Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Tài liệu Những chủ nhân MBA, siêu giá mà kém cỏi ppt

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (116.28 KB, 2 trang )

Những chủ nhân MBA, siêu giá mà kém cỏi01:21' 05/02/2006 (GMT+7)
Trong nền kinh tế thị trường, một tấm bằng Cử nhân quản trị kinh doanh (MBA), nhất là
của trường đại học nước ngoài cấp đang là một giá trị hiển nhiên, một nhu cầu xã hội cần
thiết, một mơ ước của nhiều bạn trẻ.
Nhưng thực tế hiện nay trong khi rất cao giá thì trên thế giới
việc học tập để có được MBA cũng đang có những vấn đề
bất cập phải đặt lại cho hoàn thiện hơn.
Nhưng thực tế hiện nay trong khi rất cao giá thì trên thế giới việc học tập để có được MBA cũng
đang có những vấn đề bất cập phải đặt lại cho hoàn thiện hơn. Sau đây là một số ý kiến chỉ trích
trên báo chí nước ngoài xung quanh tấm bằng MBA.
Nếu bạn muốn làm chủ thế giới, tốt nhất là có được tấm bằng Cử nhân quản trị kinh doanh
(Master in Business Administration, MBA), đã lâu rồi người ta thường nghĩ thế. Tên tấm bằng tốt
nghiệp ấy gợi đến tham vọng, sự sáng suốt, sự thông thạo và kỷ cương nền nếp. Cố nhiên, các
khoá tốt nghiệp gần đây bị phát hiện là có chút gì đó hơi ngạo ngược, nhưng các khả năng thu
được sau đào tạo vẫn chưa thể bác bỏ. Ai có tấm bằng MBA thuộc về một loại người riêng biệt.
Tuy nhiên trong thực tiễn, các chủ nhân MBA không phải bao giờ cũng giữ được mọi điều hứa
hẹn. Theo câu chuyện vui đã xưa rồi, anh bạn trẻ mới tốt nghiệp MBA ngồi vào bàn giấy và yêu
cầu cô trợ lý đem cho mình "một trường hợp đầu tiên cần nghiên cứu". Phù hợp với một mô hình
cơ bản của nước Mỹ, anh tiếp cận vấn đề với một loạt định kiến, các quan điểm chiến lược, các
dữ kiện và việc phân tích thống kê. Chương trình học đã sản sinh ra nhiều yếu tố nổi trội, những
cái đầu minh mẫn, những máy tính thực sự có vị trí rất thích hợp cho một ngân hàng kinh doanh
hay một văn phòng hội đồng quản trị, nhưng lại hoàn toàn tỏ ra vô dụng đối với phần lớn các
doanh nghiệp.
Một đoạn quảng cáo của hãng vận tải Fedex vừa được
đưa lên truyền hình Mỹ nói về một anh bạn trẻ ngày đầu
đi làm. Sếp bảo anh ta: "Công việc chúng ta đang rất
bộn bề, các gói hàng này phải lập tức gửi đi ngay hôm
nay". Nhân viên mới tuyển phản ứng lại: "ồ tôi đâu có
phụ trách việc ấy". Sếp liền nói: "Không sao, ta sẽ gọi
cho Fedex nhờ họ. Mọi người đều biết làm như vậy".
"Ông không biết ư, tôi tốt nghiệp bằng MBA cơ mà".


"Thế thì tốt lắm, tôi sẽ phải chỉ cho anh làm ra sao". Sau
đó là một giọng bên ngoài chêm vào khẩu hiệu: "Với
Fedex, hàng gửi rất dễ và rất nhanh, ngay một người tốt
nghiệp MBA cũng có thể làm được".
Trên thế giới hiện nay, người ta nhận thấy nhiệt tình đã
giảm phần nào đối với các chủ nhân tấm bằng MBA tuy
siêu giá lại kém cỏi trong công việc hàng ngày – có lẽ
chỉ trừ ở Ấn Độ và Trung Quốc đang có nhu cầu lớn. Tại các nước phương Tây, nhãn mác trên
đã mất dần sự chói sáng, thậm chí còn bị dư luận nghi ngờ.
Vào đỉnh điểm, hãng Enron sử dụng mỗi năm 250 MBA mà cuối cùng lâm vào tai tiếng. Còn ông
George W. Bush chẳng đã tự hào về tấm bằng MBA của mình do Harvard cấp đó sao. Mặt khác,
giáo sư Trường đại học McGill ở Montreal, Canada là Henry Mintzberg mùa Hè qua đã xuất bản
cuốn sách Các nhà quản lý không có MBA tấn công vào các nhà MBA tốt nghiệp tại các trường
Mỹ, ông thẳng thừng chỉ trích: "Đó là một cách đào tạo xấu dành cho những người xấu vào thời
điểm xấu".
Tại nước Mỹ, các sinh viên có xu hướng kiếm bằng MBA sau khi tốt nghiệp một bằng đại học
chuyên ngành. Họ nóng vội tìm được việc làm ở một văn phòng tư vấn hoặc một ngân hàng kinh
doanh. Nhưng họ không có kinh nghiệm về kinh doanh. Tại nước Anh và châu Âu thì khác. Trước
hết, các sinh viên phải nhiều tuổi hơn, thậm chí là trên dưới 30. Do đó, họ đã có những trách
nhiệm hoặc đã từng ra quyết định. Hơn nữa, giáo dục về mặt này ở bên bờ này của Đại Tây
Dương được tiến hành trên một tinh thần khác về nội dung cũng như hình thức. Pauline Weight,
Giám đốc một chương trình MBA của trường Cranfield (Anh), bình luận: "Chúng tôi từ lâu luôn
luôn là một trường học quản lý chứ không phải là trường học thương mại. Chúng tôi không
ngừng nhấn mạnh tới sự phân biệt đó. Quản lý được xem xét trong một bối cảnh nhất định, nó
tuỳ thuộc vào mối quan hệ tương tác lẫn nhau giữa những con người và không thể học được chỉ
trong sách vở".
Kai Peters, Hiệu trưởng của trường Ashridge, cho rằng một chương trình MBA cần phải cung cấp
cho các cán bộ sẽ lãnh đạo các ê-kíp những khả năng thực tiễn hơn. Trường ông sẽ đổi mới
hoàn toàn chương trình giảng dậy. Ông nói rõ thêm: "Cần đào tạo các nhà quản lý làm việc có
hiệu quả. Điều này đòi hỏi họ phải biết cách làm việc với những con người khác, nhậy cảm với

người khác, sử dụng được năng lực thông thạo của mọi người. Chúng tôi sẽ quan tâm gắn bó
hơn với cách làm việc trực tiếp giáp mặt với nhau, số đông được cá thể hoá và dậy kèm phụ
đạo, vì điều này sẽ có ảnh hưởng đến hành vi thực sự của mỗi người".
(Theo Quốc tế)
Theo David Simpson, Giám đốc tiếp
thị và tuyển sinh của London
Business School:
"Trên thực tế thị trường MBA trước
hết phụ thuộc vào sự phát triển của
bối cảnh kinh tế". Trường này nhận
thấy gần đây có bước nhẩy vọt về số
lượng sinh viên đến từ Nhật Bản và
Ấn Độ. Còn theo Doris Sohmen-Pao,
Giám đốc chương trình MBA của
INSEAD, từ lâu rồi 90% sinh viên
trường này có nguồn gốc từ các
nước khác, đáng chú ý là từ Bắc Phi
và Trung Đông, chứ không chỉ tới từ
Singapore và Pháp như trước. Một
phần do cuộc chiến chống chủ nghĩa
khủng bố khiến cho việc xin visa vào
Mỹ học rất phức tạp. Trong khi đó,
các trường đại học ở châu Âu tỏ ra là
những mẫu hình về đa dạng văn hoá
và sắc tộc.

×