Tải bản đầy đủ (.pdf) (12 trang)

Tài liệu Truyện:" Tế Hồn Câu"_ Sóng sau đè sóng trước doc

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (129.07 KB, 12 trang )


T Hn Câu
Nguyên tác: Liu Tàng Dng

VietKiem.Com  t: Mt Sách



235


Hi 21
Sóng sau đè sóng trc


Thnh Dung chng thèm lic mt nhìn ti, ci nói t nhiên:
ứ Ô! Trn khi không ti. Trn này tht là thích hp ly đông hip ít, ly chúng hip
cô. Xem ra các v đã luyn thành thc ri.
 Trng Thanh không lên ting, tha lúc Thnh Dung còn đang lên ting, mt
đao trên đu chém xung, đao quang vùn vt nh ánh sao bng. Theo đng tác ca 
Trng Thanh, Ha Vinh cng nhp trn tin vào. Mt đôi Phân Thy Thích va nhn
va nh trong tay v nên hai đim sáng lnh, mt đim vào sn đch, mt đâm vào bng
di đi phng. Xut th rt là li hi.
Thnh Dung ch bc nghiêng ba bc. Lão ch nhc chân ngi đã ra ngoài ba
bc. Trng câu vút mt ting, đng thi đã đim vào n đng ca  Trng Thanh
và H
a Vinh mà li câu nh vô tình qung v bên trái Tinh quang phn chiu chn lui
Phng Uy va đang xông ti.
Kim đao đang loang loáng vút ti.  Trng Thanh đã phi vi vã thoái lui.
Ha Vinh co đu, khom lng mun xt ngang né tránh nhng hi chm na bc
ch thy ánh đen bn ti. Mt nm tóc gia đnh đu ca Ha Vinh đã bay l t. Mt vt


máu đã nm gn trên đnh đu hn.
 Trng Thanh hét to nh sm. Kim đao v lng nh hàng vn thoi vàng đan
chéo nhau. Li ging nh sóng ba đào, hàn khí ph đy. Tng đt li tng đt sóng ph
chp v phía đch nhân.
Trng câu ca Thnh Dung rung đng tung hoành đim ti kích lui câu nh không
ch thn tc mà còn cc k chun xác tng phân mt, dng đông kích tây bin hóa ngàn
vn. Mt chic cn câu ni tay tùy tâm s dc. ây còn cha nói quái l hn na là
trng câu v lng th nào si dây câu trng và li câu đu gn cht vào thân câu không
chút nhích đng.
Hin gi  Trng Thanh coi nh chu kh ri. Hn phát giác bt k mình vn
dng đao th nào, mnh bo th nào cng không xâm nhp đc vào trong câu nh ca
đi phng ta nh đang đi din vi mt bc tng kiên c vô hình, du áp sát đn
chân tng cng không vt qua đc mt bc. ao quang ào t xông ra rt hùng h
nhng k thc không đ lc đ công kích hoàn toàn phí công vô ích.

T Hn Câu
Nguyên tác: Liu Tàng Dng

VietKiem.Com  t: Mt Sách



236
Phng Uy thoái lui hn mt trng, gã nghin rng bt ng nhy b ti. Gã dùng
hai thanh Lang Nha Bng, lc nng chiêu trm, gã xông ba vào trn chin. Cách đánh
liu mng này có hiu qu. Song bng vù vù vùn vt gã đã xâm nhp vào trung cung.
Thnh Dung mt chút cng không lo lng mt chút cng không khn trng. Trong
ting ci kha kha chic cn câu thng nh qun bút đâm thng vào ngc Phng Uy.
Song bng ca h Phng đ lên thì si câu trng đt ngt bay ra. Li câu ln nh
có linh tính bn ra ngân bc lóe mt, mi câu đã móc vào yt hu Phng Uy.

Ha Vinh xuyên ngi tin lên, Phân Thy Thích tin lên.
Vù mt ting, mt vòng bóng nh đen ph chp trc mt hn. Ha Vinh không kp
vn chiêu, đành phi ln ngc tr li.
Hai mt va nhìn, không nén đc hn s đn c h mun cht ngt. Tri i! Bóng
đen va chp vào hn khi nãy chính là Phng Uy, ging nh mt con cá to b mc  đu
cn.
 Trng Thanh hai mt đ rc, kim đao b nh mãnh h.
Thnh Dung vn ci nh nc n cn câu vung mt cái Phng Uy đang mc trên
li câu đã nng n ri xung đt, có l đã tt th t lâu ri.
Nén ni kinh hoàng do cái cht ca Phng Uy gây nên,  Trng Thanh xoay
ngi b ti nh phát cung gm lên:
ứ Ta liu mng vi lão tht phu này.
Thnh Dung huy đng trng câu bóng ô quang trùng trùng.
 Trng Thanh lt b nghiêng vai, mt đao phn th nhng ch chém vào
khong không.
Thnh Dung lc ngi mt cái đã tin sát vào  Trng Thanh, lão c h còn có
thi gian thao luyn. Tay trái lão t t xut ra nghe rc mt cái vang vng c đu trng.
áng thng cho  Trng Thanh, cánh tay phi b b gãy ra, keng keng kim đao trên
tay hn cng ri xung đt.
Lúc này ch còn li mt Ha Vinh. Mt tên Ha Vinh đu còn nhum máu. H Ha
đng sng s nh mt chú ngng g, tay chân tha thãi không bit mình phi làm gì mi
đúng.
 Trng Thanh b b gãy tay đau đn toát m hôi tuôn dm d, th hng hc nh
trâu, l mi to bt méo xch. Hn dùng cùi tay trái đã mt đi bàn tay đ ly tay phi b
gãy, ngay c lng cng không đng thng ni.
Thnh Dung chc li my ting b dng nh b thng lc lc đu nói:
ứ Ôi! ây tht là hà kh!  đng gia ch vì my đng tin l mà chu máu chy
tht ri nh vy Mt thy mt tên nm dài, hai tên b thng, s hy sinh thê thm nh vy
li không đc kt qu tt đp nào. Hành đng các v đã làm có đáng không?
 Trng Thanh mt mày xanh mét, hi th gp gáp:


T Hn Câu
Nguyên tác: Liu Tàng Dng

VietKiem.Com  t: Mt Sách



237
ứ H Thnh kia! Mi không cn nói nhng li gi di này. Coi nh mi ác, coi nh mi
đc. Bn ta bn lnh không bng ngi li trách tri cao quay lng, c nm bt li, không
có phúc phn phát tài. Máu chy đu ri ta đu nhn ri.
Thnh Dung hòa nhã nói:
ứ S tình đã đn nc này cng đng trách lão h ta. Có th nói ta đã nhân tn
ngha kit ri, l mo tng cu, các v c chp không nghe đn lúc đng th mi nói
nhn mng. Ru kính không ung li ung ru pht tht khin ngi ta di hn.
Rít hi th t trong k rng,  Trng Thanh nén đau nhích ngi ti, thn sc
tang thng nói:
ứ Hin kim và ngân phiu đu  trong xe, tin bi t mình có th lên yên gic nga.
Thnh Dung ci ha h nói:
ứ Tt, tt! ây mi gi là thc thi nhng  đng gia còn quên mt vt na.
 Trng Thanh m đm nói:
ứ Ha Vinh, đn ly bao la  trong ngi ta ra hn na bt c vt gì cng đng
nghi mà lu li
Long chong đn cnh  Trng Thanh, Ha Vinh mt nh đa đám:
ứ u lnh bn ta quá là xui xo. My ngày trc va b ngi ta h th cp ming
tht ngon trong ming li bi thêm mt mng Gi Ngu. S vic cha qua đc bao lâu,
li đng phi mt màn kch không khác gì trc. Ln này tin vàng đu mt ht, mng
Phng Uy đã b lót nn. u lnh, thuc h thy chén cm này nut không trôi ri.
 Trng Thanh gin d nói:

ứ B m nó ging nhiu chuyn đi. Còn không mau ly bao la ra giao cho ngi ta.
Ha Vinh đa tay s song trong ngi ca  Trng Thanh mt hi mi ly ra
bao la còn hi m ca ngi, bc lên my bc đa cho Thnh Dung.
Thnh Dung tip ly ra xem ri ti ci cho vào tht lng, Lão gõ gõ trng câu
trên tay hi khom ngi:
ứ Nh v ta không khách sáo mà thu nhn. Vn mun đa nh v mt đon đng
nhng ngh li không tin, cho nên nh v chu cc kh mt chút may mà đng không
dài, ch vài canh gi cng đn ni.
 Trng Thanh c nén đau nói:
ứ Tin bi xin mi, bn ta t mình đi đc.
Thnh Dung bc lên xe, quay đu ci nói:
ứ Vic hôm nay tt nht không đc th l ra, nu không ta không n mt.

T Hn Câu
Nguyên tác: Liu Tàng Dng

VietKiem.Com  t: Mt Sách



238
 Trng Thanh không lên ting, ch dùng phn còn li ca cánh tay trái, đ ly
cánh tay phi còn rng nghin ken két. Lúc này Thnh Dung kêu lên mt ting đc dùng
trng câu thay roi nga thun thc ra roi thôi thúc nga phi nhanh.
Trong lúc bánh xe ln v phía trc cht nghe ting y phc pht gió  phía trc
vang lên. Hai bóng ngi phân ra t hu ca xe bay ti đáp chính xác trc đu nga.
H chính là c Phách và Nam Cung V.
Bin c xy ra đt ngt nhng Thnh Dung không chút kinh hong, lão bình tnh
gìm cng li, hai mt nhìn xung cn thn quan sát hai ngi khách không mi mà đn
đang ngn trc đu nga. Thm chí n ci trên môi cng không thay đi.

K kinh ngc chính là  Trng Thanh và đng bn Ha Vinh. Bn h thình lình
thy c Phách và Nam Cung V xut hin ta nh gp ác qu gia thanh thiên bch
nht. Hai tên vi thoái lui ra sau. Bn con ngi mun vt ra khi mt. Tri i! ây
không phi âm hn theo đui không tan sao?
Nam Cung V chúc đu thng di đt nhe rng ci vi Thnh Dung đang ngi
trên xe, vn phong nho nhã hi:
ứ Tin bi, cu ngng iu Nguyt Tu có cn câu iu Nguyt xut thn nhp
hóa, ngày nay đc gp qu nhiên danh bt h truyn. Danh đã nh thc, thc còn hn
danh. Uy danh ca tiên bi khin ngi ngi bái phc.
Thnh Dung đa mt nhìn Nam Cung V ci hi hí nói:
ứ Không dám! Không dám! Danh d này lão h không dám nhn, à lão đ, không
bit xng h là gì?
Nam Cung V đáp:
ứ Hu sinh mt hc Nam Cung V.
A mt ting, Thnh Dung ngng đu:
ứ Tht Xo Thng?
Nam Cung V ci đáp:
ứ Ngi không tài, thng cng không xo. Nói ra ch đ tin bi ci thôi.
Thnh Dung vut vut chòm râu bc:
ứ Nam Cung lão đ lúc này  đây xut hin đt ngt, e rng lão h này ci không
ni ri. Ngoài ra còn v bên cnh lão đ có th thay lão h mà dn kin không?
Nam Cung V nói:
ứ Hn là c Phách bng hu ca vãn bi.
Lp tc mày nhíu li Thnh Dung nói:
ứ c Phách? c Nht ao c Phách?
Nam Cung V nói:

T Hn Câu
Nguyên tác: Liu Tàng Dng


VietKiem.Com  t: Mt Sách



239
ứ Chính là hn! Tin bi nhiu nm không ra giang h, không ng cng bit bn vô
danh tiu tt này.
Thnh Dung gng ci nói:
ứ Nh v thành danh đã lâu, khi ta còn bôn tu giang h, nh v đã xông pha nam bc
danh ging bn b. Lão h tr khi điên khùng mi dám khoác lác trc mt nh v.
Nam Cung V ci:
ứ Tin bi quá khách sáo ri.
Thnh Dung tng hng mt ting nói đn vn đ mà lão chng mun nhc đn:
ứ A! Nh v đi giá quang lâm, ngn trc đu nga không bit có điu chi ch giáo.
Nam Cung V thn nhiên nói:
ứ Tin bi quá li! Ch giáo thì không dám, ch có chút vic yêu cu tin bi chu
toàn.
Thnh Dung ngm lo lng, min cng ci nói:
ứ Có gì c nói, đng ngi, lão h làm đc đng nhiên s tn tâm tn lc.
Nam Cung V chm rãi nói:
ứ Tin bi cng rõ cuc sng giang h my nm gn đây càng lúc càng khó khn.
Huynh đ vãn bi không dám yêu cu tin bi t móc hu bao ca mình mà tip t, ch
thnh tin bi, mt ln khng khái đem đ vt trên ngi và trên xe chuyn qua tay là đã
cm kích vô tn.
Th dài mt hi, Thnh Dung âm trm nói:
ứ Ta đã sm bit các ngi đn chính là vì vic này.
Nam Cung V tip li:
ứ Tin bi không chp nhn?
Thnh Dung có v rng lng nói:
ứ Nam Cung lão đ, tài vt trên giang h cng tiêu tan trên giang h. Kin gi hu

phn, ngi có mt cng có phn phc hng. Nói đi quý v mun bao nhiêu?
Nam Cung V thn nhiên xòe bàn tay mp mp ra lt ti lt lui ba ln, ri ch thng
ngón tay tr lên trên, sau đó nm ngón tay lão chp li làm hình ch tâm. Tt c th thc
này ging hoàn toàn c ch ca Thnh Dung đã làm.
Tuy nhiên Thnh Dung không th nào ci ni, c tht trên mt lão cng cng, da
mt không ngng co git, thanh âm nh b vng đàm:
ứ Mi nói là tt c đu mun ht?
Nam Cung V ra v khiêm tn nói:
ứ Mo phm! Mo phm! c ti! c ti!

T Hn Câu
Nguyên tác: Liu Tàng Dng

VietKiem.Com  t: Mt Sách



240
Mt lung n khí bc thng lên mt, Thnh Dung không nhn đc hét to:
ứ Cng đot vô lý, ép ngi thái quá.
Nam Cung V vn bình thn nói:
ứ Li ca tin bi cc đúng. cho nên hai chúng ta đng hi đng thuyn.
Thnh Dung râu tóc dng ngc:
ứ Nu ta không đáp ng?
Ci ci Nam Cung V nói:
ứ Nu tin bi không đáp ng, huynh đ vãn bi s theo gng tin bi mà hành
đng.
Thnh Dung gin đn tay chân phát lnh mà mt li đ bng, lão hét ln:
ứ Nam Cung V, mi cho rng có th h đc ta?
Nam Cung V nghiêm mt:

ứ Không dám, cho dù không h đc thì kt qu cng không sai bit bao nhiêu.
Chính tin bi đã nói không có bn lnh không lên Lng Sn thin gi bt lai lai gi
đng nhiên bt thin.
Trn mt Thnh Dung hét lên:
ứ Mun ly vàng ly bc. c, trc tiên hi iu Nguyt câu ca ta xem có bng
lòng không.
Ln này thì c Phách m ming:
ứ Tin bi, vãn bi t lâu đã mun hi thm iu Nguyt câu ca ngi, nhng
không bit ch da ca tin bi ch có cây câu này hay sao?
Thnh Dung tay ch c Phách gm lên:
ứ c Phách! Ta bit mi có đao, đao không gi là đao mà gi là T Hn Câu. ao
cng tt, câu cng tt, mi da đc ngi khác đng hòng da đc ta. Lão t nm nay
sáu mi bn tui đu, tng tri phong ba bão t huyt lu giang h, anh hùng ho hán
nào không đánh qua, hung thn ác bá nào không gp qua. Mi là mt tên tiu t hu sinh
vãn bi mà có th t nhân ci lên đu ta.
c Phách nht nho nói:
ứ Tui ln không nht đnh có bn lnh cao. iu này phi qua s
 chng minh mi
có th phân bit.
Trng câu màu đen đt nhiên rung đng phát ra âm thanh vun vút nho nh, Thnh
Dung nghin rng:
ứ Nói nh vy các ngi bc ta không đng th không đc.
c Phách đáp:

T Hn Câu
Nguyên tác: Liu Tàng Dng

VietKiem.Com  t: Mt Sách




241
ứ Nu tin bi không chu đáp ng yêu cu ca vãn bi thì đúng vy.
Thnh Dung bt ng nhm na ngi lên trng câu ch thng lên đu đi phng,
đu câu vt đi nh mi tên mnh bo bt khi cng nhm thng đu c Phách bn ti.
Ánh mt c Phách chú mc vào tay phi cm câu ca đi phng. Tay phi chàng
cng đã cho vào bao da trên lng. ao cha xut ra chic cn câu đen đã đn trc mt
nhng chàng vn thn thái an nhàn, trn đnh sng sng nh Thái Sn. iu này đ đ
to nên mt áp lc vô song đè nng lên tinh thn đi phng.
Nam Cung V chm rãi thoái lui ra ngoài hn trng, chp tay thung dung nhìn
song h tranh hùng mà tình hình nh vy càng khin Thnh Dung nhp nhm không yên.
ó không phi là
đch phng không màng ly hai đánh mt sao? Ch mt đn đao
cng tha chin thng.
c Phách ch mt hi Thnh Dung không dám tip tc xut chiêu. Ánh mt ca
chàng nhìn trên tay đi phng cm trng câu ri t t chuyn lên mt Thnh Dung,
trên sc mt tròn đy đó đã ph đy khí sc cng thng.
Trng câu vn còn treo l lng trên đu. c Phách ht nhiên ci ln:
ứ Tin bi dng nh có tâm s trm trng?
C tht trên mt Thnh Dung co git my cái c gng hi:
ứ Tâm s? Ta có tâm s gì?
c Phách v thông cm nói:
ứ Vãn bi thy nh vy. Bn ta bt tt vì mt chút ngân tin mà ly can qua tng
kin. Vãn bi cho rng nên tìm mt phng pháp khác gii quyt vn đ trc mt.
Thnh Dung vi hi:
ứ Mi nói là bin pháp gì?
c Phách ci nói:
ứ Vãn bi nghi có th đ tin bi ra mt đ mc, t đ mc này hai bên s thi trin
s hc. Thng ngân lng hoàn toàn vui v nhng cho ngi đó, còn thua dt khoát ct
bc lên đng không hiu tin bi ngh sao?

Trm ngâm mt lát, Thnh Dung gt đu nói:
ứ c! Nhng nói thc lòng, ta đang lo lng. Ch e lão già này không qua khi mà
thôi.
c Phách nói:
ứ Thnh tin bi ra đ mc.
Hin gi tin nghi là do Thnh Dung chim ri, vì ngi xut đ mc đng nhiên
ly s trng ca mình ra đ thi th, an bày nh vy, t mình rt d phát huy nhng nói
ngc li cng đ chng minh đi phng võ ngh cao cng, tính tình hào sng.

T Hn Câu
Nguyên tác: Liu Tàng Dng

VietKiem.Com  t: Mt Sách



242
Thnh Dung ci kh nói:
ứ Ta ra đ mc không phi mi thit thòi sao?
c Phách chm rãi, thn nhiên nói:
ứ ây chính là kính lão tôn hin. Các h tt hay xu cng là mt v tin bi.
Thnh Dung không th không suy ngh ý t trong li nói ca ngi ta. lão trm t
mt lúc ri nói:
ứ Dùng phng pháp đn gin nht đ n chng, do lão h này ném ra mt viên đá,
nhng không nói phng hng và s cao thp. Ai kích trúng viên đá đó trc coi nh
thng cuc. Mi thy đ mc này đc không?
c Phách nói:
ứ Có quy đnh dùng phng pháp nào đ kích trúng viên đá không? Ý ca vãn bi là
dùng binh khí, ám khí, th cc đu đc phi không?
Thnh Dung ngng đu nói:

ứ Bt k mi dùng th gì, đu tiên đánh trúng viên đá coi nh thng cuc ri.
c Phách dt khoát nói:
ứ c đ mc hay!
Thnh Dung mt bt cng thng, mt bc nhy khi xe, mc quanh nhìn xung
quanh thy ven đng có mt hòn đá tròn to bng nm tay, lão cm vào tay xoay xoay
ri hi c Phách:
ứ Viên này, th nào?
c Phách đáp:
ứ Có th!
Lúc này Nam Cung V đng bên cnh không nhn đc, h lnh mt ting cao
ging nói:
ứ c Phách!  mc ca Thnh tin bi đa ra huynh ngh rng là đ mc không
công bng.
c Phách hi ngonh đu nói:
ứ Th nào?
Bc lên my bc, Nam Cung V sm mt nói:
ứ  mc này mi bt đu đã có khuyt đim không đc toàn m, mà nhng đim
này ch đi vi đ thôi. ng trên phng din tin bi mà nói thì lão là có li nht.
Thnh Dung tc thi bt mãn nói:
ứ Nam Cung V mi nói nh vy ngha là sao? Phng pháp t võ mà ta đa ra là
công bng nht. Bt quá

T Hn Câu
Nguyên tác: Liu Tàng Dng

VietKiem.Com  t: Mt Sách



243

Nam Cung V thanh âm cng ci:
ứ Tin bi! Vãn bi ch xin thnh giáo mt vn đ đn gin. Ch mt vn đ này đ
đ chng minh lão có lòng riêng, ý đ th li.
Thnh Dung gin nói:
ứ Rõ ràng là lòng d tiu nhân đem so lòng quân t.  mc ca ta có ch nào
không n?
Nam Cung V hi:
ứ Tin bi! Hòn đá đang trong tay ngi phi không?
Thnh Dung đáp:
ứ Không sai. Nhng nh vy thì sao?
Nam Cung V gii thích:
ứ Tin bi nói qua do tin bi ném đá ra nhng không nói phng hng và cao
thp, ch cn đu tiên ai đánh trúng viên đá là thng cuc. Nói cách khác tin bi không
b bt k câu thúc nào, t mình quyt đnh v trí ca hòn đá.
Thnh Dung cp li:
ứ úng vy, nhng bên trong ta th li  ch nào?
Ci gn, Nam Cung V nói:
ứ Trc khi tin bi ném hòn đá đng nhiên t mình bit là ném th nào, c
Phách li không bit. Nh vy mà nói tin bi không phi là chim ht tiên c sao, xin
hi công bng  đâu?
Thnh Dung không nén ni, va xu h va cm phn, gim chân hét ln:
ứ Nam Cung V, rõ ràng mi có ý m x, tìm xng trong trng gà, đ tha có phá
v c đnh ca ta và c Phách đ hai k liên th
mà đi phó ta. Mi cho rng ý đ ca
mi ta không bit sao? Nói ra ri li nut li còn đo lý gì na?
Nam Cung V tc gin nói:
ứ Tin bi, vãn bi tha nhn lão có my phn tâm c, song ha hu còn cha đ.
Thnh Dung hét to:
ứ Nam Cung V mi giu ct ta.
c Phách ném mt cái nhìn v phía Nam Cung V thong th nói:

ứ Không cn tranh chp vic nh nh vy, Nam Cung ý kin là do đ đa ra, t bit
gánh vác đc. Không th nói ri li nut li. c ri! Bn ta c theo cách t thí võ ca
Thnh tin bi.
Nam Cung V hiu ý ca c Phách nhng vn có my phn không an tâm, lão
khoác tay nói:

T Hn Câu
Nguyên tác: Liu Tàng Dng

VietKiem.Com  t: Mt Sách



244
ứ c Phách, kim ngân tài vt không phi ca chúng ta, đ mun đem ht tin nghi
cho ngi ta chim, huynh không còn gì đ nói, tóm li, đ càng nên cn thn. S tình
còn cha bt đu đ đã ri vào th h phong ri.
c Phách ci nói:
ứ Kt lun còn quá sm, Nam Cung.
Thnh Dung vi vã tip li:
ứ Không phi sao. c lão đ, đ mc này lão đa ra tuyt đi công bng, liêm
chính, lão đ và ta ai cng không có cách nào tha c th li. T võ còn cha tin hành,
Nam Cung V đã chen li làm bôi nh bên trong, tht không bit hn đang có mu đ gì.
Nam Cung V há hc mm nhìn Thnh Dung nhng không lên ting, ch tr li ch
đng ca mình va ri.
Mc quanh ca c Phách di đng vô tình hay hu ý lt đn  Trng Thanh và
Ha vinh đang đng xéo phía sau xe. Chàng mm ci gt đu chào hi hai ng
i ging
nh chào hi lão bng hu vy.
 Trng Thanh đng nh xem kch. Hn mun xem kt qu. Tn đáy lòng, hn

hy vng cc din tt nht là ngc đá đu tan, lng bi câu thng, mt là tiêu đc hn
c, hay là nói không chng hn có th thu đc ng ông đc li. Hn tt nhiên đi vi
c Phách tràn đy oán hn, đi v
i Thnh Dung hn cng mun n ti nut sng. Hai
tên này đu là cu gia n cp trên tay ca hn, cht mt tên đ mt tên, nu c hai t
mng đu càng tt. Vì vy hn quyt chí đng xem đn cùng.
Kh tng hng Thnh Dung nhìn c Phách nói:
ứ c lão đ chúng ta bt đu ch?
c Phách nói:
ứ Tin bi, mi!
Thnh Dung ci nói:
ứ Lão đ phi nhìn cho k, vt liên quan đn kim ngân tài bu đó.
Cùng lúc viên đá t trong tay thnh dung ném ra nhng đ cao ch có ba tc.
Tích tc viên đá va ri khi tay Thnh Dung, tay trái Thnh dung đã nh đin xt
vn ra, c h ch cn nhc cái tr đã có th chp trúng ri. C ly ba tc, không gian ba
tc, mun vt ra mt khong hp nh vy, ch là vic trong tích tc. Hung h Thnh
Dung vn có chun b xut th thn tc và chun xác, không cn phi bàn.
Hàn quanh bn ti trc khi đng tác tay trái ca Thnh Dung ct lên. Lung sáng
đó nhanh nh s chuyn đng ca ý nim, ging nh nó là vô hình vô cht, ch vì có
ngi ngh đn nó mi xut hin. Nó đt phá không gian, thi gian nhanh hn bt c tc
đ có quy lut nào.

T Hn Câu
Nguyên tác: Liu Tàng Dng

VietKiem.Com  t: Mt Sách



245

Trong s huyn o đt đn bt c ni nào mà nói mun đn. Ánh sáng huyn o đã
đn ni này chính gia viên đá và tay trái ca Thnh Dung. Kình khí sc bén khin tay
trái ca Thnh Dung đa lên gn nh bn nng phn x mà rút li phía sau.
Mt ting chát vang lên, viên đá b ném cao ba tc đó đt ngt b bn cao lên không
trung đã nát thành bt phn ri l t.
c Phách vn đng nguyên ch c, T Hn Câu trong tay rung nh nh ánh trng
huyn, lp lóe ánh sáng lnh l ra v k diu không bút nào t xit.
Thnh Dung nhìn thy chàng không khác gì v thiên thn có pháp thut vô biên.
Nam Cung V quên c tui tác, v tay reo mng nh mt hài đng. Lão vô cùng
tâm phc c Phách. Tuy nói tng giao nhiu nm là lão huynh lão đ nhng biu din
tuyt luân nh vy ln đu lão mi nhìn thy.
Thnh Dung sng s nh pho tng, khi ting v tay ca Nam Cung V phát ra, lão
mi git mình tnh mng. Lão hít mnh mt hi trên mt nh thoa mt lp phn xanh,
bt giác lc ging hi:
ứ c c lão đ làm sao làm đc nh vy?
c Phách ci ci nói:
ứ Phi cn kh luyn lâu dài, sau đó thêm mt chút thiên phú, mt chút ý nim xo
diu mt chút nhanh nhn là đc.
Thnh Dung lòng đau nh ct, mà ngoài mt mang v hnh phúc:
ứ Lão còn phc đc t tiên mi không quyt đu vi c lão đ. Nu có giáp
chin hu qu không th tng tng đc. Tri i, trên đi sao li có th pháp nhanh
nh vy.
c Phách nói:
ứ T n Thnh tin bi tng nhng.
Thnh Dung lc đu th dài:
ứ Vic đã đn nc này không cn nói khách sáo nh vy. ích xác hn là thiên
ngoi hu nhân thiên ngoi hu thiên, núi cao còn có núi cao hn. Da vào chiêu bài ca
lão kim sng, ngày càng không linh nghim na ri. c lão đ ta nhn thua. Ôi, mt
nhìn thy nhng ngày vinh quanh ca ta đã qua ri.
Không ch c Phách lên ting, bên kìa Nam Cung V đã nhc nh:

ứ Tin bi, đng nên luyn tic chuyn ngày xa, than vãn hôm nay. Gi lão tin
bi nhn thua, kim ngân nên giao cho ta, không thiu mt đ
ng.
Thnh Dung ly bao la t trong tht lng đa cho c Phách mt mt âu su nói:
ứ Bao la  đây, còn hin kim ngân đu  trên xe. Bn ta bt tt phin hà ln nhau,
đng ai ny đi.

T Hn Câu
Nguyên tác: Liu Tàng Dng

VietKiem.Com  t: Mt Sách



246
c Phách m bao la ra ly ra mt trang ngân phiu, giao cho Thnh Dung, âm
thanh khn thit nói:
ứ T ngân phiu này mt vn lng, xin tin bi thu nhn, coi nh bn vãn bi kính
hiu mt phn hng lc.
Mun xòe tay ra ly li cm thy ngn ngi Thnh Dung p úng nói:
ứ Ngân lng thì tt ri, nhng mà c lão đ ta cm thy xu h thc ti
c Phách ly ngân phiu nhét vào ngc Thnh Dung dùng n ci ngn câu nói
ca Thnh Dung. C tht trên mt Thnh Dung hi run cui cùng không thoái thác, lão
nhìn c Phách lúc lâu gt gt đu, quay ngi phi thân b đi.
ng sau xe,  Trng Thanh xem cuc chin nh xem kch. Hn thy tình hình
bt li nên sm cùng Ha Vnh b đi không còn thy tung tích. Ngay c thi th ca
Phng Uy di đt cng đã vác đi ri. Kt cc ca s tình khin hn ht sc tht vng.
Nam Cung V bc đn mm ci mà nh không mm ci nhìn c Phách, thn
sc l ra my phn âm dng quái khí. c Phách đng thng vai ci tr li lão hu,
trong nét ci có s bt đc di, nhìn chic xe, s mi.

Nam Cung V không nhn đc na nói:
ứ Có đáng nh vy không? Cho h Thnh kia mt vn lng?
c Phách bình tnh nói:
ứ Lão đã già ri. Ngi chn giang h vn sc mau tàn, lc mau kit, đn lúc đu
bc trng lo s không th thoái thân quy n nói ra càng cm thy bi ai. Bn ta và lão
ging nhau, cng sng mt chân tri, còn tic làm chi chút lòng trc n.
Nam Cung V nói:
ứ Li nói tuy không sai nhng đ có bit chuyn làm n tân kh này ca bn ta, t
mình có th đc bao nhiêu tin thng công lao?
c Phách lc đu nói:
ứ Không rõ, điu này phi xem  huynh.
Biu l tình cm ca Nam Cung V có chút hòa hoãn, mà thc s lão có th oán hn
điu gì. Gi đây c Phách đã sm sa vai tung c ri, lão ta ch còn cách hát ph ha
theo.

×