Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (128.5 KB, 6 trang )
TRANH CỦA DUY LẬP
Có thể nói thế giới trong tranh Duy Lập là một thế giới mơ màng đầy kỷ niệm:
Những trò chơi đơn sơ con trẻ ngoài đồng, ngoài đường; những hội làng, hội nước;
một cơn mưa xứ Bắc; ngọn gió chuyển hè hay giấc ngủ hững hờ cô thiếu nữ ấy
là những tác phẩm mang hồn quê dung dị mà thấm đẫm chất nhân văn như : áo tơi,
Cỏ gà hay Gọi cồng cộng; Tất cả hiện trên giấy , trên vải , khi thực khi hư từ một
bút pháp đầy thi hứng.
Điều đáng nói trong Nghệ thuật Duy Lập là lối xử lý đề tài từ nghệ thuật diễn hình
của các nghệ nhân Đông Hồ. Tranh Vinh quy gợi ta nhớ đến một Đám cưới chuột,
ở đây tác giả đã lược bỏ nhiều chi tiết rườm rà để bật lên không khí ồn ào của đám
rước. Hình tượng được khắc họa mềm mại, uyển chuyển, hồn tranh toát ra bởi sự
hòa quyện giữa hình và mầu, giữa tính sâu xa của nội dung với lối biểu hiện phóng
túng trong một bố cục chạy dài. Có thể kể ra nhiều tác phẩm của anh mà dấu ấn
nghệ thuật Đông Hồ hằn lên rất rõ : Hái hoa bắt bướm, Ngửa bài, Hội xứ Bắc hay
Gọi cồng cộng. Chú bé thổi sáo lưng trâu trong tranh Sau vụ mùa là một mô tuýp
quen thuộc được anh chuốt lại hình, đầy sự ngộ nghĩnh lên thành dí dỏm. Hình
tượng con trâu của Duy Lập như có hồn hơn khi được anh đặt trên một nền tranh
xanh non trước những hình tượng và sắc màu gợi cảm thân thuộc của một thời thơ
ấu, của một không gian thắm đằm chất Việt. ở những tác phẩm như : Vác , Nửa
đêm, Soi ếch thấy người, giá trị của nó lại nằm phía chủ đề. Trong cái nhìn vị tha
nồng hậu, lối diễn hình vừa ngộ vừa hóm, tác giả đã đẩy ý tưởng tác phẩm lên đỉnh
điểm với những yếu tố bất ngờ.
Hệ thống hình tượng trong tranh Duy Lập có nhiều tiết tấu bị dồn nén và buộc phải