Tải bản đầy đủ (.docx) (14 trang)

Những bài văn mẫu tả người TIẾNG VIỆT KHỐI lớp 5

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (135.9 KB, 14 trang )

NHỮNG BÀI VĂN THAM KHẢO
Tả người bạn thân của em (con trai )
Trong cuộc sống, ai cũng có một người bạn gần gũi để chia sẻ với nhau từng
niềm vui nỗi buồn, để tâm sự nhỏ to những bí mật của riêng mình. Em có một
người bạn rất thân, đó là Nam. Chúng em lớn lên ở cùng một con phố, học với
nhau từ lớp mẫu giáo. Trải qua 7 năm, tình bạn chúng em vẫn gắn bó và ngày
càng thân thiết hơn.
Năm nay Nam 11 tuổi, cùng tuổi với em. Có lẽ vì chúng em có rất nhiều nét
tương đồng nên có thể chơi thân với nhau lâu đến vậy. Bạn có đơi mắt to trịn, ẩn
giấu dưới cặp kính cận, có gọng kính màu đen. Vì vậy biệt danh em đặt cho bạn
là Nô-bi-ta. Khuôn mặt bạn bầu bĩnh, chiếc miệng mở rộng, mỗi khi bạn nhoẻn
miệng cười đều thể hiện sự tươi tắn, hồn nhiên. Bạn có dáng người khá mập
nhưng rất nhanh nhẹn trong mọi hoạt động và đặc biệt là các môn thể thao.
Nam rất thông minh và học giỏi, đây là điều em khâm phục nhất ở bạn. Bạn luôn
đạt kết quả cao trong học tập và làm lớp trưởng trong suốt 5 năm cấp một. Mơn
học giỏi nhất của bạn là mơn Tốn, bạn rất thích thử thách mình với những bài
tốn khó. Mỗi khi có thời gian, bạn thường giảng những bài tập khó để giúp em
cùng tiến bộ trong học tập. Khơng những vậy, Nam cịn là một lớp trưởng rất
gương mẫu. Bạn luôn đi học sớm, mặc đúng đồng phục và nhắc nhở các bạn
trong lớp cùng thực hiện. Những bạn trong lớp có kết quả học tập cịn kém, Nam
ln nói chuyện và khun nhủ các bạn chăm chỉ làm bài tập. Vì vậy, bạn nhận
được sự quý mến và tin tưởng từ bạn bè, thầy cơ. Đó là những tính cách của
Nam khiến em khâm phục và cố gắng học hỏi từ bạn.
Tuy vậy, Nam cũng là một bạn trai khá nghịch ngợm và hồn nhiên như lứa
tuổi của chúng em. Khi có thời gian rảnh rỗi, chúng em thường rủ nhau đi chơi
khắp khu phố với những trị tinh nghịch như bắn bi, đá bóng, đá cầu… Em và
Nam đặc biệt thích mơn bóng đá, chúng em ln là cặp tiền đạo ăn ý vì vậy đội
bóng luôn dành chiến thắng.
Em luôn cảm thấy may mắn khi có một người bạn thân tốt như Nam, chúng
em đã cùng lớn lên và học tập bên nhau từ thời ấu. Sau này dù có đi đến phương
1




trời xa xơi, tình bạn của chúng em vẫn ln gắn bó và chia sẻ với nhau mọi điều
trong cuộc sống.
Bài văn tả bạn thân (con gái)
Mỗi người ai cũng có những tình bạn đẹp, những người bạn thân sẽ luôn
bên cạnh, gần gũi sẻ chia với ta những vui buồn khó khăn trong cuộc sống. Tơi
cũng có một tình bạn đẹp như vậy.
Cơ bạn thân của tơi có cái tên thật đẹp Nhật Ánh. Nhà chúng tôi cách nhau
không xa lắm nên hai đứa đã chơi với nhau từ nhỏ cái thời mà cùng chơi búp bê,
bán đồ hàng. Cịn bây giờ chúng tơi lại được học cùng một lớp. Ánh có nước da
trắng hồng, dáng người nhỏ nhắn, đáng yêu. Gương mặt trái xoan cùng với
chiếu mũi dọc dừa trông bạn thật xinh xắn. Mỗi khi bạn cười để lộ hàm răng đều
tăm tắp cùng với má núm đồng tiền nhìn thật dun. Đơi mắt bạn trịn xoe, đen
láy tốt lên sự thơng minh, lanh lợi. Mái tóc bạn dài, đen nhánh. Mỗi khi đi học
bạn thường tết hai bím tóc gọn gàng hai bên.
Ánh học rất giỏi đặc biệt là mơn Tốn. Mỗi khi ra bài tập khó, bạn là người
nhanh nhất lớp. Mỗi lần như vậy, cả lớp nhìn bạn với ánh mắt trầm trồ, ngưỡng
mộ. Nhưng bạn khơng hề kiêu ngạo mà ln hịa đồng giúp đỡ mọi người trong
lớp. Có bài nào khơng hiểu, bạn đều ân cần giảng giải cho tôi hiểu. Nhờ sự giúp
đỡ của bạn, một đứa học khơng tốt tốn như tôi đã khá lên rất nhiều. Bạn luôn
thùy mị, nhẹ nhàng trước mọi người và ln ngoan ngỗn, khơng bao giờ cãi lời
người lớn. Bạn là lớp trưởng của lớp tôi nên trong khi làm việc bạn rất nghiêm
túc trước mọi vấn đề, bạn phân tích đúng sai cho mọi người hiểu, nhưng bình
thường bạn ln vui vẻ, vui tính. Bạn ln hồn thành cơng việc mà cơ giao cho
đúng thời hạn nên cả lớp ai cũng nể phục bạn. Khơng chỉ giỏi về văn hóa mà
bạn cịn là một cây văn nghệ của lớp, năng động trong các hoạt động ngoại
khóa. Trong lễ kỉ niệm 20/11 của trường bạn đã đại diện cả lớp tham gia tiết mục
“Bụi phấn” và đạt giải nhất. Giọng bạn trong trẻo, ngọt ngào, dễ làm lay động
người nghe.

2


Tơi và Ánh cũng có rất nhiều những kỉ niệm tuổi thơ gắn bó thân thiết với
nhau. Hằng ngày chúng tôi cùng nắm tay nhau dạo bước trên con đường làng
thân thuộc để đến trường. Chúng tôi cùng nhau kể cho nhau nghe những câu
chuyện vui buồn hay bàn tán những bài tốn chưa tìm ra cách giải. Chúng tơi
gắn bó, thân thiết như hai chị em gái. Có chuyện gì tơi cũng kể cho Ánh, có khi
tơi buồn Ánh lại động viên an ủi tôi cố gắng vượt qua. Những lúc đó tơi thấy
tình bạn càng trở nên cần thiết hơn bao giờ hết. Ngồi giờ học, Ánh cịn chăm
chỉ giúp đỡ mẹ những công việc nhà. Tôi nhớ có lần tơi sang nhà bạn chơi thì tơi
vơ tình nhìn thấy quyển sổ màu hồng rất đẹp trên mặt bàn học của bạn, tơi mị
mở ra xem trong đó có những gì thì đây là những dịng nhật kí, những dịng tâm
sự của bạn. Và sau đó bạn đã giận tôi mấy ngày nhưng bạn đã tha lỗi cho tơi và
tình bạn của chúng tơi lại càng trở nên thân thiết, gắn bó hơn bao giờ hết.
Năm tháng cứ trơi, thời gian thì khơng thể quay trở lại được, tình cảm bạn
bè của của chúng tơi vẫn thế và càng bền chặt hơn. Dù mai này mỗi đứa có đi
một nơi, sẽ rẽ những ngã rẽ khác nhau trên con đường thì tơi hi vọng rằng tình
bạn của chúng tôi vẫn mãi đẹp.
Tả một em bé đang tuổi tập nói, tập đi .
Trong cuộc đời của mỗi người, ai cũng sẽ từng trải qua khoảng thời gian tập
đi, tập nói từ khi sinh ra cịn là một đứa trẻ cho đến khi trưởng thành. Và cháu
trai tôi cũng vậy, nó là một đứa bé đang tuổi tập nói tập đi với những khoảnh
khắc đáng yêu vô cùng.
Cháu trai tôi tên thật là Gia Khánh, bé đã được chín tháng kể từ khi mới chào
đời. Bé có làn da trắng nõn, mềm mại, khn mặt trịn với hai má phúng phính,
ngấn thịt. Thằng bé khá bụ bẫm nên nó có một thân hình đầy đặn, trịn trịn như
trái bóng khiến cho ai nhìn cũng chỉ muốn ơm ngay bé vào lòng. Đây là khoảng
thời gian mà bé được dần tiếp xúc với việc tập nói, tập đi nên mỗi khi có thời
gian rảnh, tơi lại qua nhà dì để cùng thằng bé tập đi, nói và được chứng kiến

những giây phút đáng yêu vô cùng.
3


Mỗi lần bé tập đi, cả nhà đều dõi theo từng bước chân bé. Những bước chân
đầu tiên của cuộc đời được dìu dắt bởi người mẹ thân yêu. Bé tập tễnh bước đi,
mỗi lần bước là cả thân hình lại lon ton theo từng nhịp chân. Dần dần, bé đi mà
khơng cần người đỡ nữa, cũng có những lần bé ngã, đơi mắt to, trịn, đen láy lại
ngấn nước, bé khóc ịa lên vì đau trơng đáng thương vơ cùng nhưng chú tôi bảo
rằng, khi ngã phải biết tự đứng dậy mà không cần ai giúp, thế là thằng bé sau đó
nín khóc dần và tự mình đứng lên trong sự cổ vũ và động viên của gia đình. Cho
đến nay, bé đã có thể đi khá vững vàng và tràn đầy tự tin, khuôn mặt lúc nào
cũng rạng rỡ cịn miệng thì cười toe tt trơng dễ thương làm sao.
Để tập nói, đó cũng là cả một quá trình với bé. Thằng bé ban đầu bập bẹ những
tiếng cơ bản rồi dần dần nói được những câu dài khiến cả nhà tơi ai cũng vui
mừng. Đơi khi nó nói sai khiến cả nhà lại được một phen cười đau bụng. Mỗi
lần tập nói, cái giọng non choẹt cịn hơi sữa lại vang lên lanh lảnh trong không
gian, dường như cu cậu lúc nào cũng phấn khích sau khi biết nói được những
câu chữ đơn giản nên ngày nào cũng nói liên hồi, hết nói chuyện với ơng rồi nói
chuyện với bà trơng khơng khác gì ơng cụ non đáng yêu.
Em bé đang tập nói tập đi mới thật dễ thương và ngộ nghĩnh làm sao. Qua đó
mới thấy, những câu nói đầu tiên hay những bước chân đầu tiên luôn là những
điều quý giá nhất, mở ra cả một chặng đường tương lai sau này trong cuộc đời
của mỗi người.

Tả em bé đang tuổi tập đi tập nói.
Ở nhà của em, có một thiên thần nhỏ đang sống. Đó chính là cơ em gái nhỏ
bé của em. Em ấy có tên là Quỳnh Nga, nhưng lúc ở nhà vẫn được mọi người
yêu thương mà gọi là Bống.
Bống hiện gần được hai tuổi rồi. Mẹ bảo đây là tuổi tập đi, tập nói cho em

ấy. Vậy nên, chiều nào em cũng về từ sớm để học bài và cùng Bống tập nói, tập
4


đi. Thấy em khơng đi đá bóng với bạn mà về sớm để chơi cùng em, ai cũng bảo
em đã ra dáng anh trai lắm rồi.
Khơng phải vì là anh trai của Bống, mà em khen đâu. Nhưng Bống thực sự là
một cơ bé siêu đáng u. Em cịn nhỏ, nên nằm trọn trong cái nôi xinh. Làn da
của em trắng hồng và mềm mại, thơm nức mũi mùi sữa ngọt. Khn mặt em
trịn xoe, hai cái mà phúng phính như hai cái bánh bao khiến em lúc nào cũng
muốn cắn cho một cái. Đôi mắt của Bống to và tròn xoe, long lanh còn hơn cả
viên ngọc quý trên chiếc vịng cổ của dì Ba. Bống có cái miệng nhỏ xinh với
mấy cái răng sữa nhỏ xíu. Lúc nào em cũng cười khúc khích và bập bẹ tập nói
theo mọi người. Thấy ai nói gì, em cũng nghiêm túc lắng nghe, rồi bi bô trả lời.
Tuy không rõ là Bống nói gì, nhưng em vẫn rất thích ngồi nói chuyện kiểu như
vậy với em gái mình.
Chân và tay của Bống có những cái ngấn hồng rất dễ thương. Vì còn nhỏ nên
lực tay và chân của em vẫn còn yếu. Vì vậy, khi em tập đi thường dễ bị ngã. Là
một người anh trai, em luôn ở sau để bảo vệ cho em gái mình khi em tập đi. Với
kinh nghiệm bao năm chơi bóng, em phản xạ rất nhanh. Mỗi khi Bống tập đi, em
sẽ đứng sau bé, và luôn kịp thời đỡ lấy khi bé chao đảo hay ngã về sau. Thế nên
em được bố mẹ yên tâm, giao cho nhiệm vụ tập đi cho Bống.
Từ khi có Bống, gia đình em trở nên gắn bó và yêu thương nhau hơn. Bố bớt
những lần đi cafe, đi nhậu với bạn bè. Mẹ cũng bớt những hôm đi mua sắm, đi
dạo phố. Em thì bớt những buổi đi đá bóng cùng chúng bạn. Mọi người đều
dành nhiều thời gian ở nhà, cùng nhau chơi đùa và dạy Bống tập đi, tập nói.
Khơng khí hạnh phúc và đầm ấm ấy chính nhờ bé Bống đem lại. Bống đích thực
là thiên thần của gia đình em rồi.

5



(Các mở bài giới thiệu mẹ của mình. Mẫu để tham khảo)
1.

Nếu được hỏi ai là người em yêu quý nhất, thì đó chính là người mẹ của

em. Mẹ cho em cuộc sống quý giá, nuôi nấng em từng thuở lọt lòng. Mẹ như
vầng trăng đêm khuya, ru em vào những giấc ngủ bình yên. Với em, hình ảnh
của mẹ ln khắc sâu trong tâm trí và trái tim của mình.
2. Trong lịng mỗi người ln có một hình dáng lý tưởng và đẹp đẽ nhất. Với
em, người phụ nữ xinh đẹp, tài giỏi và tuyệt vời nhất, chính là mẹ của em.
3. Trong gia đình, ai cũng thương yêu em hết mực, nhưng mẹ là người gần gũi,
chăm sóc em nhiều nhất.

Bài văn tả mẹ.
“Mẹ cha gánh vác hi sinh
Mẹ cha quên cả thân mình vì con”.
Câu thơ cất lên khiến em lại nhớ về người mẹ kính yêu của mình - người đã
ni nấng, chăm sóc em đến ngày hơm nay.
Mẹ em năm nay đã ngồi 30 tuổi nhưng nhìn mẹ cịn rất trẻ. Ở nhà, mẹ thích
mặc những bộ đồ giản dị, thoải mái. Nhưng khi ra ngoài, mẹ lại ăn diện những
bộ đồ lịch sự, gọn gàng khi đi làm thể hiện sự chỉn chu vốn có càng tơn thêm
dáng vóc thon gọn. Mẹ có làn da trắng hồng, mịn màng. Mẹ có mái tóc óng
mượt, xõa ngang vai, khi cột gọn hai bên trông rất trẻ trung. Khuôn mặt mẹ trái
xoan cùng vầng trán cao tạo nên vẻ thanh thốt riêng biệt của mẹ. Đơi mắt mẹ to
trịn, đen láy ánh lên sự trìu mến, dịu dàng. Mẹ có chiếc mũi cao và thanh tú hài
hồ với gương mặt. Mơi của mẹ có màu hồng nhạt, mỗi khi cười lại toát lên vẻ
dịu dàng. Em thích nụ cười của mẹ lắm! Nụ cười rạng rỡ như ánh nắng xua tan
đi mọi mệt mỏi, đầy ắp tình u thương mẹ dành cho em. Đơi bàn tay của mẹ

gầy gầy, thô ráp dần theo thời gian để kiếm tiền và nuôi em khôn lớn.
Mẹ là một người rất chăm chỉ và đảm đang. Dù bận rộn với công việc ở cơ
quan nhưng mẹ vẫn dành thời gian quan tâm, chăm sóc cho gia đình và việc học
6


hành của em. Hàng ngày, mẹ đi làm về lại tất bật đi chợ, nấu cơm, dọn dẹp nhà
cửa. Tối đến, mẹ còn tranh thủ thời gian để dạy em học bài.
Mẹ em rất nghiêm khắc. Em nhớ có lần vì mải chơi, em quên làm bài tập,
mẹ đã phạt em úp mặt vào tường để tự kiểm điểm bản thân. Sau khi biết lỗi, em
đến gần và xin lỗi mẹ. Mẹ vui vẻ và nói: “Lần sau khơng được như thế con
nhé!” Điều em thích nhất ở mẹ là sự xử lý khéo léo trong từng tình huống, hồn
cảnh khác nhau. Có những lúc mẹ vơ cùng nghiêm khắc, khắt khe nhưng có lúc
lại rất đỗi dịu dàng, tình cảm. Mẹ ln bao dung, khích lệ em đúng lúc, đúng
thời điểm, cho em thêm động lực để phát huy điểm mạnh cũng như sửa chữa sai
lầm của mình.
Mẹ là người tuyệt vời nhất trong cuộc đời này. Chẳng có ngơn ngữ nào có
thể diễn tả hết được tình u của mẹ dành cho em. Em mong rằng mẹ sẽ luôn
khỏe mạnh, để ở bên em thật lâu. Em hứa với mẹ sẽ cố gắng học tập chăm chỉ để
trở thành một đứa con ngoan, là niềm tự hào nhỏ của gia đình.

Bài văn tả mẹ
“Riêng mặt trời chỉ có một mà thơi. Và mẹ em chỉ có một trên đời”. Giai
điệu của câu hát cất lên khiến lòng em khơng khỏi bồi hồi, xao xuyến nghĩ về
người mẹ kính yêu của mình. Trong gia đình, người mà em yêu q nhất đó
chính là mẹ em, người giữ hơi ấm hạnh phúc, và tình yêu thương cho cả gia
đình. Em yêu mẹ của em biết chừng nào!
Mẹ em năm nay đã ngồi ba mươi tuổi. Mẹ có một thân hình nhỏ nhưng cao
ráo. Mẹ em có một khn mặt trái xoan vô cùng hiền lành và phúc hậu. Gương
mặt mẹ em đã có nhiều chân chim, do thời gian và mưa nắng dãi dầu, cũng một

phần là vì sự vất vả mưu sinh cho cuộc sống của gia đình em. Mái tóc mẹ em
đen mượt và được để dài, lúc nào cũng được mẹ em búi hoặc buộc một cách vơ
cùng gọn gàng. Mái tóc mẹ em lúc nào cũng thoang thoảng mùi đinh hương, bồ
kết. Do mẹ em là một người phụ nữ sống khá truyền thống nên mẹ không hay
dùng các loại dầu gội đầu hiện đại. Bàn tay mẹ gầy gầy xương xương, nhưng
7


chính đơi bàn tay lại ngày qua ngày, tháng qua tháng chăm sóc cho mấy chị em
chúng em từng bữa ăn tới giấc ngủ. Em thích nhất là ngắm nhìn nụ cười của mẹ.
Nụ cười tỏa rạng như ánh bình minh, nhìn mẹ cười mà lúc nào trong lịng em
cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Mẹ em lúc nào cũng u thương và chăm sóc cho gia đình em rất chu đáo.
Đôi bàn tay gầy gầy xương xương của em, sớm nào cũng chuẩn bị những bữa ăn
giàu chất dinh dưỡng, đủ năng lượng cho một người làm việc và học tập của bố
con em. Mẹ là người vun vén, chăm lo cho từng bữa ăn tới giấc ngủ, giữ gìn
hạnh phúc cho mái ấm gia đình. Mẹ em tuy hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc
trong giáo dục con cái. Mẹ không bao giờ nuông chiều con cái quá mức mà luôn
dạy, chỉ bảo cho em những bài học về cách cư xử, về đạo lý làm người. Mẹ còn
là người luôn quan tâm đến việc học hành của chúng em chỉ dạy cho chúng em
từng bài tập về nhà.
Mẹ là người mà em yêu quý và kính trọng nhất. Em hứa sẽ cố gắng chăm
ngoan học giỏi để mẹ ln vui vẻ khơng bao giờ phải phiền lịng, buồn bã vì con
cái.

Bài văn tả bố lớp 5
Mẹ là người sinh ra ta và có biết bao bài ca đã từng viết về mẹ. Bố lại là
người luôn mạnh mẽ trước bao biến cố trong cuộc đời, dạy ta rắn rỏi đứng lên từ
vấp ngã. Bố, mẹ là những người chúng ta gọi tên hàng ngày. Hạnh phúc vẹn tròn
khi có bố ở bên. Em cũng vậy!

Bố em tên là Dương Văn Ngọc, bố em năm nay bốn mươi tuổi rồi. Bố làm
nghề thợ mộc, đây là nghề ông dạy bố từ nhỏ. Bố yêu nghề như yêu những con
người luôn bên cạnh và đem niềm vui đến cho bố. Bố là người có dáng người
cao, vạm vỡ dáng người ấy rất phù hợp với nghề nghiệp của bố. Bố có thể lấy
dụng cụ một cách dễ dàng vì cánh tay bố dài và linh hoạt. Bố cũng di chuyển rất
nhanh, từ khâu lấy gỗ, kiến tạo, mọi công việc bố đều sắp xếp rất chu đáo, gọn
gàng. Có lẽ vì vậy mà bàn tay bố khơng hề mềm mại, thô và chai sần nhưng lại
8


vô cùng khéo léo, sản phẩm của bố độc đáo và ưng ý với mọi người. Với em, đó
là bàn tay rất đặc biệt.
Bố em có khn mặt trịn, đơi mắt bố ln nhìn mọi người thân thiện, có
lẽ cũng do nghề nghiệp đem lại niềm vui nên đôi mắt bố không hề tỏ ra mệt mỏi
mà luôn sáng lên một cách kỳ lạ. Bốn mươi tuổi nhưng mái tóc bố khơng cịn
đen, ngồi thời gian giúp em học bài, cùng mẹ làm những việc nặng nhọc, bố
luôn ngồi xưởng gỗ để làm việc. Những lớp bụi của gỗ bám vào tóc làm cho bố
như già đi. Em nhìn rõ hơn những sợi tóc bạc khi bố xoa xoa lớp bụi bám ấy.
Khi làm việc, bố thường mặc những bộ quần áo tối màu, bố lúc nào cũng
cần mẫn, tỉ mỉ trong từng sản phẩm, bố thường cài bút chì trên đôi tai rất điệu
nghệ. Những vật dụng trong nhà đều do bố làm cả, bố dành riêng cho em một
giá sách được sơn bóng lống, gửi gắm niềm mong muốn em sẽ cố gắng học tập.
Bố không sở hữu chất giọng êm, ngọt ngào như của mẹ. Giọng bố ấm áp,
truyền cảm, bố truyền đạt rất dễ hiểu và luôn ân cần với em. Nhất là lúc em gặp
những bài tốn khó hiểu, bố kiên trì giảng giải và ln thúc đẩy em phải nỗ lực
hết mình. Em thấy khâm phục bố lắm!
Bố là người sống kín đáo, tế nhị, khơng hề mất lịng ai. Mặc dù miệt mài với
công việc nhưng bố luôn dành thời gian quan tâm tới gia đình. Em sẽ học tập ở
bố đức kiên trì, bền bỉ. Với bản thân em, bố mang lại niềm tin rất lớn. Em thầm
cảm ơn bố đã cho em một gia đình hạnh phúc, đủ đầy…


Bài văn tả bà
Trong gia đình, người mà em u q nhất đó là bà của em. Bà là người gần gũi
với em, chăm lo cho em từ thuở em mới lọt lòng. Bà ru em bằng những lời ru
êm dịu.
Bà em năm nay đã già rồi, mái tóc đã bạc phơ vì bươn chải với thời' gian. Khuôn
mặt đầy đặn, đẹp lão. Vầng trán cao đã có nhiều nếp nhăn. Em nghĩ rằng, mỗi
nếp nhăn trên gương mặt bà là một chuỗi ngày dài vất vả. Đơi mắt bà khơng cịn
9


tinh anh nữa nhưng đôi mắt ấy thật dịu hiền khó tả. Đơi mắt đầy u thương, trìu
mến.
Tuy lưng hơi còng nhưng bà đi lại rất nhanh nhẹn. Đáng chú ý nhất là đôi tay
khéo léo của bà. Đôi bàn tay ấy đã chai sần, những ngón tay gầy gầy, xương
xương nhưng bà làm biết bao nhiêu là việc. Bà rất thích lao động, ít nghỉ ngơi.
Bà thích làm bánh, nấu ăn, dọn dẹp đồ dùng gọn gàng, ngăn nắp.
Những ngày thơ ấu, em được sống trong tình yêu bao la của bà. Bà bao giờ cũng
yêu quý và chăm sóc em. Bằng những câu ca dao ru hị êm ái, những câu chuyện
cổ tích li kì, bà đã đưa em vào giấc ngủ say nồng. Bà yêu thương tất cả mọi
người, hay giúp đỡ người nghèo khó. Bà mong em học giỏi, thành tài. Bà dạy
em những điều hay, lẽ phải. Bà nhắc nhở em phải biết đạo lí, kính trên nhường
dưới, vâng lời thầy cơ giáo, hịa nhã với bạn bè. Bà thường lấy những câu
chuyện đời thường thể hiện điều nhân nghĩa để giáo dục em.
Tấm lòng nhân hậu của bà đã làm tâm hồn em thêm phong phú, đã truyền thêm
sức mạnh cho em để vững bước đi lên. Gia đình em ai cũng thích bà, làm theo
điều mong muốn của bà. Em vẫn thường tha thẩn theo bà, lúc quét nhà, khi nhặt
rau, múc nước giúp bà. Em thầm mong sao cho bà em đừng già thêm nữa.

Bài văn tả thầy giáo

Trong cuộc đời mỗi con người, để thành cơng thì khơng thể nào thiếu đi
những bóng dáng người thầy. Người xưa đã có câu: "Khơng thầy đố mày làm
nên". Trong tim em cũng có một người thầy cho riêng mình. Đó chính là thầy
chủ nhiệm lớp em.
Thầy năm nay cũng đã gần bốn mươi. Với cái tuổi trung niên thì thầy vẫn
cịn xn. Thầy rất nhẹ nhàng chỉ bảo em những bài tốn khó. Thầy rất cao,
khoảng 1m68. Em đứng chỉ đến vai thầy. Thầy có một gương mặt chữ điền
chuẩn mực. Làn da thầy hơi trắng, mặc dù không mềm mại như da con gái
nhưng da thầy rất sáng. Nó làm nổi bật lên bộ đồ mà thầy đang mặc. Thầy
thường mặc áo sơ mi trắng khi đi dạy, quần xanh nhạt với đôi giầy đen trông
10


giản dị nhưng rất lịch sự. Mùa đơng, thầy khốc một cái áo gió bên ngồi nữa là
ổn. Tóc thầy còn đen, chưa bạc cái nào. Thầy quanh năm chỉ để một kiểu tóc,
khơng hề thay đổi. Thầy có nụ cười rất duyên. Mỗi khi thầy cười, cả lớp cũng
muốn cười theo. Em chưa thấy thầy bật cười thành tiếng bao giờ, chỉ là một nụ
cười mỉm nhẹ. Mỗi lần cười, ánh mắt, gương mặt thầy đều bừng sáng. Làn da
trắng cũng ửng đỏ lên trên gương mặt thầy mỗi khi cười. Thầy rất tâm huyết với
học sinh. Thầy luôn cố gắng tìm tịi những bài tốn hay, lạ để thúc đẩy sự phát
triển về toán học của chúng em. Từ ngày thầy dạy lớp em, em thấy mình yêu
các môn học thầy dạy và chăm chỉ hẳn lên. Thầy đã truyền được cái lửa, cái tình
u tốn học, học văn của mình cho chúng em. Hàng ngày thầy đến lớp, bước
vào với một tâm thế đầy lnhiệt huyết của một người thầy yêu học trò. Cái thước
dài để thầy kẻ bảng lúc nào cũng có mặt. Tay thầy cầm phấn rất đẹp. Những nét
chữ uyển chuyển được viết lên bảng một cách nhanh chóng. Chữ thầy rất rõ
ràng, thầy vẽ hình, viết con số cũng rất đẹp.
Em rất yêu quý thầy bởi cái tâm thế của người dạy học. Những tâm huyết của
thầy ln là món q vơ giá mà thầy đã dành cho chúng em.


Tả thầy giáo
"Khi thầy viết bảng bụi phấn rơi rơi. Có hạt bụi nào vương trên tóc thầy".
Mỗi lần lời bài hát "Bụi phấn" vang lên, trong tâm trí tơi lại hiện về hình ảnh của
thầy giáo Nam - thầy giáo chủ nhiệm tôi năm lớp Năm. Thầy là một người mà
tôi vô cùng biết ơn và kính trọng.
Thầy Nam năm nay đã hơn bốn mươi tuổi rồi nhưng thẫy vẫn còn rất khoẻ
mạnh. Dáng người thầy cao và cân đối. Mái tóc thầy đã có vài sợi bạc, bạc vì bụi
phấn, bạc vì những lo toan thường nhật và vì lũ học trị tinh nghịch chúng tơi.
Gương mặt thầy vng chữ điền, tốt lên sự cương nghị. Đôi mắt thầy ánh lên
sự cương trực với cái nhìn đầy xa xăm nhưng ánh mắt thầy dành cho học trị
chúng tơi thì thật ấm áp biết bao. Sống mũi thầy cao và vầng trán lại thật rộng.
Mỗi khi thầy cười, những nếp nhăn nơi khóe mắt, khóe miệng lại hằn sâu hơn,
11


phản chiếu những lo toan và vất vả trong cuộc đời. Thầy đến lớp thường mặc bộ
com lê vô cùng lịch lãm.
Thầy hiền và tốt với chúng tơi lắm. Có những lần học sinh bị ốm, thầy đều hỏi
han tận tình, giảng lại bài cho chúng tơi. Trong lớp, nếu có ai học kém hoặc có
hồn cảnh gia đình đặc biệt, thầy đều cố gắng giúp đỡ như động viên các bạn cố
gắng học tập, giúp đỡ các bạn cả về vật chất lẫn tinh thần. Tôi nhớ, trong lớp tơi
có cái Lan, nhà nó khó khăn lắm, bố mất sớm, gánh nặng gia đình dồn cả vào
đơi vai của người mẹ nhưng mẹ Lan lại hay đau ốm, có lần vì khơng đủ tiền nộp
học, mẹ Lan định cho Lan nghỉ học nhưng thầy đã khuyên mẹ bạn ấy và sẵn
lịng giúp đỡ khoản tiền học phí ấy. Thầy như người cha thứ hai luôn ân cần bảo
ban, chăm sóc chúng tơi, nhắc chúng tơi mỗi khi trời lạnh phải mặc áo ấm hay
buổi sáng đến trường thì khơng bao giờ được bỏ bữa. Nhưng cũng có lúc, thầy
rất nghiêm khắc, đó là những khi chúng tơi khơng vâng lời thầy, về nhà có khi
cịn khơng chịu làm bài, hay có những lần mắc khuyết điểm, những lúc ấy thầy
đều nhắc nhở. Vậy là thầy không chỉ dạy chúng tơi tri thức mà cịn dạy chúng tơi

cách sống, cách làm người. Thầy luôn được các bậc phụ huynh, đồng nghiệp và
mọi người u mến, đó là bởi thầy khơng chỉ tốt bụng, nhiệt huyết mà còn hăng
hái tham gia vào mọi hoạt động của trường.
Dù thời gian có trơi đi, dù sau này có khơng được gặp thầy thì trong trái tim
tơi mãi hiện về hình ảnh của thầy. Làm sao tơi có thể qn được sự ân cần chỉ
bảo cùng những bài học định hướng một nhân cách cao đẹp của thầy dành cho
chúng tôi?
Bài văn tả cô giáo
Cho mãi đến tận bây giờ, hình ảnh cơ giáo Huyền vẫn cịn in đậm trong trí nhớ của
em. Cơ Huyền - cô giáo đã dạy em năm học đầu tiên ở trường Tiểu học, năm lớp Một.
Cơ Huyền có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy, đầy đặn và cân đối.
Em khơng biết chính xác cơ bao nhiêu tuổi chỉ biết rằng cơ cịn rất trẻ, trẻ hơn mẹ em
rất nhiều. Hàng ngày đến lớp, cô thường mặc những chiếc áo dài màu nhạt, lúc thì màu

12


xanh da trời hay đọt chuối, lúc thì hồng phấn hay tím cà, cũng có lúc trắng tinh như
màu muối biển, rất hợp với dáng hình và độ tuổi xuân xanh của cơ.
Mái tóc cơ đen huyền, óng ả như màu than đá lại mềm mại mịn màng như những
sợi tơ luôn buông xõa đến quá vai. Khuôn mặt trái xoan được trời phú cho một cặp
mắt trong xanh với đôi hàng mi dày và cong vút tưởng như cô đeo mi giả. Chiếc mũi
tuy không cao nhưng lại rất hợp với khuôn mặt. Mỗi lần cô cười trông cô tươi và xinh
hơn cả những diễn viên, người mẫu. Hàm răng trắng như mây trời lại được tô điểm
bằng một chiếc răng khểnh bên trái khóe miệng làm cho nụ cười vốn đã rất tươi lại còn
tươi hơn, hấp dẫn hơn.
Mỗi lúc cơ nói chuyện hay giảng bài trên lớp thì giọng nói cơ phát ra nghe mới ngọt
ngào làm sao. Khi thì nhẹ nhàng, êm dịu thướt tha như làn gió mát, lúc thì trầm bổng,
du dương như tiếng hót chim họa mi, khiến chúng em như lạc vào thế giới của đàn ca.
Những buổi học đầu tiên biết bao là khó nhọc. Cơ cầm tay từng bạn uốn nắn từng chữ,

từng dòng, tập cho từng em phát âm, đánh vần từng tiếng. Những giờ giải lao, cô nắn
lại gạch hàng, viết mẫu trong tập cho từng em để chúng em viết được đúng mẫu tự,
ngay hàng thẳng lối.
Giờ đây, tuy đã học lớp Năm rồi nhưng lòng em ln kính trọng và biết ơn cơ giáo
Huyền. Em hứa với lịng mình phải cố gắng học thật tốt để khỏi phụ công dạy dỗ của
cô.

Bài văn tả cô giáo
Đã mấy năm qua rồi cho đến bây giờ em vẫn cịn thương mến cơ giáo Nga, người
đã dạy dỗ em trong những năm học đầu tiên ở ngưỡng cửa Tiểu học.
Cơ giáo Nga có dáng người thon thả, khơng mập cũng không gầy. Tuổi độ gần bốn
mươi nhưng trông cô cịn rất trẻ. Em rất thích những chiếc áo dài cô mặc đến lớp,
thường là những chiếc áo lụa mỏng trắng, đủ màu sắc tươi đẹp, rất phù hợp với thân
hình và làn da hồng của cơ. Mái tóc cơ được uốn gọn gàng ôm lấy gương mặt đầy đặn,
lúc nào cũng trang điểm một cách hài hịa. Đơi mắt cô to, đen láy, chiếc mũi tuy hơi
cao nhưng trông cân xứng với gương mặt.
Cơ cười rất tươi, giịn giã, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Tất cả đều tạo
ra một nét đẹp thân tình, cởi mở, nhưng khơng vì thế mà kém phần cương nghị. Giọng

13


cô giảng bài lúc trầm ấm, lúc ngân vang. Cô rất thương yêu học sinh. Em còn nhớ
những buổi đầu đi học, chúng em đều là những đứa trẻ vừa rời khỏi tay ba mẹ, ngơ
ngác, rụt rè và thậm chí có bạn cịn ồ lên khóc khi ba mẹ ra về. Cô như người mẹ
hiền, hết dỗ bạn này quay qua dỗ bạn khác khiến lòng em và các bạn n tâm khơng
cịn sợ hãi nữa.
Thế nhưng cơ rất nghiêm khắc khi giảng bài, bạn nào không chú ý theo dõi, cô
nhắc nhở ngay và luôn tuyên dương những bạn cố gắng học tập. Những buổi học đầu
tiên biết bao khó nhọc, cơ cầm tay từng bạn uốn nắn, chỉ cho từng bạn cách phát âm

các vần. Những giờ ra chơi cô nán lại gạch hàng trong tập vở, cho chúng em viết ngay
hàng thẳng lối, hoặc chỉ vẽ thêm cho các bạn cịn yếu khơng theo kịp. Giờ rảnh cô
thường kể chuyện cho chúng em nghe. Cả lớp cười vang khi cơ kể chuyện vui, lúc đó
em cảm thấy bầu khơng khí trong cả lớp ấm áp tình mẹ con làm sao! Ngồi việc dạy
dỗ chăm sóc chúng em, cơ cịn quan tâm tìm hiểu gia đình các bạn nghèo, tạo điều
kiện giúp đỡ các bạn.
Tuy không học cơ nữa nhưng trong lịng em ln kính trọng và biết ơn cô. Em tự
nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để khỏi phụ lịng u thương, chăm sóc của cô đối với
em và xứng đáng là con ngoan trò giỏi.

14



×