Tải bản đầy đủ (.pdf) (2 trang)

cam nhan doan tho sau trong khuc hat ru nhung em be lon tren lung me em cu tai nam tren lung

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (103.66 KB, 2 trang )

Đề bài: Cảm nhận đoạn thơ sau trong Khúc hát ru những em bé lớn trên
lưng mẹ: "Em Cu Tai... nằm trên lưng"
Bài làm:
Những bài thơ viết về hình ảnh người phụ nữ đều đẹp đẽ lạ thường. Và đặc biệt,
những vần thơ viết về người mẹ trong ngày chiến trận lại càng đẹp đẽ, càng
đáng trân trọng biết bao. "Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ" là một
bài thơ như thế, Nguyễn Khoa Điềm bằng những cảm nhận đầy chân thực và
trái tim thiết tha đã sáng tạo nên khúc trữ tình thấm đẫm lịng u thương của
mẹ dành cho đứa con thân yêu. Điều đó được thể hiện rõ lời ru đầy thắm thiết:
"Em cu Tai ngủ trên lưng mẹ ơi,
Em ngủ cho ngoan đừng rời lưng mẹ.
Mẹ đang trỉa bắp trên núi Ka-lưi
Lưng núi thì to, mà lưng mẹ nhỏ,
Em ngủ ngoan em, đừng làm mẹ mỏi.
Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi,
Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng."
Cũng như bao người mẹ khác, trái tim yêu thương mẹ dành hết tất cả cho con.
Người mẹ Tà-ôi dù yêu con, dù con cịn nhỏ nhưng vì cơng việc, vì cuộc sống
mẹ vẫn phải địu con lên rẫy làm nương. Nặng nhọc trong công việc, tỉa bắp
giữa núi đồi với cái nắng gay gắt mẹ vẫn không quản ngại, luôn bên em, luôn
cất lời ru ngọt ngào cho em giấc ngủ an lành, mẹ mong em ngoan, đừng làm
mẹ mỏi để mẹ tập trung cho cơng việc của mình. Mẹ và em đồng hành cùng
nhau, dù trong đêm tối, dù giã gạo hay ra chiến trường, dù trong cày cấy ruộng
nương, mẹ vẫn có em bên cạnh, mẹ cùng em làm việc:
"Mẹ đang trỉa bắp trên núi Ka-lưi
Lưng núi thì to, mà lưng mẹ nhỏ"
Công việc của mẹ đâu chỉ dành riêng cho gia đình mình, mà cịn là cho làng đói,
cho tiền tuyến xa xôi, mẹ tăng gia sản xuất cho kháng chiến đang trong cơn gấp
gáp. Tấm lòng mẹ thật cao cả, lớn lao. Tấm lưng gầy guộc của mẹ gánh trên
mình bao trách nhiệm với làng, với nước qua bao nỗi vất vả nhọc nhằn.
"Lưng núi thì to mà lưng mẹ nhỏ"


Hình ảnh đối lập giữa lưng núi và lưng mẹ đã làm nổi bật sự nhỏ bé của mẹ và
em giữa núi rừng mênh mông, càng tô đậm thêm sự gian khổ hy sinh lớn lao
của mẹ Tà-ôi. Lưng núi bao la như vậy vẫn làm sao sánh được với sự tần tảo
trên tấm lưng gầy của mẹ, thiên nhiên dường như cũng phải cảm phục trước
tấm lòng bao la của mẹ.
"Mặt trời của bắp thì nằm trên đồi,
Mặt trời của mẹ, em nằm trên lưng."
Bằng hình ảnh ẩn dụ, tác giả đã thể hiện tình cảm quá đỗi sâu sắc của mẹ dành
cho em. Nếu mặt trời của bắp là mặt trời của thiên nhiên, của vũ trụ mà tạo hoá
đã ban tặng cho con người. Mặt trời ấy sáng soi, là nguồn ánh sáng mang lại sự
sống và phát triển cho vạn vật, cho mn lồi. Thì với mẹ, mặt trời chính là em,
là món q tuyệt diệu gần gũi đang ngủ ngoan trên lưng mẹ. Em chính là mặt
trời ấm áp, sưởi ấm trái tim, cho mẹ sức mạnh để tiếp tục cố gắng, chiến đấu và
làm việc. Là niềm tin của mẹ trong cuộc sống đầy gian khổ, là tương lai tươi
sáng mẹ mong đợi và hy vọng nơi em. Vì con, dẫu có mệt nhọc hay khốn khó


mẹ vẫn vững lòng, mặt trời của bắp và mặt trời của mẹ, mặt trời của cách mạng
đều là những nguồn sáng yêu thương gửi gắm nơi trái tim người mẹ Tà- ơi. Đó
là một tình thương con mãnh liệt, tình yêu làng tha thiết và tình yêu Tổ quốc
mặn nồng của người mẹ miền núi.
Lời ru của mẹ thật nhẹ nhàng, quá đỗi dịu dàng và mộc mạc nhưng chứa đựng
bao tình cảm lớn lao. Qua đó, tác giả đã thể hiện được hình ảnh người mẹ Tà ơi
nói riêng và người phụ nữ Việt nam nói chung, những con người chịu thương
chịu khó, yêu thương con thiết tha.
Đoạn thơ như một nốt nhạc ngọt ngào ngợi ca lòng mẹ, ngợi ca tình mẫu tử
thiêng liêng, ngợi ca những người mẹ anh hùng. Nhắc nhở mỗi người hãy ghi
sâu vào trái tim, ghi dấu vào lịng mình niềm biết ơn và kính yêu tới người mẹ
hiền tần tảo.




×