5 Cách M ở Bài Phân Tích Cho “Đây th ôn Vĩ D ạ”
1. Hàn Mạc T ử là m ột trong những nhà t hơ mang t rong mình s ức sáng t ạo m ạnh
mẽ trong phong trào Thơ m ới. Ông b ắt đầu đi theo con đư ờ ng văn thơ t ừ năm
14, 15 tuổi , nh ững t ác ph ẩm đ ầu t ay m ang hơi hư ớ ng thơ Đư ờng luật, về sau
ông rẽ lối sang hướng thơ m ới lãng mạn t hơ mộng. Nói đ ến Hàn M ặc Tử l à
nghĩ đến một tình yêu đau đ ớn hướng v ề cuộc đời tr ần th ế. Đây thôn Vĩ
Dạ đượ c sáng t ác vào năm 1938, đư ợc in lần đầu t rong t ập Thơ Điên. Bài thơ
là sự minh ch ứng cho tình c ảm khơng th ể nói của Hàn M ặc T ử. Xuyên su ốt bài
thơ là nh ững hì nh ảnh gợi nhớ đến khung cảnh thôn quê bên dịng Hương, và
nỗi buồn cơ đơn với mối tình vơ v ọng. M ột tình yêu thi ết tha man mác, đư ợm
vẻ u buồn ẩn hi ện gi ữa khung cảnh thiên nhiên hòa vào lòng ngư ời, cái th ực và
mộng, huyền ảo và c ụ thể hoà vào nhau.
2. Hàn Mặc Tử - m ột trái tim, m ột tâm hồn lãng mạn dạt dào yêu t hương đã
bật lên những tiếng t hơ, ti ếng khóc c ủa nghệ thu ật trước cu ộc đời. Nh ững phút
giây xót xa và sung sư ớng, những phút giây mà ông đã th ả hồn mình vào trong
thơ, những giây phút ông đã ch ắt lọc, đã thăng hoa t ừ nỗi đau của tâm h ồn
mình để vi ết l ên nh ữ ng bài thơ tuy ệt bút. Bài thơ đây thôn Vĩ D ạ được ra đời
từ một nguyên cớ rất đặc biệt. Khi Hàn M ặc Tử l âm b ệnh nặng chờ đợi nh ững
giây phút đến với tử thần ở t rại phong Quy Hịa, Quy Nhơn, t hì nhà thơ đã b ất
ngờ nhận đượ c một t ấm bưu ảnh do ngườ i bạn gái l à Hoàng Th ị Kim Cúc g ửi
tặng từ thôn Vĩ D ạ. Tấm bưu ảnh ấy có phong c ảnh sơng nướ c đêm trăng, có
thuyền và b ến. Phía sau kèm theo m ấy lờ i thăm hỏi để an ủi nhà thơ lúc này
đang m ang căn b ệnh hiểm nghèo. Tác ph ẩm không nh ững là b ức t ranh th ủy m ặc
về một vùng của cố đô Hu ế mà nó cịn l à n ỗi lịng g ửi tới phương xa c ủa nhà
thơ Hàn Mặc T ử.
3. Hàn Mặc T ử là m ột trong những nhà t hơ nổi tiếng của n ền thơ ca Vi ệt Nam.
“Đây thôn Vĩ D ạ” là một trong những tác phẩm ti êu bi ểu của nhà thơ. Bài thơ
đã đ ể lại cho người đọc sâu s ắc về một h ồn thơ th ật độc đáo. Nhà phê bình văn
học Hồi Thanh đã t ừng nhận xét v ề nhà thơ Hàn M ặc T ử: “Vườn thơ Hàn rộng
không bờ bến nhưng càng đi xa càng th ấy lạnh”. Khi đọ c bài thơ “Đây thôn Vĩ
Dạ”, người đọ c đã c ảm nh ận rõ hơn v ề những nh ận đị nh trên. Thôn Vĩ D ạ nằm
ngay t rên bờ sông Hương, n ổi tiếng bởi những vườn cây trái cây t ươi b ốn mùa,
với những ngôi nhà duy ên dáng... đi vào văn h ọc qua câu thơ tuy ệt bút . Nhưng
đâu ph ải chỉ có thiên nhiên g ợi ni ềm ấp yêu tuy ệt di ệu m à quanh qu ẩn đâu đó
cịn cả bóng dáng con ngư ời quen t huộ c, có tấm lịng chờ đợi thiết tha. Ở bài
thơ, cái tình m ặn nồ ng trong sáng đã hịa quy ện với thi ên nhi ên tươi đ ẹp, mối
tình riêng đã ở trong m ối tình chung h ồn thơ vẫn đượm v ẻ buồn đau.
4. “Đây thôn Vĩ D ạ” là một t rong những sáng t ác n ổi tiếng của Hàn M ặc Tử đã
để lại nhiều dấu ấn khó phai trong lịng ngư ời đọc Đó là bài t hơ v ề ti ếng nói
trăn t rở của m ối tình th ầm kín, là l ời yêu thương v ới một miền quê, là ni ềm
khao khát được sống trong ni ềm s ẻ chia, đồng cảm được t rở về với cuộ c sống.
Bài thơ đã th ể hiện một cách th ật tha thi ết, xúc động những t âm tình ấy. Ơng
vấn vương, t răn tr ở về mối tình thầm kín của mình với người con gái thơn Vĩ.
Ơng v ấn vương, thương nh ớ về cảnh sắc tươi đẹp của thôn Vĩ. Nhưng t ất cả đối
với nhà t hơ th ời đi ểm ấy chỉ cịn là hồi ni ệm. Đây t hơn Vĩ D ạ sáng t ác năm
1938 in t rong t ập thơ Điên, sau đ ổi t ên t hành Đau thương, bài thơ ra đời trong
hồn cảnh mối tình đơn phương c ủa Hàn Mặc Tử với cô gái gốc Huế l à Hoàng
Thị Kim Cúc dườ ng như đã tr ở nên vô vọng khi hai ngư ời vừa cách bi ệt cả đị a
vị lẫn đị a lý. B ài thơ đư ợc ch ấm bút t rong lúc b ệnh tì nh c ủa Hàn M ạc Tử t rở
nặng nhưng l ại nhận được t ấm bưu thi ếp của người xưa, đi ều ấy đã khơi g ợi lên
trong lịng ơng s ự vui sướng, ni ềm ham s ống vô cùng, t ất cả đều được t hể hi ện
một cách t rọn vẹn t rong bài thơ này.
5. Hàn Mặc T ử một người yêu thi ên nhi ên, yêu cu ộc sống, t rân trọng cuộc
sống. Ông cũng l à ngư ời từng yêu và c ảm giác giang d ở t rong tình u c ủa
mình. Nhưng ơng l ại là một con người l ạc quan, hịa mình vào c ảnh s ắc thi ên
nhiên t ươi đ ẹp. Bài t hơ v ề x ứ Huế mộng mơ “Đây thơn Vĩ D ạ”, là ti ếng lịng
tha thiết về quê hương, nhưng cũng đư ợ m vẻ u buồn, m an m ác như dịng sơng
Hương hiền hịa với những câu hị đượm chút tình củ a Hu ế. B ài thơ “Đây thôn
Vĩ Dạ” l à sự kết hợp tuyệt đối giữa cảnh và tình. Ta càng khâm ph ục hơn nghị
lực sống của chính t ác gi ả, cùng sự t ài hoa c ủa một ngh ệ sĩ giàu tình yê u
thương. B ài thơ l à b ức t ranh đẹp về một miền quê đ ất nướ c, l à ti ếng lòng củ a
con người tha thiết yêu đời, yêu người