Tải bản đầy đủ (.pdf) (121 trang)

Tong hop loi 50 bai tan co trich doan cai luong hay nhat hien nay p1

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (747.67 KB, 121 trang )

Lời Bài Ca Vọng Cổ - Trích Đoạn Cải Lương

Tổng Hợp Lời Của 50 Bài Tân Cổ - Trích Đoạn Cải Lương
Hay Nhất Hiện Nay (Phần 1)

Năm 2022


PHỤ LỤC
1. LỜI BÀI HÁT ĐÊM LẠNH CHÙA HOANG TRÍCH ĐOẠN
2. MÁU NHUỘM SÂN CHÙA TRÍCH ĐOẠN
3. ĐÊM LẠNH CHÙA HOANG (CẢNH TẦN LĨNH SƠN VÀ HỒ BẢO XUYÊN)
4. XIN MỘT LẦN YÊU NHAU
5. KỶ NIỆM THỜI CON GÁI TRÍCH ĐOẠN
6. TÌNH BẠN CHUNG KIẾP CẦM
7. CHUYỆN TÌNH LAN VÀ ĐIỆP
8. TÌNH SỬ TRƢƠNG CHI MỴ NƢƠNG
9. TIỀN THẮNG TÌNH THUA
10. VÌ LỠ THƢƠNG NHAU
11. THƢA MÁ CON ĐI
12. CON ĐÕ LỠ HẸN
13. VỤ ÁN MÃ NGƢU TRÍCH ĐOẠN
14. LỆNH TRUY NÃ TRÍCH ĐOẠN
15. CHIẾN CƠNG THẦM LẶNG TRÍCH ĐOẠN
16. TÌM EM NƠI ĐÂU TÂN CỔ
17. YÊU THẦM VỌNG CỔ
18. LÁ TRẦU XANH VỌNG CỔ
19. SÂN GA CHỈ CÓ MỘT NGƢỜI VỌNG CỔ
20. MÙA HOA ĐÀO VỌNG CỔ
21. HÀN MẶC TỬ TÂN CỔ
22. THƢƠNG EM NHIỀU QUA LÁ THƢ XUÂN VỌNG CỔ


23. ĐỜI Ở TRỌ VỌNG CỔ
24. 17 NĂM TRƢỜNG HẬN TRÍCH ĐOẠN
25. NGƢỜI HÀNG XĨM TÂN CỔ
26. NGUYỆT HỔ VƢƠNG TRÍCH ĐOẠN
27. TRẦN GIÃ CẨM GIANG TRÍCH ĐOẠN
28. TÀU ĐÊM NĂM CŨ TÂN CỔ


29. PHẬN MỒ CƠI VỌNG CỔ
30. DỊNG SƠNG Q EM TÂN CỔ
31. NHỚ BIỂN NHA TRANG VỌNG CỔ
32. PHẠM LÃI BIỆT TÂY THI TÂN CỔ
33. VÕ ĐÔNG SƠ BẠCH THU HÀ VỌNG CỔ
34. TÌNH KHƠNG MUỘN VỌNG CỔ
35. QN NỬA KHUYA TÂN CỔ
36. TÌNH ANH BÁN CHIẾU VỌNG CỔ
37. CUNG ĐÀN MỚI VỌNG CỔ
38. KHI RỪNG THU THAY LÁ TRÍCH ĐOẠN
39. MÁ ƠI VỌNG CỔ
40. CHỢ MỚI VỌNG CỔ
41. GÁNH NƢỚC ĐÊM TRĂNG VỌNG CỔ
42. TƠI ĐI TÌM ANH VỌNG CỔ
43. NGƢỜI YÊU NAY ĐÃ CÓ CHỒNG VỌNG CỔ
44. ĐƢA EM VỀ Q MẸ TRÍCH ĐOẠN
45. CHIẾC BĨNG VÀ NỖI OAN TÌNH TRÍCH ĐOẠN
46. CHIÊU QN CỐNG HỒ TRÍCH ĐOẠN
47. TÂM SỰ MAI ĐÌNH VỌNG CỔ
48. CUỒNG ĐAO KIẾM KHÁCH TÂN CỔ
49. CON GHẺ TÂN CỔ
50- BIẾT GỌI TÊN AI VỌNG CỔ


------


1- ĐÊM LẠNH CHÙA HOANG TRÍCH ĐOẠN
SOẠN GIẢ: N LANG
Nói Lối
Đêm nay trời bổng nỗi lên cơn bão nhỏ.
Ta biết sẽ về đâu, khi tình yêu đã mất.
Ta biết sẽ về đâu.
Tân Nhạc
Mây trắng bay lá rụng đầy sân vàng.
Thƣơng nhớ gì đâu nghe lịng vƣơng sầu thƣơng thiết tha.
Trăng đã lặn chốn xa, hƣơng thƣơng nhớ nhớ một ngƣời.
Bao thu đã quên nhau, sao vẫn mịt mờ xa vắng nhau.
Mƣa lá bay ngấn lệ nào rơi đầy.
Thƣơng nhớ còn đâu nghe lòng vƣơng sầu thƣơng thiết tha.
Trăng đã lặn chốn xa, thƣơng thƣơng nhớ nhớ một ngƣời.
Bao thu đã bên nhau, sao vẫn mịt mờ xa vắng nhau.
Vọng Cổ (Câu 4)
Vâng đó là nỗi thầm lặng xót xa mà tơi khơng bao giờ hờn trách,
vậy thì xin Lý Hồng Miên đừng vội trách tơi là một kẻ vơ tình.
Tơi đã yêu và đang khổ lụy riêng mình.
Khi đã đánh mất một ảnh hình tuyệt diệu,
mà tơi hằng gìn giữ bấy lâu nay.
Chợt hiểu ra thì mộng mị đã tan rồi,
tôi lủi thủi đi vào trong mƣa bão.
Nhƣ một tên hành khất lạc lồi cơ độc,
chẳng biết nơi đâu là quán trọ của linh hồn.
Vọng Cổ (Câu 5)

Nghĩa là tôi với cô nƣơng cùng chung niềm tâm sự,
của hai kẻ vừa yêu vừa khổ lụy giấc mơ đầu.
Mộng mị yêu đƣơng xin trả lại cho đời.
Tôi sẽ là cánh chim trời đơn lẻ,
cỏ lại sau lƣng từng kỷ niệm thân thƣơng.
Xin Lý Hồng Miên hãy qn bỏ tơi đi,
và gìn giữ một ƣớc mơ dịu mộng đẹp.
Đừng mơ đừng tƣởng một mùa thu đã chết,
với bao nhiêu xác lá rụng bên đƣờng.


Vọng Cổ (Câu 6)
Phải rồi mình là hai kẻ giống nhƣ nhau,
hai tâm sự cùng chung mang niềm đau khổ.
Hai cánh chim bay ngƣợc trời gió lạ,
rồi bâng khuâng rồi cảm lụy giữa đêm nay.
Ngồi kia bóng vẫn heo may sầu trở lạnh.
chợt nhớ mùa thu đã chết rồi.
Kẻ diễn hành trong cơ độc,
chẳng có ngƣời u may áo lữ hàng.
Nhƣng thơi Lý Hồng Miên ơi!
Dẫu sao thì ngƣời cũng đã
dành tặng cho tơi một cảm tình sâu nặng.
Nếu nhƣ chúng ta khơng trọn dun kim cài
Thì mình mãi mãi là đơi bạn tri âm./.
2- MÁU NHUỘM SÂN CHÙA TRÍCH ĐOẠN
Soạn Giả: Yên Lang
Lưu ý: Chia câu song ca trong lời bài hát chỉ mang tính tham khảo.
Tân Nhạc
Kép:

Ngăn cách này ngàn thu vƣơng sầu.
Mai này vắng xa thƣơng nhớ khơng nhịa.
Thƣơng kẻ đi xa lịng nặng mang bao niềm đau.
Có nghe trong tâm tƣ xót xa duyên lỡ làng.
Em chốn này nhìn mây cuối trời.
Thƣơng ngƣời chốn xa, sƣơng ƣớt vai mềm.
Em ở nơi đây rƣợu hồng mặn môi ngày vui
Pháo vang đêm vu quy riêng lịng mình buồn đau.
Nếm men đắng cay trào dâng, theo ngƣời chân mây.
Diễn / Nói
Đào:
Kìa, ơng là ai?
Kép:
Thƣa bà, tơi là kẻ từ một miền xa xơi lắm,
đạp sƣơng đội hàn gió tuyết trở về đây.
Đào:


Để làm chi?
Kép:
Để chúc mừng bà đêm hôn lễ,
và để kể cho bà nghe một câu chuyện.
Đào:
Kìa ơng muốn nói gì, tơi khơng hiểu?
Kép:
Tơi muốn kể cho bà nghen một câu chuyện,
chuyện ban đầu của một ngƣời con gái,
chuyện thƣơng đau của một kẻ đăng trình.
Đêm qua tơi có về ngang nơi hị hẹn cũ,
thì mới hay cơ gái ấy giờ đã sang sông.

Đào:
Thôi, ông đừng làm cho tôi thêm bàng hồng xúc động,
ơng hãy đi đi, ơng hãy đi đi...
Vọng Cổ (Câu 4)
Kép:
Bà ơi tôi sẽ ra đi để đƣa tiễn mùa thu vào trong một giấc mơ buồn bã.
Rồi có chiều nào dừng chân nơi qn lạ thì xin bà hãy giành lại phút giây hoài niệm
kẻ đăng... trình.
Tơi đã ra đi là chấp nhận cho mình
một cuộc sống bên trời cơ độc,
nhƣ một lồi chim buồn lạc lõng giữa đêm sƣơng.
Bà ơi, nếu một phút giây nào bà còn chạnh nhớ thƣơng
đến một kẻ đã cùng bà hẹn ƣớc.
Thì xin bà hãy quay về nơi kỉ niệm
và nhỏ cho nhau vài giọt lệ ban đầu.
Đào:
Ông là ai mà nói ra những lời nghẹn ngào nức nở,
nhắc chuyện ban đầu của hai đứa xa nhau.
phải chăng ông là kẻ đã ra đi
và bỏ lại sau lƣng niềm trống lạnh.
Vọng Cổ (Câu 5)


Kép:
Bà ơi ví nhƣ tơi đã cùng bà thề hẹn buổi chia ly
thì giấc mơ xƣa cũng khơng cịn gì nữa khi rƣợu tân hơn đang nồng nực phía loan...
phịng.
Bà đã bình n khốc áo theo chồng.
Bà đã tận hƣởng một cuộc đời vàng son hoa mộng,
bỏ lại bên đƣờng một vài kỉ niệm đơn sơ.

Tôi đến đây là để chúc tụng cho bà
đêm hôn lễ đƣợc vô vàn hạnh phúc.
Và hãy quên đi những gì đệm gặp gỡ
cho dặm trời xa không bỡ ngỡ mộng sông hồ.
Kép:
Để cho bà bình n lên kiệu cƣới.
Đào:
Đó là quyết định của sƣ mẫu em,
làm sao em cải lời ngƣời cho đƣợc.
Vọng Cổ (Câu 6)
Kép:
Thƣa bà, dù muốn dù khơng thì bà cũng trở thành là vợ của ngƣời ta,
và tôi, tôi cũng chỉ là kẻ đứng bên lề hạnh phúc.
Có tiếc thƣơng cũng thành xa biệt,
mộng mị nào cũng tàn cuộc giữa canh sƣơng.
Thì thơi, đƣờng bà bà đi, đƣờng tơi tơi bƣớc
chạnh gót quan hà một sáng mùa thu.
Tơi sẽ dừng chân bên triền đồi cỏ lạ
để lắng nghe tiếng chim qun rộn rã kêu sầu.
Đó là lúc bà đã bình yên trong cuộc sống
bên cạnh chồng và bên những đứa con xinh.
Cịn tơi với cuộc đời khơng định hƣớng,
bụi sơng hồ sẽ vùi lấp bƣớc chân hoang.
Tân Nhạc
Đào:
Lòng vƣơng khổ sầu,
chớ buông lời trách hờn.
Kép:



Dù phải xa, câu trách hờn đắng cay nát lòng.
Đào::
Mai đơi trời xa vắng,
tan tác nhƣ bèo mây,
nhìn nhau phút này thơi.
Kép:
Vắng xa suốt đời Nga ơi.
Diễn / Nói
Đào::
Tâm ca, Những lời nói của Tâm Ca làm cho Nga chết đƣợc, vì lịng Nga vẫn cịn tha
thiết u Tâm
Kép: Cám ơn bà, hết rồi, giữa tơi và bà khơng cịn gì để nói với nhau nữa cả. Xin giã
biệt.
Đào: Tâm Ca
Vọng Cổ (Câu 1)
Đào:
Tâm ơi, từng bƣớc chân xa nhƣ chia đôi trời vĩnh biệt.
Tâm ra đi gội sầu mƣa tuyết Nga trở lại phòng khuya nghe chết lạnh tâm... hồn.
Đôi ngã từ đây thôi hết mộng tƣơng phùng.
Xin nắm lấy tay Nga lần sau cuối
rồi ân cần lau lệ tiễn đƣa nhau.
Bàn tay tình u khơng lƣu giữ đƣợc,
thì chỉ còn nƣớc mắt đọng quanh mi.
Rồi từng chiều buồn giận tiếng thu khơng
nhƣ âm vang theo khúc nhạc lịng dang dở.
Kép:
Tôi trở lại đây để gặp Nga lần sau cuối
rồi sẽ dấn thân vào cõi gian nguy.
Đào:
Nga van anh hãy quên bỏ hận thù

càng trả hận, hận thù càng chất ngất.
Vọng Cổ (Câu 2)
Kép:


Nếu nàng biết đƣợc thù hận của hai mƣơi năm về trƣớc,
thì nàng mới hiểu lịng ta đau xót tận cang trƣờng.
Họ đã nhẫn tâm giết mẹ cha ta không một chút xót xa lịng.
Họ làm cho ta trọn đời đau khổ,
sống nƣơng nhờ bên cửa từ bi.
Nếu không nhờ sƣ phụ chở che,
và sự hy sinh tận cùng của Dƣơng Thúc phụ
thì thân bé bỏng của ta đã ra thành cát bụi
khơng cịn gì để lƣu lại đến ngày nay.
Đào:
Trời ơi tôi đang đứng giữa một mối thù sâu thăm thẳm.
Một bên là ơn nghĩa dƣỡng ni,
cịn một bên là ân tình thấm đậm.
Kép:
Dù sao thì chúng ta cũng vĩnh viễn xa nhau.
Vọng Cổ (Câu 3)
Đào:
Tâm ơi, bây giờ đã sắp hết mùa thu,
những cội ngô đồng khẳng khiu trơ trọi.
Những bầy chim xao xác trở về Nam
làm cho nỗi ly tan càng trở nên buồn thảm.
Nga đã khóc cạn rồi dịng dƣ lệ,
phút giây này ko biết nói gì hơn.
Thì đây Nga xin quỳ dƣới chân ngƣời yêu cũ
để ân cần thăm hỏi một lần thôi.

Rồi nửa đêm nay Nga sẽ làm cơ dâu mới,
khơng bao giờ cịn gặp lại Tâm đâu.
Hãy nắm lấy bàn tay lần sau cuối
và gửi gắm cho nhau trong giây phút tạ từ./.

3- ĐÊM LẠNH CHÙA HOANG (CẢNH TẦN LĨNH SƠN VÀ HỒ BẢO
XUYÊN)
Soạn Giả: Yên Lang
Lưu ý: Chia câu song ca trong lời bài hát chỉ mang tính tham khảo.


Nói Lối
Tần Lĩnh Sơn:
Sáng mai này ta trở lại Giang Nam.
Đƣờng bụi cuốn mịt mờ chân viễn xứ.
Gói hành trang với chút niềm tâm sự.
Xa em rồi, kỷ niệm cũng mù xa...
Lý Con Sáo
Bảo Xuyên ơi! Đêm nay giữa canh trƣờng cô liêu.
Ta gối đầu trên đá thèm giấc mơ yêu, đắm hồn vào mộng liêu trai,
để yêu em đƣợc trọn lịng, khơng ngăn cách bởi biên thùy.
Hồ Bảo Xun:
Sầu đêm này và ngàn đêm nữa đi.
Em vẫn yêu vẫn u một mình anh.
Dù chia lìa tình đơi phƣơng cách xa.
Ngủ đi anh một giấc mơ thần tiên...
Diễn / Nói
Tần Lĩnh Sơn:
Bảo Xuyên ơi, tại sao em lại là ngƣời Mông Cổ?
Hãy theo anh đi xa vùng trời đất này để đƣợc trọn vẹn yêu nhau.

Hồ Bảo Xuyên:
Sơn ca ơi! Chúng mình đã đến giờ vĩnh biệt.
Hãy cho em nắm lấy bàn tay và âu yếm nhìn anh một lần sau cuối.
Tần Lĩnh Sơn:
Bà...! Thì ra là bà! Bà đến đây định hành thích ta chăng. Bà định lấy trọn bức mật
đồ.
Hồ Bảo Xuyên:
Không! Tiểu muội đến đây muốn mời Sơn ca một tuần rƣợu sau cùng.
Tần Lĩnh Sơn:
Nhƣng ta không uống rƣợu của ngƣời Mông Cổ.
Hồ Bảo Xuyên:
Sơn ca hãy quên đi mối thù chủng tộc.
Ngày xƣa ta biết nhau cũng bằng một tuần rƣợu nơi quán nhỏ ven đƣờng.
Nay cũng xin rót rƣợu mời Sơn ca chung tống biệt.


Tần Lĩnh Sơn:
Rồi sau đó hai chúng ta đành vĩnh viễn chia xa.
Hồ Bảo Xun:
Nói Lối
Thơi! Hãy cố mà qn tất cả,
vui cùng em giây phút để chia tay.
Nếu kiếp này mình khơng dun khơng nợ.
Văn Thiên Tƣờng
Thì xin hẹn lại kiếp lai... sinh.
Tình nghĩa đậm đà mình đã mất mát hơm nay.
Em khơng hề ốn than cho hồn cảnh trái ngang.
Làm dang dở ly tan,
chia cách nhau mỗi đứa một con đƣờng.
Tần Lĩnh Sơn:

Bảo Xuyên ơi! Nhìn em rƣng rƣng dòng lệ...,
mà lòng anh nhƣ uất nghẹn,
nhƣ đau buốt cả linh hồn.
Hồ Bảo Xuyên:
Rồi đây bao nhiêu thƣơng nhớ,
em xin trao trả lại cho anh.
Đƣờng về biên ải xa xăm,
quê hƣơng em bụi cuốn mù trời.
Tần Lĩnh Sơn:
Bảo Xuyên ơi, anh bùi ngùi thƣơng về phƣơng ấy.
Chỉ thấy xa xa khói sƣơng giăng mù mịt,
và mùa thu đã chết tự hơm nào.
Hồ Bảo Xun:
Thơi anh một chút tình này,
với bao nhiêu mộng ƣớc,
mình đành vĩnh biệt một hơm nay...
Diễn / Nói
Tần Lĩnh Sơn:


Bảo Xuyên...
Hồ Bảo Xuyên:
Sơn ca ơi, hãy uống đi chung tống biệt,
chung sau cùng ngọt ngào tình nghĩa,
rồi hận thù ngăn lối tình yêu...
Vọng Cổ (Câu 4)
Tần Lĩnh Sơn:
Nếu biết ngày nay phải nát ruột chia xa thì xƣa kia đừng bao giờ mình gặp gỡ.
Chén rƣợu ngày xƣa khơng ngọt ngào tình nghĩa thì chung rƣợu ngày nay đâu cay
đắng nỗi thƣơng... sầu.

Khơng bƣớc vào đƣờng u thì đâu tan vỡ giấc mơ đầu.
Bảo Xuyên ơi, định mạng sao phủ phàng ngang trái,
xui chúng ta phải đôi ngã chia lìa.
Hồ Bảo Xuyên:
Lát nữa đây chúng mình ngăn cách,
rƣợu thâm tình tống biệt một lần thơi.
Tần Lĩnh Sơn:
Men sầu tê buốt đơi mơi,
núi sơng vời vợi ngăn đơi dun mình.
Vọng Cổ (Câu 6)
Hồ Bảo Xuyên:
Sơn ca! Sơn ca ơi...! Hãy uống nữa đi chung tống biệt,
nghe đắng cay tràn ngập lịng mình.
Vẫn tiễn đƣa dù khơng kẻ đăng trình.
Tần Lĩnh Sơn:
Tiễn với đƣa một mối tình ngang trái,
sẽ đi vào cõi chết hôm nay.
Hồ Bảo Xuyên:
Sơn ca ơi sao chúng mình phải chém giết lẫn nhau,
khi anh và em vẫn một lịng thƣơng tƣởng.
Khi hai chúng ta khơng thù khơng oán,
hoàn cảnh chi đâu mà cay nghiệt bạo tàn.


Nói Lối
Tần Lĩnh Sơn:
Quyến luyến mấy rồi cũng đành ngăn cách,
cạn chung rƣợu này là vĩnh biệt nhau thôi.
Hãy uống đi Hồ Muội ngƣời con gái tôi yêu,
và tuốt kiếm đi hỡi Bảo Xuyên quận chúa.

Diễn / Nói
Hồ Bảo Xuyên:
Đã cạn chung rƣợu cuối,
đã đến giờ mình quyết đấu.
Các Thiên Sứ Đại Mơng!
(Dạ)
Nói Lối
Hồ Bảo Xun:
Khoan, hãy chậm lại cho ta vài giây phút,
rƣợu tiễn hành còn vƣớng đọng bờ mơi.
Tiếng tạ tình cịn vang vọng đâu đây,
lời tâm sự ngày nào nhƣ mới đó. Sơn Ca...!
Diễn / Nói
Tần Lĩnh Sơn:
Hồ Muội!
Tân Nhạc
Hồ Bảo Xuyên:
Nâng chén nghe lòng đau.
Tần Lĩnh Sơn:
Rƣợu mềm môi cay đắng,
nƣớc mắt nào dâng sầu.
Hồ Bảo Xuyên:
Ôi! tủi buồn lệ tràn.
Rƣợu cạn chung gĩa từ.
Nâng chén lòng vƣơng sầu.
Chén chia tay giã từ.


Mai đôi đƣờng chia ly.
Tần Lĩnh Sơn:

Men giã từ nặng sầu.
Rƣợu mềm mơi cay đắng.
Rót chén nồng giã từ,
thơi ốn thù ngăn... đƣờng.
Vọng Cổ (Câu 4)
Hồ Bảo Xuyên:
Sơn ca ơi, chốc nữa đây một trong hai ta sẽ có ngƣời gục ngã.
Kẻ còn lại sẽ cúi đầu buồn bã tiễn ngƣời đi vạn kỷ không... về.
Chiến thắng vinh quang sao mắt lệ đầm đìa.
Sao trời sinh hai ta khơng cùng chung giới tuyến,
cho ốn thù ngăn lối tình u.
Sao em là trang võ tƣớng,
mà không là một cô gái tầm thƣờng dệt mộng ƣơm mơ.
Để có thể cùng ai ngắm trăng lên nhìn lá rụng,
sống bên nhau cho đến trọn đời.
Vọng Cổ (Câu 6)
Tần Lĩnh Sơn:
Bảo Xuyên ơi, trong tận cùng sâu thẳm
của tâm hồn ta vẫn tha thiết yêu nhau.
Nhƣng thôi hãy gƣợng sầu khuây lấp niềm đau
khi phải cúi đầu tuân theo mạng số.
Hồ Bảo Xuyên:
Em không thể chống lại uy quyền của Phụ Hãn,
em sẽ trở về thọ tội trƣớc Triều ca.
Anh có trở lại Giang Nam cuối mùa thu lạnh,
xin hãy mang theo hình ảnh của đêm này.
Tần Lĩnh Sơn:
Một bếp lửa hồng bập bùng cháy dở,
một ngôi chùa hoang phế cô liêu.
Kỷ niệm cuối cùng của chúng mình cịn sót lại

từ hơm nay và mãi mãi đến sau này./.


4- XIN MỘT LẦN YÊU NHAU
Soạn Giả: Yên Lang
Lưu ý: Chia câu song ca trong lời bài hát chỉ mang tính tham khảo.
Diễn / Nói
Lính:
Tất cả hãy tránh đƣờng, đám cƣới của Chiêu công tử và Hồ tiểu thơ sắp đi ngang
đây! Hãy dẹp đƣờng.
Âu Thiên Vũ:
Trời! hôm nay là ngày rƣớc dâu.
Hôm nay Hồ Nhƣ Thủy sẽ cất bƣớc theo chồng.
Lính:
Tên kia hãy tránh đƣờng cho cơng tử và tiểu thơ vào lễ Phật.
Âu Thiên Vũ:
Dạ! Xin các ông làm ơn cho tơi nhìn đám cƣới rồi tơi sẽ đi ngay.
Lính:
Khơng đƣợc, đi ngay, đi chƣa thằng ăn mày, hay...
Hồ Nhƣ Thủy:
Thơi! Đừng đánh ngƣời ta nữa! Ơng, ơng cần tiền phải không?
Đây, ông hãy cất giữ!
**XX**
Âu Thiên Vũ:
Trời ơi đau đớn cho ta.
Nàng đã xem ta nhƣ một kẽ ăn mày.
Cầm nén bạc trong tay mà giòng lệ tn rơi.
Cịn buồn nào hơn, thà đừng gặp gỡ!
Mà chia lìa đơi ngã trong thƣơng nhớ nghẹn ngào.
Hồ Nhƣ Thủy:

Này ơng kia, ngƣời khách ăn xin.
Ơng cịn đứng đó làm gì?
Ơng đau buồn chuyện chi mà dịng lệ ngập ngừng rơi.
Vọng Cổ (Câu 4)
Âu Thiên Vũ:


Bà ơi tôi đứng đây để làm một kẻ bàng quan tiễn đƣa cô dâu theo chồng về xứ lạ,
suốt đời tơi chƣa có một lần hạnh phúc nên ao ƣớc đƣợc nhìn xem một đám cƣới
qua... đƣờng.
Rồi kiệu cƣới đi qua tôi cuối mặt ngẩn ngơ buồn.
Tôi thầm trách cho đời mình sao khốn khổ,
cho đến giờ này mà vẫn mãi chịu cô đơn.
Ngày lại qua ngày tôi sống kiếp lang thang
nhƣ chờ đợi ở tƣơng lai một cái gì vơ vọng.
Chờ đợi xn mà xn khơng bao giờ đến
thế nên trời mãi rét đông cho sầu chất nặng sầu.
Diễn / Nói
Hồ Nhƣ Thủy:
Lời ơng nói thật tình làm tơi khó hiểu, tơi muốn biết ơng là ai?
Âu Thiên Vũ:
Dạ thƣa bà tôi chỉ là kẻ ăn mày khốn khổ,
đang cần bạc vàng cơm áo để đổi sống với ngƣời ta.
Câu 5
Hồ Nhƣ Thủy:
Ơng ơi những điều ơng vừa nói ra tơi nghe nhƣ có một chút gì mỉa mai chua xót.
Tơi muốn biết rằng ơng quen hay lạ sao làm kẻ tiễn đƣa tôi cất bƣớc theo... chồng.
Điều đó khiến cho tơi thêm ray rứt trong lịng.
Tơi có nhiều nỗi khổ tâm khơng nói đƣợc
tơi lấy chồng nhƣng khơng có hạnh phúc đâu ơng.

Vậy thì ơng cũng đừng nên tiễn đƣa tơi
vì nhƣ thế chỉ làm cho tơi thêm nhớ đến ngƣời yêu cũ.
Thà rằng cứ để cho tôi dẫm bừa lên kỷ niệm
cho ngƣời đƣợc quên tôi cho tơi cố qn ngƣời.
Diễn / Nói
Âu Thiên Vũ:
Ngày xƣa, tơi cũng có một ngƣời u,
nàng đẹp lắm và nàng u tơi nhiều, nhiều lắm!
Nhƣng định mệnh trái ngang,
trị đời dâu bể đã làm cho tôi và nàng mãi mãi xa nhau.
Nam Ai (Lớp Mái)


Hồ Nhƣ Thủy:
Ơng ơi, chuyện của ơng nghe buồn thảm q!
Tơi biết phải làm... gì?
Để xoa dịu nỗi đau buồn đang trĩu nặng tâm hồn,
một kẻ nhiều khổ đau.
Âu Thiên Vũ:
Tiểu thơ ơi tơi muốn nhờ tiểu thơ,
đóng vai trị một ngƣời yêu
nói lên những lời nói sau cùng
để tống biệt ngƣời yêu.
Tiểu thơ hãy nói đi nhƣ lời nói của lịng mình,
đang nức nở ngậm ngùi, giã biệt cố nhân.
Hồ Nhƣ Thủy:
Vâng, tơi xin nói đây những lời nói sau cùng,
dù góc biển chân trời, tình vẫn chẳng nhạt phai.
Vọng Cổ (Câu 5)
Bấy nhiêu đó cũng quá đủ cho một ngƣời bạc phƣớc.

Nếu mai đây, xác thân tơi có vùi sâu dƣới ba tấc đất xin đƣợc mang theo lời nói u
thƣơng vào thế giới mn... đời.
Ơi lời nói nhƣ ru nhƣ rót mật vào lịng.
Ơi lời nói ngọt ngào thân ái
mà suốt một đời tôi ao ƣớc đƣợc nghe.
Giọng nói êm đềm thân thiết biết bao nhiêu,
trời đất cịn xót thƣơng ngƣời bạc hạnh.
Nên giây phút này cịn cho tƣơng hội.
Cho tôi đƣợc nghe lời tống biệt sau cùng.
Vọng Cổ (Câu 6)
Hồ Nhƣ Thủy:
Ơng nói những lời nghe chua xót.
Nghe nhƣ tơi với ơng có quen biết tự bao giờ.
Âu Thiên Vũ:
Không! Không! Trong phút giây rạt rào xúc cảm.
Tơi cứ ngỡ tiểu thơ là ngƣời bạn tình thân ái ngày xƣa.
Tơi cảm thấy nhƣ chìm đắm giữa giấc mơ.


Giấc mơ đẹp nhất của một đời bạc phƣớc.
Nỗi mừng vui làm cho tôi rơi nƣớc mắt.
Trong phút chốc chợt quên đi thực tại đau buồn.
Trong giây phút, tôi thấy mình đầy hạnh phúc.
Gặp lại ngƣời mình thƣơng nhớ từ lâu.
Niềm vui pha lẫn nỗi sầu,
Trời mƣa hai giọt lệ nào vừa rơi.
Diễn / Nói
Âu Thiên Vũ:
Xin tiểu thơ hãy gọi tên tôi lần cuối rồi lên kiệu cƣới ra đi.
Hồ Nhƣ Thủy:

Nhƣng tôi chƣa biết tên ông.
Âu Thiên Vũ:
Tiểu thơ hãy gọi tên nào tiểu thơ yêu dấu nhất,
để tôi đƣợc nghe những âm thanh xuất phát tự đáy lòng.
Hồ Nhƣ Thủy:
- Âu Thiên Vũ!
Âu Thiên Vũ:
- Âu Thiên Vũ!
Hồ Nhƣ Thủy:
Ông cũng biết tên Âu Thiên Vũ?
Âu Thiên Vũ:
Trong những ngày hành khất mọi nơi,
tơi có gặp một gã ăn mày tên Âu Thiêu Vũ.
Hắn có dạy cho tôi bài ca tống biệt để tiễn đƣa một ngƣời yêu.
Hồ Nhƣ Thủy:
Bài ca tống biệt?
Âu Thiên Vũ:
Xin tiểu thơ hãy nán lại phút giây để đóng trọn vai trị,
để nghe tôi hát trọn bài ca tống biệt.
Tân Nhạc


Âu Thiên Vũ:
Ta đƣa tiễn ai, bƣớc lên xe hoa về đâu.
Hồ Nhƣ Thủy:
Trơng theo bƣớc ai, bao dịng lệ máu tn rơi.
Tình đơi nơi! Mình đơi nơi.
Âu Thiên Vũ:
Ngƣời ơi tình ta giờ đơi nơi.
Tiễn đƣa ngƣời nghe sầu dâng mi.

Vọng Cổ (Câu 4)
Hồ Nhƣ Thủy:
Trời ơi những âm thanh quen thuộc nhƣ đƣa tơi ngƣợc dịng thời gian trở về vùng kỷ
niệm,
bài hát ngày xƣa còn vang vọng đến bây... giờ.
Gặp gỡ ông đây trong giây phút không ngờ.
Ơng đã làm cho tơi ngỡ ngàng chua xót.
Khi vơ tình hát lại bài hát ngày xƣa.
Từ bây giờ cho đến vạn ngày sau,
nếu ơng có gặp lại ngƣời ăn mày tên Âu Thiên Vũ.
Xin ông hãy bảo rằng ngƣời con gái thời xƣa
đã nghe trọn bài tống biệt ngày xuất giá theo chồng.
Vọng Cổ (Câu 6)
Âu Thiên Vũ:
Không biết, Âu Thiên Vũ có cịn sống sót sau những ngày dài đau khổ.
Nhƣng nếu hắn chết đi rồi có nghe đƣợc những lời này chắc cũng ngậm cƣời nơi
chín suối.
Hồ Nhƣ Thủy:
Ông ơi nếu ngƣời ấy chết đi chắc đã chết trong nghẹn ngào tức tƣởi.
Vì khơng nghe đƣợc những lời tơi mới nói với ơng.
Khi một ngƣời con gái sang sơng thì bổn phận là phải qn tình cũ.
Nhƣng đối với con ngƣời bạc phƣớc đó có quên chăng là ngày tôi vĩnh biệt cuộc đời.
Âu Thiên Vũ:
Xin cám ơn tiểu thơ đã giúp cho tơi trịn ƣớc nguyện.
Giờ xin tiễn đƣa nàng vui bƣớc vu quy.


Hồ Nhƣ Thủy:
Tơi giúp ơng đóng vai trị ơng mơ ƣớc.
Ơng đã giúp tơi trút cạn lịng mình.

Bây giờ! Xin vĩnh biệt!
Âu Thiên Vũ:
- Hồ Nhƣ Thủy!
- Hồ Nhƣ Thủy!
Nàng đã đi rồi về xứ lạ.
Tháng ngày qua ngày cũ cũng xa.
Giang hồ lê bƣớc chân phiêu lãng.
Chợ đời thất thểu một mình ta./.

5- KỶ NIỆM THỜI CON GÁI TRÍCH ĐOẠN
Soạn Giả: Yên Lang
Nói Lối
Tất cả đã đi hết rồi sao?
Tất cả đã đi hết rồi sao?
Chỉ cịn lại mình tơi giữa võ trƣờng vắng lạnh.
Bên dịng suối năm xƣa tiếng hát nỉ non buồn.
Trăng Thu Dạ Khúc
Mà khói hay sƣơng vẫn còn in trên núi cao.
Hoa cỏ u buồn, dịng suối pha màu.
Đƣờng về q cũ mấy sơn khê.
Có ai thƣơng đƣợc gửi tình ta theo gió đƣa.
Vọng Cổ (Câu 4)
Thôi thôi cô ơi thiên đƣờng xƣa đã đƣợc dựng xây trong một trái tim nồng nàng hơi
thở.
Giờ đây cách trở xa xơi khơng cịn gì nữa tơi sẽ lủi thủi quay lƣng đi về xóm nhỏ tìm
kiếm vầng trăng kỷ niệm đã... sang... rồi.
Ngày cô ra đi tôi lo lắng bồi hồi.
Không phải tôi sợ mất đi ngƣời yêu cũ,
mà tôi sợ cô sa vào cạm bẫy xa hoa.
Ngƣời ta nói khi mối tình đầu tan vỡ,

thì ngƣời đàn bà chịu đau khổ nhìu hơn.


Nhƣng đối với tơi khi u thì đã là đau khổ,
ai nỡ đành tâm trong dang dở chia lìa.
Vọng Cổ (Câu 5)
Bà ơi ví nhƣ bà là ngƣời khơng có lỗi,
mà chính tơi đây là ngƣời gây nên tội,
thì tội của tội của tôi gây khổ lụy cho bà.
Nếu bà giữa thủy chung thì tơi đâu tan nát tim mình.
Nhƣng thôi tất cả đã tàn phai theo dĩ vãng,
tôi và bà kỷ niệm đã vời xa.
Lời nào ngƣời nói chi rồi xa rời,
lời nào ngƣời nói chi tình ta chia hai nơi.
Mộng tình đơi ta nay đành vẫy tay nhau,
Nói gì thêm nữa cho lịng tơi thêm buồn.
Lý Tƣơng Phùng
Anh đi, em ơi xin chớ u buồn.
Anh sẽ về dệt tình ta, trọn đời bền dun tƣơi thắm.
Khó nhƣ mn trùng dù cho bão tố phong ba.
Cách xa muôn trùng em ơi hỏi ai không nhớ.
Ƣớc mơ anh về quê hƣơng khơng cịn đau thƣơng.
Vọng Cổ (Câu 6)
Cơ ơi giữa tơi với cơ khơng cùng chung chí hƣớng,
thì làm sao mình chung lối chung đƣờng.
Thơi thơi kể nhƣ mình khơng bận bịu với nhau,
thà chia chia mỗi ngƣời đi một ngã.
Chắc có lẽ giờ đây tơi khơng trở về quan phƣơng ấy nữa.
Khi kỷ niệm ban đầu ngƣời ta đã cố tình qn./.


6- TÌNH BẠN CHUNG KIẾP CẦM
Soạn Giả: Phạm Văn Đằng
Nói Lối
Tơi với anh trở thành bạn thâm giao.
Sau bao lần cùng nhau lƣu diễn.
Phải khơng anh dịng đời vạn biến.
Xang Xừ Líu


Nhƣng tình bạn thiêng liêng ta gìn giữ trong lịng.
Để khơng cạn khơng vơi,
nhƣ là dịng nƣớc biển khơi.
Mấy lƣợt nắng mƣa khơng vơi cạn bao giờ.
Nhớ khi tình cờ mình gặp mặt.
Trong một đêm xuân cung đàn dìu dặt.
Anh tƣơi cƣời cất tiếng hát lời ca.
Tình cảm thiết tha hịa lẫn cung đàn.
Đêm xn hƣơng khói mơ màng.
Ở Nam Xn dân tràn cảm xúc.
Khơng rõ từ lúc nào
Mình trở nên thân thiết
Từ ấy đến nay
Biết bao lần dâu biến
Mặc ai đổi dời ta vẫn riêng giữ cho ta
Tình bạn đơn thuần trong sáng thiết tha.
Vọng Cổ (Câu 1)
Tiếng nhạc lời ca đã xuôi khiến chúng ta từ hai kẻ lạ xa trở thành đôi bạn.
Nhung gấm giàu sang nhƣ con nƣớc ngồi sơng khi đầy khi cạn nhƣng tình bạn
thiêng liêng ln tha thiết chan... hịa.
Nhƣ một bài ca nhân nghĩa đậm đà.

Dù trải qua bao năm dài tháng rộng,
vẫn gieo vào lòng ngƣời niềm rung động sâu xa.
Hơn nửa đoạn đƣờng trần mình đã đi qua,
cay đắng xót xa hơn một lần nếm trải.
Vẫn nguyện giữ gìn cho tiếng hát mãi vang xa,
cho tình bạn chúng ta khơng bao giờ thay đổi.
Lý Tƣơng Phùng
Ta dâng đời bao lời ca vui,
để nhân gian thắm tƣơi nụ cƣời.
Ngƣời yêu thƣơng ngƣời ân tình tha thiết.
Cùng siết tay nhau sống trong an lạc.
Câu hát mùa yêu thƣơng muôn đời vấn vƣơng.
Vọng Cổ (Câu 2)
Đâu phải ngẫu nhiên mà kết thành đôi bạn.


Nếu không vƣợt qua những giới hạn đời thƣờng.
Bao lần ta động viên nhau bƣớc qua gian khổ đoạn trƣờng.
Thƣờng khuyên bảo nhau giữ gìn tâm đạo,
Bao với bao ngƣời nên bác ai vị tha.
Phải trọn lịng hiếu kính với mẹ cha,
ngƣời đã cho ta tƣơng lai và lẽ sống.
Đừng vì vật chất xa hoa đam mê dục vọng,
Để tự đánh rơi đời mình vào vịng xốy thƣơng đau.
Đoạn Khúc Lam Giang
Này ngƣời bạn thân ơi,
ta đã đi chung quãng đời chông gai.
Thời gian đã bao năm dài,
Thiên nhiên mấy lần thay mùa đổi tiết.
Tình bạn bè thiết tha

Nhƣ khúc ca chan hịa nghĩa nhân,
Bao lần khó khăn oằn vai
Đắng cay u hồi ta vẫn ln kề vai.
Cùng nhìn về tƣơng lai
Ca góp tiếng ca nồng say
Mang chút men cay dâng ngƣời
Buồn phiền nguôi vơi
Ta gắng công bạn ơi
Cùng với bƣớc thời gian
Ai phũ phàng khi sang giàu
Tôi với bạn đâu đổi dời.
Gởi gắm cho nhau, bao lời này.
Cùng chung tay góp những ai
đong đầy u thƣơng.
Tâm ln hƣớng đạo, giữ lịng thanh cao.
Sống sao cho trọn chữ tình bạn ơi.
Xin khắc ghi.
Vọng Cổ (Câu 5)
Từ ấy đến nay đã mấy năm dài trơi qua thầm lặng.
Trời đất ngồi kia đổi thay bao lần mƣa nắng nhƣng mối thâm giao vẫn sâu nặng
trong... lòng.


Vẫn đầy vơi nhƣ con nƣớc trên dịng.
Đời lắm chơng gai giăng đầy dông bão,
tiếng hát ngọt ngào ta hãy cất cao.
Khúc dân ca da diết xuyến xao,
câu vọng cổ hòa vào thanh âm cuộc sống.
Để nhân gian càng xanh thêm ƣớc mộng,
mở rộng con tim chia sẻ ân tình.

Vọng Kim Lang
Khi kết giao tình thân, tơi hiểu anh chân tình.
Khơng sống cho riêng mình vì gia đình khó khăn quặn vai.
Vững tin bƣớc qua đƣờng dài không màng đắng cay sầu đau.
Sang giàu, cơ hàn nhƣ làn sƣơng mai.
Chỉ qua đêm dài là tan biến phôi phai.
Sẻ chi đắng cay cho ngƣời đem nụ cƣời xóa tan niềm đau.
Khi trao thế gian ân tình lịng mình thảnh thơi bình yên.
Bạn ơi biết mấy thiêng liêng
Chữ Tuyên câu Thệ đã trao
Cho dù đời nhiều gian lao
Vẫn khuyên nhau giữ lòng thanh cao.
Vọng Cổ (Câu 6)
(Về xề câu 6)
Và đối với nghề sống sao cho tròn đạo
tiếng hát ta sẽ bay cao ngày sau sống an bình.
Hỡi Tổ Nghiệp ln hiện hữu bên mình,
hãy gìn giữ ngọc nghề ln ngời sáng.
Nhƣ thân tằm dầm mƣa dãi nắng,
vẫn nhả sợi tơ vàng tơ điểm nhân gian./.

7- CHUYỆN TÌNH LAN VÀ ĐIỆP
Soạn Giả: Quế Chi
Lưu ý: Chia câu song ca trong lời bài hát chỉ mang tính tham khảo.
Yêu thích Chia sẻ620 Lƣợt Xem
Đoạn Khúc Lam Giang
Nam:
Chờ đợi chờ nghe Lan,



anh sẽ lên đô thành lo khoa thi.
Rồi xong anh sẽ quay về,
mong cơng danh đạt vui lịng em chớ.
Đừng lo buồn làm chi,
cho héo dung nhan thêm gầy xác thân.
Nơi q nhà có mẹ già anh,
em dƣỡng ni giùm,
ơn này sẽ không bao giờ quên.
Nữ:
Đây tiền này em trao,
anh hãy cất vơ đi,
lộ phí trao anh lên đƣờng,
đừng ngại ngùng chi.
Cất bƣớc ra đi,
gìn giữ lịng son,
Lan vẫn chờ anh trở về,
Nam:
nghe những lời em phân bày.
[Duyên chúng mình ngày mai pháo hồng,
sẽ kết tình ngàn năm chăng nhịa]
Nữ:
Tiếng nói ai kia, nghe ngọt ngào.
Tình Lan xin giữ trong tim, xin đừng quên nhé.
Khắc ghi bao lời kỹ niệm ngày xƣa.
Tiễn anh đi rồi, nghe lòng buồn sao
nhƣng chẳng nói ra.
Vọng Cổ (Câu 1)
Nam:
Lan ơi kẻ ở ngƣời đi làm sao lịng khơng vƣơng vấn.
Chốn đơ thành đầy xa hoa cám dỗ nhƣng đâu dễ làm mờ mắt chàng trai quê mùa

chất phác đã có ngƣời yêu đang mỏi mắt trông... chờ.
Hẹn kỳ thi xong anh sẽ trở về.
Điệp vẫn còn nhớ con đò bến cũ,
nhớ ngƣời mẹ già có Lan săn sóc ngày đêm.
Khi mai này danh phận cao sang,


×