Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (103.66 KB, 2 trang )
Đề bài: Cảm nhận đoạn thơ sau trong Khúc hát ru những em bé lớn trên
lưng mẹ: "Em Cu Tai... nằm trên lưng"
Bài làm:
Những bài thơ viết về hình ảnh người phụ nữ đều đẹp đẽ lạ thường. Và đặc biệt,
những vần thơ viết về người mẹ trong ngày chiến trận lại càng đẹp đẽ, càng
đáng trân trọng biết bao. "Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ" là một
bài thơ như thế, Nguyễn Khoa Điềm bằng những cảm nhận đầy chân thực và
trái tim thiết tha đã sáng tạo nên khúc trữ tình thấm đẫm lịng u thương của
mẹ dành cho đứa con thân yêu. Điều đó được thể hiện rõ lời ru đầy thắm thiết:
"Em cu Tai ngủ trên lưng mẹ ơi,
Em ngủ cho ngoan đừng rời lưng mẹ.
Mẹ đang trỉa bắp trên núi Ka-lưi
Lưng núi thì to, mà lưng mẹ nhỏ,
Em ngủ ngoan em, đừng làm mẹ mỏi.
Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi,
Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng."
Cũng như bao người mẹ khác, trái tim yêu thương mẹ dành hết tất cả cho con.
Người mẹ Tà-ôi dù yêu con, dù con cịn nhỏ nhưng vì cơng việc, vì cuộc sống
mẹ vẫn phải địu con lên rẫy làm nương. Nặng nhọc trong công việc, tỉa bắp
giữa núi đồi với cái nắng gay gắt mẹ vẫn không quản ngại, luôn bên em, luôn
cất lời ru ngọt ngào cho em giấc ngủ an lành, mẹ mong em ngoan, đừng làm
mẹ mỏi để mẹ tập trung cho cơng việc của mình. Mẹ và em đồng hành cùng
nhau, dù trong đêm tối, dù giã gạo hay ra chiến trường, dù trong cày cấy ruộng
nương, mẹ vẫn có em bên cạnh, mẹ cùng em làm việc:
"Mẹ đang trỉa bắp trên núi Ka-lưi
Lưng núi thì to, mà lưng mẹ nhỏ"
Công việc của mẹ đâu chỉ dành riêng cho gia đình mình, mà cịn là cho làng đói,
cho tiền tuyến xa xôi, mẹ tăng gia sản xuất cho kháng chiến đang trong cơn gấp
gáp. Tấm lòng mẹ thật cao cả, lớn lao. Tấm lưng gầy guộc của mẹ gánh trên
mình bao trách nhiệm với làng, với nước qua bao nỗi vất vả nhọc nhằn.
"Lưng núi thì to mà lưng mẹ nhỏ"