Tải bản đầy đủ (.pdf) (9 trang)

Điêu khắc tối giản (2): ANNE TRUITT và LEWITT pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (514.63 KB, 9 trang )






Điêu khắc tối giản (2): ANNE TRUITT và LEWITT

Trích dịch từ chương 18: Minimalism của cuốn sách Sculpture Today, Phaidon,
2007)
*
(Tiếp theo)

“Vách mơ chín” của Anne Truitt
Lớn hơn những đồng nghiệp cùng dự triển lãm đột phá Các cấu trúc cơ bản (1966)
cả chục tuổi, Bladen là một trong những người khai sinh ra chủ nghĩa Tối giản.
Vào thời kỳ này, Anne Truitt (sinh năm 1921) cũng đã khá già dặn.
Trong triển lãm cá nhân đầu tiên của mình tại Emmerich Andre Gallery, New
York, năm 1963, bà công bố các hình thể đơn giản, phần lớn là những khối gỗ
thanh mảnh cao khoảng 5-7 feet dựng theo chiều thẳng đứng. Tự tay bà sơn cho
chúng những màu rực rỡ, rắc phủ thêm cát để tạo nên các sắc màu “độc lập một
cách có lý”.

Anne Truitt, Swannanoa, 2002. Acrylic trên gỗ. 205,7 x 20,3 x 20,3 cm. Tên tác
phẩm là đặt theo tên tòa biệt thự cổ nổi tiếng có kiến trúc Ý với những tháp canh
cao vút được xây dựng vào năm 1912 ở vùng Rockfish Gap, Virginia, Mỹ, nơi có
con sông Swannanoa chảy qua
Các bề mặt tươi tắn trong những tác phẩm của bà gợi liên tưởng đến những ẩn ý
đằng sau tiêu đề của chúng, ví dụ như Hải Viên – Sea Garden hay Vách Mơ Chín –
A Wall for Apricots.

Tác phẩm Sea Garden (Hải Viên) sáng tác năm 1964 của Anne Truitt


*
Vào thập niên 1980, nếu các tác phẩm của Bladen và Truitt đã phần nào mờ nhạt
trong trí người xem, thì với LeWitt, Judd, Morris và Andre, điều này không hề xảy
ra. Những “sản phẩm nghệ thuật” của họ đóng vai trò rất quan trọng trong sự phát
triển của nghệ thuật điêu khắc cuối thế kỷ XX – đầu thế kỷ XXI.
LeWitt nổi tiếng với thể loại tranh tường và các cấu trúc hình học ba chiều thường
được “thi công” bởi những trợ lý.

Tranh tường của LeWitt
LeWitt đã dành phần lớn sự nghiệp để sáng tạo nên các khối cấu trúc hình học.
Điêu khắc thời kỳ đầu của ông thường là những khối kín, nhưng từ năm 1965 ông
kiên quyết “loại bỏ lớp vỏ, hoàn toàn tiết lộ cơ cấu bên trong, sau đó, lập kế hoạch
dựng lên bộ khung xương để các bộ phận trở nên nhất quán, chắc chắn”.

.
Các môđun vuông vức giống hệt nhau được sử dụng như các “cấu trúc [đơn vị cơ
bản]”. Lúc đầu, những khối vuông đơn vị (môđun) thường là gỗ ghép sơn đen,
nhưng về sau LeWitt sơn trắng tất bởi trước hết ông muốn “giảm bớt sự kém biểu
cảm” của sắc đen, và thứ đến, để chúng gần gũi hơn với các bức tường trắng toát
trong gallery và liên kết chặt chẽ hơn với không gian kiến trúc của phòng trưng
bày.

.
Tác phẩm 12345 – một công trình lắp ghép môđun được LeWitt tính toán kỹ lưỡng
– là một ví dụ điển hình cho xu hướng áp dụng chuỗi số toán học cơ bản trong điêu
khắc theo những quy tắc phổ quát, thay vì theo những lề thói [bất thường] của
riêng nghệ sĩ. Thật dễ thấy rằng khối vuông đầu tiên bên trái là một đơn nguyên
thủng/mở, các khối kế tiếp được khai triển theo ba chiều – mỗi chiều gồm hai đơn
nguyên, và cứ như vậy đến khối thứ năm. Đúng như ý ông, tác phẩm này có tính
biểu hiện thật “đơn giản, cơ bản, minh bạch”. Nó được làm bằng nhôm phủ màu –

một vật liệu bền mà ông bắt đầu sử dụng từ năm 1970.

Sol LeWitt, 12345, 1980. Nhôm sơn. 98 x 273 x 98. Museum of Contemporary
Art, Chicago, Illinois.
Không quan tâm đến đặc tính vật chất của tác phẩm, LeWitt chỉ muốn nhấn mạnh
tới những ý tưởng tiềm ẩn bên trong chúng. Thuật ngữ Nghệ thuật Ý niệm
(Conceptual Art) được ông đề xuất vào năm 1967 để “định danh” cho các tác phẩm
của mình. (Trong một bài luận viết năm 1969, “Ghi chú về Nghệ thuật Ý niệm”,
Sol LeWitt đã phân biệt rõ Idea [ý tưởng] và Concept [ý niệm] như sau: ‘Ý niệm và
Ý tưởng là khác nhau. Ý niệm nói đến xu hướng chung trong khi ý tưởng là những
thành tố. Các ý tưởng hợp thành ý niệm’ – ND.)

Tác phẩm Splotch #3, 2000, acrylic trên sợi thủy tinh, của LeWitt

×