Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (602.55 KB, 5 trang )
Khi bé điệu "chảy
nước"
2 tuổi, thấy con gái thường xuyên đứng trước gương ngắm nghía mỗi
khi mặc đồ đẹp nhưng lên lớp 1, bé càng ngày càng điệu đà quá, chị
phát hoảng.
Khi Ong Nâu còn nhỏ, việc bé hay làm dáng khiến cả nhà rất thích thú và tự
hào. Nhưng càng lớn, bé càng tỏ ra sành điệu và kén chọn. Bé có thể dành
hàng giờ để thử đồ và ngắm nghía trước gương. Bé cũng thích được khen, ai
chê là bé ngay lập tức "bĩu môi".
Ong Nâu cũng hay đòi hỏi bố mẹ mua những đồ mà bé thích. Bạn bè có gì
đẹp mà bé không có thì kiểu gì bé cũng nằng nặc đòi bằng được.
Rất nhiều phen anh chị cảm thấy xấu hổ vì Ong Nâu. Ví như, cho tới chơi
Trung thu cùng cơ quan, Ong Nâu chỉ trỏ con của các cô chú trong cơ quan
mẹ là ăn mặc "nhà quê" và "cái váy của bạn ấy rộng thế mà cũng mặc" Khi
về quê, bé không chịu chơi với những đứa trẻ khác vì lý do "con không thích
các bạn ấy, vừa xấu vừa bẩn mẹ ạ".
Bé cũng rất ít khi đụng tay đụng chân vào việc gì vì sợ dây bẩn. Ở lớp, bé
cũng bị các bạn gọi là "chảnh", nhắc bé chơi hòa đồng thì bé bảo: "Tại các
bạn ấy ghen tỵ với vẻ đẹp của con" khiến anh chị lắc đầu ngao ngán.
Các bé gái hơn 2 tuổi đã rất ý thức "làm đẹp". Chỉ một chút điệu đà sẽ rất dễ
thương nhưng với những trẻ mải "làm đẹp" một cách thái quá, việc giúp bé