Tải bản đầy đủ (.doc) (107 trang)

KHUYEN TU TINH DO THIET YEU taiban potx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (317.01 KB, 107 trang )

Thích Minh Thaønh dòch
KhuyÕn tu TÞnh ®é thiÕt yÕu

1
Khuyeán tu Tònh ñoä thieát yeáu
2
Thích Minh Thaønh dòch
CHÊN ÑCH NGUYÏåN
3
Khuyeán tu Tònh ñoä thieát yeáu
4
Thích Minh Thành dòch

Khổ vui tung hoành, một tánh linh biến
hóa muôn ngàn; thăng trầm qua lại, nổi trôi
nhọc nhằn thống khổ. Người đời chỉ biết nhất
thời là thân người mà chưa từng nhìn xa
trông rộng. Thế nên, ở trong sinh hoạt hằng
ngày phát sinh nhiều sự chấp trước. Cảnh
mạnh mẽ tâm yếu đuối, tánh khí hơn người có
lúc cũng phải suy giảm. Sáu đường mờ mòt,
chưa rõ sẽ gởi gắm nơi nào?
Song mà, trăng biển sao trời so với ánh
tâm vẫn mờ nhạt. Tứ Thánh Lục phàm, vò thứ
và nghiệp lực vốn không dấu vết. Nếu có thể
lấy tâm Phật làm tâm mình thì tâm mạnh
cảnh yếu; dùng tâm nhiếp cảnh niệm niệm
dung thông. Một đức Phật ở nơi lòng, mọi tà
ma đều tan rã. Khi sống không chướng ngại,
lúc chết được vãng sinh. Chỉ một việc siêng
năng niệm Phật Di-đà này đáng gọi là linh


đơn thay xương đổi cốt.
5
L
Ú âi
T
Û åa
Khuyến tu Tònh độ thiết yếu
Ôi! Muôn ngàn pháp dễ được, một môn
hiệu nghiệm khó tìm. Những con đường tu
hành của Đạo thuật, Nho tông, Thiền giáo,
Giới luật rất rộng lớn nhưng bỏ một pháp
niệm Phật này, do đâu được giải thoát?
Nay khắc bản Tònh Độ Thiết Yếu, bàn
luận sơ lược về pháp này để thưa cùng Bồ-đề
quyến thuộc khắp nơi!
Phật Đản, năm Tân Dậu
niên hiệu Hàm Phong (1861)
Học nhân Tònh Nghiệp
kính ghi
6
Thích Minh Thành dòch
Đại sư Liên Trì nói: “Tạp niệm là bệnh,
niệm Phật là thuốc. Niệm Phật chính là để trò
bệnh tạp niệm, mà người không thể trò khỏi
là do niệm không tha thiết”. Lời nói ấy thật
là chí lý!
Huynh Canh Đường đã đầy đủ tuệ căn
từ đời trước, nghiên cứu kinh điển, mỗi ngày
thành khẩn niệm danh hiệu Phật miên mật
không gián đoạn. Gần đây, lại được quyển

Khuyến Tu Tònh Độ Thiết Yếu, phương pháp
7
L
Ú âi
T
Û åa
Khuyến tu Tònh độ thiết yếu
dạy người niệm Phật chú trọng ở nơi thành
tín chuyên nhất, lấy việc đoạn trừ vọng tưởng
làm công phu, tăng trưởng nhân thanh tònh,
tiến thẳng đến bờ bên kia, thật là chiếc bè
quý báu của sự tu tâm.
Do đó, tôi khắc bản in thành sách để
phổ biến cho những ai đồng chí hướng, độ
mình độ người, lần lượt hóa đạo không còn
ma nghiệp.
Tháng 07, mùa thu năm Ất Mão
niên hiệu Hàm Phong (1855)
Phiên Tăng Oánh kính đề
*
8
Thích Minh Thành dòch
KHUËN TU TÕNH ÀƯÅ
THIÏËT ËU
ó người hỏi Khổng Tử: “Người dời
nhà mà quên vợ. Điều đó có
chăng?”. Khổng Tử bảo: “Lại có kẻ
hơn thế nữa, như Vua Kiệt Vua Trụ còn quên
cả thân mình”. Nếu dùng đạo nhãn mà quán
xét thì mọi người thời nay đều quên mất thân

mình. Tại sao? Từ sáng sớm mở mắt ra, bước
xuống giường, cho đến tối lên giường ngủ
C
9
Khuyến tu Tònh độ thiết yếu
đều là trần lao, chưa từng tạm thời tỉnh xét
thân mình. Đó đều là quên mất mình vậy!
Vả lại, con người đối với thân mình,
nếu ở trong một ngày mà nói, không gì quan
trọng hơn là sự đói khát. Ai nấy cần phải lo
ăn uống đầy đủ.
Nếu ở trong một năm mà nói, không gì
quan trọng hơn sự lạnh nóng, ai nấy đều cần
có y phục đầy đủ.
Nếu lấy trọn đời mà nói, không gì quan
trọng hơn là sự sinh tử. Thế mà lại không dự
bò, tại sao quá ngu mê như thế?
Đó chẳng phải là ngu thật sự, chỉ vì
không biết có pháp tu Tònh độ, có thể làm dự
bò chu toàn cho sự sinh tử. Ví như có người đi
đến chỗ xa xôi, trước cần phải tìm nhà trọ,
sau đó mới đi kiếm công việc làm thì tối đến
mới có chỗ nghỉ ngơi. Trước tìm nhà trọ đó
là nói tu Tònh độ, khi tối đến là chỉ cho sinh
mạng sắp hết, có chỗ nghỉ ngơi nghóa là sinh
10
Thích Minh Thành dòch
trong hoa sen không còn trầm luân nơi đường
ác, chòu những điều khổ não.
Do đó mà xét, niệm Phật để tu Tònh

độ,
11
Khuyến tu Tònh độ thiết yếu
tu Tònh độ để vãng sinh. Trong kinh
nói, thọ mạng vô lượng, có vui không khổ.
Thế thì sự dự bò cho cả đời chẳng phải là rất
đầy đủ lắm sao!
Hiện nay, có người biết lại không tu là
tại sao? Ôi! Tôi biết rồi! Hoặc là do ở nhà
không có chỗ tónh tu, hoặc do không thể ăn
chay, hoặc do sự việc phiền lụy tâm tư nhọc
nhằn. Đâu biết rằng, niệm Phật chính là phải
ở chỗ ồn náo để rèn luyện, chẳng câu nệ đi
đứng nằm ngồi. Ở nơi huyên náo có thể nhất
tâm không loạn động thì một tiếng niệm
Phật ấy còn hơn niệm nhiều tiếng ở nơi yên
tònh.
Đó gọi là “Tâm thanh tònh thì cõi nước
thanh tònh”.
Nếu niệm Phật lại còn trường trai thì
cố nhiên quá tốt, nhưng chỉ có bậc xuất gia
mới được.
12
Thích Minh Thành dòch
Nếu người tại gia có tâm xuất thế cũng
cần phải cầu tốt đẹp mọi bề. Song cứ gây
khốn khó cho người, bắt buộc phải trường
trai thì chẳng phải là điều thích hợp dùng để
khuyên bảo.
Nếu sáng sớm khi thức dậy chí thành

niệm Phật, đã có thể tiêu diệt tội lỗi trong
hiện đời, lúc mạng chung lại được siêu sinh
Tònh độ.
Còn như số lượng của việc niệm Phật
thì người rảnh rang niệm càng nhiều càng
tốt. Nếu người bận việc mà phát tâm Vô
thượng Bồ-đề cũng phải xếp vào đây.
Gượng ép việc người không thể làm
được, cũng chẳng phải là điều thích hợp để
khuyên bảo đời. Bởi vì, trọn ngày tuy bận rộn
nhưng lẽ nào lại không có chút thời giờ rảnh
rỗi? Sao không bớt thời gian uống trà, nói
chuyện phiếm để thâu nhiếp tâm tư mà niệm
Phật?
13
Khuyến tu Tònh độ thiết yếu
Người nhọc nhằn về sức lực, cũng có
thể nhờ danh hiệu Phật tích chứa sức mạnh.
Việc ấy có lợi ích không tổn hại, còn có điều
nào hơn đây nữa? Huống chi, chẳng những
được hiệu nghiệm lúc mạng chung, mà còn
thấy được công năng nơi hiện tại. Kinh nói:
“Nếu người thọ trì danh hiệu Phật, hiện đời
được mười loại công đức:
1. Ngày đêm thường được tất cả chư
Thiên, Thần tướng đại lực, cùng các quyến
thuộc ẩn hình bảo hộ.
2. Thường được 25 vò đại Bồ-tát như
Ngài Quán Thế Âm… và tất cả các Bồ-tát
thường theo bảo hộ.

3. Thường được chư Phật hộ niệm cả
ngày đêm, Phật A-di-đà thường phóng ánh
sáng nhiếp thọ người này.
4. Tất cả ác quỷ, hoặc Dạ-xoa, La-sát
đều không thể hại. Tất cả rắn độc, thuốc độc
đều không thể xâm phạm.
14
Thích Minh Thành dòch
5. Không bò mọi tai nạn nước lửa, giặc
cướp, gươm đao, ngục tù, xiềng xích, chết đột
ngột, điên cuồng mất mạng.
6. Những tội nghiệp đã làm trước kia
thảy đều tiêu diệt. Những oan mạng đã bò
giết chết ngày xưa đều được giải thoát không
còn kết oán thù.
7. Đêm nằm nghỉ an ổn, hoặc mộng thấy
sắc thân thắng diệu của Phật A-di-đà.
8. Tâm thường hoan hỷ, nhan sắc tươi
sáng, khí lực đầy đủ, việc làm có kết quả
tốt đẹp.
9. Thường được tất cả mọi người ở
đời cung kính, cúng dường, lễ bái cũng như
kính Phật.
10. Khi lâm chung tâm không sợ hãi,
chánh niệm hiện tiền, được thấy Phật A-di-đà
và các Thánh chúng tay bưng đài vàng tiếp
dẫn vãng sinh về Cực Lạc, cùng tận kiếp vò
lai hưởng thọ sự vui mầu nhiệm.
15
Khuyến tu Tònh độ thiết yếu

Đức Phật khẩn thiết ngăn cấm mọi
người nói dối, nhất đònh Ngài sẽ không nói
dối lừa gạt mọi người.
Người đời nói dối, nếu không phải là để
được lợi, cũng là để tránh hại. Đức Phật
chẳng mong cầu gì ở thế gian thì nào có tìm
kiếm điều lợi gì? Đức Phật xem sự sinh tử
như dao cắt hư không, sao lại lẩn tránh tai
hại? Thế nên, việc nói dối đối với đức Phật
chỉ là vô dụng.
Nếu tin Phật không nói dối, nên xem kỹ
lời khuyên bảo về bốn phần tu tập vãng sinh
Tònh độ ở sau; đồng thời nên mượn đây để
khuyên bảo kẻ khác, độ mình độ người công
đức vô lượng.
Chớ nên để sách này trên gác cao, cho
là lời nói không căn cứ, cô phụ tâm lão bà
này. Giả sử người không có duyên với Phật
chẳng tin, cũng mong chuyển đến người khác
để lưu thông pháp này, lần lượt chỉ dạy dẫn
dắt lẫn nhau, khiến cho ai nấy đều bước lên
16
Thích Minh Thành dòch
con đường giác ngộ, người người cùng ra khỏi
bến mê. Đó là sự mong đợi của tôi ở nơi các
vò!
*
17
Khuyeán tu Tònh ñoä thieát yeáu
18

Thích Minh Thành dòch
I. KHUN PHẤT TÊM
NIÏåM PHÊÅT
Chư Thiện nhân! Trên đời có muôn
ngàn đường lối, tại sao lại chỉ khuyên người
niệm Phật?
Bởi lẽ, tâm niệm của con người quan hệ
trọng đại, dẫn dắt hồn phách, tạo sinh thân
mạng, đều là do tâm ý. Niệm thiện sinh
Thiên đường, niệm ác vào đòa ngục, niệm
ma thì thành ma, niệm Phật thành Phật. Thế
nên, khuyên bảo mọi người niệm Phật.
19
Khuyến tu Tònh độ thiết yếu
Trong mười phương ba đời có trăm ngàn
20
Thích Minh Thành dòch
muôn ức Phật, sao chỉ khuyên người
niệm Phật A-di-đà?
Bởi vì, Phật A-di-đà từng phát bốn mươi
tám nguyện, mỗi nguyện mỗi nguyện đều độ
chúng sinh. Lại do Phật A-di-đà và chúng
sinh ở Ta-bà có duyên; không luận là tăng
tục, nam nữ, ai có thể niệm Phật đều được
Phật thâu nhận. Thế nên, chuyên tâm trì
danh thì được tiếp dẫn vãng sinh về cõi kia.
Cho dù người ác nhưng biết chí tâm sám hối,
trì danh hiệu Phật ắt có thể còn nghiệp mà
được vãng sinh. Do đó, khuyên bảo mọi
người niệm Phật A-di-đà.

Người nay đều hiểu rõ niệm Phật là tốt,
chỉ vì nhiều đời nhiều kiếp tham sân si ái
trồng nghiệp quá sâu nên khó phát tâm.
Chư Thiện nhân! Nên biết thế giới Ta-
bà khổ não rất nhiều. Ông xem người đời có
kẻ rất nghèo nàn hèn hạ, có người gặp nhiều
tai nạn bệnh tật, có kẻ lẻ loi cô độc, có người
gặp vợ chẳng hiền, con hung dữ. Mọi người
21
Khuyến tu Tònh độ thiết yếu
đều có cảnh khổ của riêng mình, mọi người
đều có khổ tâm của riêng mình, những nỗi
khổ ấy vốn không đợi phải nói.
Ngay cả như người giàu có khỏe mạnh,
gia đình quây quần hòa thuận, các thứ đầy
đủ, mọi điều như ý, thế thì họ thật chẳng có
đau khổ rồi! Nhưng mạng sống lại có giới
hạn biết làm sao? Vả lại, chưa nói đến việc
đoản mạng, dù cho ông sống đến trăm tuổi
nhưng khi đại hạn tới cũng khó tránh khỏi
cái chết. Đến lúc ấy, chỉ còn cách duy nhất
là nhắm mắt vô quan tài, muôn việc đều dứt.
Vẻ hào hoa thû trước, giờ đây ở nơi nào?
Nói đến đây vẫn là khổ. Nếu người khi còn
sống làm việc ác, lúc chết rơi vào đòa ngục,
ngạ quỷ, súc sinh, theo nghiệp chòu quả báo,
mãi đến khi trả hết nghiệp ác mới được
chuyển làm thân người.
Cho dù người khi còn sống làm lành,
chẳng qua cũng chỉ là gieo trồng một vài

nhân lành phước báo, còn e oan nghiệt của
22
Thích Minh Thành dòch
đời trước nặng nề phải đền trả xong nợ cũ,
thế thì đời sau phải chòu khổ rơi vào ba
đường ác. Giả sử đời trước không có tội
nghiệp nặng, đời sau liền được phước báo.
Vả lại, chưa nói đến phước báo chẳng toàn
vẹn mà người hưởng phước thường thường
cũng có đau khổ. Dẫu rằng vui sướng mười
phần nhưng khi hưởng hết giàu sang thì vẫn
nghèo hèn, huống chi một khi hưởng giàu
sang ắt dễ dàng tạo nghiệp, chẳng bảo đảm
là không rơi vào trong đòa ngục, ngạ quỷ,
súc sinh.
Đừng nói sự giàu sang ở thế gian, dù
cho làm việc lành rất lớn được sinh lên cõi
trời nhưng khi hưởng hết phước trời vẫn phải
đọa lạc. Rốt cuộc vẫn là đau khổ!
Bởi vì trong ba cõi có nỗi khổ này, thế
nên đức Phật từ bi nói một quyển kinh A-di-
đà, dạy người niệm Phật được vãng sinh thế
giới Cực Lạc, rời hẳn mọi đau khổ, mãi mãi
23
Khuyến tu Tònh độ thiết yếu
thọ hưởng các điều vui. Đó là lời từ kim
khẩu của Phật nói ra.
Đức Phật ngăn cấm nói dối, lẽ nào
Ngài lại dối gạt người? Chỉ là có nhiều hạng
người khác nhau nên nguyên nhân không

phát tâm niệm Phật cũng sai biệt:
 Có người không biết sự lợi ích của
niệm Phật nên không niệm.
 Có người không có lòng tin nên
không niệm.
 Có người do tham trước sự vui sướng
ở trước mắt nên không niệm.
 Có người vì gặp những điều chướng
ngại nên không niệm.
Có nhiều nguyên nhân không giống
nhau. Đâu biết rằng một tiếng Phật này, ai
cũng niệm được và ai cũng nên niệm!
Nếu muốn cả thiên hạ bỏ việc só, nông,
công, thương, mọi kỹ nghệ để niệm Phật, đó
là sự trở ngại cho mọi người, chẳng phải là
24
Thích Minh Thành dòch
điều thích hợp để khuyên bảo. Bởi lẽ, pháp
Trì danh đối với tất cả việc làm đều không
ngăn ngại, đã chẳng phế bỏ nghề nghiệp, lại
không trở ngại sự sinh nhai; đồng thời chẳng
phạm luật pháp mà còn có thể tránh khỏi nỗi
khổ luân hồi nơi đòa ngục. Đâu không phải là
việc có lợi không hại, nhất cử lưỡng đắc sao!
Ngay cả như người rảnh rang chính phải
nên niệm Phật. Hoặc gia đình có tài sản
ruộng vườn, không nhọc nhằn lo kinh doanh;
hoặc có phụ, huynh, tử, đệ để nương tựa, tự
thân an nhàn vô sự, những người như thế là
do sự tích lũy tu hành từ đời trước có được,

không phải mọi người đều được như vậy, thế
nên cần phải ở ngay đây tu hành thêm nữa.
Nếu bỏ thời gian trôi suông, luống qua một
đời thì rất đáng tiếc!
Người bận rộn chính phải nên niệm
Phật. Dù không được như người vô sự sáu
thời khóa tụng, cũng phải nên tranh thủ thời
giờ trong lúc bận rộn. Văn Long Thơ Tònh
25

×