Tải bản đầy đủ (.doc) (2 trang)

Cảm nghĩ về câu tục ngữ “Uống nước nhớ nguồn”

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (78.3 KB, 2 trang )

Cảm nghĩ về câu tục ngữ “Uống nước nhớ
nguồn”
Sáng sớm thức dậy, thật là sảng khoái, vì hôm nay đã là cuối tuần. Tuy nhiên, hôm nay là một ngày đặc
biệt 27/7- ngày Thương binh liệt sĩ.
Thời tiết ở Hà Nội hiện tại đang mưa to, không biết các buổi lễ tổ chức thăm viếng các nghĩa trang
liệt sỹ có diễn ra được không. Tính đến ngày 27/7 năm nay thì đã 66 năm trôi qua, kể từ ngày 27/7 năm
1947 được lấy làm ngày thương binh liệt sỹ. Tức là ngày toàn dân cùng thể hiện đạo lý uống nước nhớ
nguồn. Vậy mà thật là buồn khi một số người vô tâm đến mức không biết ngày 27/7 là ngày gì? Hoặc
ngày thương binh liệt sỹ là ngày nào?
Những con người như vậy, chứng tỏ chẳng bao giờ biết đến đạo lý uống nước nhớ nguồn đâu!
Tất cả chúng cả- những thế hệ của cuộc sống hòa bình, ấm no, hạnh phúc, đều phải ghi nhớ rằng
chúng ta có được như ngày hôm nay, được tự do đi lại trên mảnh đất này, được sống một cuộc sống an
lành như thế này đều phải đổi lấy sự hy sinh lớn lao của các anh hùng thương binh, liệt sỹ. Họ đã đem lại
cho chúng ta độc lập, tự do về với quê hương, tổ quốc. Vì vậy, đừng ai phũ phàng hay vô tâm đến mức
không biết hay không nhớ ngày thương binh liệt sỹ. Điều này đồng nghĩa với việc chính ta đã không tôn
trọng và không biết quý trọng công lao to lớn của các anh hùng thương binh, liệt sỹ đã cống hiến.
Chúng ta hãy tìm hiểu một chút về nguồn gốc của ngày thương binh liệt sỹ 27/7. Sau sự thành công
của cách mạng tháng Tám 1945 thì quân và dân ta đã “Kiên quyết bảo vệ thành quả cách mạng, giữ gìn
độc lập, tự do, quân và dân ta ở những nơi thực dân Pháp gây hấn đã chiến đấu anh dũng, chặn bàn tay
đẫm máu của thực dân xâm lược. Trong cuộc chiến đấu này, một số chiến sĩ, đồng bào ta bị thương và hi
sinh. Dưới sự lãnh đạo của Đảng, nhân dân ta đã dành tình yêu thương của mình, góp phần chăm sóc các
gia đình liệt sĩ, anh em thương binh, bênh binh một cách tận tình chu đáo”.
Đầu năm 1946, “Hội giúp binh sĩ tử nạn” sau đổi tên “Hội giúp binh sĩ bị thương” được thành lập ở
Thuận Hoá (Bình Trị Thiên) ở Hà Nội và một số nơi khác. Hồ Chủ tịch là hội trưởng danh dự của hội.
Ngày 28/5/1946, “hội giúp binh sĩ bị nạn” tổ chức một cuộc nói chuyện quan trọng tại nhà hát thành
phố Hà Nội và Hồ chủ tịch đã đến dự. Ngày 7/11/1946, cũng tại nhà hát thành phố Hà Nội, buổi quyên
góp ủng hộ quần áo giày mũ cho chiến sĩ ngoài mặt trận đã được tổ chức, mở đầu cuộc vận động “Mùa
đông chiến sĩ”, tại đây Hồ chủ tịch đã cởi chiếc áo rét của Người đang mặc để tặng binh sĩ.
Ngày 19/12/1946, kháng chiến toàn quốc bùng nổ, chiến tranh lan rộng ra nhiều vùng. Số người bị
thương, hy sinh tăng lên. Đời sống của chiến sĩ, nhất là những chiến sĩ bị thương gặp nhiều khó khăn,
thiếu thốn. Trong tình hình ấy, Đảng và nhà nước ta đã quyết định nhiều chính sách quan trọng về công


tác thương binh liệt sĩ, góp phần ổn định đời sống tinh thần và vật chất của thương binh, gia đình liệt sĩ
trong thời kỳ đầu của cuốc kháng chiến chống thực dân Pháp xâm lược.
Tháng 6/1947, đại biểu của tổng bộ Việt Minh, Trung Ương hội phụ nữ cứu quốc, Trung Ương đoàn
thanh niên cứu quốc, cục Chính Trị Quân Đội quốc gia Việt Nam, nhà thông tin tuyên truyền và một số
địa phương đã họp tại Đại Từ (Bắc Thái) để bàn về công tác thương binh liệt sĩ và thực hiện chỉ thị của
Hồ chủ tịch chọn một ngày nào đó làm ngày Thương binh liệt sĩ. Sau khi cân nhắc nhiều mặt, hội nghị
nhất trí đề nghị Trung Ương lấy ngày 27/7/1947 làm ngày thương binh liệt sĩ – ngày toàn dân cùng thể
hiện đạo lý Uống Nước Nhớ Nguồn.
Ngày 27 tháng 7 năm 1948, chủ tịch Hồ Chí Minh đã có lời kêu gọi: “Khi nạn ngoại xâm ào ạt đến,
nó như một trận lụt to. Nó đe dọa tràn ngập cả non sông Tổ quốc. Nó đe dọa cuốn trôi cả tính mệnh, tài
sản, chìm đắm cả bố mẹ, vợ con của nhân dân ta. Trước cơn nguy hiểm ấy, số đông thanh niên yêu quý
của nước ta đã dũng cảm xông ra mặt trận. Họ quyết tâm đem xương máu của họ đắp thành một bức
tường đồng, một con đê vững để ngăn cản nạn ngoại xâm tràn ngập Tổ quốc, làm hại đồng bào. Họ quyết
hy sinh tính mệnh để giữ tính mệnh đồng bào. Họ quyết hy sinh gia đình và tài sản họ để bảo vệ gia đình
và tài sản đồng bào. Họ quyết liều chết chống địch để cho Tổ quốc và đồng bào sống. Họ là những chiến
sĩ anh dũng của chúng ta. Trong đó có người đã bỏ lại một phần thân thể ở mặt trận, có người đã bỏ mình
ở chiến trường. Đó là thương binh, đó là tử sĩ”.
Là một công dân Việt Nam, theo tôi ít nhất và cơ bản nhất phải nhớ và hiểu về ngày thương binh liệt
sỹ. Và sẽ thật là buồn khi vẫn còn có người không nhớ ngày này. Hàng năm vào ngày 27/7, ở nước ta đều
diễn ra các hoạt động long trọng để chào đón ngày Thương binh Liệt sĩ. Trong dịp này các nhà chức trách
Việt Nam từ trung ương đến địa phương thi nhau thăm, tặng quà cho các gia đình thuộc diện chính sách,
thắp hương, tảo mộ các liệt sĩ tại các nghĩa trang quốc gia và địa phương, tổ chức nhiều chương trình văn
nghệ kỷ niệm… Đây cũng là dịp để tất cả chúng ta bày tỏ lòng tri ân đối với các anh hùng thương binh,
liệt sỹ.
Nhân ngày 27/7 năm nay, riêng cá nhân tôi xin được đem lòng ghi nhớ và trân trọng công lao của
các anh hùng thương binh liệt sỹ đã hi sinh lớn lao cho sự độc lập, tự do của quê hương, tổ quốc. Không
biết dùng từ gì hơn để bày tỏ sự trân trọng của mình với công lao to lớn của các anh hùng thương binh,
liệt sỹ ngoài sự vô cùng “biết ơn”! Xin được gửi lòng tri ân này đến những anh hùng của quê hương, tổ
quốc từ xưa đến nay. Xin chúc cho các anh hùng thương binh có một sức khỏe thật dồi dào để có thể
chứng kiến sự đổi thay của đất nước Việt Nam chúng ta.

Các từ khóa trọng tâm " cần nhớ " của bài viết trên hoặc " cách đặt đề bài " khác của bài viết trên:
• soan bai tuc ngu
• uong nuoc nho nguon-van nghi luan,

×