ALEXISDETOCQUEVILLE
VÀSỰTRẦMTƯVỀNỀNDÂNTRỊ
“Ilfautunesciencepolitiquenouvelleàunmonde
toutnouveau”
(Cầncómộtkhoahọcchínhtrịmớimẻchomộtthế
giớihoàntoànmới)
A.deTocqueville
1
1.TácgiảcủabộsáchđồsộNềndântrịMỹ(1835/40)–đượcPhạmToàn
dàycôngdịchsangtiếngViệt–làmộtkhuônmặtlạthường.ỞMỹ,từlâu,
ôngđãtrởthànhmộthuyền
thoại,mộtthầntượng,vìđượcxemlàđãhiểu
nướcMỹhơncảngườiMỹ,vàtácphẩmnàycủaông–bêncạnhbảnTuyên
ngônđộclậpvàHiếnphápHoaKỳ
–đượctônthờgầnnhưlàmộtthứ“tôn
giáochínhtrị”.VàođầuthếkỷXXI,vẫncòncórấtnhiềutríthứcMỹtựnhận
làmônđồcủaông:“WeareallTocquevilliansnow!”
2
ỞchâuÂu,tuytên
tuổivàtácphẩmcủaôngítphổbiếnhơnsovớiởMỹ,ôngvẫnthườngđược
khenlà“MontesquieucủathếkỷXIX”,vàtrongmọicuộcthảoluậnvềchính
trịhọchiệnđại,ôngvẫnđượcxemtrọngbêncạnhcáctêntuổilớncủathế
kỷXIXvàđầuthếkỷXX:JohnStuartMill,KarlMarx,AugusteComte,Max
Weber…Ngườitakhôngchỉkinhngạcvềtài
“tiêntri”địa‐chínhtrịcủaông:
mộttrămnămtrướckhibắtđầucuộcchiếntranhlạnh,ôngđãtiênđoánsự
đốiđầu “phâncực”giữahai siêucường Nga‐Mỹ
3
.Nhiềungười cònnhìn
ôngnhưmộthiện tượngkhánghịchlý:mộtnhàquýtộclạiđitánthànhdân
chủ;mộtngườiPháplạiquan tâmvàkhenngợingườiMỹ;m
ộttríthứctự
1
A.deTocquevilleNềndântrịMỹ(DelaDémocratieenAmérique),2tập,tậpI,Lờinói
đầu,1835,tr.62(nguyênbảntiếngPháp,G.F.Flammarion,Paris,1981). Chúngtôitheocách
dịchcủadịchgiảPhạm
Toàn:–démocratie:nềndântrị;–démocratique:dânchủ.
2
“Tất cả chúng ta bây giờ đều theo phái Tocqueville cả!” Nhanđềcủađặc san về
Tocqueville do Journal of Democracyấn hành tháng 1/2000. Xem thêm: Harvcy C.
Mansfield/DelbraWinthrop(chủbiên):AlexisdeTocqueville:DemocracyinAmerica;Lờidẫn
nhậpcủa
nhómchủbiên,Chicago2002,tr.XVIIvàtiếp.
3
XemcuốitậpI(vàchínhtìnhtrạnggiảmcăngthẳnghiệnnaygiữaNga‐Mỹcũnggiúp
chongườitacóthểđọclạiA.deTocquevillemộtcáchthanhthảnhơn).
24 NỀNDÂNTRỊMỸ
do,khôngcótínngưỡnglạinhấnmạnhsựcầnthiếtcủatôngiáo…Nhưng,
đóchỉmớilàcảmtưởngbanđầu.Đisâutìmhiểu,tacàngngạcnhiênvềtầm
nhìnxacủ
aông.Cóthểnói, vớiTocqueville,việcnghiêncứuvàtrầmtưvề
nềndântrịđãthựcsựbướcvàomộtgiaiđoạnmới.Trongbốicảnhrốiren
vàhoangmang củachâuÂu
đươngthời, ôngđềra mộtluậnđiểmdũng
cảm:“Lesjeuxsontfaits”(Vánbàiđãngãngũ),thắnglợicủanềndântrịlà
khôngcógìcóthểngăncảnđượcvàsớmmuộ
nsẽlàchungquyếtvàbấtkhả
vãnhồi.Vấnđềcònlạilàphảitìmhiểu,phântích,suytưởngvàdựbáovề
mọi khía cạnh tích cực lẫn tiêu cực của nó. Nhận
thứcấy là kết quả thu
hoạchđượcsauchuyến“dukhảo”củaôngởMỹ,đượcôngtổngkếttrong
tácphẩmđầutaynày,mộttácphẩmđãnângônglênhàngngũcácnhàkinh
đi
ểncủakhoachínhtrịhọc.
2.SaumộtthờigianhầunhưbịlãngquênởnửađầuthếkỷXX,tưtưởng
củaTocquevillechứngkiếnsựhồisinhtừsauThếchiếnII,nhấtlàở
Mỹ,rồi
ởPháp, Đứcvànhiềuquốcgiakhác.Đặcbiệt,vớibiếnđộnglớnởthậpniên
cuốithếkỷXX,sự“lạcquan”dễdãicủakhôngítngườivề“sựkếtthúccủa
lịchsử”(FrancisFukuyama)trướclànsóngdânchủhóa,xâydựngnhànước
phápquyềnvàc ơchếkinhtếthịtrườngđãdầndầnnhườngchỗchosựtỉnh
táovàthậntrọng.Cáctháchth
ứcvàkhủnghoảngđadạnghiệnnaytrênthế
giớiđanglàmdịulạinhữngkỳvọngquácaođốivớinềndântrị;vàmặcdù
khôngcólựachọnnàokhác,mọ
ingườiđềuthấykhôngcólýdo gìchomột
sựbồngbộtvà tựmãn.CâunóinổitiếngcủacựuthủtướngAnhChurchill
rằngnềndântrịlà“hìnhthứcnhànướct
ồinhất…nếukhôngkểmọihình
thứckhác!”đãđượcTocquevilledựbáotừhơnmộttrămrưỡinămtrước!
ChàngcôngtửquýtộcTocqu ev i ll eđãpháthiệnrarằng:nềndân trịlà
hìnhthứcxãhội(étatsocial)duy nhấtkhảhữucủathờihiệnđại.Nếucác
nhàtưtưởngthếkỷXVIIIcònxemnềndântrịlà mộthìnhthứccaitrịbên
cạnhcáchìnhth
ứckháchoặcnhưmộthoàiniệmvềnềndântrịcổđại,thì
Tocquevillehiểun ềndântrịtrướchếtlà mộthiệntượngxãhộiphổbiến.
Đặcđiểmkhubiệtcủa
xãhộidâ n chủlàsựbìnhđẳngcủanhữngđiềukiện
(égalitédesconditions).Ônghiểuđólàmộttiếntrìnhbảođảmcươngvị
côngdânvàsựbìnhđẳngvềcơhộichomọing ườ
i.Mộtcá chlogic,chủ
quyềncủanhândânvàsựbìnhđẳngvềcácquy ềnchínhtrịlàthuộc về
“loạihìnhlýtưởng”củamột“étatpolit iqu e” (thểchếchínhtrị)dânchủ.
Từcáchtiếpc
ậnấy,nhấtlàvớisựphânbiệtgiữalĩnhvựcxãhộivàlĩnh
vựcchínhtrị(étatsocial/étatpoliti que ) , Tocquevillecócăncứđểnhậndiện
vàxácđịnhthu ộctính“dânchủ”cho cộ
ngđồngnàođảmbảođượcquyền
Trích sách Nền dân trị Mỹ, Alexis de Toqueville, tái bản lần thứ I năm 2008
Bản tiếng Việt © 2006 NXB Tri thức và Phạm Toàn
ALEXISDETOCQUEVILLEVÀSỰTRẦMTƯVỀNỀNDÂNTRỊ 25
thamgiacôngkhai,khônghạnchếcủamọicô ngdânvàocácvịtríkinhtế
xãhộivà chínhtrị.Nhưthế,dântrịlà“kháini ệmgiớihạn”đểphân biệt
vớicáchì nh thứccaitr
ịkháctronglịchsử.
Tocquevillethuộcvềnhữngngườikhôngtinrằngb ảnthânnềndântrịcó
thểgiảiquyếtđượchếtmọivấnđề.Ởđây,theolốinóiquenthuộchiệnnay,
ôngthấycảmặtsánglẫnmặttối, thấytháchthức,nguycơlẫncơhội.Theo
ông,nềndântrịhứahẹnđượcnhữnggìchotươnglailàtùythuộcvàoyếu
t
ốquyếtđịnh:tinhthầntráchnhiệmcủacáccôngdânđốivớicộngđồng.Từ
đó,ôngđặtrahàngloạtvấnđềđangcònnóngbỏngtínhthời sự:
‐Nênmạnhdạnthựchiện
nềndântrịđếnđâu?
‐Làmsaohợpnhấtsựthamgiacủatoàndânvớithểchếchínhtrịđại
diện?
‐Xãhộihiệnđạiđứngtrướcnguycơnàokhisựthờơ,tínhphichínhtrị
vàxu
hướngquaytrởvềvớicuộcsốngriêngtư(ônggọilà“chủnghĩacá
nhân”)ngàycànggiatăngtrongnhândân?
‐Làmsaocânđốiđượcmốiquanhệgiữanhànướcvàkinhtế,giữa
cá
nhânvàxãhội;haynóicáchkhác,giữatựdovàbìnhđẳng?
Những câuhỏiđầytháchthứcấyđanglà mối bận tâm hàngđầu của
nhiềunhàlýluậnchínhtrịhiệnnaytrênthếgiới,chẳnghạnởJohnRawls,
NorbertoBobbiovàJürgenHabermas…
Tocquevillecònlà kẻ“đồnghành”vớichúngtangàynaykhiôngsớm
nhậnrađiểmcốttửcủanền dântrị.Ôngphơibàytính
bấtđịnhvốnlàđặc
thùcủalýtưởngdânchủ.Nềndântrịkhôngthể“tựxáctín”vềchínhmình,
đólàđiểmyếulớnnhấtcủanó.Táchrờikhỏimọitrật
tự“siêuviệt”(chẳng
hạn:“mệnhtrời”v.v…)theoquanniệmtruyềnthống,nóthiếunhữngchuẩn
mực,nhữngthướcđođểphânbiệtđúngsai,tốtxấu.Địnhđềvềchủquyền
củ
anhândânvànguyêntắcvềđa sốkhôngđủđểmanglạithẩmquyềnvề
luânlý,đạođức.Vìthế,theoông,nềndântrịbuộcphảidựavàonhữnggiới
hạnvànhữngquy tắctừbênngoàiđưavào.Tấtnhiên,Tocquevillechưa
hìnhdungnhưchúngtangàynayrằngtínhbấtđịnh,sựbấtđồng,những
mâuthuẫn là“thânphận”tựnhiêncủamộtxãhộidânchủ.Như
ng,chính
từ cáchnhìnấyc ủa ôngmànhiềunhàtưtưởngngày nay – như Claude
Lefort
1
–xemsựbấtlựccủanềndântrịhiệnđạitrongviệc“tựkhẳngđịnh”
1
Xem ClaudeLefort: Die FragederDemokratie/Vấnđềdân chủ;trongUlrichRödel(chủ
biên): Automomie Gesellschaft und libertäre Demokratie/Xã hội tự trị và nền dân chủ tự do,
Frankfurt/M1990,tr.289vàtiếp.
26 NỀNDÂNTRỊMỸ
chínhmìnhlàmộttrongcácnguyênnhânchủyếucóthểkhiếnnềndântrị
bịtrượtdàivàonền độctài.Ngườilãnhđạođộctàivàmịdân,cáchệtư
tưởng toàn trị và toàn thống dễ dàng tự cho mình có sứ mệnh và thẩm
quyềnmanglại“lối thoát”chonềndântrịvớicáigiámànhândânphảitrả
trong“thờiđạicủanhữngcựcđoan”ởthếkỷXX(EricHobsbawm)vượtra
ngoàisứctưởngtượngcủaTocqueville!
Ôngcũnglàmộttácgiảđặcbiệtđángthamkhảo–nhấtlàvớicácquốc
giađangtrongtiếntrìnhchuyểnđổinhưcácnướcĐôngÂu,
cácnướcthuộc
thếgiớithứba–khiôngxéttiếntrìnhchuyểnđổisangnềndântrịtừcảhai
chiều.Trongtácphẩmcủaông,tath ấysựquyệnchặtgiữaquákhứ,
hiệntại
vàtươnglainhưmộtdòngliêntục,và theoông,nhậnthứcđầyđủvềđiều
ấylàti ềnđềchosựchuyểnđổithànhcông.Khôngmộtxãhộinàocóthểra
đờitừkho
ảngkhông,cắt rời vớinguồncội.Vớiriêngông, nền dân trị ở
phươngTây,dùmuốnhaykhông,cũngphảikếthừa–vàphảibiếtkếthừa
mộtcáchthôngminh–
disảncủacácxãhộitrướcđó,thểhiệntrongcácđề
nghịcủaôngmàtasẽđềcậpđếnsau.Chínhởđâycầnphảihọctậplịchsử
đểtránhvàkhônglặplạinhững
sailầmcủaquákhứ.
Từkinhnghiệmlịchsửcủariêngmình,Tocquevillebiếtrằngsựthành
côngcủatiếntrìnhchuyểnđổichỉmớilàbướcđiđầutiên.Xãhộihiệnđại
ẩ
nchứatronglòngnómộttínhnướcđôi:cóthểpháttriểnlànhmạnh,tốt
đẹpmàcũngcóthểrơitrởlạivàochếđộchuyênchế.Ôngkhôngnhìnnguy
cơnàychủyếuởmặtđời
sốngvậtchất–cơchếdânchủdùsaocũngđảm
bảotốithiểuchosựthịnhvượngvàổnđịnh–,tráilại,ôngcócáinhìnkhálo
âu, thậm chí bi quan về bản thân
sản phẩm của thờiđại: “homo
democraticus”/“hommedémocratique”:“conngườidânchủ”.Conngườiấy
dễdàngtrởthànhnôlệchosựphồnvinhvàsẵnsànghysinhcáclýtưởng
tựdocủamìnhcũng
nhưnhườnghếtmọicôngviệccôngcộngchosựquản
lýcủa nhànướcmiễnlàsựphồnvinhấyđượcđảmb ảo.Điềuônglongại
chotươnglaikhôngphảilàcơch
ếápbứcthôbạovàtrắngtrợnmàlànguy
cơtiềmtàngcủaviệctựnôlệhóa,của“chếđộchuyênchếmềm”.Yêusách
hưởngthụvậtchấtvôđộđiliềnvớisựbấ
tlựccủahànhđộngchínhtrịnơi
ngườicôngdântấtyếudẫnđếnmộtsự“quátải”củanhànướcmàsaunày
đượcNiklasLuhmanxemlàđặcđiểmbảnchấtcủa
nềndântrị.Dođó,đóng
góp lớn của “khoa học chính trị mới mẻ” của Tocqueville là không chỉ
nghiêncứunềndântrịnhưlà địnhchếmàcòncảnhưlàlốisốngđặcthù.
V
ấnđềkhôngchỉởthểthứcbầucửvàviệclậphiến,lậpphápmàcònởtư
Trích sách Nền dân trị Mỹ, Alexis de Toqueville, tái bản lần thứ I năm 2008
Bản tiếng Việt © 2006 NXB Tri thức và Phạm Toàn
ALEXISDETOCQUEVILLEVÀSỰTRẦMTƯVỀNỀNDÂNTRỊ 27
tưởng, tình cảm, tập quán và thói quen của “homme démocratique”, nói
gọn,ở“lốisốngdânchủ”.Ngàynay,cácýkiếnvàquanniệmcủaôngcóthể
thugọnvàokháiniệm:xãhộidân
sự.Theoông,nhữngquyềnthamgiacủa
ngườidânmàmọihiếnphápdânchủđềucamkếtchỉcóthểtrởthànhhiện
thực trong một nền “văn hóa chính trị” sốngđộng.
Nền dân trị hiệnđại
khôngthểvậnhànhtốtmàkhôngcónhững“đứctínhcủangườicôngdân”.
Những“đứctính”nàykhôngđượchìnhthànhmộtcáchtrừutượngmàđòi
hỏithực
tiễncụthể.Dùcácđịnhchếquantrọngđếnmứcnàođinữa,thì
chínhcáctậptụcmớicóthểcủngcốvànuôidưỡnglâudàinềndântrị.Ở
nướcMỹ,ôngnhậ
nramộtcộngđồngtrongđótừcấpđịaphươngchođến
cấpliênbangluôncóthóiquengiảiquyếtcáccôngviệccủamìnhmộtcách
tựchủtrướckhicầnđếnvaitròphụtr
ợcủanhànước.Tuyôngbiếtrằng
khôngthểbênguyênximôhình“civicinvolvement”(sựdấnthândânsự)
từmộtnềndântrịpháttriểnmộtcách“tựnhiên”dođặcthùcủanướcMỹ
vàoxãhộihiệnđạiđầyxungđộtởchâuÂuvà vàonướcPháp củaông,
nhưng nhiều phát hiện và gợi ý của ông vẫn còn giữ nguyêngiá trị cho
nhiềunướckhácthamkhảo.Tr
ướckhi tìmhiểusâuhơnvềcáckinhnghiệm
“đi một ngàyđàng học một sàng khôn” của ôngđược kết tinh trong tác
phẩm,tathửlàmquenvớitácgiảcủanó,mộtmẫ
uđiểnhìnhcủangườitrí
thứctrungthực,luônbănkhoăn,thaothứctrênconđườnggiankhổđitìm
mộtquêhươngtinhthầngiữahaithếgiới.
3.A.deTocquevillesinhnăm1805,
vàothờigianNapoléonđangởtrên
đỉnhcaoquyềnlực.XuấtthântừmộtgiađìnhquýtộcvùngNormandie,ông
trảinghiệmhếtnhữngbikịchvàsựbếtắccủanó.Chamẹôngsuýt
chếttrước
cơnbãotápcáchmạng;ông nộiôngbịlênđoạnđầuđàivàonăm1794.Do
chịuảnhhưởngbảothủcủagiađình,cậubéTocquevilleđãbiếtủng hộHiến
pháp
năm1814vìhyvọngvàomộtsựđiềuhòagiữatiếnbộvàtrậttự,giữadi
sảncáchmạngvànềncựuquânchủ.Nhưng,khithấycácnguyên tắcấych
ỉ
nằmtrên giấy,ôngthấtvọngvàtừđó,sớmxarờigiớilậppháp.
Trongđời sống riêng, ông cũng bị giằng co trướcảnh hưởng của gia
đình.Chứcvụtrợlýth
ẩmphánvàonăm1827saukhitốtnghiệptrườngluật
khônglàmônghàilòng,trongkhithamvọngchínhtrịcủaôngkhóbềthực
hiện:theoluậtmới,ôngphảichờđến18năm
saumớicóhyvọngthamgia
hoạtđộngchínhtrị.Ôngcũngđànhphảichiatayvớimốitìnhđầuvìngười
bạngáixuấtthântừgiớibìnhdân,không“mônđănghộđối”vàđãph
ảigiữ
kínmốiquanhệvớingườitìnhthứhai.
28 NỀNDÂNTRỊMỸ
Nềnquânchủlậphiếnnăm1830dogiớitưsảnlãnhđạocũngkhônghứa
hẹnmanglạiđiềugìtốtđẹpchomộtngườixuấtthânquýtộcnhưông.Lối
thoát
rakhỏitìnhcảnhbếtắcấylàkhiông–cùngv ớingườibạnlàGustave
deBeaumont–được BộTưphápgiaonhiệmvụnghiêncứuhệthốngthi
hànhánởMỹ.Đốivớicảhai,
lýdo chínhthứccủachuyếnđisangMỹchỉlà
cáicớđểcódịptìmhiểutoàndiệnhệthốngchínhtrịvàxãhộiởđó.Ngaytừ
1825,ôngđãquantâmđếnnềndântrịnontrẻởMỹ.
Trongcácnăm1828/30,
ôngđãhăngsaythamdựcáckhóagiảngvềlịchsửhiệnđạicủaFrançois
GuizottạiđạihọcSorbonne.Trướckhilênđường,ôngđã tinchắcvàosự
thắnglợikhông
thểtránhkhỏicủanềndântrị,tứccủasựbìnhđẳng,ngay
cảởchâuÂu.Chuyếnđi Mỹchỉgiúpôngcóthêmcăncứthựctếđểchứng
minhlinhcảmchínhtrịvàtrựcgiáclýthuy
ếtrằng:tươnglaicủacựulụcđịa
sẽlànhữnggìđangdiễnraởbênkiabờđạidương!
ÔngtậphợpnhữngquansátấytrongtậpIcủabộsáchNềndântrị
Mỹ,
côngbốnăm1835;tậpIthànhcôngvangdộivàmanglạiuytínlẫnvinhdự
choôngtừgiớihọcthuậtchuyênnghiệp.Năm1838,ôngđượckếtnạpvào
ViệnHànlâm
cácKhoahọcNhânvănvàChínhtrị(AcadémiedesSciences
MoralesetPolitiques);năm1841,đượcbầuvàoViệnHànlâmPháptrứdanh
(Académiefrançaise).Vớiuytínđanglên,ôngmạnhdạnkếthônvớingười
bạntìnhlâunăm,bấtchấpsựphảnđốicủagiađìnhđểthựchiệnmộtcuộc
“cáchmạngdânchủ”nhonhỏtrongđờisốngriêngtư!
Năm1840,ôngcôngbốtậpIIc
ủabộsách.TậpIIđượcviếttrừutượng
hơn,khôngbànnhiềuvềxãhộiMỹnữamàvề“loạihìnhlýtưởng”củamột
nền dân trị nói chung. Trước không khíđầy khủ
ng hoảng của quê nhà,
giọngđiệu của tập IItrởnênbiquan hơn, mặc dùnơiđóônggóighém
nhiềusuytưởngtâmhuyếtnhấtcủamình.TậpIIkhônghợp“kh
ẩuvị”quen
thuộccủangườiđọcMỹ,vàcũngkhónuốtđốivớingườiđọcPháp;sách
bánkhôngchạyvàôngbắtđầuthấykhókhănkhicầmbút.
Việcôngquaytrở
lạivớithamvọngchínhtrịkhônghẳnvìlýdođó,bởi
ôngđãtheođuổinótừthờitrẻvàngaytrướckhiintậpII,ôngđãđượccử
trivùngValoguequêhươngcửvàoviện
dânbiểu.Thànhcônglớnhơnlàở
thờiĐệnhịCộnghòakhiôngđượcbầuvàoQuốchộivàthamgiatíchcực
vàoviệcsoạnthảoHiếnpháp1848.Nămsau,ôngđượccửlàm
Bộtrưởng
Ngoại giao của nội các Odilon‐Barrot. Nhưng, nội cácấy chỉ đứng vững
đượcvàitháng.SaucuộcđảochínhcủaLouisNapoléonvàotháng12.1851,
ôngrútluihẳnkhỏichínhtrịvàcương
quyếtkhôngủnghộhayhợptácvới
Trích sách Nền dân trị Mỹ, Alexis de Toqueville, tái bản lần thứ I năm 2008
Bản tiếng Việt © 2006 NXB Tri thức và Phạm Toàn
ALEXISDETOCQUEVILLEVÀSỰTRẦMTƯVỀNỀNDÂNTRỊ 29
Đệnhịđếchế.TrongHồiký(côngbốnăm1893saukhimọinhânvậtcóliên
quanđãquađời),ôngkểrõvềnhữngsuynghĩcủamìnhtrongnhữngnăm
thángcăngthẳngấy.
Tocquevillelại
quaytrởvềvớicôngviệclýthuyết.Năm1852,ôngbắttay
vàocôngtrìnhlớnthứ hai: Chế độ cũ và cách mạng/L’AncienRégimeetla
révolution(côngbốnăm1856).Trongtácphẩmnày,ôngdùngmôhìnhlị
ch
sửđểphântíchhiệntại.Ôngcốchứngminhrằngcáchmạngkhôngphảilà
mộtsựcắtđứtvớiquákhứ,tráilại, chỉhoàntấtsựpháttriểnđãcósẵntrong
lòng“ch
ếđộcũ”,gâynêncuộctranhluậnlớnvềvaitròcủabảnthâncuộc
CáchmạngPháp1789.Ôngđịnhtriểnkhaicôngviệcnghiêncứunàyxahơn
nữa,nhưngcáichếtđộtngộ
tvàongày16.04.1859đãkhôngchophépông
hoàntấtdựđịnh.
4.Ngườiđọckhôngkhỏiđặtcâuhỏi:liệumộttríthứcquýtộcgắnbóvới
chếđộquânchủcóthểcómộtđánhgiákhách
quanvềnềndântrị?Bảnthân
ôngkhôngchegiấuvấnđềnày,tráilại,cònchorằngchínhvìnguồngốc
xuấtthânmàôngcàngphảikháchquanhơn.Trongthưgửichongười
bạn
vàđồng thời là người dịch tác phẩm của ông sang tiếng Anh là Henry
Reeve,ôngtâmsự:“Ngườitathườngtráchtôicóthànhkiếnquýtộchoặc
dânchủ.Tôiắtsẽlà
nhưthếnếutôiđượcsinhraởmộtthờiđạikháchay
trongmộtn ướckhác.Tuynhiên,chínhxuấtthânngẫunhiêncủatôikhiến
tôidễdàngtránhđượcc ảhai.Tôisinhravàolúckếtthúc
mộtcuộccách
mạnglâudài,khitrậttựcũđãđổvỡ,còntrậttựmớichưabềnvững.Nền
quýtộctrịđãchếtkhitôichàođời,cònnềndântrịchưa tồn
tại.Bảnnăng
củatôikhôngthểbuộctôigắnvớiảotưởngnàotrongcảhaicả”
1
.Tuynhiên,
ôngthúnhậnsựgiằngxénộitâm:khốiócchấpnhậnnềndântrịnhưngtrái
tim còn lưu luyến với quá khứ vàng sonđãsuy tàn. Dưới nhanđềMon
instinct,mesopinions/Lòng
tôivàýkiếncủatôi,ôngnóithẳng:“Vềtríóc,tôi
đánhgiácaocácđịnhchếdânchủ,nhưngtừcontim,tôilàmộtnhàquýtộc,
cónghĩalà: tôikhinhrẻ vàsợhãi quần
chúng.Tôiyêutự do,luậtpháp,
nhưngkhôngthíchdânchủ.Đólàđáylòngtôi”
2
Vìthế,Tocquevillephântíchlạnhlùngvàphêphánthẳngtaynềndântrị
mớimẻtưởngnhưmộttácgiả“phảnđộng”.Ôngbiếtrằngtácphẩmcủaông
cóthểbịhiểutheohướ
ngđó.Vìthế,trongLờinóiđầucủatậpII,ôngbànvề
“nhữnglờithườngquácứngrắn”củaôngkhimôtảhệthốngdânchủ.Khác
1
Toàntập(Oeuvrescomplètes),ÉditionGallimard,tậpVI,1,tr.37.
2
Sđd,tậpIII,2,tr.87.
30 NỀNDÂNTRỊMỸ
vớimộtkẻđịchthùkhônkhéogiữimlặng,hoặcmộtchiếnsĩcuồngnhiệtxiển
dươngnềndântrịthườngchỉthấymặttíchcực,ông–vớitưcáchlàngười
bạnchânchính–khôngmuốnchegiấusựthậtđốivớinềndântrị(tậpII,tr.6).
Khôngnhậnthứcrõưukhuyếtcủanềndântrịthìkhôngthểbảovệưu
điểmvà
khắcphụckhuyếtđiểmcủanó.Thếđứngcủaôngrấtrõràng:là
mộttríthứcquýtộc,ôngchấpnhậnnềndântrịnhưmộtthựctếlịchsửvà
tìmcách
tạoranhữnggìtốtđẹpnhấttừnó.Thếđứngấychophépôngtiếp
cậnvấnđềtừcảhaihướng:mộtmặt,ôngkhắcphụcđượccáchnhìncốh ữu
của các bậc cha
đẻtinh thần cho nền dân trị ở Mỹ như J. Locke và C.
MontesquieuquenxemnướcMỹlàkẻđếnsauvàchỉcóthểlặplạilịchsử
vănminhcủachâuÂu.Theoông,nhữngngườididân
từcựulụcđịathựcra
đãtìmđượcởchâuMỹnhữngđiềukiệnchophéphọlànhữngngườiđầu
tiênhiệnthựchóacácýtưởngchínhtrị‐xãhộicủathờiKhaisáng
vốnbịcác
thế hệ cha ông họ kìm hãm. Người di dân trên mảnhđất mới thực hiện
nhữnggì“cáctríthứcchâuÂuđãpháchọa;họthựchiệntrênth ựctếnhững
gìchúng
tamớimơtưởngmàthôi”(Chếđộcũvàcáchmạng,tr.149).Nềndân
trị“tựnhiên”ởMỹ,quađó,khôngcònlàbảnsaomàtrởthànhkiểumẫuvà
kinhnghiệmchochâuÂuhọchỏ
i.Mặtkhác,từchỗcóthểsosánh,cânnhắc
“hơnthiệt,đượcmất”vớitrậttựcũcủachâuÂuquýtộc,Tocquevillesớm
nhậnranhữngnguycơtiềmtàngcủamôhìnhxã
hộimới.Đểkhắc phục
chúng,nềndântrị,theoông,cầnhọctậpquákhứ,khôngphảiđểphụchồi
nómộtcáchvôvọngmàđểtìmsựcânđốimớichocácchức
năngxãhộivà
chínhtrị.Haicáchtiếpcậnấysẽlàtinhthần chủđạochohaitậpcủabộ
sách.
5.Vậyphảichăngcó“hai”nềndântrịhoàntoànkhácnhauđượctrìnhbày
tronghaitậpcủabộsách?
1
Thậtra,nhưđãnóiqua,Tocquevilledànhhaitập
sáchđểphânbiệtviệctìmhiểutìnhhìnhcụthểởMỹvớiviệctrầmtưvềnền
dântrịnhưmột“loạihìnhlýtưởngʺ(Idealtypus)củađối
tượngnghiêncứu.
Khuônkhổbàiviếtchỉchophépgiớithi ệusơquanộidungchủyếucủahai
tậpsách.
Thờigian“dukhảo”củaTocquevilleởMỹkéodài9tháng(từ11.05.1831‐
20.02.1832).Cùngvớ
iBeaumont,ôngdừnglâuởNewYorktrướckhiđilên
phía bắc tới biên giới Canada. Sauđó ôngđi về b ờ biển phíađôngđến
1
XemSeymourDrescher:“TocquevillestwoDémocraties”;trongJournalof theHistory of
Ideas,25,1964,tr.201‐216vàJean‐ClaudeLamberti:Lanotiond’individualismechezTocqueville,
Paris1970.
Trích sách Nền dân trị Mỹ, Alexis de Toqueville, tái bản lần thứ I năm 2008
Bản tiếng Việt © 2006 NXB Tri thức và Phạm Toàn
ALEXISDETOCQUEVILLEVÀSỰTRẦMTƯVỀNỀNDÂNTRỊ 31
Boston,PhiladelphiavàBaltimore.RồicảhaixuôivềPittsburgh,quaOhio
đếntậnCincinnati, Louisville,Memphis.ĐáptàuthủytrênsôngMississippi
đếnNewOrleans. Từđóhaiôngquayvề,đingangquaWashington(cógặp
tổngthốngJackson)vàtr
ởlạiNewYork.Haiôngkhôngchỉthựchiệnsứ
mệnhchínhthứclàthamquannhiềutrạigiammàcònlưutâmquansátvà
tậphợptưliệuvềxãhộiMỹ.Ýđịnhtừđầ
ulàtìmhiểuchitiếtvàkhoahọc
về société américaine (xã hội Mỹ) “mà ai cũng nói nhưng chẳng ai biết”
(Toàn tập, bản Beaumont, V, tr. 414). Cả haiđịnh viết chung, nhưng rồi
Beaumonttậptrungvàovấnđềchếđộnô lệ(tiểuthuyết:Marieoul’esclavage
aux États‐Unies/Marie hay tình trạng nô lệ ở Mỹ). Về lại Âu châu,
Tocquevillethamkhảothêmnhiềutưliệu,hầunhưlà “mộtchuy
ếnduhành
thứhaivềtinhthần”
1
trướckhicôngbốtậpI.
MụcđíchcủatậpI(1835)là“chothấyđiềugìđãtạonênmộtnước dân
chủtrongthờiđạingàynaycủachúngta”,đượcminhhọabằng
“bứctranh
chínhxác”về“tháiđộtinhthầncủaconngười”(Toàntập,V,tr.427)nhằm
biệnminhchonềndântrịtrướccônglu ậnđangphânhóaởchâuÂuđểbiết
“ta nên hy vọng hoặc nên
lo ngạiđiều gì nơi nền dân trị” (tập I, tr. 26).
TrongthưgửichoJ.S.Mill,6.1835
2
,Tocquevillekhôngchegiấuthamvọng
làm “nhà dân chủ đích thựcđểmang lại cho nhân dân sự trưởng thành
chínhtrịc ầnthiếthầutựcaitrịchínhmình”.“Sứmệnhgiáodụcvềnềndân
trị”(“mission toeducatedemocracy”)củaTocquevilledựatrênsựxáctín
rằng:“cũngnhưngườiMỹ,ngườiÂuchâusớmmuộncũngsẽđạttớisự
bìnhđẳnghầunhưhoàntoàn”(tậpI,tr.25).Trongkhinhữngngườicùng
thờivớiônghướngtầmmắtsangnướcAnhđểtìmgiảiphápchobướcquá
độtiếnlênxãhộihiệnđạicủanướcPháp,thìvịbátướcvùngNormandielại
nhìnsangbênkiabờĐạiTâyDương.Ôngnhìnthấygì?
TrướckhiđivàotrìnhbàycácđịnhchếvàtậptụcởMỹđượcôngtậnmắt
chứngkiến,ôngdànhhaichươngđầutiênđểnhấnm
ạnhđến“hìnhtháibên
ngoài”và“tìnhhìnhxuấtphát”đặcthùcủanướcMỹ.Luậnđiểmcơbảncủa
ông:nhữngngườidândicưÂuchâuđãtìmđượcmộtlụcđịamớicòn
“hoang
vu”và“hầunhưmộtchiếcnôicòntrốngrỗngchomộtnướclớn”.Nhớđến
họcthuyếtvềtưhữucủaLocke,ôngchothấyngườidađỏbảnđịachỉmới
“cưtrú”chứchưa“chiếmhữu”vìchưabiết“khaiphá”nó.Nóicáchkhác,
nhữngngườididânvănminhtừcựuthếgiớibắtgặpmộttìnhhìnhhyhữu
1
Xem:G.W.Pierson:LesecondvoyagedeTocquevilleenAmérique,trong:Livreducentenaire
1960,tr.71‐85,dẫntheoK.Herb,O.Hidalgo:A.Tocqueville,Frankfurt,NewYork,2005,tr.44.
2
XemToàntập(bảnGallimard),VI,I,tr.294.
32 NỀNDÂNTRỊMỸ
chophéphọ“xâydựngxãhộitrêncáccơsởhoàntoànmới”.Tìnhhìnhxuất
phátnàycònthuậnlợihơnchoviệcpháttriểnmộtnềndântrị“tựnhiên”nhờ
yếutốtínng ưỡng
Thanhgiáonhấnmạnhđếntráchnhiệmriêngcủachủthể
lẫn tinh thần “khế ước xã hội” thừa hưởngởquê nhà.Đi vào chi tiết,
TocquevillephântíchsâucácyếutốchủyếusauđâycủanềndântrịMỹ:
a)TrậttựxãhộicủanướcMỹmang“tínhdânchủcaođộ”:
‐Cácdịbiệtgiữamiềnbắc“tưsản”vàmiềnnam“q uýtộc”đượcthủtiêu
nhờluậ
tthừakếhiệnđại.Doviệcxóabỏchếđộtrưởngnamnênđấtđaiđược
chianhỏ,ngănngừavĩnhviễnsựphụchồicủachếđộquýtộcvềruộngđất.
‐ Thương nghiệp
và tài chính pháttriển mang lại sự thịnh vượng với
“vòngchuchuyểntàisảncótốcđộnhanhkhôngthểtưởngtượngđược”.
‐TrìnhđộvănminhcủangườidicưgốcchâuÂudễdàng
tạonênsự
bìnhđẳngvềtinhthần.Sựbìnhđẳngvềtàisảnvàtinhthầndẫnđếnsựbình
đẳngvềchínhtrị.Tómlại,hoàncảnh,nguồngốc,trìnhđộvănhóavànhất
làtậ
ptụcđãgiúpchoviệcthiếtlậpn ềndântrịmàkhôngcầndiễnratiến
trìnhcáchmạngbạolựcnhưởchâuÂu.Dođó,cáchmạng1776thựcchấtlà
đểgiảiphóng
khỏi “ácháp bức củamẫuquốc”hơnlà của xã hộiphong
kiến.GiớiđịachủởmiềnNamvàgiới tưsảnởmiềnBắccùngsátcánhđấu
tranhchosựđộclậpchính
trị.Nguyêntắccủanềndântrịlàsựbìnhđẳng
củanhữngđiềukiệnđượcthựchiệnmộtcáchhòabình,tựnhiên,khôngdẫn
đếncácxungđộtnộibộ.
b)Chủquyền
củanhândân
‐là“tínđiều”xuấtphátcho“mọinghiêncứuvềluậtphápchínhtrịcủa
nướcM ỹ”.Quyềnlựckhôngđượcdẫnxuấttừmộtnguồngốcnàonằmbên
ngoàixãhộicả;nềndântrịấythoátkhỏimọi“kháiniệmgiả”vốnđượccác
hệthốngphảndânchủkhácngụytrang.“Nhândânlàmchủthếgiớichính
trịcũnggiốngnhư
Thượngđếlàmchủvũtrụ.Nhândânlànguồngốcvà
mụctiêucủamọithứ;mọithứxuấtpháttừnhândânvàtrởvềlạivớinhân
dân”.
‐Tocquevilleđặcbiệttánthưởngsự
phatrộnkhéoléogiữadânchủtrực
tiếpvàdânchủđạidiện.TrongkhiởPhápcòntranhcãigaygắtnênchọnsự
tựdochínhtrịkiểucổđạihoặcsựtựdoriêngtưkiểuhiện
đại,thìởMỹ,
ngườitađãhợpnhấtmộtcáchtàitình:“Khithìnghịhộilàmluậtgiốngnhư
ởAthènes,khithìcácdânbiểuđượcbầutiếnhànhviệcnàydướisựgiám
sátg
ầnnhưtrựctiếpcủanhândân”.SựmôtảcủaTocquevillevềchủquyền
của nhân dânđã dự đoán trước thôngđiệp Gettysburg nổi tiếng của
Trích sách Nền dân trị Mỹ, Alexis de Toqueville, tái bản lần thứ I năm 2008
Bản tiếng Việt © 2006 NXB Tri thức và Phạm Toàn
ALEXISDETOCQUEVILLEVÀSỰTRẦMTƯVỀNỀNDÂNTRỊ 33
AbrahamLincohn,xemnềndântrịlà“chínhquyềncủadân,dodânvàvì
dân”.
c)Theodòngl ịchsử,Tocquevilletrìnhbàyhệthốngchínhtrịcủanước
Mỹnhưlàsựrađờicủacácđịnhchếdânchủtừdướilêntrên.Thoạtđầulà
cácđơnvịnhỏởđịaphương(Townships)tựquản,pháttriểndầnthànhcác
quận(Counties),thànhcáctiểubangvàsaucùngthànhliênbang.Ưuđiểm
củanólàsựtậ
ptrungquyềnlựcquốcgiađiliềnvới sựphitậptrungvề
quảnlý.Ởcơsở,nhândânthựcthiquyềnlựctrựctiếp,khôngchophépsự
đạidiện,làmcho“quyền
lựchầunhưđượcphântánnhỏđểcàngcónhiều
ngườithamgiavàocôngviệcchungcàngtốt”.Ngượclại,ởtiểubangvàliên
bangthìápdụngnguyêntắcđạidiện,đảmbảosứcmạnhvàchủquyềnra
bênngoài.DựatheomộtýtưởngcủaMontesquieu,Tocquevillexemchếđộ
liênbangcủaHoaKỳlàsựkếthợpthànhcônggiữaanninhđốingoạivàtự
dođốinội:“liên
bangtựdovàhạnhphúcnhưmộtnướcnhỏ,đồngthờivẻ
vangvà hùngmạnhnhưmộtnướclớn”.Tuynhiên,n ếutổchứchàngdọc
của sự phân quyền khá thành công thì theo ông, cơ chế kiểm soát hàng
ngangcủaHiếnphápHoaKỳchưađủhiệunghiệm.Nhìnchung,khibànvề
hệthốngchínhtrị(étatpolitique)ởMỹ,Tocquevillekhôngxemnólàcáigì
bấtbiến,bởi“bêntrên
mọiđịnhchếvàbênngoàimọihìnhthứccòncómột
chủquyềntốicaocủanhândâncóthểxóabỏhaythayđổinódễdàng”.
d)Chủquyềncủanhândânkếttinhcụthểbằng
nhiềuhiệntượng:
‐trướchếtlànơicácchínhđảng.Cácchínhđảngchỉlàchỗtậphợpnhững
“tayhiếuđộngtầmthườngvàvôhại”,theođuổicáclợiíchriêng,khôngcó
“tínđiềuchínhtrị”nênkhôngưathíchnhữngđảolộnlớn.Sựtranhcãichủ
yếuxoay quanhnhững vấnđềcálẻ;nạnđảng tranhvàtiếmquyềnkhódiễn
ra.
‐nềntựdobáo
chícũngthế.BáochíMỹc ũngcó“xuhướngkhuấyđảo”
như ở châu Âu nhưng không gây tácđộng phá hoại. Kết luận của
Tocqueville:quyềnlựcc ủabáochíđốivớicôngluận
cầnphảiđượcbảovệ,
baolâumộtquốcgiađãđạttớimộtmứcđộtrưởngthànhchínhtrịnàođó.
Trongmộtnềndântrịvớichủquyềntrongtaynhândân,việckiểm
duyệt
báochílàhoàntoànphảnlogic.
‐hìnhth ứcthứbalàhộiđoànchínhtrị,tậphợpchungdướikháiniệm
“Association” bao gồm mọi sáng kiến công dân và “Lobbies” , gâyảnh
hưởngđến
đờis ốngchínhtrịbênngoàicơcấuquảnlýphân quyềnvàcác
chínhđảng.Đâylàyếutốhếtsứccầnthiếttr ongmộtxãhội dânchủvìở
đókh ông cónhững“tổchức”
tựnhiêndựatrênnguồngốcxuấtthân(nh ư
34 NỀNDÂNTRỊMỸ
xãhộiqu ý tộc)haygiaicấp.Dođó,hộiđoànlà“conđê”nhântạođểtập
hợp lực lượng ngăn ngừa vàđềkháng lại nguy cơ chuyên chế của các
chínhđảngvàcáctậpđoàn
tàiphiệt.
e)Tấtnhiên,quyềnlựclớnnhấtcủanhândânthểhiệnquaquyềnphổ
thôngđầu phiếu. Quyền này tất nhiên có mặt yếu là khó lựa chọnđược
những
nhàcầmquyềntàigiỏinhất(dolòngganhtịvàsựkémhiểubiếtcủa
cửtri)cũngnhưdễdàngphíphạmtàinguyênvàngânsách để“kiếmphiếu”.
Nhưng,nhìnchung,chínhquyềnđượcb
ầucửtựdokhông phảilúcnàocũng
dẫnđếnsựvôchínhphủ,thamnhũngvàlãng phí.Ôngkhenngợinănglực
cảicách vàýmuốnthànhthực củachính quyềndâncử ở
Mỹbiếtlođến
“hạnhphúccủasốđông”.
f)Tuynhiên,Tocquevillexemquyềnlựctuyệtđốicủađasố(thoátthaitừ
chủquyềncủanhândân)làvấnđềsốmộtcủanềndântrịM
ỹ.Nguycơcủa
mộtsự“chuyênchếcủađasố”đốivớilợiíchcủathiểusốlànguycơthường
trực.Trongvấnđềnày, ôngđã gâyảnhhưởngmạnh mẽđến quanniệm
tương tự của J. S. Mill
1
. Theo ông, chính quyền dân chủ không yếu như
ngườitathườngnghĩmàlà“quámạnh”và,khácvớiRousseau,ôngxem
quyền lực tuyệtđối của “ý chí chung” (volonté générale) là “cái gì nguy
hiểmvà
xấutừbảnchất”.Vìthế,ngườicôngdâncóquyềnbấttuânlệnh
mộtđạoluậtbấtcôngnhândanh“chủquyềncủaconngười”trêncả“chủ
quyềncủanhândân”,dù
khônghềphảnđốirằngđasốcó“quyềnralệnh”.
Khôngcógìmâuthuẫnkhixemđasốdânchủlànguồngốccủamọiquyền
lực,đồng thời phủ nhận rằng nó “có quy
ền nhân danh chính quyềnđể
muốnlàmgìthìlàm”.
Giảiphápgiảmnhẹnguycơ“chuyênchếcủađasố”,theoTocqueville,là
ởtrong“tậptục”hơnlàtrongphápluật.Tuysựquảnlýphitập
trungcó
gópphầnchocánhânbớtbịbộmáyquanliêuđènén,nhưngchính“tinh
thầnlẽphải”mớilàđốitrọngtrướcquyềnlựccủađasố.Tinhthầnấybắt
nguồ
ntừtruyềnthống“commonlaw”tứctừthẩmquyềnvànănglựcđộc
lậpcủatòaánnhưlàđườngdâynốiliềntrựctiếpngườicôngdânvàluật
pháp.Thêmvàođólà
quyềnuyđạolýcủatôngiáo,kìmhãmbớtxuhướng
báquyềncủađasố.
1
Xem:BùiVănNamS ơn,ĐọclạiBànvềTựdocủaJohnStuartMill”,trongchuyênluận
“Trongngầnbónggương,TậpkỷyếumừngGSTSĐặngĐìnhÁng80tuổi”,NXBTrithức,
12.2006.
Trích sách Nền dân trị Mỹ, Alexis de Toqueville, tái bản lần thứ I năm 2008
Bản tiếng Việt © 2006 NXB Tri thức và Phạm Toàn
ALEXISDETOCQUEVILLEVÀSỰTRẦMTƯVỀNỀNDÂNTRỊ 35
CuốitậpI,Tocquevillerútramộtbảngtổngkếtkhátíchcựcvềnềndântrị
ởMỹtrênnhiềuphươngdiện:cấutrúcchínhtrị,quyềnuytôngiáo,tinhthần
yêunước,
ócphêphánvà“thựcdụng”củangườiMỹ;tấtcảgópphầnduytrì
sựcânbằnggiữanăngđộngvàổnđịnh ,giữati ếnbộvàtrậttự.Vịtríđịalý đặc
biệt
củanướcMỹcũnggiúpchonódễdànghơntrongviệcbảovệnềnđộclập
vàthithốchínhsáchđốingoại.Ôngdựđoánđượckhảnăngtrởthànhsiêu
cườngcủaMỹ,như
ngcònquásớmđểcóthểnhậndiệnđầyđủcácbiếntháivà
đặcđiểmcủamộtsiêucườngđếquốcch ủng hĩavềsaunày.
Tuynhiên,trongmộtphụlụcdài, ôngcũngbànđếncác
nguyc ơ khó
tránhkhỏicủanướcMỹ:vấnđềnôlệvàxungđộtchủngtộc(nhấtlàvới
ngườidađenvàdamàu).Ôngkhôngtìmrađượcgiảiphápchohaivấnđề
gaigócnàyvà
dựđoánrằngchúngsẽcòngâykhókhănlâudàichonước
Mỹ
1
.
Tómlại, vớitậpI,Tocquevilletinrằngn ềndântrịởMỹ,vớicácđịnhchế
củanó,cóthểnêugươngchochâuÂuhọchỏi,đồngthời,theotinhthầncủa
Montesquieu,ôngnh
ậnthứcrõ:cácđịnhchếtốtnhấtchomộtquốcgiaphụ
thuộcrấtnhiềuvàođiềukiệnxuấtphátcủamỗinước.Dođó,họctậpnước
Mỹlàhiểu
rằngnhữngcôngdâncủathếgiớimớinày“khôngphảiđãtìmra
đượcmộthìnhthứcchínhquyềnduynhấtmànềndântrịcóthểmanglại”.
Chẳnghạn,chếđộliênbangkhó
cóthểápdụngchochâuÂuđươngthời
gồm toàn những quốc gia thùđịch nhau. Nhưng, bài h ọc lớn nhất trong
chuyến“xuấtdương”nàycủaônglà:pháthiệnđược“nhữngđiều
kiệnnền
tảngvềluậtphápvàtậptục”cógiátrịchobấtkỳhìnhthứcnàocủanềndân
trị.Chonên,trongthờigianởMỹ,ông“nhìnnhiềuhơnlàchỉnhìn
nước
Mỹ”,đólànhìn“hìnhảnhcủabảnthânnềndântrị,củanỗlực,bảnchất,
nhữngđịnhkiếnvànhữngđammêcủanó”.Hìnhảnhấygợilênnhiềuvấn
đềphảisuynghĩđượcôngtrìnhbàytrongtậpII.
6.TậpIIpháttriểnnhữnggìđãđượcđềcậpmộtcáchmặcnhiêntrong
tậpI,nhưngtrừutượnghơnvìnướcMỹbâygi
ờchỉcònlàtưliệutrựcquan
đểôngnêuranhữngphátbiểukháiquátvềbảnthânnềndântrịhiệnđại,
vớitấtcảnỗlực“kháchquan,vôtư”của“mộtngườib
ạnchânchính”.
1
CácýkiếncủaTocquevillevềvấnđềnôlệvàchủngtộcởMỹgầnđâyđượcbànluậntrở
lạinhưmộtđềtàikhoahọc.XemA.H.Nimtz,Jr:Marx,Tocqueville,andRaceinAmerica,The
“AbsoluteDemocracy”or
“DefiledRepublic”,Lanham2003;H.Mitehell:AmericaafterTocqueville,
DemocracyagainstDifference,Cambridge2002.
36 NỀNDÂNTRỊMỸ
TậpIIgồm4phần:baphầnđầubànvềcácảnhhưởngcủatưduy,cảm
xúcvàhànhđộnglênđờisốngxãhội.Phầncuốirútratừđónhữnggìtinh
túy tácđộngđến
cácđịnh chế chính trị. “Khoa học chính trị” (science
politique)củaTocquevilledựatrêncấutrúcnềntảngấy,vớisơđồsau:
Xãhội(étatsocial) Nhànước(étatpolitique)
1.Tinhthần
2.Tìnhcảm
4.Tổchứcchínhtrị
3.Thóiquen
TậptụcĐịnhchế
Tinhthần,tìnhcảm,thóiquen(đượcTocquevillegọichunglà“habitsof
theheart”/“cáctậpquáncủacontim”)–lấynguyêntắcvềsựbìnhđẳnglàm
yếu tố chủ đạo – là chân du ng của “con người dân chủ” (homme
démocratique) hiệnđại. Trong chừng mựcđó, dường như ở tập II,
Tocqueville muốn gi ới thiệu cho ngườiđọc một “Xã hội học về sự bình
đẳng”.Cáchnhìnvộivãthườngxem
Tocquevillenhưlàmôhìnhđốilậplại
vớiMarx,khiMarxxuấtpháttừcơsởhạtầngkinhtếđểlýgiảivà dựđoán
vềsựđảolộnxãhội.Thậtra,Tocquevillechỉdùngphươngthức
nghiêncứu
về“loạihìnhlýtưởng”(Idealtypus)đểsosánhnềndântrịvớichínhnhững
giátrịnộitạicủabảnthânnónhằmrútranhữngbàihọc,hơnlànhằmlý
giải
nguyênnhânvàdựđoántươnglai.Ôngcũngbiếtrõrằngngườitacó
thểtráchôngđãxem“sựbìnhđẳngcủanhữngđiềukiện”lànguyênnhân
duynhấtcủaxãhộihiệnđại.Đểphòngngừasựhiểulầmấy,ngayđầutập
II,ôngđãgiớiướcrõrệtkhuônkhổquychiếuchoviệcnghiêncứuvềnền
dântrịcủamình:“Tôiphải cảnhgiácngayngườiđọctrướcsựhiểulầmrất
bấtlợichotôi(…)Rấtnhiềuquanniệm,cảmxúccủathờiđạichúngtara
đờitừnhữngnguyênnhânkhôngliênquangìđếnsựbìnhđẳnghayth
ậm
chícònđốilậplạivớinó(…)Tôiýthứcrõvềtấtcảnhữngnguyênnhân
khácnhaunàyvàvềtầmquantrọngcủachúng,chỉcóđiềuviệcnghiêncứu
vềchúngkhông
phảilàđốitượngcủatôi”(tậpII,Lờinóiđầu)
1
.
1
TrườnghợptươngtựcũngxảyravớiMaxWeber(1864‐1920)khingườitathấyôngđặc
biệtnhấnmạnhđếnvaitròcủatưtưởngvàtínngưỡng(Thanhgiáo,Tinlành)trongviệ
chình
thànhvàpháttriểnchủnghĩatưbản.Đểtránhngộnhận,chínhMaxWeberđãhơnmộtlần
xácđịnhcươnglĩnhnghiêncứucủamình:“Chínhnhữnglợiích(vậtchấtvàtinh
thần)‐chứ
Trích sách Nền dân trị Mỹ, Alexis de Toqueville, tái bản lần thứ I năm 2008
Bản tiếng Việt © 2006 NXB Tri thức và Phạm Toàn
ALEXISDETOCQUEVILLEVÀSỰTRẦMTƯVỀNỀNDÂNTRỊ 37
TahãythửxemquacácphântíchcủaTocquevillevềbaphươngdiệncủa
“conngườidânchủhiệnđại”:tinhthần,tìnhcảm,thóiquenvàảnhhưởng
củachúnglênviệchìnhthànhcácđịnhchếchínhtrị.
a)Vềtinhthầnhaytưduydânchủ:Trướchết,Tocquevillenhấnmạnh
đếnvaitròlớnlaocủacôngluận.Trongđiềukiệncủasựbìnhđẳng,việc
“sẵnsàngtinvào
đámđông”liêntụctănglên.Quyềnuycủanhữngcánhân
riênglẻhaycủacácgiaicấpgiảmdầntỷlệthuậnvớiviệcxóabỏcáckhác
biệtgiữanhữngngườicôngdân.Khảnăngsailầmcủa“toàndân”bịloạitrừ
vềnguyêntắc.Từđó,lòngtinvàocáctínđiềutôngiáocũngsẽsuygiảm.
“Con người dân chủ” không còn dễ dàng thừa nhận
một quyền uy nào
đứngởbênngoàinhânloạibìnhđẳng.
Mặtkhác,Tocquevillecũngthấy“côngluận”làcôngcụnguyhiểm,dễ
dàng“lèolái”tưduyvàhànhđộngcủaconngười.Tácđộngcủas
ựbình
đẳnglàkhánghịchlý:vừamanglạinhiềuýtưởngmớivừatướcđoạtchúng.
Sựgiảiphóngbanđầukhỏicấutrúcphongkiếnlạicóthểdẫnđếnsựđènén
tựdotinhthầndocấutrúccủacôngluận.PhântíchrấtsớmcủaTocqueville
về“đệtứquyền”gâysửngsốtvànhiềutranhcãi.Ônggâyảnhhưởnglớn
đếnJ.S.Mill,Gustave
leBon…bằngsựnhạycảmkhighinhậnáplựccủasố
đônglêntưtưởngvàcungcáchứngxửcủacánhân, tiênbáo“cáivòngxoáy
trônốccủasựimlặng”
1
.Mặcdùrõràngôngđãđánhgiáquáthấptiềmlực
phêpháncủacôngluận,nhưngnhậnđịnhsauđâythậtđángsuynghĩ:trong
chừngmực“conngườidân chủ”chỉpháthi
ệnbên cạnhmìnhnhữngcon
ngườigiốngnhau,thì“khómàsuytưởngvềmộtbộphậnnàođócủanhân
loạimàkhôngđồngthờibaotrùmcáitoàn bộ”.Mọinhậnthứccánhânđều
cóvẻ“ápdụngđượcchomọingười”.Thayvìtưduymộtcáchdịbiệt,thì“sự
bìnhđẳngvềnhữngđiềukiện”tạoramộtnhãnquantrừutượngvàđồng
nhấthóa.T
ư duy khôngcònnắmbắtnhữngcon người cụ thể nữamàlà
“nhân loại” nói chung. Tocquevilleđã phát hiện một trong những “mâu
khôngphảinhữngýtưởng‐mớitrựctiếpthốngtrịhànhđộngcủaconngười.Nhưng:“các
hìnhảnhvềthếgiới”donhững“ýtưởng”tạoralạithườnggiữvaitrònhưk
ẻđặtđườngray
đểxácđịnhconđườngtrênđóđộnglựccủanhữnglợiíchthúcđẩyhànhđộngđitới”.(Lời
TựachotậpluậnvănvềXãhộihọctôngiáonăm1920/21,Tuyển
tập,ấnbảnKröner,tập233,
tr.590).
1
Xem:‐BarbaraAllen:TheSpiralofSilenceandInstitutionalDesign,Tocqueville’sAnalysisof
PublicOpinion andDemocracytrongPolity,24,1991,tr.243‐267.DẫntheoK.Herb,O.Hidelgo,
SđdvàE.Noelle‐Neumann:ÖffentlicheMeinung/Côngluận,Frankfurt/Berlin1991,tr.21,124
vàtiếp.
‐
GustaveLeBon:Psychologiedesfoules/Tâmlýhọcđámđôn g,bảndịchcủaNguyễnXuân
Khánh,NXBTrithức,2006.
38 NỀNDÂNTRỊMỸ
thuẫnnộitại”củanềndântrị.Trongkhithờiđạicủasựbìnhđẳnggiành
đượcquyềntựdongônluận,thìchínhcôngluậnthườngtrởthànhquyềnuy
tinhthầnduynhất,táchrờivớinhữngchủthểvàtựxáclậpnhưmộtquyền
lựcvôdanhvàvôhạn(xemthêmsđdcủaClaudeLefort).
Điliềnvớitínhrậpkhuônvềtưduylàtrìnhđộtrung
bình,xoàngxĩnh
của hoạtđộng tinhthần. Khoahọckhôngcònđược hướng dẫn bởi lòng
khaokháthiểubiếtmàthayvàođólàviệcápdụngnhanhchóngkiếnthức
vàođờisống
thịtrường.Trongnghệthuật,chấtlượngnhườngchỗchosố
lượng,cáithẩmmỹnhườngchỗchocáihữuích.Trongvănchương,người
tađitừsựmôtảcáilýtưởngvàcáianh
hùngsangmôtảcái“đờithường”
vànhữnggì “hếtsứcconngười”.Nhìn chung, theo ông,chân trờitinhthần
trongxãhộidânchủbịhạthấpxuống,khiếnchonhàkhoahọc,nhàv
ăn,
ngườinghệsĩđượctônvinhkhôngvìtàinăngchobằngvìkhảnăngsinh
lợicủahọ.TrongtậpI,ôngđãđềcậpđếntínhxoàngxĩnhvềvănhóa,về
việcnềndân
trịkhôngkhuyếnkhíchnhữngtàinăngkiệtxuất.Nămnăm
sau,ôngvẫnchorằng:tuylòngtincủaxãhộidânchủvàokhảnănghoàn
thiệnkhônggiới hạn của conng
ườiđược chứngthựcvềmặttiếnbộvật
chất‐kỹ thuật, nhưng khả năng phát huy “sự vĩ đạiđích thực” của con
ngườibịhạnchếnghiêmtrọng.Sựbìnhđẳng–buộc
mọingườiphảinỗlực
laođộngđểkiếmăn–tuycónângcaotrìnhđộvănhóavàgiáodụcnói
chung,nhưngkhôngcò ncóchỗchonhữngtàinănglớnvàtoàndiện
1
.
b)Vềmặtxúccảmtrongnềndântrị,theoTocqueville,tấtnhiênmặtchủ
đạolà“tìnhyêu”đốivớisựcôngbằnghầunhưlàmột“bảnnăngthứhai”.
Xúccảmấyphả
nảnhrõnhấttrongsựsănđuổitiệnnghicủatoànxãhội.
“Sốngbằngnhau”trướchếtcónghĩalà“mưucầusựgiàucóbằngnhững
phương tiện giống nhau”
hơn là “thực thi những quyền chính trị ngang
nhau”.Sựbìnhđẳngtạocơhộichomọingười“mỗingàychọnmộtvàiniềm
vui”,khiếnhọbámchặtvàođó“nhưvàomột
tàisảnquýgiánhất”.
VớiTocqueville,nềndântrịcóvẻgầnvớilýtưởng“côngl ợinhiềunhất
chosốđônglớnnhất”củaJemeryBentham.Nếu“conngườidânchủ”nỗ
l
ựcchiếmhữutốiđa,thìxãhộidânchủnỗlựcmanglại“hạnhphúc” chosố
1
XemMaxWeber,DieprotestantischeEthikundderGeistdesKapitalismus/ĐạođứcTinlành
vàtinhthầncủach ủnghĩatưbản,1905/20.Ởtrang203,MaxWebercũngnóivềsựtiêuvong
của“conngườitoàndiện”kiểuFaust
củaGoethetrongtiếntrìnhchuyênmônhóavàvềsự
“giảbiệtmộtthờikỳconngườitrònđầyvàđẹpđẽ”củaquákhứtrongxãhộitưbảnhiệnđại
(bảndịchcủaNguyễn
Nghị,NguyễnTùng,TrầnHữuQuangvàBùiVănNamSơn,NXBTri
thức,2008).
Trích sách Nền dân trị Mỹ, Alexis de Toqueville, tái bản lần thứ I năm 2008
Bản tiếng Việt © 2006 NXB Tri thức và Phạm Toàn
ALEXISDETOCQUEVILLEVÀSỰTRẦMTƯVỀNỀNDÂNTRỊ 39
đôngngườinhất.Nếusựbìnhđẳnglàdấuhiệutiêubiểucủanềndântrị,thì
việcsănđuổisựgiàucólàdấuhiệutiêubiểucủasựbìnhđẳng.Từđó,
thái
độ với laođộng cũngđổi khác. Mọi người‐từ anh công nhânđến ông
nguyênthủ‐đềulaođộngđểhưởnglương,kiếmtiền,nênsựdịbiệtvềbản
chấtgiữalaođộngtựdovàlệ
thuộc,caocấpvàthấpkémtheoquanniệm
truyềnthốngkhôngcònnữa.Nghềnàocũngvẻvangnhưnhau;việclàm
giàukhôngcònbịchếnhạomàđượctônvinhthànhmẫumực.
Tuynhiên,vi
ệcsănđuổisựgiàucóvậtchấtlàmộtlòlửa thườngtrực.
Vìsựgiàucókhôngcóra nh giới,nênngaycảngườigiàunhấtcũngkh ông
yênvớicái“restlessmind”(cáidụ
ctâmkhôngnguôi)củamình.Hậuquả,
theoTocqu ev ill e, sẽlàmộtxã hộicủa“chủnghĩacánhân”.Ônghiểutừ
nàytheonghĩatiêucực, tứcsựvôcảmvềchínhtrịcủangười
côngdâ n, sự
rút lu i hoàn toàn vào cuộc sống riêng tư. Mối dây liênđới xã hội giữa
nhữngconngườivàgiữacácthếhệbịnềndântrịphávỡvàailophận
nấy.
Sự“chuyênchếcủatínhriêngtư”và “sựbấtmãnchínhtrị”,theoông,
làcácđặcđiểm cựckỳnguyhạicủaxãhộihiệnđại,cóthểgâynênthảm
họachoquyềntựdo
chínhtrịvàdọnsẵnmiếngđấtchocácchếđộchuyên
chế
1
.
c)Saukhi bànvềđờisốngtinhthầnvà tìnhcảmtrongnềndântrị,ông
bànvềnhữngtậptụccủanó.Ônghiểu“tậptục”lànhữngquytắcvàtập
quán
ứngxửtrongxãhội,trongđờisốnggiađìnhcũngnhưtronggiáodục.
Luậnđiểmxuấtphát:sựbìnhđẳngvềlốisốngvàv ềcươngvịxãhộilàm
chonhữngtậptục
trởnên“ônhòa”hơnsovớicácxãhộibấtcôngvàtàn
bạotrướcđây.Ngườitachỉthựcsựcó“tìnhcảmchiasẻ”vớinhữngngười
giốngnhưmình.Chính“tínhgiống
nhau”(similarité)nàylà đặcđiểmbản
chấtcủaxãhộidânchủ,phânbiệthẳnvớithờicổđạivàphongkiến.Thời
trước,ngườitakhôngmuốn “làmchomìnhgiốngkẻ
khác”,cònthờinay,cá
nhân rất thích “ đánh mất cá tính của mìnhđiđểđược là một với quần
chúngphổbiến”.
Tínhgiốngnhaulàmnảysinhhìnhthứcmớitrongviệcthừanh
ậnlẫn
nhau:đồng nhất hóa với người kh ác . Nhờđó,quanhệxãhộiđơn giản
hơn,thoảimáihơnvà cũngtrựctiếphơn. Nhưng,theoông,cái “toàncục
chínhtrị”
lạilàkẻthuacuộctrongtiếntrìnhnày:“nềndântrịtháolỏng
nhữngxiềngxíchxãhội,nhưnglạisiếtchặtmốidâyliên kếttựnhiên.Nó
1
XemRichardSennett,VerfallundEndedesöffentlichenLebens/Sựsuytànvàcáochungcủa
đờisốngcôngcộng,Frankfurt/M1983,tr.379vàtiếp.
40 NỀNDÂNTRỊMỸ
cộtchặtbàcon, bằnghữulại,đồngth ờitáchrờinhữngngườicôngdânra
khỏi nhau”.Tínhđơnđiệusẽlàmchủ;“đammê”duynhấtchỉlàđammê
làmgiàu, vàhìnhảnh
ấysẽ“sớmlàmtamệtmỏi”vàdẫntớisự“têliệt” về
chínhtrị‐xãhội. Quả thật, áp lực “đồng ph ục hóa” c ủa công lu ận trong
thờikỳổnđịnhcủanề
ndântrịkhi ếnkhôngcótriểnvọngnàochonhững
đảolộnlớnhaynhữngcuộccáchmạngxãh ội.“Nềnhòabìnhvĩnhcửu”
đầymơướccủaKanttỏrakhôn gmấy
hấpdẫntrướcmắtTocqueville!
1
d)Tinhthần,tìnhcảm,tậpquáncủa“étatsocial”nhưthếsẽảnhhưởng
nhưthếnàođến cácđịnhchếchínhtrịc ủa“étatpolitique”?
Kếtquảdễthấy–theoTocquevillelẫnJ.S.Mill–làtácđộ
ngcủatưduy
“đồngphục”lênđịnhchếchínhtrị.Vì“cánhântỏranhỏhơnvàxãhộitỏra
lớnhơn”,và“mỗicôngdân–trởnêngiốnghệtnhữngngườikhác–,
bịmất
dạngtrongđámđông”,nênconngườitrongthờiđạidânchủ“rấtdễcótư
tưởngvềnhữngưuquyềncủaxãhộivàcóquanniệmhếtsứckhiêmtốnvề
nhữ
ngquyềncủacánhân”.Thậtnghịchlý:lòngtinquámứcvàoxãhộilại
thoátthaitừtìnhyêuvàcuộcđấutranhgiankhổtrướcđâychoquyềntựdo
vàtựtrịcủacánhân.Theo
ông,sựtựtrịbanđầu cónguycơbịđảongược.
“Vềlâudài,thậtbíhiểmnhưngcũngchắcchắn,nósẽhướngconngườiđến
sựnôlệ”.
Sựmấttự dogắnliền
vớiviệctập trungcácquyền lựcchínhtrị. Tiến
trìnhnàylàkếtquảlogiccủalốitưduy“đồngphục”.Ýtưởngvềmộtquyền
lựctậptrung,điềukhiển
mọicôngdântheonhữngquyđịnhthốngnhấtlàý
thứctựnhiêncủa“conngườidânchủ”.Vàýtưởngấyvềsựtoànquyềncủa
nhànướcxuấtpháttừtâmthứcyêu
thíchsựbìnhđẳngvàmongmuốnđược
bảohộlợiíchkinhtế.ỞchâuÂu,xuhướngtậptrunghóaquyền lựchành
chínhcàngmạnh,vìchínhnhànướctrungươngđãtừnglàkẻchiếnth
ắng
trongcuộcđấutranhgiữaquýtộcvàtưsản.Tiếntrìnhcôngnghiệphóavà
đôthịhóacàngcầnđếnvaitròbảovệtrậttự,ổnđịnhvàxâydựngcơsởhạ
tầng
củanhànước.
Vậy,đâulàchỗbấtlợicủabộmáyquảnlýhiệnđại?TheoTocqueville,đó
làvìnóquámạnhvàquáhiệuquả!Nókhuấtphụcconngườimàkhôngcầ
n
hànhhạaicả.Nóhiếmkhi“bắtaiphảilàmgì,tráilại,chỉthườngxuyên
1
Vềkhảnăngkhódiễnracáchmạngxãhộitrongchếđộdânchủ,xemthêmSeymour
Drescher, Why Great Revolution Will Become Rare: Tocqueville’s Most Negleted Prognosis, trong
JournalofModernHistory64/3,1992,tr.429‐454.
Trích sách Nền dân trị Mỹ, Alexis de Toqueville, tái bản lần thứ I năm 2008
Bản tiếng Việt © 2006 NXB Tri thức và Phạm Toàn
ALEXISDETOCQUEVILLEVÀSỰTRẦMTƯVỀNỀNDÂNTRỊ 41
khôngđểchoailàmgìhết”.Bộmáytậptrung“khôngpháhủymàchỉngăn
cản;khôngkhủngbốmàchỉkìmhãm;…khôngbẻgãyýchítựdomàchỉ
làmchomònmỏi,cùnnhụt,khiếnnhândân
trởthànhmộtbầyđànnhững
convậtchămchỉvàsợhãi,xemnhànướclàngườichủchăn”.
“Ôngchủ”và“thầndân”rấthiểunhau,khiến“nhữngngườibịcaitrị
thườ
ngxemsựbấtlựccủamìnhnhưlàhànhvilươngthiện”.“Nhândân
chấpnhậnsựdẫndắtvìchorằngchínhmìnhđãbầuranhữngngườichăn
dắt.Ngườitađồng
ýđểđượccộttrói,vìthấyrằngđâucóaihaycógiaicấp
nàolàmviệcđómàchínhbảnthânnhândânlàngườinắmđầudâytrói”.
Tácđộnglừamịvàthahóacủa“chủquyề
ncủanhândân”,của“quyềntự
dođầuphiếu”đượcTocquevillenhậndiệnquamộtđiểnhìnhlịchsửởnước
PhápvàôngsẽgọichunglàchủnghĩaBonapart
1
.
7.Tocquevillekhôngphảilàngườiduynhấtquantâmđếnvấnđềtựdo
trongnềndântrịđạidiện.TrướcôngcóJ.J.Rousseau,sauôngcòncóMax
Webervànhiềungườikhácnghiêncứucặn
kẽsựnốikếtgiữatiếntrìnhdân
chủhóavàsựthốngtrịcủabộmáyhànhchínhchuyênnghiệp(Burokratie).
Tuynhiên,ôngnổibậtởchỗxétmốiquanhệgiữa“bìnhđẳng”và“tựdo”
như
làvấnđềtrungtâmcủatưtưởngchínhtrị,vớihyv ọng“hòagiải”được
cảhaivớinhaubằngcácgiảiphápđềnghịđểkhắcphụccácnhượcđiểm
củanềndântrịhiện
đại.Đónggópđặcsắcnàycủaôngcòngâynhiều tranh
cãinhưngrấtđángđểtìmhiểuvàthảoluận.Ôngđặtvấnđềtựdotrongnền
dântrịtừcácnhậnđịnhcơbảnsauđây:
Trướchết,“sựbìnhđẳngcủanhữngđiềukiện”làđiểmxuấtphátvàhòn
đátảngtronghọcthuyếtchínhtrịcủaTocqueville.Điềuấykhônglạvìđây
chính là thành tựu lớn
nhất của thời hiệnđại.Tiếcrằngông khôngđịnh
nghĩathậtrõvềkháiniệmấy,nhưngrõràngnóchốnglạimọihìnhthứcđặc
quyềnquýtộcvàphongkiến.Tuy
nhiên, theoông,quan niệm“hợp tình
hợplý”ấyvềsựbìnhđẳngkhôngđồngnhấtvớiviệccàobằngmọisựkhác
biệt.“Sựbìnhđẳngtuyệtđốilàmộtảoảnh”nhưmộtghichú
củaôngvào
đầunăm1848(xemToàntậpIII,2,742).Ôngkhôngtinrằngsựbìnhđẳngsẽ
xóabỏđượchếtmọisựphânbiệtvềgiaicấpvàđẳngcấptrongxãhộidân
chủ.
Theoông,nóchỉxóabỏđẳngcấp“tựnhiên”donguồngốcxuấtthân,
1
XemMelvinRichter,Tocqueville,NapoleonandBonapartism,1980,tr.110‐145.Vềchủnghĩa
Bonapartnhư là “conđường riêng” của nước Phápkhiđi vào thờihiệnđại, xemFrédéric
Bluche,Lebonapartisme,Paris,1981.
42 NỀNDÂNTRỊMỸ
còngiữlạisựphânbiệtđẳngcấpdo“tựnguyện”:“Vềbảntínhtựnhiên,
khôngaiphảiphụctùngngườikháchếtcảmàchỉphụctùngtạmthờidotác
độngcủakhếước
màthôi.Trongkhuônkhổcủahợpđồngnàythìngười
nàylàchủ,ngườikialàkẻlàmthuê,nhưngbênngoàikhuônkhổấy,họlà
haicôngdân,haiconngườinhưnhau”(tậpII).
Ôngxemsựbìnhđẳng
đãđượcthiếtlậpvềmặtchínhtrịthôngquacác
cuộccáchmạngtưsảnởthếkỷXVIIvàXVIII.Nhữngnhàtựdochủnghĩa
vàxãhộichủnghĩatranhcãinhauvềcáchìnhthức
vàcácranhgiớicủasự
bìnhđẳng,nhưngđềunhấttríởchỗnguyêntắcấylàsựcắtđứttriệtđểvới
quákhứ.Tocquevillebổsungmộtnhậnđịnh:theoông,ýniệmvềbìnhđẳng
khôngch
ỉbắtnguồntừkhovũkhítưtưởngcủathờiKhaisángmàcònbắt
nguồnxahơntừquanniệmcủaKiTôgiáovềconngườinhưlàvậtthụtạo
vàlàhìnhảnh
củaThượngđế,ngăncấmmọiđặcquyềntrướcngườiđồng
loại.Theoông,từchỗđánhgiásựbìnhđẳngnhưlàýtưởngKiTôgiáo,xã
hộiphươngTâyhiệnđạicóđượctính“chính
đáng”vềđạolý,thậmchí,xem
việcchốnglạinềndântrịlà“chốnglạiThượngđế”.Trongchừngmựcđó,
ôngđưaraluậnđiểmriêngcủamình:khôngphảingẫunhiênmà
cuộccách
mạngdânchủlạidiễnratrướchếtvàchủyếuở“thếgiớiKiTôgiáo”.Còn
cácnền“dântrị”cổđại–vẫnphânbiệtgiữangườitựdovớingười
nôlệvà
cácdântộc“dãman”–làchưaxứngđángvớidanhhiệunày.
Nếusựbìnhđẳnglà“đặctrưngcủathờiđạidânchủ”thìsựtựdolại
từngcónhiề
uhìnhthứckhácnhautrongcácthờiđạitrướcđây.Ôngphân
biệtgiữatựdoquýtộcvàtựdodânchủ.Trongtrườnghợptrước,tựdobiểu
thị mộtđặc quyền, nên có s
ự bất bìnhđẳng giữa người tự do và người
khôngtựdo.Ngượclại,tựdodânchủlạiphụctùngnguyêntắcbìnhđẳng.
Quyềntựquyếtcủacánhânchuyểnhóavềmặtchính
trịthànhchủquyền
củanhândân.Vìthế,theoông,kháiniệmdânchủvềsựtựdophổbiếnlà
hìnhthứcđúngđắnvàthíchhợpcủakháiniệm“liberté”(tựdo)trongthời
hiệnđại.Ông
đồngývớiBenjaminConstantrằngcáccơsởtinhthầnvàxã
hộicủatựdodựatrênsựbấtbìnhđẳng–nh ưnơiMonstesquieu–đãtrở
nênlỗithời.Dođó,nơiTocqueville,takhông
thểbảoôngxemtựdolàưu
tiênhơnbìnhđẳng.Ngượclại,nếuxemtrọngbìnhđẳnghơntựdocũngsẽ
làmmấtsựcânbằnggiữahailýtưởngấy,vàsẽdẫnđến
sựkhủngbốvàáp
bức.
Thếnhưng,trongxãhộihiệnđại,taluônchứngkiếnsựtựdongàycàng
bịđedọatrầmtrọng.Theoông,sựđồngnhấtgiữatựdovàbìnhđẳngđượ
c
Trích sách Nền dân trị Mỹ, Alexis de Toqueville, tái bản lần thứ I năm 2008
Bản tiếng Việt © 2006 NXB Tri thức và Phạm Toàn
ALEXISDETOCQUEVILLEVÀSỰTRẦMTƯVỀNỀNDÂNTRỊ 43
J.J.RousseauđềxướngtrongKhếướcxãhội(DuContratsocial,1745)chỉcó
trongýnghĩatrừutượngcủamộtlýtưởngxavời.Ôngđãchứngkiếnbiết
baohìnhthứcbìnhđẳngmàkhông
cótựdo.Ôngthấycácdântộc hiệnđại
thathiếtvới“sựbìnhđẳngtrongtựdo”,nhưng“họkhôngđạtđượcđi ều
này,vìvẫncònmuốnsốngtrongsựnôlệ”.Tuynhiên,Tocquevillenhậ
nrõ
rằngnguyêntắcbìnhđẳngvànguyêntắctựdo khôngphảilàmộtsựđốilập
khôngđiềuhòađược.Tuychúngluônởtrongmộtmốiquanhệcăngthẳng,
nhưngvẫnmởrakh
ảnănggiảiquyết.Ôngmuốn“sciencepolitique”(khoa
họcchínhtrị)củamìnhgópphầnbắtmộtnhịpcầugiữahailýtưởngấy.
TrướchếtôngchiasẻvớiThomasHobbessự
cầnthiếtcủamộtmôn“khoa
họcchínhtrị”mớimẻ.Nhưng,khácvớiHobbes,khoahọcnàykhôngdùngđể
chốnglạisựvôchínhphủmàđểngănngừacácxuhướngchuyênchếtrong
xãhộihiệnđại.“Làm chotựdoxuấthiệntừtr onglòngxãhộidânch ủ”làmột
vấnđềđượcđặtrahoàntoànmớimẻ:“tôichẳngthấyđâucóđượcđiềuấy
cả”
làkếtluậncủaôngởcuốitácphẩm.Phươngpháptiếpcậncủaông,như
đãnói,làphânbiệtmộtcác hcơbảngiữatrạngthái xãhội(étatsocial)vàhệ
thốngchínhtrị(étatpolitique).Khoahọcchínhtrịxoayquanhvấnđềphương
thứcquanhệgiữahailĩnhvựcnàyvớinhau.Ôngtánthànhluậnđiểmcủa
Guizotrằng“étatpolitique”làbiểuhiệnvàlà
chứcnăngcủa“étatsocial”.(Về
sau,ôngdànhcho“étatpolitique”vaitròlớnhơn.Thayvìlàchứcnăngcủa
étatsocial,ôn gxemcơcấuchínhtrịlàđộnglựccủasựpháttriểnxãhội).
Cũnggiốngnhưvớikháiniệm“bìnhđẳng”,ôngkhôngđịnhnghĩathật
rõvề“tựdo”.Cólẽvìôngthấykhó“địnhnghĩa”chúngmộtcáchchặtchẽ.
Thayvàođó,mộtmặt,
ôngxemchúngnhưlàcácđịnhđềluânlýtốihậu,và
mặtkhác,môtảcácbiểuhiệntâmlýcụthểcủaconngườivềchúng.Theo
ông,trongthờihiệnđại,cái“amourd’égalité”(lòngyêubìnhđẳng)lấnát
cái“goûtdeliberté”(sởthíchtựdo).Chonên,“khómàlàmchongườita
hiểuđượctựdokhihọkhônghềcảmnhậnvềnó”,tứckhingườitathiếucái
“mentalité”(nãotrạng)tựdo.Vì
thế,giốngnhưôngđãđặt“địnhchế”đứng
sautưduy,tìnhcảmvàtậptục,ôngchorằngnềndântrịtựdochỉđạtđến
đượckhiluậtphápthấmnhuầnmột“tinhth
ần”nhấtđịnh,một“vănhóa
chính trị sốngđộng” nàođó, tương tự như cáchđặt vấnđềcủa
Montesquieu.
Ôngmuốntránhcảhaicáchhiểu“cựcđoan”vềtựdo:cáchhiểu“quý
tộc”viện
dẫnđếnsựtồntạicủamộtquyphạmcótrước,xácđịnhsựtựdo
hànhđộngcủacánhânmộtcáchtiênnghiệm,lẫncáchhiểu“cấptiến”chỉ
chấpnhậnsựgi
ớihạntựdoýchíbởinhữngđiềukiệnkháchquan.Ôngchủ
44 NỀNDÂNTRỊMỸ
trươngmộtthứtựdo“ônhòa,cóchừngmực,đượcđứctin,tậptụcvàluật
phápcủngcố”.
Vềmặtchínhtrị,kháiniệmvềtựdocủaTocqueville muốnđiềuhòagiữa
haitháicựccủaConstantvàRousseau,haynóicáchkhác,giữahaiquanniệm
khácnhauvềtự do theo cách phânbiệtđãtrở thành kinhđiểncủaIsaiah
Berlin:tựdotiêucực(thoátkhỏimộtđiề
ugì)vàtựdotíchcực(đểlàmmột
điềugì)
1
.Đólàsựđốilậpgiữatựdocánhâncủathờihiệnđạivàtựdochính
trịcủathờicổđại.TheoTocqueville,tựdotiêucựckiểuB.Constant,tựgiới
hạnởhạnhphúcriêngtưvàsựđộclậpcủacánhânđượcbảođảmbởiđịnh
chếđểthoátkhỏisựcưỡngchếcủaquyềnlựcnhànướclàkhôngthểcó được
nếukhôngcókháiniệmtíchcựccủaviệcthamdựvềchínhtrị.Đồngthời,việc
từbỏhạnhphúccá nhânvàcácquyềntựvệdựatheođịnhchếcủaRousseau
cũngkhôngthỏađáng.Tocquevillethấyrằng,trongxã hộihi
ệnđại,tựdo
côngdâncủaconngườiriêngtưđượcbổsungbằngnhữngtậptụcvàđịnh
chếcủaviệctham dựvàocôngviệcchung.Sựtổnghợpgiữatựdocổđạivà
tựdohiệnđạivừadựatrênHiếnphápđảmbảochomỗicôngdânquyềntự
trịcánhân vàquyềnmưucầuhạnhphúc,vừadựavàocácđịnhchếtựquản
từcơsởđểcóthểthamgiađầyđủvàoviệclậppháp,hànhphápvàtưpháp.
Theoông,câuhỏigaycấngiữaConstantvàRousseaulànênchọnnềndântrị
trựctiếphaydântrịđạidiệndường nhưđãđượctrảlờiphầnnàotrênthựctế
ởnướcMỹ.“Conngườidânchủ”hiệnđạiphảivừalà“bourgeois”,vừalà
“citoyen”;sựtựdophảivừalàcánhânvừalàchínhtrị
;hệth ốngphảivừatự
do,vừadânchủ.NơiTocquevillevẫncònphảngphấtchútdưâmcủangười
“hiệpsĩquýtộc”: theoông,ngườicôngdân“tựdokhôngchỉbiếtsốnghợp
pháp luật. Chỉ vớilòng nhiệthuyết, hiếndâng, và, trong tình huống ngặt
nghèo,sẵnsàngđấutranhvàhysinhthânmìnhcholýtưởngchínhtrị,“con
ngườidânchủ”mới
xứngđángvớimộtsựhiệnhữuđíchthựctựdo.
Ởcácchươngcuốicủabộsách,Tocquevillemớicụthểhóacácđềnghịcủa
mìnhtừnh ữngýtưởngbànbạctrướcđó.Ởđây,
ôngtậptrung vàoviệcxây
dựngcácđịnhchếcótínhchứcnăngđểgiớihạnquyềnlựccủanhànướcvà
bảođảmsựtựdocủacánhân.Cácđềnghịcủaôngthậtra
khônghoàntoàn
mớimẻ,vìít nhiềuđãcótrongMontesquieuvà,thậmchícòncóthểgâyhiểu
lầmnhưlànỗlựcphụchồimộtsốgiátrị“quýtộc”xưacũ.Vượt
quađịnh
kiếnấy,tathấyTocquevillerấtnghiêmchỉnhtrongviệcrútkinhnghiệmcủa
1
Xem:‐Isai a hBerli n, TwoConcepts ofLiberty/ Haiquan niệmvềtựdo,Oxford1959
‐KarlFriedrichBerb,BürgerlicheFreiheit,PolitischePhilosophievonHobbesbisConstant/Tựdo
côngdân,TriếthọcchínhtrịtừHobbesđếnConstant,Freiburg/München1999.
Trích sách Nền dân trị Mỹ, Alexis de Toqueville, tái bản lần thứ I năm 2008
Bản tiếng Việt © 2006 NXB Tri thức và Phạm Toàn
ALEXISDETOCQUEVILLEVÀSỰTRẦMTƯVỀNỀNDÂNTRỊ 45
quákhứđểđềxuấtyêucầuxâydựng“cácquyềnlựctrunggian”(pouvoir
intermédiaire)giữanhànướcvànhândânvới“nhiềusựkhônngoan,hiểu
biếtvànănglực”.Cácquyềnlựctrunggian ấy
khônggìkháchơnlàsứcmạnh
tổnghợpcủanhữnghộiđoàn,củabáochívànềntưpháp.Cácđịnhchếtrung
giannàylà“thànhtrì”đểbảovệviệcthamgiacủanhândân
vàocôngviệc
chungvàlàmôitrườngđểrènluyệntinh thầntựdochocôngdân.Nóitheo
ngônngữngàynay,chúnggópphầnvàoviệcgiatăng“vốnxãhội”,tứcgia
tănglòngtincậy
vàsứccốkếttrongnộibộnhândân.Vàvìlẽtrongquan
niệmcủaTocqueville,luậtphápvàđịnhchếcầnđếntậptụclàm nềntảng,
nênnềndântrịcũngphảikế
thừacácdisảntinhthầnvàluânlýcònhữu
dụngcủaquákhứ,đólà:lòngyêutựdo,lòngquýtrọng cácgiátrịtinhthần
vàbiếtđặtcáichunglêntrêncáiriêngtư.Nh
ưng,tấtcảrồicũngđềuphải
đượcđặttrênnguyêntắctốithượngcủathờihiệnđại:sựbìnhđẳng.Ôngkết
luậnbộsách:…“sựbìnhđẳng cólẽítcaocảhơn,nh
ưngcôngchínhhơn,và
chínhtínhcôngchínhnàytạonênsựlớnlaovàđẹpđẽcủanó”.
Tấtnhiên,sẽthiếusótnếukhôngnhắcđếnhaiđềnghịkháccủaông:một
đềnghịquantrọngvềvai
tròcủatôngiáonhưlà“giềngmối”choxãhội
dânsự
1
,vàmộtđềnghịkháckhálạclõngvàkhóchấpnhậnvềviệcphân
chiacònsặcmùi“quýtộc”giữaoikos(giađình)vàpolis(cộngđồng):gia
đìnhdànhchophụnữđểnamgiớirảnhtay
loviệccộngđồng.Ôngđangvi
phạmnguyêntắcbìnhđẳngởphầncụthểnhất!
8.Thậtkhó phân loạivàxếphạngTocquevilletronglịchsửcác nhà tư
tưởngchính trị.Ông tự nhận mình là một“libérald’une espèce nouvelle”
(nhà tự do kiểu mới)(xem ToàntậpBeaumont, V, 433). Tên gọiấyngụ ý
nhữnggì,thậtkhólýgiải.Vềhạtnhân“tựdo”trongtưtưởngcủaông,
ông
khôngkhácmấyvớinhữngJ.Locke,AdamSmith,BenjaminConstanthayJ.S.
1
TừsựquansátxãhộiMỹ,Tocquevilledànhchotôngiáocácchứcn ăngchínhtrịvềbalĩnh
vựcsauđây:
‐cốkếtsựgắnbóxãhội
‐vunbồiluânlýcôngdân
‐chếngự
bớtcácđammêdosựbìnhđẳnggâyra.
Ôngtỏrakhôngtintưởnglắmvàolýtưởngvề“sựtựtrịluânlý”củaKant.Theoông,chỉ
tuântheocácquyluậtluânlýdochínhlýtínhcủamình
banbốralàđòihỏiquácaođốivới
ngườicôngdânbìnhthường!Bảnthânôngkhôngcótínngưỡng,màmuốncócũngkhông
được(ôngviếtthưchobạnlàCorcellemộtcách“tuyệt
vọng”:“Nếuanhbiếtcócáchgìđểcó
đượctíntâmtôngiáothì,lạyChúa,làmơnchotôibiếtvới!”Toàntập,Gallimard,XV,2,tr.29),
nhưngôngvẫnthấycầncómột“nề
ntảngtínngưỡng”nàođóchoxãhội.Tuynhiên,trong
mọitrườnghợp,phảidứtkhoáttáchbiệttôngiáovànhànước.
46 NỀNDÂNTRỊMỸ
Mill.Nhưng,theoông,ýchícánhâncũngphảitươnghợpvớilợiích“đích
thực”củaquốcgia,trongchừngmựcđó,ônglạitánthànhRousseautrong
việcbiếnnhà“bourgeois”(tưsản)íchkỷthành“citoyen”(côngdân) hướng
đếnlợiíchchung.Mộtmặt,lànhàtựdo,ôngthừanhậnthuyếtduylýcủa
phongtràoKhaisáng,nhưngmặtkháclạikhôngquátincậyvàolýtínhcon
người,nhấtlàloạilý tínhcôngcụbắtchínhtrịvàxãhộiphảiphụcvụcho
kinhtế.Ôngmongmuốnrằng:lý tínhvàbảnnăng,tinvàbiết,bìnhđẳ
ngvà
tựdophảiđượckếthợplạivớinhau.Nhưvậy,nếutómtắtmộtcáchthô
thiển,cóthểchorằngmụctiêucủaTocquevillelà:đặtquanniệmtựdocủa
Montesquieu
trênnềntảngdânchủcủaRousseauvàbảođảmantoàncho
mục tiêuấy bằng sự hiền minh của Pascal
1
. Ông không có cao vọng như
Hegel,MarxhayAugustComteđểkhẳngđịnhmộtsựvậnđộng lịchsửsẽ
hướngđếnmộttrậttựnh ấtđịnhtrongtươnglai.Viễntượngcủaôngchỉlà
nh
ậnbiết“sự thật khách quan” củathờihiệnđại. Theo ông, ai nhắmmắt
trướcnhữngsựthậtdonềndântrịhiệnnaytạoralà“t ụthậu”vềnhậnthức.
Tuynhiên,việchướngđếncáigì“kháchquan”đượcônggiảithíchbằngmột
kháiniệmkháhuy ềnhoặc: sựthiênhựu(Providence).Tuynhiên,ônghiểu
“thiênhựu”khôngphảilà sự“giảithoát”hay“cứuchuộc” nhânloạitheo
nghĩamạtthếluận(eschatologique),màchỉlàsựhiệnhữucủanhữngsựthật
lịchsửmàconngườikhôngthể từkhước,độclậpvớiquanđiểmcánhân
mình.Dođó,khigọinềndântrịlà“sảnphẩmcủathiênhựu”,ôngchỉmuốn
nóirằngxãhộihiệnđạilàmộtsựthậtkháchquannhưthế,vượtrakhỏi
bất
kỳsựlýgiảichủquannào.Bạnông,nhàkinhtếhọcAnhNassauWilliamcó
lẽhiểuông hơncả:“Tocquevillexemnềndântrịnhưlàmộtchủnhânông
khiếnngườitaphải
kínhsợ;ngườitacóthểkhôngyêunó,nhưngphảibiết
vânglờinó”(Toàntập,Gallimard,VI,2,tr.504vàtiếp).
Triếthọc lịchsửcủaTocquevillephânbiệtcáclĩnhvựcnào
conngườicó
thểcanthiệpvàkiếntạotheoýmình,vànhữnglĩnhvựcnàotakhôngthể
dựđoánhếtđượcmàchỉcóthểxemnhưlànhững“đạilượngkhảbiến”để
địnhh
ướngchomình.Nếuhiểu chữ“thiênhựu”nhưlà“vậnmệnh”của
conngười,tacóthểmượncâusauđâycủaôngởcuốitácphẩmđểkếtluận:
“Thiênhựu[hayVậnmệnh]đ
ãtạoraloàingườikhôngphảihoàntoànđộc
lập mà cũngkhônghoàntoànnô lệ.Đúngra,nóvẽmộtvòng trònđịnh
mệnhchungquanhmỗiconngườikhiếntakhôngthểnàotrốnthoát
được,
1
BlaisePascal(1623‐1662)nổitiếngvớiýtưởng“đánhcuộc”(leparipascalien)củalòngti n
vàosựtồntạicủaThượngđế.Tocqueville:cóđứctintôngiáothì“conngườiđượcnhiềunhất
và
mấtít nhất”(t ậpII,tr.35);nômnalà:cóThượngđếthìcàngtốt,khôngcócũng chẳngmấtgì!
Trích sách Nền dân trị Mỹ, Alexis de Toqueville, tái bản lần thứ I năm 2008
Bản tiếng Việt © 2006 NXB Tri thức và Phạm Toàn
ALEXISDETOCQUEVILLEVÀSỰTRẦMTƯVỀNỀNDÂNTRỊ 47
nhưng,bêntrongcácranhgiớirộngrãiấy,conngườilàđầyuylựcvàtựdo.
Cácdântộccũngthế”.
9.Việc“khóphânloạivàxếphạng”Tocquevillecàngkhi ếnchoquátrình
đọ
cvàthảoluậnvềôngthêmphongphúvàphứctạp.Hầunhưxuhướng
nào cũng cóthểtìmthấynơiôngmột người“đồng minh”.Cácđời tổng
thốngM ỹtừEisenhower,ReaganchođếnClintonluônviệndẫnđến“ông
ngườiPháp”(Frenchman)này,vìthấyởTocquevillemộtthầntượngmang
lại“bộmặt”chonướcMỹ.CáctácgiảbảothủcatụngTocquevillevìôngđã
xemtôn
giáonhưlàđốitrọngluânlýchochủnghĩađanguyênhiệnđại.Các
nhàtựdochủnghĩakhenTocquevillevìđãcốbảovệsựtựdotrongđiều
kiệnbìnhđẳngcủaxãhội.Cácnhàcộnghòatân‐tựdothì nhậnra chính
mìnhtrongphêpháncủaTocquevilleđốivớibộmáyqu ảnlýhiệnđại.Cánh
tảchínhtrịlạinhấnmạnhđếnyếutốthamgiacủangườicôngdântrong
học
thuyếtdânchủcủaTocqueville.Tấtnhiên,cũngkhôngthiếutiếngnóiphê
phán.MạnhnhấtlàJonathanBreycetrongThePredictionsofHamiltonandde
Tocqueville (1887) xem những phân tích của Tocquevillelà hoàn toàn chủ
quanvà“nghiệpdư”,vìsự“đồng thuậnphổbiến”(consensusniversalis)
đượcTocquevillequansáttrongxãhộiMỹtừlâuđãkhôngcònnữatrước
sựphânhóagiaicấp,vănhóavàlànsóngcôngnghiệphóa
vànhậpcưồạt.
Mặckhác,vớisựrađờicủa “siêucường”Mỹ,ngườidânMỹđãđủtựtinvà
khôngcầnđếnsự“thừanhận”từbênngoàinữa.
TưtưởngcủaTocquevillelại
hồisinhmạnhmẽtrongthờikỳ“NewDeal”
(Chínhsáchkinhtế‐xãhộimớicủaRooseveltnăm1932).KhởiđầulànhờG.
W. Pierson tái dựng lại chuyếnđi của Tocqueville (G. W. Pierson,
Tocquevilleand
BeaumontinAmerica,NewYork1938).Quyểnsáchđược
đọcrộngrãivìnhấnmạnhđếnvịtríhầunhưngoạilệcủanướcMỹvàcả
nhữngkhuyếtđiểmcủanềndântrị.Tocquevilletrởthànhnhàtiêntricho
thờiđại“quầnchúng”,tiênbáođúngđắnnhữngnguycơlẫncơhộicủathời
hiệnđại,đồngthờinhưlà“chađẻtinhthần”chomộtnềndântrị“tựdovà
thịnhvượng”củaMỹđốilậplạicơnđauđẻkhókhăncủachâuÂu!Ngoài
ra,ngành“HoaKỳhọc”(Americanistics)mớirađờicũngcóthểkhaithácvô
vàn chi tiết phong phú về lịch s
ử, văn hóa và văn học từ tác phẩm của
Tocqueville.
Nhưng,sựhồisinhthựcsựvềTocquevillediễnravàohaithậpniêncuối
thếkỷXXvàkéodàiđếnhiệnnaychungquanhcuộ
ctranhluận về“chủ
nghĩacộngđồng”(communitarism).CùngvớiAristotle,RousseauvàHegel,
Tocquevilleđượctônvinhnhưlà“spiritusrector”(“ngườichatinhthần”)