Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (78.55 KB, 2 trang )
Kính thưa quí vị đại biểu, kính thưa các thầy giáo, cơ giáo!
Các bạn học sinh thân mến!
Hịa chung với khơng khí nhộn nhịp, tươi vui, đón chào ngày lễ trọng đại: Kỷ niệm 35
năm ngày nhà giáo Việt Nam 20-11, ngày vui của hàng triệu nhà giáo trên cả nước và cũng
là ngày để chúng em bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến những người cha, người mẹ thứ hai
trong cuộc đời mình, em cảm thấy vơ cùng xúc động và vinh dự khi được ở đây, thay mặt
cho hơn 700 học sinh trường THCS Thọ Nghiệp để bày tỏ cảm xúc của mình trong ngày lễ
trọng đại này.
Lời đầu tiên em xin gửi tới các vị đại biểu khách q, các thầy cơ giáo lời kính chúc sức
khỏe, hạnh phúc và thành công trong sự nghiệp giáo dục. Em xin thay mặt cho các bạn học
sinh trường THCS Thọ Nghiệp bày tỏ lịng biết ơn vơ hạn đến các thầy, các cô Những
người cha người mẹ thứ hai đã luôn giành cho chúng em những điều tốt đẹp nhất.
Kính thưa quí vị đại biểu , kính thưa các thầy giáo, cô giáo!
Từ xưa đến nay, “Tôn sư trọng đạo” đã trở thành truyền thống đạo lí vơ cùng tốt đẹp
của dân tộc ta, tuổi thơ chúng em lớn lên cùng câu hát:
“Muốn sang thì bắc cầu Kiều
Muốn con hay chữ thì u lấy thầy”
Câu ca dao có lẽ đã quá quen thuộc, đi vào lòng người Việt Nam như một lẽ sống, một
đạo lý tất yếu từ ngàn xưa. Thật đúng như vậy, thầy cô, những người lái đò tận tụy chở bao
lớp học trò cập bến tri thức, thầy cô là người đã chắp cánh tương lai cho biết bao thế hệ học
sinh chúng em! Không một nhân tài nào mà đằng sau khơng có bóng dáng người thầy, bởi
lẽ “ không thầy đố mày làm nên”, nếu không nhờ công ơn của các thầy cô dìu dắt, liệu mấy
ai có thể nên người? Mấy ai có thể tự tìm đến tương lai nếu khơng có sự soi sáng ấy?
Chúng em biết rằng cùng với cha mẹ; thầy cơ là người có vai trị vơ cùng quan trọng
trong sự trưởng thành khôn lớn của chúng em., thầy cô là người nâng cánh ước mơ cho
chúng em, dìu dắt chúng em đến với những chân trời khoa học...
Có ai sinh ra mà khơng qua dịng sữa mẹ, có ai trưởng thành mà khơng qua sự dạy dỗ
của thầy cô? Vâng ! Đúng như vậy; thầy cô, hai tiếng gọi ấy sao mà thiêng liêng. Tiếng gọi
ấy sao cứ ngân vang tha thiết đến vô bờ. Và tiếng gọi ấy như thắm đượm từ thuở mình tập
đánh vần để nhận biết, tập đọc từng con chữ. Cái ngày ngồi giữa đám bạn bè xa lạ ê a bài
học đầu đời với người thầy, người cô đầu tiên trong đời chắc ai cũng nhớ...