Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (202.41 KB, 5 trang )
Bệnh cườm nước
Trong các loại bệnh ở mắt thì bệnh cườm nước (Glaucom), dân gian thường
gọi là bệnh "thiên đầu thống", là bệnh rất nguy hiểm, dễ gây mù mắt. Bệnh không
chỉ xảy ra ở người lớn mà còn có ở trẻ sơ sinh, nếu không kịp thời phát hiện, điều
trị thì trẻ sẽ bị mù vĩnh viễn.
Bệnh cườm nước thường xuất hiện ở người trên 40 tuổi, đặc biệt là ở
những phụ nữ hay lo nghĩ, căng thẳng. Bệnh có yếu tố di truyền. Trong gia đình có
người mắc bệnh cườm nước thì những người ruột thịt có nguy cơ mắc bệnh cao
gấp 5- 6 lần. Bệnh cườm nước không có biểu hiện nhiễm trùng, bệnh nhân là
người lớn tuổi dễ nhầm lẫn với hiện tượng lão thị.
Do đó, bệnh thường được phát hiện muộn, bệnh nhân đến khám khi mắt đã
mờ hẳn thì đã quá muộn vì các tổn thương thần kinh thị giác không phục hồi được.
Khám mắt cho bệnh nhân nghèo ở Đức Phổ -
Quảng Ngãi.
Ảnh: Minh Thu
Có hai loại cườm nước: loại tiến triển nhanh (cấp tính) và loại tiến triển âm
thầm, chậm chạp (mạn tính). Có trường hợp bệnh nhân bị cườm nước ở một mắt
nhưng cũng có người bị bệnh ở cả hai mắt.
Ở loại tiến triển cấp tính, người bệnh thấy nhức mắt, nhức nửa đầu, đôi khi
rất dữ dội, có thể kèm theo nôn mửa, đau bụng, nhìn thấy các màu giống "cầu
vồng", hay thị lực giảm sút (nhìn mờ), mắt đỏ, cảm giác căng cứng, đồng tử giãn
nở (con ngươi nở lớn). Dạng tiến triển âm thầm thì rất khó nhận biết, thường
người bệnh chỉ có cảm giác hơi xốn, mắt mỏi, đôi khi cảm thấy mắt mờ. Cả hai
trường hợp cấp tính hoặc mạn tính, bệnh nhân đều bị tổn thương thần kinh thị
giác. Vì vậy, phát hiện bệnh sớm là điều cực kỳ quan trọng. Để sớm phát hiện