Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (360.9 KB, 5 trang )
Sự tham lam (Bài 1/5)
Nghĩa gốc của từ “tham” là để chỉ sự say mê tiền tài, “lam” nghĩa gốc để chỉ
niềm ham mê ăn uống. “Tham lam” là từ chỉ lòng tham vô hạn, muốn có
được những thứ mà vượt quá khả năng của mình.
Sự tham lam (Bài 1/5)
Bài 1: Thứ gì cũng muốn
So với những ham muốn thông thường, tham lam không biết khi nào là thoả
mãn mà càng đầy đủ thì cái dạ dày của nó lại càng to ra. Con người ta cầu
lợi là chuyện bình thường nhưng cái gì cũng muốn có mà lại không muốn bỏ
gì ra, không muốn đánh đổi bằng thứ khác, muốn nuốt không tài sản của xã
hội và của người khác thì thật trái với lẽ thường, là có hại và có tội. Cổ nhân
đã từng dùng “Tham xương”, “tham bỉ”, “tham mặc” để chỉ những hành vi
có dục vọng và tham lam tiền bạc quá đáng, những kẻ bị cho là “Không
trong sáng”, “không sạch sẽ”, “không biết đủ”. Dân chúng cũng thường
dùng “Tham quan ô sử”, “con chuột to”, “con sâu đục lỗ” để đả kích những
kẻ tham lam quá độ. Có thể thấy tham lam thực mất lòng người.
Có những kẻ cho rằng xã hội này tồn tại vì anh ta, mọi thứ trên đời này đều
xuất hiện vì anh ta. Loại quan niệm về giá trị đầy sai lầm khiến bọn họ
“Tham lam thành tính”. Những kẻ có tính tham lam, khi bàn tay “nhúng
chàm” lần đầu trong lòng cảm thấy sợ hãi nhưng một ngày nào đó trở nên
quen tay lại cảm thấy vô cùng thích thú, mỗi lần may mắn trót lọt, bọn họ
đều có thêm cảm giác liều lĩnh hơn trong hành vi của mình, không ngừng
kích thích thêm sự tham lam của mình.