lẽ là những trò chơi đầy tinh nghịch. Những giây phút ra chơi
sau giờ học đầy căng thẳng là liều thuốc bổ cho tinh thần giúp học sinh chúng em cảm thấy
thoải mái và phấn chấn hơn. Cứ mỗi khi bác trống vang lên những tiếng kêu giòn giã, chúng em
lại háo hức chạy thật nhanh ra sân trường để hịa mình vào những trò chơi thật thú vị. Khung
cảnh sân trường giờ ra chơi lúc nào cũng để lại trong tâm trí em những ấn tượng thật đặc biệt.

Từ các cánh cửa, học sinh ùa ra sân trường như những chú chim non, sân trường bỗng chốc
ngập tràn tiếng nói cười và rực rỡ màu sắc bởi màu áo của các bạn. Ơng mặt trời trên cao có lẽ
cũng bị giật mình bởi tiếng nơ đùa, vén màn mây nhìn xuống nhân gian. Cả sân trường nhuộm
trong cái nắng vàng rực rỡ. Trên cao, lá quốc kì đang tung bay đầy kiêu hãnh trong gió. Bác
Đào già vẫn đứng lặng lẽ ở sân trường, tỏa bóng râm mát để cho chúng em chơi đùa. Sân
trường chả mấy chốc đã tràn ngập những trị chơi bổ ích. Đi đến đâu, ta cũng bắt gặp những
nhóm học sinh đang tụm năm tụm bảy, chuẩn bị bắt đầu một trị chơi nào đó.
Ở giữa sân trường, các bạn nữ đang chơi nhảy dây. Sợi dây thừng được bện hết sức chắc chắn,
hai bên là hai bạn đang cầm hai đầu sợi dây, quăng lên quăng xuống hết sức nhịp nhàng. Cịn
hai bạn nhảy chính thì đôi chân nhanh thoăn thoắt. Mặt các bạn hớn hở, lưng áo đã ướt đẫm mồ
hôi nhưng xem ra chẳng có vẻ gì là mệt. Thỉnh thoảng vài cơn gió mát thổi qua lau khô những
giọt mồ hôi trên lưng áo. Những người đứng xem xung quanh đã rất nóng lịng, chuẩn bị sẵn
sàng để cùng vào nhảy, đơi mắt dõi theo sợi dây một cách chăm chú.
Ở một góc khác, các bạn nam đang quan tâm đến trò kéo co. Mỗi đội gồm có 5 người, ai cũng
cố gắng kéo thật mạnh, thật khỏe để chiếc khăn quàng đỏ ở giữa nghiêng về phía đội mình.
Trận đấu diễn ra hết sức căng thẳng, không đội nào chịu nhường đội nào, các cổ động viên
xung quanh hò hét ầm ĩ: “Cố lên! Cố lên”. Được cổ vũ nhiệt tình, những người tham gia như
được tiếp thêm sức mạnh, đồng tâm, đồng lòng dốc sức để đem chiến về cho đội mình. Các bạn
khác thì đang nắm tay thành vịng trịn để chơi trò mèo đuổi chuột. Người chơi cùng nhau hát
bài hát quen thuộc, chú mèo và chú chuột vờn đuổi nhau thật hấp dẫn, chuột chạy trước thì mèo
đã ở ngay sau.
Một số bạn thì chọn cho mình một góc yên tĩnh ngồi nói chuyện, đọc sách hay thảo luận sơi nổi
về một bài tốn khó dưới gốc cây Đào già với những chùm hoa rực rỡ như ánh nắng mùa hạ ấm
áp. Mặt các bạn lúc thì đăm chiêu, lúc lại giãn ra và nở nụ cười thật tươi khi khám phá được
điều gì thú vị. Vài bạn khác đi với nhau theo từng nhóm, thong thả tản bộ trong khn viên
trường, ngắm nhìn những đóa hoa ngũ sắc đang thi nhau đua nở, lắng nghe tiếng hót líu lo của
những chú chim đang chuyền cành trên cao. Ba tiếng trống lại vang lên, học sinh lần lượt vào
lớp để chuẩn bị cho những tiết học tiếp theo dù vẫn còn lưu luyến. Sân trường một lần nữa lại
chìm trong cái vẻ n ắng, có lẽ cũng nhớ lắm tiếng cười giòn giã của đám học sinh tinh
nghịch.

Quang cảnh sân trường giờ ra chơi thật đông vui và nhộn nhịp. Khung cảnh ấy cùng những trị
chơi lí thú đã trở thành một kỉ niệm đẹp khó phai trong thời học sinh của em.


10
Tùng, tùng, tùng..., một hồi trống ngắn vang lên báo hiệu đã đến giờ ra chơi sau tiết hai. Từ các
cửa lớp, học sinh ùa ra sân như ong vỡ tổ. Sân trường đang vắng vẻ, lặng lẽ, phút chốc đã rộn rã
tiếng nói tiếng cười của mấy trăm học sinh đang tung tăng chạy nhảy.
Một hồi trống dài thôi thúc, báo hiệu tiết mục thể dục giữa giờ bắt đầu. Chúng em nhanh nhẹn
xếp thành hàng đúng theo vị trí quen thuộc, mỗi người cách nhau một sải tay. Theo tiếng trống,
từng động tác được thực hiện nhịp nhàng đều đặn. Những cánh tay mềm mại quay trái, quay
phải. Bao gương mặt hồn nhiên tươi rói dưới ánh nắng mai.
"Khoẻ, khoẻ!". Tiếng hô đồng thanh vang động cả sân trường làm cho mấy chú chim sâu, chim
sẻ sợ hãi bay vút lên cao.
Tiếp sau đó là giờ chơi của chúng em. Mỗi nhóm tìm đến một góc sân để chơi những trò quen
thuộc như: Nhảy dây, đuổi bắt, kéo co... Dưới gốc cây Đào già, bốn bạn nữ Mỷ, Ly, Máy, Mai
đang chụm đầu vào nhau, không biết kể chuyện gì mà cùng cười rúc rích. Cách đó khơng xa,
tốp nam lớp 6C đá cầu. Trái cầu làm bằng những vòng cao su tròn nhiều màu, ở giữa cắm mấy
chiếc lông ngỗng trắng, vun vút bay đi bay lại. Tiếng bàn tán nổi lên, xen lẫn tiếng cười nói thật
là vui nhộn, ồn ào nhất là đám kéo co. Mỗi bên có tới hàng chục người, người này ơm ngang
lưng người khác. Đứng đầu hai bên là Nô và Dế, hai bạn đều to khoẻ ngang nhau. Sau tiếng hô
dõng dạc của trọng tài Huân, hai bên cong lưng, xỗi chân, bậm mơi, ra sức kéo. Một hồi lâu
vẫn chưa phân thắng bại. Bất chợt, Nô buông tay làm cho các bạn té ngửa, nằm chồng lên nhau
ngổn ngang dưới đất. Những tràng vỗ tay, reo hò vang động.
Giờ chơi trơi qua nhanh chóng. Tiếng trống báo giờ vào học đã điểm. Chúng em nhanh chóng
trở về lớp, gương mặt ai nấy đều toát lên vẻ vui tươi, rạng rỡ thật đáng yêu. Thời gian ra chơi
tuy ngắn nhưng đã đem lại cho chúng em sự thoải mái về mặt thể chất và tinh thần để chúng em
tiếp tục học tập được tốt hơn.



11
Sân trường vắng lặng, chỉ nghe tiếng chim hót trên cành cây cao và tiếng lá rơi xào rạc. Khi
tiếng trống trường giờ ra chơi vang lên “Tùng! Tùng! Tùng” báo hiệu kết thúc một tiết học căng
thẳng, cả lớp em nhốn nháo, chạy ào ra khỏi lớp như bầy ong vỡ tổ.
Vào giờ ra chơi, sân trường trở nên ồn ào và náo động. Trường em có 3 dãy nhà 2 tầng và hai
dãy nhà cấp bốn. Tiếng trống ra chơi vừa dứt, bài dạy cô giáo chưa giảng xong nhưng các bạn
học sinh đã nhốn nháo chạy ù ra khỏi sân trường. Khung cảnh đó khiến người ta liên tưởng đến
bầy ong từng đàn, từng đàn từ trong chiếc tổ to đùng bay ra ồ ạt, có thể chúng đi vui chơi hoặc
chúng đang đi tìm hoa hút mật.
Trên sân trường, các ban học sinh nam rượt đuổi nhanh chạy quanh sân, còn leo lên trên những
thân cây cao lớn đùa nghịch nhau, hét hò ầm ĩ. Một số đám con trai thì rủ nhau ra ngồi sân cỏ
rộng lớn của xã để đá bóng. Lúc vào lớp thì bạn nào cũng ướt đẫm mồ hơi và quần áo bẩn hết.
các bạn gái thì ngoan hiền hơn, chỉ ngồi tụm năm tụm bảy nói chuyện hoặc ngồi đọc truyện
tranh. Bạn kia chưa đọc xong thì bạn khác đã chạy đến giật để đọc.
Lớp em có nhiều nhóm con gái thích chơi trị nhảy dây, cái dây chun rất dài được buộc chắc
chắn vào nhau đảm bảo không bị đứt, từng người từng người một lần lượt nhảy từ bên này sang
nên kia. Chơi đến lúc nào vào lớp mới chịu thơi. Có một số bạn chơi trị chơi chuyền, ở trong
cặp mang đi học có một bộ chuyền gồm 10 que và một quả cà nắm vừa bàn tay để chơi. Các
bạn nữ ngồi thành từng hàng và chơi rất đều đặn, quả cà cứ thể tung hứng rất khéo léo để không
rơi xuống đất.
Dưới những thân cây bàng, rễ bàng nhơ lên xù xì như những con rắn nằm ngổn ngang trên mặt
đất. Đó là nơi mà rất nhiều em học sinh khối lớp 6, 7 ngồi tết tóc cho nhau và ơn lại bài của tiết
học sinh.
Chốc chốc chúng em nghe những chú chim đang đậu ở trên cành cây cao và cất tiếng hót líu lo
thật vui tai. Ngọn gió từ đâu kéo đến vi vu thổi bay những chiếc lá rơi xuống mặt đất.
Vào giờ ra chơi, tiếng cười đùa vui vẻ, tiếng chạy nhảy tung tăng và cả tiếng hét hò ầm ĩ vang
vọng cả một góc sân. Đó là thời gian để các bạn học sinh giải lao, thư giãn tinh thần để bắt đầu
một tiết học mới hiểu quả hơn.
Chúng em rất thích giờ ra chơi, vì được chơi những trị chơi mà mình thích, đặc biệt khơng phải
học bài. Giờ ra chơi nào sân trường chúng em cũng vui vẻ và náo động như thế này.



12
Cơ giáo vừa chấm dứt câu nói cuối cùng của tiết dạy thì vừa vặn tiếng trống báo hiệu giờ ra
chơi vang lên rộn rã. Chúng em vui vẻ cất sách vở vào ngăn bàn, đứng dậy chào cô rồi reo
mừng chạy ùa ra ngoài hàng hiên.
Sân trường vắng vẻ và rộng rãi đột nhiên trở nên chật chội và nhộn nhịp hẳn lên, ồn ào, náo
nhiệt. Ánh nắng dìu dịu của buổi sáng chan hòa khắp một khoảng sân. Một tốp bạn trai nhanh
chân chiếm giữ bóng mát dưới tán lá rộng rợp của cây phượng vĩ. Các bạn đang chơi đá cầu
chuyền. Quả cầu được làm bằng mấy miếng nhựa màu hồng và túm lơng vịt trắng tốt cứ bay
qua bay lại thoăn thoắt từ bên này sang bên kia. Bạn mặc áo thun xanh đá thật điêu luyện. Khi
nghiêng người quạt bằng chân trái, khi ngã người về phía trước và đưa chân phải ra đá móc quả
cầu. Mấy bạn ngồi trên bệ xi măng chắn gốc cây reo hị ầm ĩ. Có hai bạn đang tâng cầu một
mình để luyện chân. Một tốp bạn gái tụ tập dưới bóng mát của cây bàng chơi nhảy dây. Sợi dây
dài và to được tết công phu bằng các dây thung quay vun vút, mỗi lần đập xuống nền xi măng
lại bật lên kêu đen đét. Hai bạn đang nhảy mặt hớn hở, mái tóc tung bay, gị má ửng hồng, đôi
chân nhanh thoăn thoắt. Mấy bạn khác đứng ngoài, chân nhâp nhấp chuẩn bị vào cuộc. Dưới
tán Đào phía bên kia, mấy bạn túm tụm chơi ơ ăn quan. Các bạn chăm chú theo dõi đôi tay
khéo léo của bạn đang tung hứng mấy viên đá xanh nho nhỏ. Nhiều bạn nữ chia thành từng tốp
đi dạo trong sân, vẻ nhàn tản. Tiếng trị chuyện rù rì nghe không rõ và thỉnh thoảng lại cười rộ
lên, thú vị về một điều gì đó. Mấy bạn nam chơi trị đuổi bắt, lượn hết chỗ này qua chỗ khác,
vừa thở vừa cười vừa hò hét. Nhiều bạn đứng ngay trong hàng hiên lớp mình, người học bài,
người tranh luận về một bài tập khó nào đó, người lơ đãng nhìn ra sân… Phía căng tin, nhiều
bạn đang xúm xít mua bánh mì, xơi, ổi… Đó đây, mấy cơ giáo đang đi lại, người bận rộn vì
cơng việc nào đó, người thanh thản nhìn học sinh lớp mình đang chơi đùa.
Bỗng một hồi trống vang lên, cũng rộn rã như lúc nãy. Các trị chơi nhanh chóng được dừng lại.
Mấy bạn lớp dưới tíu tít gọi nhau về lớp. Rồi mọi người trật tự vào lớp, trả lại sân trường sự
yên ắng, tĩnh lặng. Mấy chú chim sẻ nãy giờ luồn tít vào các tán lá Đào hoặc gốc Ngõa nay lại
nhẹ nhàng nhảy nhót trên sân.
Hai mươi phút ra chơi thật ngắn ngủi nhưng đủ cho các bạn nghỉ ngơi, thư giãn đầu óc, vận

động tay chân. Mọi người đều thấy thoải mái khi bước vào học tiếp hai tiết cuối.


13
Khi nắng vàng đã dịu, những bông Đào đỏ không cịn những tia nắng chói chang như ngọn lửa
làm hoa mắt bọn em khơng cịn nữa mà chỉ lập lịe những hịn than. Khi những ngọn gió lay lay
cây vừa uốn cong những tàu lá cịn trên ngọn gió, thì cũng là tiếng trống trường báo hiệu kết
thúc hai tiết học của bọn em.
Khu trường im phăng phắc bỗng ùa ra một đàn chim sẻ ở đâu. Rồi các bạn từ trong lớp ùa ra,
bọn em không ai bảo ai mà các bạn tự đứng thành đội hình lớp để tập thể dục theo tiếng loa đài
phát của trường.
Khi bạn chỉ huy nghiêm túc hô “Giải tán” chúng em đồng thanh đáp lại: “Khỏe”. Và sau đó như
một đàn ong vỡ tổ, bọn em tản ra khắp sân trường và bọn em bắt đầu chơi theo kế hoạch đã
định từ trước lúc đó. Xung quanh em là những tiếng ồn ào, náo nhiệt, sắc trắng của áo và màu
đỏ của những chiếc khăng quàng cứ qua lại, biến động trước mắt thật vui nhộn. Dưới bóng gốc
Đào là một thảm cỏ xanh êm, các bạn nữ đang chơi trò nhảy dây, những bước chân nhảy lên,
nhảy xuống đều đặn theo cọng dây thun quay trịn. Tiếng thình thích cứ thập thình nghe như có
ai giã gạo. Nhìn các bạn mặt đỏ hây hây với những giọt mồ hôi từ trên trán chảy xuống. Em
thấy một niềm vui vẻ từ ánh lên trông cặp mắt của các bạn. Đằng xa, trên khoảng đất trống đầy
bụi đất, những bàn chân xe dịch, những tiếng reo cười nói vang trời. Thì ra các bạn nam đang
chơi “mèo đuổi chuột”. Chú chuột cứ thoăn thoát len lỏi khắc nơi, chú mèo cũng đáo để chẳng
kém lao nhanh cố gắng bắt chuột. Mèo chuột cứ đâm sầm vào đám người này rồi đến đám
người kia khiến cho cả đám đông cứ phải phân rộng ra và tiếng cười nói. La hét cứ cuộn thành
từng đợt.
Ở bãi cỏ rộng sau trường. Bên mặt một nửa sân bóng là cột mơn rộng, thủ thành Nhù đang
đứng hai chân khom khom mặt mày nhễ nhại mồ hôi và cặp mắt chăm chăm nhìn quả bóng một
cách căng thẳng. Những cầu thủ của các đội bóng của trường đang lần lượt chạy lấy đà để sút
như trời giáng vào khung thành từ những quả bóng mười một mét. Bóng cứ như tên bay xốy
nhứ cơn lốc vào hết góc phải, góc trái, trên cao, dưới thấp, lâu lâu thủ thành Nhù mới tóm gọn
được một quả. Cậu ta nở nụ cười mãn nguyện và đám cổ động viên la hét điên cuồng. Ở hành

lang trước của văn phòng, các thầy cơ giáo nhìn đám học trị chơi với ánh mắt bao dung và mỉm
cười khi thấy chú mèo vồ trượt chú chuột đến nỗi ngã chổng vó lên. Trên cành cao của cây Đào
những chú chim nghiêng nghiêng cặp mắt láu lỉnh nhìn chúng em chơi. Rồi bắt chước mấy bạn
học sinh. Chúng chuyền từ cành này sang cành khác đuổi bắt nhau, kêu líu lo lảnh lót thật vui
tai.
Tiếng trống đã vang lên, tín hiệu kì lạ ấy đã dừng các trò chơi lại. Mọi người lại vùa vào lớp
học bắt đầu tiết học mới sau giờ giải trí thật bổ ích. Sân trường lại im phăng phắc. Mấy chú
chim ngơ ngắc bay vút lên trời xanh đuổi theo những đám mây trắng đang trơi bồng bềnh phía
xa trên bầu trời bao la.


14
Hàng ngày, cứ sau mỗi tiết học, chúng em lại có một giờ ra chơi thật bổ ích.
Bầu trời trong xanh, gió mát. Những đám mây trắng như trơi lơ lửng trên bầu trời. Mặt Trời
chiếu những tia nắng vàng trải khắp sân trường. Chúng em đang học, một hồi trống vang lên
báo hiệu giờ ra chơi đã đến. Từ các lớp, học sinh chạy ùa ra sân trường như một bầy ong vỡ tổ.
Sân trường đang vắng vẻ bỗng trở nên chật hẹp, ồn ào, nhộn nhịp. Chúng em chia ra từng nhóm
nhỏ và các trị chơi bắt đầu diễn ra. Ở gần gốc cây bàng là tốp các bạn nữ đang chơi nhảy dây.
Chiếc dây quật xuống đất kêu đen đét, chân các bạn nhảy thoăn thoắt, ai cũng muốn phần thắng
về đội mình nên ra sức nhảy. Cịn chỗ kia có gì mà đơng thế nhỉ? Thì ra là các bạn nam đang
chơi kéo co. Ai nấy bám chặt vào dây thừng, ghì chân xuống đất, lấy hết sức lực của mình để
kéo phần dây về bên đội mình. Các bạn cổ động viên nhiệt tình nhất đang cổ vũ ầm ĩ, vỗ tay
kêu lớn: "Cố lên! Cố lên...". Những tiếng reo hò như tiếp thêm sức mạnh cho các bạn nam.
Bỗng các cổ động viên reo lên "Hoan hô! Lớp 6D thắng rồi". Những tiếng vỗ lay bôm bốp
vang lên, mấy bạn đội thắng ôm nhau sung sướng. Cịn ở góc sân là hai bạn Dũng và Ly
lớp em đang chơi đá cầu. Quả cầu được các bạn đá lên đá xuống tưởng như không bao giờ rời.
Ở trên hành lang, mấy nhóm bạn gái chừng như đang thảo luận cái gì đó. Chắc các bạn đang
thảo luận bài tốn khó mà cơ giáo mới cho chăng?. Chỗ kia có gì mà các bạn xem thế nhỉ? Ra
là hai bạn nam đang chơi cờ vua. Một bạn nói: "chiếu tướng này", bạn kia đang ngơ ngác thì
các bạn xung quanh đã reo lên "Ná thắng rồi! Hoan hô!". Tất cả đang say sưa nô đùa thoả thích,

bỗng một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã hết.
Chúng em vào lớp. Đầu óc thoải mái khiến cho việc tiếp thu bài học càng nhanh hơn. Những
giờ ra chơi bổ ích đã giúp chúng em hào hứng hơn rất nhiều trong học tập.


15
Chỉ còn vài phút nữa là hết giờ làm bài kiểm tra chất lượng giữa học kì 2. Đây là thời điểm bận
rộn nhất của tiết học. Mọi người vội vã nộp bài lên bàn cô giáo rồi trật tự trở về chỗ ngồi, mặt
ngóng ra, sân trường, đợi chờ tiếng trống. Bỗng Tùng…! Tùng…! Tùng…! ba tiếng trống vang
lên rộn rã làm vỡ vụn khối không gian tĩnh lặng, báo hiệu giờ giải lao đã đến.
Trong phòng học, tiếng cười nói lao xao rộ lên. Ai cũng muốn nộp bài nhanh để ra chơi. Vài
phút sau, từ các cửa phịng học chạy ra khơng . biết bao nhiêu mà kể những cánh áo đồng phục
màu xanh, rập rờn giữa sân trường như những cánh bướm vào những ngày cuối xuân đầu hạ,
Sân trường vốn rất rộng vậy mà giờ đây có cảm giác như bị thu hẹp lại. Nó khơng đủ chứa
những bước chân bay nhảy của tồn bộ các khối lớp. Khắp sân trường và cả trên hành lang của
những dãy phòng học, đâu đâu cũng rộ lên tiếng cười nói ríu rít y như một bầy chim hót vào
buổi sáng mai vậy. Chốc chốc tiếng reo hị lại rộ lên thán phục, cổ vũ cho một pha chơi đẹp mắt
của một “cầu thủ” nào đó. Sơi nổi nhất có lẽ là chỗ quang nắng ở góc phải sân trường nơi các
“cầu thủ” bóng đá của hai đội lớp 7A và 6C đang tranh thủ thời gian tập dượt, chuẩn bị cho
ngày “Hội khỏe Phù Đổng” sắp tới. Dường như toàn bộ con trai lớp 7A và rải rác một số bạn
gái trong lớp đều tụ tập đây động viên cổ vũ cho lớp mình. Xuất sắc nhất trong đội 7A là bạn
Lử, đội 6C là bạn Tủa. Hai cầu thủ ấy là “linh hồn” của mỗi đội. Ở vị trí nào cũng thấy bóng
dáng của hai bạn. Cả hai đều khỏe và đá hay chẳng kém nhau. Mới năm phút đầu, được đồng
đội đưa bóng tới, Tủa nhanh nhẹn như một con sóc lừa bóng qua hàng hậu vệ, kẻ một đường
bóng căng như sợi dây đàn, ghi bàn thắng đầu tiên cho đội mình. Tiếng hoan hô như làm vỡ
tung cả sân trường. Lúc này đội 7A như hăng hái hẳn lên, mồ hôi bạn nào bạn nấy đổ ra như
tắm. Lử đón bóng từ chân “đồng đội” của mình đưa đến, lừa bóng qua được hai cầu thủ đội
bạn, chỉ còn hàng hầu vệ nữa. Tiếng hoan hô cổ vũ dẫy lên:
“Chọc thủng hậu vệ! Chọc thủng hậu vệ!”
Như được truyền thêm sức mạnh và bằng sự tài trí lanh lợi của mình, Tủa hất nhẹ bóng vào đối

phương, bóng dội lại vào chân Tủa. Bằng một động tác luồn lách rất đẹp, Tủa đưa bóng qua
hàng hậu , vệ. Và bất ngờ Tủa tung một cú sút chân trái lắt léo. Quả bóng như một chiếc lá
vàng bay vào khung thành đội bạn, gỡ hịa cho đội mình. Một lần nữa, tiếng reo hị như làm
rung chuyển cả sân trường: “Hoan hơ Mí Tủa! Hoan hơ Mí Tủa!”
Ở giữa sân trường, dưới những gốc Đào già tán lá xum xuê, những bạn gái tụm năm tụm bảy
chơi trị ơ ăn quan, nhảy dây… Nhìn những sợi dây tung lên lượn xuống nhịp nhàng theo những
đôi chân thoăn thoắt của các bạn, mới thấy hết vẻ điệu nghệ của những “cây nhảy 1 lành nghề”.
Thật là một trị chơi bổ ích và hấp dẫn. Trên hành lang của lớp học, các thầy cô giáo trong
những bộ trang phục chỉnh tề với màu sắc trang nhã, đi lại ngắm nhìn những học trị thân u
của mình đang nơ đùa bay nhảy giữa sân trường mà lịng rộn lên bao niềm vui cùng tuổi thơ…
Hai nhịp trống bỗng vang lên. Không gian như ngưng đọng lại trong giây lát, rồi lại rộn rã bởi
muôn ngàn bước chân vội vã đi về hướng của lớp mình. Hai mươi phút giải lao giữa giờ kết,
thúc.
Chao ôi vui quá! Ước gì suốt cả năm học, tiết trời lúc nào cũng sáng đẹp bồi chỉ có những buổi
sáng như thế, chúng em mới cổ được những giờ phút giải lao vui nhộn và thật sự sảng khoái.


16
Tiếng trống giờ ra chơi đã vang lên bên tai mỗi học sinh. Từ các lớp, học sinh ùa ra như những
chú chim non, tị mị muốn bước ra ngồi không gian. Nắng đuổi bắt chùm lộc non xanh mơn
mởn, rồi đứng lại bên những cành Đào đỏ rực đang khoe sắc.
Dưới gốc cây Đào già, các bạn gái rủ nhau chơi nhảy dây. Những đôi chân xinh xắn ấy, cùng
bạn nhảy dây từng bước uyển chuyển. Bạn nào bạn nấy cũng cố gắng nhảy thật nhịp nhàng, để
đáp lại sự cổ vũ nhiệt tình của các bạn xung quanh. Gần đó là trị chơi đá cầu cũng lí thú không
kém. Quả cầu nhiều màu sắc như bảy màu tinh tú của cầu vồng. Nó được đơi chân khoẻ khoắn,
nhanh nhẹn của các bạn nam làm cho có sức sống. Chẳng có thể nhìn thấy quả cầu xinh xinh
đâu nữa, mà chỉ thấy đôi chân nhanh nhẹn thoắt lên, thoắt xuống của các bạn. Mấy bạn đứng
xem, người thì chăm chú nhìn quả cầu tung lên hạ xuống, người thì trổ tài dự đoán xem bàn
chân nào khéo nhất. Cuối cùng, bạn Pó lớp tơi cũng giành chiến thắng bởi những cú đá hiểm
hóc. Có bạn muốn tìm cho mình một sự thư giãn nhẹ nhàng, lại đến bên gốc Đào xanh mướt kia

ngồi đọc những sách. Vẻ chăm chú ấy làm cho ai cũng tin rằng đó là những cô gái, chàng trai sẽ
là những tinh hoa cho xã hội, làm nên một cuộc sống tươi đẹp cho chính mình và cả đất nước.
Ngược lại, các bạn trai hiếu động lại tìm thấy niềm vui riêng trong trị chơi đuổi bắt. Mồ hơi
nhễ nhại tốt ra như tắm, nhưng dường như nó chẳng là gì đối với các bạn, bởi lẽ ai cũng thấy
lòng rộn lên niềm vui của trẻ thơ. Chị gió tốt bụng dùng chiếc quạt của mình xua tan cái nắng
nóng cho cả sân trường. Những bạn gái nhút nhát, dịu dàng lại luôn quây quần lại bên gốc cây
Ngõa tâm sự. Sân trường vui thật đấy! Làm cho các chú chim sâu cũng phải ngó xuống nhìn.
Trên khơng trung, ơng mặt trời cháy bỏng, ngó xuống nhìn nở nụ cười thiên thần. Bỗng ba hồi
trống vang lên, các bạn học sinh lần lượt vào lớp, ai cũng tươi tắn như những đoá hoa ban mai.
Bởi các bạn sắp bước vào những tiết học sôi nổi hào hứng.
Giờ ra chơi ở trường em là vậy đó, nó mang lại cho chúng em biết bao kỉ niệm thân thương,
dưới mái trường mến yêu.


17
Khi nắng vàng đã dịu, những bông Đào đỏ không cịn những tia nắng chói chang như ngọn lửa
làm hoa mắt bọn em khơng cịn nữa mà chỉ lập lịe những hịn than. Khi những ngọn gió lay lay
cây vừa uốn cong những tàu lá cịn trên ngọn gió, thì cũng là tiếng trống trường báo hiệu kết
thúc hai tiết học của bọn em.
Khu trường im phăng phắc bỗng chạy ra một đàn chim sẻ ở đâu. Rồi các bạn từ trong lớp ùa
ra, bọn em không ai bảo ai mà các bạn tự đứng thành đội hình lớp để tập thể dục theo tiếng loa
đài phát của trường.
Khi bạn chỉ huy nghiêm túc hô “ Giả tán” chúng em đồng thanh đáp lại:” khỏe”. Và sau đó như
một đàn ong vỡ tổ, bọn em tản ra khắp sân trường và bọn em bắt đầu chơi theo kế hoạch đã
định từ trước lúc đó. Xung quanh em là những tiếng ồn ào, náo nhiệt, sắc xanh của áo và màu
đỏ của những chiếc khăng quàng cứ qua lại, biến động trước mắt thật vui nhộn. Dưới bóng gốc
Đào là một thảm cỏ xanh êm, các bạn nữ đang chơi trò nhảy dây, những bước chân nhảy lên,
nhảy xuống đều đặn theo cọng dây thun quay trịn. Tiếng thình thích cứ thập thình nghe như có
ai giã gạo. Nhìn các bạn mặt đỏ hây hây với những giọt mồ hôi từ trên trán chảy xuống, Em
thấy một niềm vui vẻ từ ánh lên trông cặp mắt của các bạn,

Đằng xa, trên khoảng đất trống đầy bụi đất, những bàn chân xe dịch, những tiếng reo cười nói
vang trời. Thì ra các bạn nam đang chơi” mèo đuổi chuột” Chú chuột cứ thoăn thoát len lỏi
khắp nơi, chú mèo cũng đáo để chẳng kém lao nhanh cố gắng bắt chuột. Mèo chuột cứ đâm
sầm vào đám người này rồi đến đám người kia khiến cho cả đám đông cứ phải phân rộng ra và
tiếng cười nói. La hét cứ cuộn thành từng đợt.
Ở bãi cỏ rộng sau trường. Bên mặt một nửa sân bóng là cột mơn rộng, thủ thành Nhù đang
đứng hai chân khom khom mặt mày nhễ nhại mồ hôi và cặp mắt chăm chăm nhìn quả bóng một
cách căng thẳng. Những cầu thủ của các đội bóng của trường đang lần lượt chạy lấy đà để sút
như trời giáng vào khung thành từ những quả bóng mười một mét. Bóng cứ như tên bay xốy
nhứ ốc lốc vào hết gốc phải, góc trái, trên cao, dưới thấp, lâu lâu thủ thành mới tóm gọn được
một quả. Câu ta nở nụ cười mãn nguyện và đám cổ động viên la hét điên cuồng. Ở hành lang
trước của văn phòng, các thầy cơ giáo nhìn đám học trị chơi với ánh mắt bao dung và mỉm
cười khi thấy chú mèo vồ trượt chú chuột đến nỗi ngã chổng vó lên. Trên cành cao của cây Đào
những chú chim nghiêng nghiêng cặp mắt láu lỉnh nhìn chúng em chơi. Rồi bắt trước mấy bạn
học sinh. Chúng chuyền từ cành này sang cành khác đuổi bắt nhau, kêu líu lo lảnh lót thật vui
tai.
Tiếng trống đã vang lên, tín hiệu kì lại ấy đã dừng các trò chơi lại. Mọi người lại vùa vào lớp
học bắt đầu tiết học mới sau giờ giải trí thật bổ ích. Sân trường lại im phăng phắc. Mấy chú
chim ngơ ngắc bay vút lên trời xanh đuổi theo những đám mây trắng đang trơi bồng bềnh phía
xa trên bầu trời bao la.


18
Nhanh thật đấy! loáng một cái cũng đã đến cuối tiết hai rồi, mà sao sân trường im ắng quá!
Ngoài kia chỉ nghe thấy âm thanh vi vu của gió, líu lo của chim, với tiếng lá cây xào xạc mà
thôi. Bỗng tùng! tùng! tùng! Ba hồi trống vang lên làm âm thanh im ắng ấy biến đâu mất và
thay vào đó là tiếng nói, tiếng cười, tiếng hị reo khắp sân trường.
Từ mọi cửa lớp, học sinh thi nhau ùa ra sân như những dòng thác đổ. Sân trường lúc trước rộng
là thế mà bây giờ như hẹp lại bởi những tiếng cười đùa, tiếng bước chân chạy nhảy vui vẻ của
các bạn học sinh. Màu đen của những mái đầu học trị, màu xanh rì của lá cây, màu xanh của áo

đồng phục và cả màu khăn đỏ của các bạn đội viên nữa, tất cả những màu sắc ấy hoà quyện lại
với nhau thành một vườn hoa đầy màu sắc, rực rỡ dưới ánh nắng ấm áp mùa xuân. Có mấy
nhóm chơi đã xác định được chỗ của mình rồi đấy!
Dưới tán lá xanh mát của cây đào này là trò nhảy dây của các bạn gái, cịn dưới gốc Ngõa có
từng chum lá non đỏ rực kia là chỗ bắn bi của các bạn trai, ồ! cịn nhóm kéo co kia khơn thật
có ngay được một chỗ vừa rộng rãi lại mát mẻ ở dưới gốc Đào. Xem ra mỗi trị chơi đều có cái
hay, cái vui riêng của nó nhưng vui và sơi nổi nhất trong các nhóm chơi vẫn là trị kéo co.
Trơng xem trọng tài là ai mà oai thế nhỉ? à! Đó là Mai cô bạn học với tôi đây mà, “nào cả hai
đội đã sẵn sàng rồi trọng tài thổi còi đi chứ” “Huýt” tiếng còi của trọng tài vang lên báo hiệu
cuộc chơi đã bắt đầu. “Dô ta! Dô ta!” cả hai đội đều cố sức kéo, chắc là mệt lắm nên bạn nào
mặt cũng đỏ bừng mồ hơi thì chảy rịng rịng. Xung quanh đó các bạn cũng cổ vũ rất nhiệt tình:
“Hờ cố lên! Mua cố lên”. Hiệp này xem ra có vẻ gay go, chưa đội nào phân thắng bại thì bỗng
một tiếng hị reo lên: “Hú! Hú! hoan hô! Hờ thắng rồi, giỏi lắm!”. Tiếng reo hị đó làm ấn định
tỉ số 1, 0 nghiêng về đội anh chàng Hờ đang vui mừng cười toe toét. Ngay gần đó là trị chơi
nhảy dây của các bạn gái cũng vui khơng kém. Vịng này là ba bạn: Mỷ, Pà, Ly thi với nhau,
chà bàn này có vẻ gay go nhỉ vì cả ba bạn đều là những tay nhảy tốt nhất trong lớp.
Trông các bạn nhảy siêu thật, chân thoăn thoắt, tay đưa dây nhanh vèo vèo, chỉ nghe thấy tiếng
dây vun vút chứ chẳng thấy dây và chân đâu cả. Vập! Vập! cả hai bạn Mỷ, Ly nhảy siêu thế mà
bây giờ cũng bị loại và cịn mình Pà xứng với chức vơ địch mà thơi. Bỗng tôi nghe thấy tiếng
“Bắn đi Nô, cho Na thua đi” nhìn sang thì mới biết Nơ và Na đang bắn bi. Nhìn kìa, điệu bộ của
Nơ trơng đến là buồn cười, xoa xoa bi này lại còn hà bi nữa chứ, lợi dụng lúc Nô sơ hở Na đặt
bi xuống và cạch thế là Na thắng rồi. Lúc này Na mới bảo Nô đang ngắm các bạn gái “Này! tớ
thắng rồi”, nghe Nơ nói Na tức lắm định trả thù nhưng bỗng Tùng! Tùng! Tùng! ba hồi trống
vang lên báo hiệu giờ ra chơi đã hết.
Chúng em xếp hàng rồi vào lớp trả lại sự yên tĩnh cho sân trường


19
Sân trường vắng lặng, chỉ nghe tiếng chim hót trên cành cây cao và tiếng lá Đào rơi xào rạc.
Khi tiếng trống trường giờ ra chơi vang lên “Tùng!Tùng!Tùng” báo hiệu kết thúc một tiết học

căng thẳng, cả lớp em nhốn nháo, chạy ào ra khỏi lớp như bầy ong vỡ tổ.
Vào giờ ra chơi, sân trường trở nên ồn ào và náo động. Trường em có ba dãy nhà 2 tầng và hai
dãy nhà cấp bốn. Tiêng trống ra chơi vừa dứt, bài dạy cô giáo chưa giảng xong nhưng các bạn
học sinh đã nhốn nháo chạy ù ra khỏi sân trường. Khung cảnh đó khiến người ta liên tưởng đến
bầy ong từng đàn, từng đàn từ trong chiếc tổ to đùng bay ra ồ ạt, có thể chúng đi vui chơi hoặc
chúng đang đi tìm hoa hút mật.
Trên sân trường, các ban học sinh nam rượt đuổi nhanh chạy quanh sân, còn leo lên trên những
thân cây cao lớn đùa nghịch nhau, hét hò ầm ĩ. Một số đám con trai thì rủ nhau ra ngồi sân cỏ
rộng lớn của xã để đá bóng. Lúc vào lớp thì bạn nào cũng ướt đẫm mồ hôi và quần áo bẩn hết.
các bạn gái thì ngoan hiền hơn, chỉ ngồi tụm năm tụm bảy nói chuyện hoặc ngồi đọc truyện
tranh. Bạn kia chưa đọc xong thì bạn khác đã chạy đến giật để đọc.
Lớp em có nhiều nhóm con gái thích chơi trị nhảy dây, cái dây chun rất dài được buộc chắc
chắn vào nhau đảm bảo không bị đứt, từng người từng người một lần lượt nhảy từ bên này sang
nên kia. Chơi đến lúc nào vào lớp mới chịu thơi. Có một số bạn chơi trị chơi chuyền, ở trong
cặp mang đi học có một bộ chuyên gồm 10 que và một quả cà nắm vừa bàn tay để chơi. Các
bạn nữ ngồi thành từng hàng và chơi rất đều đặn, quả cà cứ thể tung hứng rất khéo léo để không
rơi xuống đất.
Dưới những thân cây đào, rễ nhơ lên xù xì như những con rắn nằm ngổn ngang trên mặt đất.
Đó là nơi mà rất nhiều bạn học sinh khối lớp 6, 7 ngồi tết tóc cho nhau và ôn lại bài của tiết
học trước.
Chốc chốc chúng em nghe những chú chim đang đậu ở trên cành cây cao và cất tiếng hót líu lo
thật vui tai. Ngọn gió từ đâu kéo đến vi vu thổi bay những chiếc lá rơi xuống mặt đất.
Vào giờ ra chơi, tiếng cười đùa vui vẻ, tiếng chạy nhảy tung tăng và cả tiếng hét hò ầm ĩ vang
vọng cả một góc sân. Đó là thời gian để các bạn học sinh giải lao, thư giãn tinh thần để bắt đầu
một tiết học mới hiểu quả hơn.
Chúng em rất thích giờ ra chơi, vì được chơi những trị chơi mà mình thích, đặc biệt khơng phải
học bài. Giờ ra chơi nào sân trường chúng em cũng vui vẻ và náo động như thế này.


20

Tùng! Tùng! Tùng! Hồi trống bỗng vang lên khi cô giáo vừa kết thúc xong bài học. Cả lớp
chúng em đứng dậy chào cô rồi chạy ùa ra khỏi lớp. Mấy phút trước, sân trường hãy còn lặng
im, vắng vẻ thế mà bây giờ lại rộn rã hơn hẳn vì tiếng cười đùa, nói chuyện của các bạn học
sinh.
Từ trên tầng 2 nhìn xuống, sân trường trơng giống như một “rừng hoa” bởi các bạn học
sinh đều mặc đồng phục áo xanh,quần đen. Cũng có thể ví sân trường lúc này giống như một
bầy ong vỡ tổ bởi lẽ, khắp sân trường đâu đâu cũng thấy các bạn học sinh đứng từ hành lang
các dãy nhà trên tầng 3 xuống tầng 1. Rồi thì từ trong lớp cho đến ngồi sân, tiếng nói, tiếng
cười, tiếng đùa nghịch hịa lẫn với tiếng chim ríu rít trong vịm lá một buổi sớm đầu Thu đã làm
cho sân trường nhộn nhạo cả lên.
Dưới tán Đào già xanh mát, từng tốp bạn nữ chơi nhảy dây và chơi que chuyền thoăn thoắt.
Còn các bạn nam thì chơi bắn bi hay đá cầu. Ở phía những hàng ghế đá dưới gốc đào, có rất
nhiều bạn học sinh ngồi ôn lại bài. Thi thoảng, các bạn khác đến trêu chọc, giật mất cuốn sách
trên tay. Thế là lại có một cuộc rượt đuổi, hị hét vang cả một góc sân. Sơi nổi nhất có lẽ là bên
ngoài sân thể dục, các “cầu thủ” hai lớp 6A và 6B đang tranh thủ thời gian tập dượt, chuẩn bị
cho hội thi “Hội khỏe Phù Đổng” sắp tới. Hai phía bên trái và phải của sân bóng là các “cổ
động viên” của hai đội đang chăm chú quan sát theo đường bóng lăn và hị reo rộn rã. Bên trái
hô: “6A chiến thắng!”, bên phải lập tức đáp lại ngay: “6B vô địch!”. Các cầu thủ đội nào đội
nấy đều nhễ nhại mồ hôi, thế mà ngang sức ngang tài chưa phân được thắng bại.
Trong khi đó, căng tin của trường cũng là một chốn “huyên náo”. Hầu hết các bạn học sinh
trong trường đều tới đây để mua những đồ ăn vặt như kem, ô mai chua, sấu dầm hay hạt hướng
dương… vì trong buổi học học sinh khơng được phép ra ngồi trường. Chính vì thế mà khu vực
căng tin là một “cục nam châm” thu hút học sinh rất lớn. Lại có vài tốp học sinh làm nhiệm vụ
cờ đỏ, trực nhật tưới mấy bồn hoa và gom rác về thùng rác. Các bạn ấy cũng nhắc nhở các bạn
học sinh xung quanh nên bỏ rác vào thùng đúng nới quy định để cho sân trường được sạch đẹp
hơn. Trên hành lang dãy nhà văn phòng, các thầy cơ giáo đưa mắt xuống sân nhìn lũ trẻ chơi
đùa, bàn luận và mỉm cười, nét mặt như tràn đầy niềm phấn khởi.
Một nhịp trống lại vang lên. Khơng gian như ngưng đọng trong tích tắc rồi lại rộn rã bởi những
tiếng bước chân vội vã chạy hướng về phía lớp mình. Hai mươi phút nghỉ giữa giờ kết thúc, sân
trường lại trở về với khơng khí n tĩnh của nó. Bên trong các lớp học, một tiết học mới lại bắt

đầu.



×