Tải bản đầy đủ (.doc) (15 trang)

Tuyển tập bài kiểm tra phóng sự chân dung

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.37 MB, 15 trang )

1

TUYỂN TẬP 03 BÀI KIỂM TRA
MÔN TÁC PHẨM BÁO MẠNG ĐIỆN TỬ
Họ và tên: TRẦN XUÂN SANG.
Lớp: Báo in - K42B.
Trường: Học viện Báo chí và Tun truyền.
Niên khóa: 2022 – 2024.

ĐỀ BÀI
Anh (chị) hãy viết một tác phẩm thể loại Phóng sự chân dung?

BÀI LÀM 1
LẦN ĐẦU TỚI DI TÍCH NHÀ TÙ HOẢ LỊ
Di tích Nhà tù Hỏa Lị nằm tại con phố cùng tên thuộc phường Trần Hưng
Đạo, quận Hoàn Kiếm. Nếu gần đây người trẻ biết đến Nhà tù Hoả Lò qua những
nội dung ấn tượng, thu hút, hợp thời do đội ngũ admin sáng tạo trên Facebook thì
hàng chục năm trước, nơi này trong tâm trí người dân Việt là một “địa ngục trần
gian” đúng nghĩa. Thuộc top 5 điểm đến đáng sợ nhất Đông Nam Á (theo CNN)
bởi những câu chuyện ám ảnh đã đi vào sử sách, nơi đây từng giam cầm hàng
nghìn chiến sĩ, nhà hoạt động cách mạng.
Lần đầu tới di tích nhà tù Hoả Lị
Tơi nhớ lần đầu tới di tích nhà tù Hoả Lị, hồi lớp cảm tình Đảng năm 2020.
Và di tích nhà tù Hoả Lị là một trong những địa điểm tham quan mà lớp đã tổ
chức cho chúng tôi. Đây vừa như một buổi học, vừa là một cơ hội được chứng kiến
một trong những thời khắc đen tối của lịch sử đất nước ta.


2

Ấy là một sáng mùa thu mấy năm trước, đoàn chúng tơi lái xe tới phố Hoả


Lị. Quả thật, vẻ ngoài của nơi ấy rất đánh lừa những người chưa từng tham quan
lần nào. Khu di tích này thật sự nhìn khơng có chỗ nào giống một nhà tù cả.
Cuối cùng cũng vào tới bên trong Hoả Lị.

Ngày đó di tích vẫn chưa được quảng bá rầm rộ như bây giờ, nên lúc đồn
chúng tơi đi cũng khá vắng. Thêm vào đó, lại đúng vào đợt cả nước vẫn giãn cách
vì COVID-19, khi mà khách quốc tế vẫn chưa được sang Việt Nam. Sự neo người
và tĩnh lặng lúc đó như quyện vào cảm giác rợn gáy và tối tăm của bên trong vậy.
Lúc chia nhóm nhỏ ra để tham quan và nghiên cứu tự do, có những phịng chỉ có
hai cho tới ba người, giữa những bức ảnh và hiện vật rùng rợn được trưng bày.
Chúng phô bày sự tàn độc của chế độ thực dân đã áp lên nhân dân ta, song song
tồn tại là ý chí bất khuất quật cường của các đồng chí cách mạng trước kẻ thù. Tựa
như hai thái cực cùng tồn tại, đối lập nhau, như lửa - băng, như cái thiện - cái ác.
“Cờ”. Tù chính trị Nhà tù Hoả Lị dùng treo trong đêm giao thừa, Tết Nhâm
Thìn, năm 1952. những người tù đã cắt giấy thành hình ngơi sao và dán, khâu trên
một mảnh vải đỏ
Hệ thống các phòng giam tại Nhà tù Hỏa Lị có diện tích khác nhau nhưng
đều theo một thiết kế chung: nhà lợp ngói, tường xây rất kiên cố, quét vôi màu


3

xám, cửa sổ được trổ sát mái khiến các phòng giam tối tăm, ngột ngạt. Thùng phân
lưu động được đặt ngay trong các phịng giam, hàng ngày có hàng chục lượt người
đi vệ sinh, nhiều ngày không được dọn, chất thải đầy, tràn cả ra ngồi gây ơ nhiễm
nghiêm trọng. Những người tù nhân đã từng tận dụng sự bất tiện, vơ nhân đạo đó
làm nơi cất giấu các tài liệu tuyên truyền cách mạng và học hỏi.

Khu biệt giam cachot
Tại Nhà tù Hỏa Lị cịn có những khu giam “đặc biệt”, đó là cachot (ngục tối)

và xà lim tử hình. Cachot ở Hỏa Lị là “Địa ngục của địa ngục”, là một phịng giam
bê tơng lạnh lẽo, chật chội, chỉ có đúng một chiếc “cửa sổ” cỡ một viên gạch là
nguồn sáng chính. Cachot dùng để giam những người bị trừng phạt vì vi phạm nội
quy của nhà tù. Tại đây, những người tù chính trị bị nhốt biệt lập, bị cùm trong
đêm, phải ăn, ngủ, vệ sinh tại chỗ. Khi bị giam ở Cachot, chỉ sau một thời gian
ngắn họ sẽ bị phù nề, mắt mờ, ghẻ lở đầy người do thiếu vệ sinh, ánh sáng và cả
dưỡng khí. Lúc đứng tại nơi này, cảm giác trong tơi rất nặng nề và căm phẫn vì sự
tàn độc tột cùng của chế độ thực dân. Cảm giác bức bối, ngột ngạt như đè nén tôi,
khiến tôi không thể nào ở lại khu cachot thêm một giây phút nào nữa.
Rồi khi qua phịng chứa máy chém, bạn cùng đồn với tôi tụt huyết áp, ngất
ngay tại chỗ trước sự bất ngờ của cả đoàn và ban quản lý. Bạn ấy thấy ảnh đầu của
những tử tội đặt trong giỏ, thân thể của họ thì đặt chất lên nhau trong một chiếc


4

thùng mây đan. Rất may ban quản lý đã giúp đỡ kịp thời đưa bạn tơi vào phịng y
tế, cịn chuẩn bị cả nước đường cho uống để bạn ấy lại huyết áp.

Một trong hai máy chém mà thực dân Pháp đã đem sang Việt Nam vào cuối
thế kỉ XIX
Bác sĩ người Pháp Guillotin sáng chế ra máy chém và gọi nó là cơng cụ giết
người mang tính nhân đạo nhằm thay thế các hình thức xử tử kiểu trung cổ như:
tùng xẻo hay ngựa xé... Một thứ phát minh như thế thật bệnh hoạn. Khi rơi vào tay
của những kẻ hành quyết cũng bệnh hoạn như thế thì khơng hiểu thực dân Pháp
nhân đạo thế nào mà lại đem phần đầu của tử tù vào rọ rồi bêu rếu tại những khu
vực đông người qua lại. Chúng dùng sự hèn hạ, ác độc để uy hiếp, khủng bố tinh
thần, hịng làm nhụt ý chí chiến đấu của nhân dân Việt Nam.
Đấy là kỉ niệm đáng nhớ của tôi ngay lần đầu tới nơi này.
Lần thứ hai trở lại Hoả Lị, tơi khơng thể cố nén lại được nữa, nước mắt

tôi rơi rồi.
Cũng vào đúng mùa thu của 2 năm sau, tơi trở lại nơi này một lần nữa. Có
nhiều thứ được tân trang mới lại, có nhiều bức ảnh mới được đặt lên, nhưng những
căn phòng vẫn nguyên cảm giác cũ. Và cảm xúc trong tôi vẫn như lần đầu bước
vào.
Trong suốt q trình tham quan, đã có lúc sởn tóc gáy vì sự lãnh lẽo xung
quanh tới đáng sợ, cũng có lúc xót thương, xen lẫn căm phẫn và tự hào. Mọi cảm
xúc trở nên hỗn độn.


5

Cảm xúc lúc đấy của tôi rất tệ sau khi đi qua nhiều phịng. Đã nhiều lần nước
mắt tơi chực rơi. Nhưng khi bước qua căn phịng này, nhìn bức ảnh trên tường,
tiếng thuyết minh trong tai nghe vang lên. Đã cố kìm nén nhưng rồi nó bất chợt ào
tới; nước mắt tôi rơi rồi.
Bức ảnh của Đại tướng Võ Nguyên Giáp và vợ là nhà hoạt động cách mạng
Nguyễn Thị Quang Thái - em gái ruột của nhà cách mạnh Nguyễn Thị Minh Khai.
Đây chính là căn phịng mà bà đã bị kẻ thù bắt giam từ năm 1942, sau khi bị một
đồng chí tên Duy hèn nhát chỉ điểm. Bà qua đời tại chính căn phịng này năm
1944, sau một thời gian bị bệnh thương hàn, khi mà cuộc gặp mặt cuối cùng với
chồng con vẫn chưa thực hiện được.
Phải một thời gian dài về sau, mãi tới năm 1945, gặp được cụ Trường Chinh ở
Hội nghị quân sự Cách mạng Bắc kỳ thì cụ Giáp mới biết là vợ mình đã hy sinh
trong tù rồi. Cụ đã phải nén nỗi đau riêng trở thành một đại tướng của dân tộc,
chiến đấu vì dân tộc và cũng là để trả thù cho vợ mình. Tình cảm 2 cụ đã dành cho
nhau, sự cố gắng nuốt vào trong những niềm thương đau đến xé tim gan làm tôi
khâm phục vô cùng tận.



6

Bức ảnh chụp Đại tướng Võ Nguyên Giáp và vợ - nhà hoạt động cách mạng
Nguyễn Thị Quang Thái
Cụ ngoại tôi và hai người anh của cụ đều tham gia kháng chiến chống Pháp
và Mỹ. Ơng tơi kể rằng bọn thực dân đã bắt được hai cụ. Chúng áp giải hai cụ về
nhà để xác nhận người thân nhưng cả hai cụ và mọi người trong gia đình đều
khơng ai dám nhận. Bởi vì ngày ấy nếu nhận nhau thì cả gia đình cũng sẽ bị chúng
giết. Cuối cùng hai cụ chấp nhận hi sinh bản thân mình. Chúng đánh gãy cổ cả hai
rồi đưa ra ngoài đê cho nổ bom. Đến đêm ông tôi và mọi người trong nhà mới ra để
đưa hai cụ đi chôn cất. Nghe kể về thời chiến mà mình vừa sợ hãi, vừa căm thù,
vừa xót xa, vừa đau thương. Nếu khơng vì sự chấp nhận hi sinh đầy cao cả ấy, có lẽ
giờ tôi đã không tồn tại rồi.
Tôi đã được nghe nhiều câu chuyện khác về tình cảm gia đình trong thời
chiến. Thời ấy nếu nhận người nhà thì đồng nghĩa là chấp nhận án tử cho cả gia
đình. Vậy nên nhiều đồng chí cách mạng một mực khơng dám nhận, nhiều người
mẹ người cha có khi khơng dám khóc khi chứng kiến con của mình bị đánh đập
đến chết. Ơng mình nói chiến tranh kinh khủng lắm cháu à. Giờ thỉnh thoảng ơng
vẫn sợ khi nghe tiếng cịi hú phịng khơng khi có tin máy bay địch đang tới gần Hà
Nội. Trong thời bình thì những chiếc cịi hú báo động này đã dần hỏng và được dỡ


7

bỏ. Nhưng nhiều thủ đô, các tỉnh và các khu qn đội vẫn khơng chủ quan, vẫn
trang bị cịi vì chức năng phòng thủ và báo giờ.

Vách tường ngăn giữa lịch sử - hiện đại và tự do - xiềng xích
Kết thúc buổi tham quan, tơi ngồi ở khu sảnh cạnh trại giam E, nơi có những
bức tranh đúc bê tơng giả đồng. Trong gió thu heo lạnh nhưng vẫn có nắng, xung

quanh n tĩnh, chợt tiếng cịi báo từ xe cứu thương bất giác vang lên, xé tan bầu
không khí.
Tự nhiên trong một phút chốc, tơi như có thể thấy và cảm nhận qua các giác
quan của một người tù nhân khi nghe tiếng báo đó. Tiếng cịi đó tựa như tiếng còi
báo mà nhà tù phát động khi có tù nhân trốn thốt được. Tiếng của những người tù
nhân khác vui mừng, hò reo vọng ra từ những ô cửa sổ với song sắt. Lúc ấy chắc
trong họ đang một lần nữa được thắp lên hy vọng rằng cả mình và cả đất nước sẽ
sớm được tự do. Rằng ý chí này, tình u nước này, lịng căm thù chế độ thực dân
này sẽ không bao giờ chết.


8

BÀI LÀM 2
NGƯỜI CÁN BỘ MIỆNG NÓI HAY, TAY LÀM GIỎI
Sinh ra trong gia đình giàu có, từ nhỏ đã “ngậm thìa
vàng” nhưng Đại uý Lê Trường Sơn lại đi theo con đường
binh nghiệp, thường xuyên sống xa gia đình, sẵn sàng đối
mặt với những cám dỗ, cạm bẫy, gian khổ, hiểm nguy,… Suốt
7 năm công tác, rèn luyện tại lực lượng Bộ đội Biên phòng
(BĐBP), Sơn đã cùng đồng đội điều tra, phá hàng trăm vụ án
lớn, nhỏ; bắt giữ hàng trăm đối tượng tội phạm, góp phần
giữ vững an ninh trật tự trên khu vực biên giới.
Lửa thử vàng, gian nan thử sức…
Tuổi đời còn trẻ nhưng nhờ tinh thần ham học hỏi, ý chí quyết tâm và tinh
thần quả cảm, Đại uý Lê Trường Sơn, đã kinh qua những cương vị quan trọng như
Đội trưởng Phòng chống ma tuý và tội phạm, Phó Đồn trưởng nghiệp vụ và hiện
tại là Đội trưởng Đội Đặc nhiệm (Phòng Phòng chống ma tuý và tội phạm). Đại úy
Sơn đã có nhiều đóng góp trong phịng, chống tội phạm ở khu vực biên giới, đảm
bảo an ninh chính trị, trật tự an toàn xã hội trên địa bàn đơn vị quản lý.

Ngay khi được “thử lửa” tại Đồn Biên phòng cửa khẩu quốc tế Bình Hiệp và
sau đó là Đồn Biên phịng cửa khẩu Mộc Hố, hai địa bàn trọng điểm, phức tạp về
các loại tội phạm. Đại úy Lê Trường Sơn đã trải qua rất nhiều chuyên án, vụ án đấu
tranh với tội phạm trên tuyến biên giới Long An. Khác với vẻ ngồi thư sinh, đẹp
trai, thì ẩn sâu bên trong chàng trai này là sự chững chạc, điềm đạm và bản lĩnh của
người từng được tôi luyện và trưởng thành qua môi trường thực tế nhiều gian nan,
thử thách.
Năm 2015, sau khi tốt nghiệp Học viện Biên phòng với cấp hàm Trung úy,
chàng Sĩ quan trẻ được cấp trên phân công về nhận nhiệm vụ tại Đồn Biên phịng
cửa khẩu quốc tế Bình Hiệp, BĐBP Long An trên cương vị Đội trưởng Đội Phòng,
chống ma túy và tội phạm. Thời điểm đó, địa bàn biên giới huyện Bình Hiệp được


9

biết đến là “điểm nóng” về hoạt động của các loại tội phạm, đặc biệt là hoạt động
mua bán, vận chuyển trái phép chất ma túy, buôn lậu, gian lận thương mại,... Vì
vậy, trong quá trình thực hiện nhiệm vụ, anh ln cố gắng tiếp cận nhanh, nắm
chắc tình hình địa bàn, khơng ngừng học tập, nâng cao trình độ chuyên môn,
nghiệp vụ và áp dụng các biện pháp phù hợp với tình hình thực tế. Từ đó, tham
mưu cho đơn vị nhiều chương trình, kế hoạch đấu tranh, triệt phá các đường dây
mua bán ma túy, buôn lậu, vận chuyển tiền tệ trái phép qua biên giới. Những nỗ
lực đó của anh và đồng đội đã góp phần đảm bảo tình hình an ninh trật tự địa bàn
và tạo lịng tin cho quần chúng nhân dân.
Một lần tơi được Đại úy Lê Trường Sơn, (khi ấy mang cấp hàm Thượng úy,
Đội trưởng Phòng chống ma túy và tội phạm, Đồn Biên phịng cửa khẩu quốc tế
Bình Hiệp) dẫn đến các Tổ cơng tác phịng, chống dịch Covid-19 trên chiếc thuyền
máy nhỏ. Đang trong mùa khô nên nước ở các con rạch cạn gần như trơ đáy. Vậy
mà Sơn vẫn lái thuyền máy chạy băng băng. Đến đoạn rạch cạn, thuyền của chúng
tôi mắc cạn. Tôi nghĩ sẽ phải quay thuyền lại và chuyến đi phải thực hiện bằng

cách khác. Nhưng không, Sơn đã nhảy xuống thuyền và kêu tôi hợp sức cùng mình
đẩy con thuyền ra khỏi vùng cạn. Sau một hồi căn chỉnh, Sơn đã điều khiển thuyền
máy chạy “êm ru” trong sự thán phục của bản thân tơi và những người đi cùng.
Sơn nói: “Phải điều khiển thuyền máy theo con lạch, chứ không là mắc cạn ngay
anh ạ!”. Tơi cịn được biết, Sơn sinh ra trong gia đình giàu “nứt đố, đổ vách” của
thành phố Long An, với hàng trăm chiếc ghe chở hàng, hàng trăm bè cá và hàng
ngàn cơng đất,.... Gia đình Sơn có thể xếp vào hàng đại gia trong vùng. Sơn là
thiếu gia thứ thiệt nhưng Sơn lại cực kỳ thông thạo nghề sông nước, quen lao động
chân tay hơn cả những người làm cơng của gia đình. Sơn nắm chắc quy luật con
nước, luồng lạch trên các con sông, rạch, nắm chắc mọi quy luật của thiên nhiên,…
Sơn mang những kinh nghiệm quý giá đó để vận dụng trong đấu tranh, phịng,
chống các loại tội phạm.
Một lần khác tơi cùng Sơn (khi ấy mang cấp hàm Đại úy, giữ chức Phó Đồn
trưởng Đồn Biên phịng cửa khẩu Mộc Hố) chỉ huy tổ chức mật phục chống buôn
lậu ở các tổ chốt thuộc Đồn Biên phịng Cửa khẩu Mộc Hố vào ban đêm. Chúng


10

tơi chỉ tác nghiệp ít giờ, mà chịu khơng xiết cảnh muỗi đeo bám, đốt đỏ người.
Thời tiết thì nóng bức đến mức mồ hôi liên tục chảy dài, ướt đẫm sau lớp trang
phục. Trong khi đó, cán bộ, chiến sĩ phải trực chiến ở đây hết ngày này qua tháng
nọ. Họ chống lại thời tiết bằng sức gió ít ỏi của những cây quạt điện nhỏ, bằng
những khoanh nhang muỗi nhỏ bé giữa không gian rộng.
Những lúc như thế mới thấy vai trò của Sơn quan trọng tới nhường nào! Sơn
không ngừng động viên, trấn tĩnh cán bộ, chiến sĩ, vừa không ngừng quan sát. Ánh
mắt tinh anh, cương nghị của người chỉ huy trẻ rực sáng trong đêm khuya.
Càng về khuya, trời càng tối đen, che phủ tất cả đường mịn nơi biên giới.
Trước mặt những người lính là màn đêm sâu thẳm, xịe bàn tay khơng thấy rõ
ngón. Nương theo vài ánh đèn xa xa của nhà dân, của đèn pin cầm tay, của trang

thiết bị chuyên dụng, họ thường xuyên quan sát động tĩnh, dấu hiện bất thường để
kịp thời xử trí tình huống. Phía bên kia, đối tượng xuất nhập cảnh trái phép, tội
phạm cũng “canh” ngược lại lực lượng chức năng, lộ diện vào khung giờ thật
khuya hoặc rạng sáng. Vì vậy, cán bộ, chiến sĩ không thể lơ là nhiệm vụ, chủ quan
sơ hở trong phút giây nào.
Trong công tác, người cán bộ trẻ như Đại úy Lê Trường Sơn, không chỉ đối
mặt với gian khổ, hiểm nguy mà cịn có những cám dỗ, cạm bẫy,…do các đối
tượng có ý đồ làm ăn bất chính giăng ra. Khi Sơn mới ra trường, đã từng có đối
tượng hối lộ số tiền khá lớn cho Sơn để Sơn “nhắm mắt làm ngơ” cho các đối
tượng vận chuyển Đô la Mỹ qua biên giới. Một số tiền quá lớn khi ấy đối với một
cán bộ vừa ra trường. Nhưng Sơn đã kiên quyết từ chối và tiếp tục đấu tranh không
khoan nhượng với các loại tội phạm.
“Khắc tinh” của tội phạm
Đánh giá về Đại úy Lê Trường Sơn, Trung tá Nguyễn Viết Thắng, Đồn trưởng
Đồn Biên phịng cửa khẩu quốc tế Bình Hiệp (Người chỉ huy có thời gian cơng tác
cùng Tới lâu nhất) cho biết: “Lê Trường Sơn là cán bộ luôn tâm huyết, gương mẫu
và đặc biệt sâu sát với cán bộ, chiến sĩ trong đơn vị vì đã có nhiều năm gắn bó với
mặt trận phòng, chống các loại tội phạm. Từ khi còn là cán bộ Đội trưởng cho đến
cương vị Chỉ huy Đồn, đồng chí ln mưu trí, dũng cảm đấu tranh không khoan


11

nhượng với các loại tội phạm. Các lần mật phục, đánh án do Lê Trường Sơn phụ
trách đều đảm bảo an toàn, hiệu quả, bắt gọn đối tượng, tang vật, phương tiện. 7
năm liên tiếp, đồng chí đều đạt danh hiệu Chiến sĩ thi đua cơ sở”.
Trải qua thực tế, lăn lộn với địa bàn càng khiến cho năng lực của Đại úy Lê
Trường Sơn từng bước được khẳng định, vì thế mà cấp trên ln tin tưởng khi giao
những nhiệm vụ quan trọng cho anh. Tháng 7-2021, Đại uý Lê Trường Sơn chính
thức được bổ nhiệm làm Phó Đồn trưởng Nghiệp vụ, Đồn Biên phịng cửa khẩu

Mộc Hố. Đến tháng 9-2022, Đại úy Lê Trường Sơn lại được bổ nhiệm giữ chức
vụ Đội trưởng Đội Đặc nhiệm, Phòng Phòng chống ma tuý và tội phạm. Trên các
cương vị mới, Sơn chủ động hướng dẫn nâng cao chuyên môn nghiệp vụ cho cán
bộ cấp dưới, cử trinh sát bám nắm địa bàn, lãnh đạo cán bộ của Đội làm tốt công
tác điều tra cơ bản, quản lý nghiệp vụ, quyết liệt đấu tranh với các loại tội phạm.
Trong suốt 7 năm công tác tại BĐBP Long An, Đại uý Lê Trường Sơn đã trực tiếp
tham gia đấu tranh, phát hiện 151 vụ, bắt giữ 101 đối tượng buôn lậu, gian lận
thương mại và hàng giả, thu giữ hàng hoá trị giá trên 4 tỷ đồng; bắt 31 vụ/41 đối
tượng vận chuyển trái phép các chất ma túy. Trong đó có nhiều vụ, Sơn và đồng
đội phái đối mặt với nhiều đối tượng cộm cán, nhiều chiêu thức tinh vi, xảo quyệt,
hành vi hết sức hung hãn và liều lĩnh. Nói khơng ngoa thì Đại úy Lê Trường Sơn
chính là “khắc tinh” của tội phạm vùng biên giới Long An. Các đối tượng phạm tội
mỗi lần nghe tên Lê Trường Sơn là “sợ vỡ mật”, không dám liều lĩnh, manh động.
Đại úy Lê Trường Sơn tâm sự: “Tròn 7 năm gắn bó với biên giới, cũng là khoảng
thời gian tơi ln không ngừng học hỏi và nỗ lực thực hiện nhiệm vụ được giao. Mặc
dù cơng việc có khó khăn, vất vả, đơi lúc cịn có cả sự nguy hiểm do tội phạm chống trả
quyết liệt, song, tôi luôn xác định đúng mục tiêu, trực tiếp đấu tranh và lãnh đạo, chỉ
đạo cán bộ cấp dưới thực hiện nhiệm vụ đúng hướng, đảm bảo hiệu quả cơng việc. Nhờ
đó mà thời gian qua, tình hình an ninh trật tự trên địa bàn đơn vị phụ trách cơ bản ổn
định, nhân dân yên tâm sinh sống, lao động sản xuất”.
“Dù ở nhiệm vụ nào, người cán bộ Biên phòng cũng nên đặt mục tiêu phục vụ
Nhân dân lên hàng đầu; phải như vậy thì người dân mới tin yêu và sẵn sàng hợp
tác, hỗ trợ lực lượng BĐBP trong thi hành nhiệm vụ. Hầu hết các vụ án được khám


12

phá đều có dấu ấn từ những thơng tin do người dân cung cấp. Nếu khơng tận dụng
được lịng dân thì khó đạt được hiệu quả trong cơng tác”.-Đại Lê Trường Sơn
chia sẻ thêm.

Đặc biệt, trước diễn biến phức tạp của dịch bệnh Covid-19 trên địa bàn những
năm 2020, 2021, Đại úy Lê Trường Sơn đã cùng tập thể Đảng ủy, chỉ huy đơn vị
phối hợp với cấp ủy, chính quyền địa phương tổ chức nhiều hoạt động an sinh xã
hội để hỗ trợ người dân trong khu phong tỏa, người dân có hồn cảnh khó khăn do
ảnh hưởng của dịch bệnh Covid-19 như: “Tổ đi chợ giúp dân”, “Gian hàng 0
đồng”, “Chuyến xe chia sẻ yêu thương”;…đồng thời, cấp phát các nhu yếu phẩm,
vật tư y tế với tổng giá trị vật chất khoảng 350 triệu đồng, góp phần ổn định đời
sống nhân dân, đẩy lùi dịch bệnh Covid-19.
Đại uý Lê Trường Sơn là một cán bộ trẻ có phẩm chất đạo đức trong sạch,
lành mạnh, năng lực và tinh thần trách nhiệm rất cao trong công việc, nhất là trong
cơng tác đấu tranh phịng chống các loại tội phạm. Đồng chí ln gần gũi Nhân
dân, hiểu Nhân dân và chăm lo cho Nhân dân. Đồng chí ln phát huy tinh thần tự
phê bình và phê bình, khơng ngừng học tập nâng cao trình độ lý luận, bản lĩnh
chính trị, trình độ chun mơn nghiệp vụ, đáp ứng u cầu cơng tác trong tình hình
mới. Đặc biệt, trong cơng tác đấu tranh phịng, chống tội phạm, Đại úy Lê Trường
Sơn luôn thể hiện tinh thần tấn công quyết liệt, trực tiếp phụ trách và tham gia đấu
tranh nhiều chuyên án, vụ án, góp phần đẩy lùi hoạt động của các loại tội phạm
trên địa bàn đơn vị phụ trách”.
Box: Trịn 7 năm gắn bó trên tuyến đầu của mặt trận đấu tranh phòng, chống các
loại tội phạm, Đại úy Lê Trường Sơn, Đội trưởng Đội Đặc nhiệm thuộc Phòng phòng
chống ma túy và tội phạm, BĐBP Long An nhiều lần được Bộ Quốc phịng, Trung
ương Đồn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh, Bộ Tư lệnh BĐBP, UBND tỉnh tặng
nhiều Bằng khen, Giấy khen vì đã đạt thành tích xuất sắc trong học tập và làm theo tư
tưởng, đạo đức, phong cách Hồ Chí Minh và trong cơng tác đấu tranh phòng, chống
các loại tội phạm. Đặc biệt, Đại úy Lê Trường Sơn vinh dự tham gia chương trình


13

Giao lưu “Hồ Chí Minh-Hành trình khát vọng” do Ban Tuyên giáo Trung ương tổ

chức.

BÀI LÀM 3
NHỮNG NGƯỜI GIỮ “NHỊP ĐẬP TRÁI TIM” TRÊN TÀU HQ-332
Ai đã từng trải qua cơn say sóng trên con tàu lênh đênh giữa biển khơi,
mới hiểu cảm giác khó chịu đến nhường nào. Bụng quặn thắt, nơn mửa, đầu
óc xoay chong chóng. Việc vận hành máy móc trên tàu cũng bởi thế gian khổ
hơn rất nhiều so với khi tàu neo đậu tại bến cảng.
“Nhịp đập trái tim” của con tàu…
Có mặt trên chuyến tàu đi thực hiện nhiệm vụ huấn luyện, bắn đạn thật năm
2018 của Lữ đồn 172, tơi đã phần nào chứng kiến sự vất vả của những cán bộ,
nhân viên ngành máy trên tàu Hải quân Việt Nam mang số hiệu HQ-332.
Tàu rời bến vào lúc bình minh, trong điều kiện thời tiết khá thuận lợi. Nhưng
khơng phải vì thế mà Ngành trưởng máy của tàu chủ quan, lơ là, tất cả đều được
Trung úy Vũ Văn Phú chỉ huy, vận hành một cách nhanh chóng và chính xác.
Khn mặt hiền hậu với dáng người thấp đậm, khốc lên mình bộ quân phục, từ
trước lúc Thuyền trưởng phát lệnh “báo động chiến đấu cấp 1, Tàu chuẩn bị rời
bến khẩn cấp”, chẳng lúc nào thấy anh ấy ngơi việc.
Tiếng máy nổ vang lên, cũng là lúc đôi tay thoăn thoắt trên các bảng điều
khiển, đóng mở nguồn cho tất cả các trang thiết bị trên tàu. Vừa ngưng công việc
cấp nguồn trên hộp điều khiển bảng điện chính, mắt anh lại liên tục quan sát nhân
viên, miệng anh thì hét thật to những khẩu lệnh để cho nhân viên có thể nghe thấy
giữa sự ồn ào của tiếng máy nổ, tay anh thì liên tục điều khiển máy theo khẩu lệnh
của thuyền trưởng. Có lẽ cũng chính vì thói quen miệng nói, tay làm mà tất cả cán
bộ, nhân viên trong ngành đều rất nể phục anh. Từ thực hiện mệnh lệnh của thuyền


14

trưởng đến chỉ huy ngành thực hiện nhiệm vụ… tất cả đều trơn tru, chính xác

khơng một động tác thừa.
Trong suốt chuyến đi, dù vất vả tới đâu tôi cũng chưa lúc nào bắt gặp nét cau
có trên gương mặt anh. Trên đơi má có cái lúm đồng tiền rất duyên thi thoảng lại
nở ra một nụ cười rạng rỡ. Tốt nghiệp Học viện Hải quân năm 2015, Vũ Văn Phú
đã có 3 năm gắn bó với tàu. Là ngành trưởng còn rất trẻ, kinh nghiệm còn non nớt,
phải quản lý cả trang thiết bị máy móc lẫn đội ngũ cán bộ, nhân viên tuổi đời đa số
còn trẻ, song với tinh thần chịu khó, ham học hỏi anh đã ln hồn thành xuất sắc
chức trách, nhiệm vụ được giao.
Những ngày biển động, công việc của các anh vất vả hơn, bởi ngồi sự ồn ào
của tiếng máy nổ, đơi mắt cay xè bởi làn khói cùng với mùi dầu cháy khét đến
buồn nơn thì cịn phải thao tác, vận hành máy móc trong trạng thái “đi nghiêng”,
vừa điều khiển, tinh chỉnh vừa phải đảm bảo an toàn cho bản thân và máy móc,
trang bị. Dù là mùa biển lặng hay trong mùa biển động, vẫn phải có những chuyến
đi ra khơi làm nhiệm vụ bảo vệ chủ quyền biển đảo, làm điểm tựa cho ngư dân,
nên các anh gắn bó với biển quanh năm ngày tháng.
Tham gia những chuyến đi như thế này mới hiểu được sự vất vả của cán bộ,
nhân viên ngành máy tàu. Một ngày của họ trên biển giường như khơng có giờ bắt
đầu và kết thúc, bởi họ ln phải duy trì cho sự hoạt động liên tục và ổn định của
máy, máy còn nổ là tàu cịn sự sống. Cũng chính vì thế mà người ta thường nói
nhân viên ngành máy tàu là những người “giữ nhịp đập trái tim” của con tàu…
Chuyện về những người lính thợ máy
Một hình ảnh khiến cho tơi khơng khỏi xúc động là tinh thần đồn kết, bản
lĩnh, ý chí vượt qua khó khăn của cán bộ, nhân viên ngành máy trên Tàu HQ-332.
Khi mà chuyến hành trình đang khá thuận lợi thì một cơn giơng bất ngờ đã ập đến.
Giữa lúc tàu phải gồng mình lên để chống chọi, vượt qua cơn giơng lớn trên biển,
thì bất ngờ máy tàu đã gặp phải sự cố và ngưng hoạt động. Gió giật mạnh khiến
cho tàu trơi nổi, khơng ngừng chao đảo rất có thể dẫn đến nguy cơ lật tàu, tất cả
dường như đều đã thấm mệt, nhận được lệnh của thuyền trưởng “ngành V, nhanh
chóng ổn định tinh thần, tìm và khắc phục sự cố”, anh Phú đã nhanh chóng chui



15

xuống khoang máy với bộ dạng áo quần, mặt mũi lấm lem dầu mỡ, ướt đẫm mồ
hôi, bám chắc tay vào thanh lan can, anh tiến nhanh về phía máy chính nơi mà các
nhân viên trong ngành đang cố gắng tìm kiếm ngun do hỏng hóc. Miệng anh liên
tục trấn an, động viên cán bộ, nhân viên trong ngành và chỉ huy nhân viên tìm sự
cố, mắt anh liên tục đảo theo ánh đèn treo trên đầu, một tay anh bám chặt vào đai
máy, còn một tay với một chiếc cờ lê anh liên tục vặn vẹo tháo từng con ốc. Sau
khoảng hơn một giờ vật lộn, bỗng tiếng nói của anh Phú vang lên giữa những ánh
đèn lập lòe trong bầu khơng gian chỉ có tiếng mưa rơi kèm gió xiết từng cơn và
tiếng sóng vỗ vào mạn tàu dữ dội“đây rồi, tìm được rồi”, tất cả đều hướng mắt
nhìn về phía anh và tỏa ra nụ cười rạng rỡ trên những khuôn mặt lấm lem đầy dầu
mỡ, mỗi người một công việc và cứ thế tất cả như đã được lập trình, sự cố nhanh
chóng được khắc phục. Tiếng máy nổ vang lên và dường như sự sống lại bắt đầu.
Anh bảo, chỉ cần có chúng tơi, thì nhiệm vụ nào cũng sẽ thắng lợi. Nhìn anh,
tự dưng tơi liên tưởng đến hình ảnh những người lính “chân trần, chí thép”, gian
khổ có xá gì, khi họ ln đối mặt và vượt qua gian nan, thử thách.
Những người lính quanh năm gắn bó với biển, hình như đã được tơi luyện nên
một ý chí và tinh thần thép trước những biến cố bất ngờ trong cuộc đời binh
nghiệp. Ở người ngành trưởng ấy còn tràn trề năng lượng sống và tư duy tích cực.
Và điều quan trọng hơn là anh đã làm lan tỏa năng lượng tích cực ấy sang những
người xung quanh. Để rồi khi chuyến hải trình khép lại, hình ảnh, dư âm về những
người lính thợ máy kiên trung, về những nụ cười nồng hậu ấy vẫn đọng mãi trong
tâm trí của những người đã từng một lần trên chuyến tàu HQ-332./.



×