Tải bản đầy đủ (.docx) (7 trang)

Tải Tả bác bảo vệ trường em lớp 5 - Những bài văn mẫu tả người lớp 5

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (71.06 KB, 7 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Tả bác bảo vệ trường em lớp 5</b>



<b>Tả bác bảo vệ trường em mẫu 1</b>


Người gắn bó với chúng em ở ngôi trường tiểu học này không chỉ có thầy cơ
giáo mà cịn có cả bác bảo vệ của trường em nữa. Bác là người giữ cho ngơi
trường của em ln được đảm bảo an tồn và bình yên. Với em bác bảo vệ như
một người hùng giữ trường vậy.


Em khơng rõ bác đã gắn bó với ngôi trường này bao lâu rồi, chỉ biết là khi em
chập chững bước chân vào trường thì đã thấy bác. Bác năm nay cũng đã gần 60
tuổi rồi nhưng trông bác vẫn phong độ lắm. Dáng người bác cao và đậm, trơng
rất khỏe mạnh. Bác có một đơi tay rất to và chắc nịch. Vậy nên mỗi lần bác gõ
trống, em đều nghe thấy tiếng trống to, vang mà dứt khốt lắm. Bác có một
khn mặt trơng rất hiền. Cứ mỗi lần chúng em đi qua cổng trường, chào bác
là bác lại nở một nụ cười rất tươi như đáp lại lời chào của chúng em. Nhưng
thỉnh thoảng khi có học sinh đi học muộn thì khuôn mặt ấy của bác lại nghiêm
lại. Đôi mắt của bác đen ẩn bên dưới hàng lông mày rậm. Vầng trán cao,
nhưng mỗi khi bác cười hay nhíu mày thì những nếp nhăn lại xuất hiện đầy trên
trán.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

tuần quanh trường, đảm bảo sự an toàn của ngơi trường này. Đơi khi, thấy có
những bạn học sinh cá biệt trèo cây hay ngắt hoa, làm hỏng đồ của trường bác
lại tới, nghiêm khắc phê bình những bạn đó và dặn dị các bạn khơng được
phá hoại của cơng. Cũng nhờ có bác mà cây cối trong trường luôn được tươi
tốt. Bởi không chỉ bảo vệ cây không để cho các bạn học sinh cá biệt phá hoại,
mà ngày nào, vào buổi sáng bác cũng đi tưới nước cho các cây trong trường.


Chính vì thế mà ở trường em ai cũng u q bác bảo vệ. Nhờ có bác mà
trường em ln được xanh tươi và duy trì hoạt động một cách an tồn.



Có một người vẫn lặng lẽ đêm ngày gắn bó với mái trường thân yêu, bảo vệ sự
an tồn cho trường. Có một người ln hết lịng với những cơng việc hành
chính của trường. Đó chính là bác bảo vệ. Em rất yêu quý bác Lâm - bác bảo vệ
trường em.


<b>Tả bác bảo vệ trường em mẫu 2</b>


Bác Lâm năm nay đã ngoài tuổi bốn mươi nhưng trông bác vẫn khỏe mạnh và
lạc quan, yêu đời lắm. Dáng bác hao hao gầy, dong dỏng cao, lúc nào cũng
quen thuộc với đồng phục bảo vệ màu xanh lam. Mái tóc bác đã qua thời tuổi
trẻ, mái tóc xanh giờ đã điểm vài sợi bạc. Có lẽ bởi bác đã nghĩ suy nhiều. Sự
khó nhọc một đời hằn lên những vết nhăn trên vầng trán cao rộng của bác. Đơi
mắt bác khi thì ánh lên những cái nhìn nghiêm nghị của một bảo vệ, khi lại ánh
lên những cái nhìn rất đỗi trìu mến của một người bác hết lịng vì con cháu.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Bác đã gắn bó với trường mấy mươi năm, ngày ngày đánh trống báo giờ, lặng
lẽ khóa cổng, mở cổng, kiểm tra lớp sau giờ học. Có những ngày nghỉ, bác
vẫn ở trường canh cả ngày lẫn đêm. Công việc thầm lặng ấy để đảm bảo sự an
cho trường và cho chính chúng tơi. Thầy cô, học sinh trong trường ai cũng quý
bác Lâm lắm. Học sinh đến chơi với bác, khi thì bác cho cái bánh, cái kẹo,
lúc lại gọt hoa quả cho ăn. Bác coi học sinh chúng em như con, như cháu
mình, lúc nào cũng động viên chúng em khi có một kì thi sắp sửa.


Em yêu quý bác Lâm và cũng coi bác như một người bác ruột của mình. Sau
này, như những cánh chim bay đi khắp nẻo, em nhất định sẽ luôn về thăm bác,
sẽ mãi nhớ về bác Lâm - bác bảo vệ tuyệt vời trường em.


<b>Tả bác bảo vệ trường em mẫu 3</b>


Mỗi buổi sáng đạp xe tới trường, em lại bắt gắp hình bóng thân quen của bác


bảo vệ. Bác Sơn là người bảo vệ ở trường được mọi người kính nể.


Năm nay bác đã ngoài năm mươi tuổi dáng người cao, gầy của bác in đậm
những khó khăn mưu sinh. Mái tóc bác điểm vài sợi bạc, trên gương mặt gầy
gầy, xương xuất hiện nếp nhăn theo năm tháng. Ánh mắt bác hiền từ, bác ln
nhìn lũ học trò chúng em tới trường, vui chới với cái nhìn trìu mến và nụ cười
nhân hậu. Mỗi lúc như vậy, em như thấy bác lạc quan hơn, yêu đời hơn khi
ngắm nhìn những mầm non hồn nhiên, tràn đầy sức sống. Bác gắn bó với
trường em hơn ba năm rồi. Ngày trước bác từng tham gia nhập ngũ và chiến
tranh đã cướp đi một cánh tay của bác nhưng với nghị lực sống kiên cường,
bác không chấp nhận sống ỷ vào tiền trợ cấp. Cơng việc làm bảo vệ khơng q
khó khăn mà đó cũng là lúc bác thấy mình sống ý nghĩa hơn khi cống hiến sức
mình để chúng em có cuộc sống như ngày hôm nay.


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

hiểu biết sâu rộng. Nhiều lần bác tặng chúng em những cuốn sách cũ, ý nghĩa.
Bác nói rằng việc đọc trau dồi trí tuệ và giúp ta bớt cơ đơn. Em nghĩ đó là lời
dạy bổ ích. Bác Sơn vui tính, thân thiện nên được cả thầy và trị kính u. Bác
giữ gìn ngơi an tồn trường để chúng em học tập hiệu quả hơn. Mỗi khi giữa
những đám học trò đụng độ, bác lại là người khuyên giải, can ngăn, bác mang
lại thiện chí mà khơng làm mất lòng bạn nào. Mỗi ngày đến trường, thấy dáng
hình quen thuộc của bác bảo vệ trong nhà xe, trên sân trường, em thấy lịng
mình vui tươi, cảm giác vững tâm hơn. Giọng nói trầm ấm của bác xóa tan
những khoảng cách về tuổi tác, bác tỏ ra thấu hiểu những cô cậu học trò bé
nhỏ nên những chiếc kẹo bác chia cho chúng em vừa là động viên chúng em
học tập vừa gửi gắm tình thương u của tấm lịng hiền hậu, dễ mến.


Bác Sơn là người bảo vệ trường đáng kính của trường em, em học hỏi nhiều
điều tốt từ con người bác. Mai này dù có đi đâu về đâu, em cũng khơng thể
qn bóng hình thân thương của bác nơi mái trường tuổi thơ.



<b>Tả bác bảo vệ trường em mẫu 4</b>


Để ngơi trường được bình n, an tồn, ổn định hẳn khơng thể thiếu vai trị
quan trọng của bác bảo vệ. Bác giống như một vị thần đang trơng coi tịa lâu
đài diễm lệ để tránh sự xâm phạm của kẻ xấu. Với chúng em, hình ảnh bác bảo
vệ u kính ngày ngày trơng coi, bảo vệ ngôi trường thân thương đã rất quen
thuộc và gần gũi. Em rất yêu quý và kính trọng bác.


</div>
<span class='text_page_counter'>(5)</span><div class='page_container' data-page=5>

Với bác, lần đầu nếu không quen và hay tiếp xúc thì hẳn sẽ nghĩ rằng bác rất
nghiêm khắc và khó tính. Nhưng kì thực khơng phải như vậy, bác luôn tạo cho
chúng em một sự thân mật nhất định để chúng em không được phép đùa quá
chớn. Bác rất tốt bụng, có gì ngon bác thỉnh thoảng cũng hay chia đều cho
chúng em. Nhưng điều khiến bọn em kính trọng chính là thái độ và tinh thần
bác làm việc. Bác làm việc rất nghiêm túc và cẩn trọng, không bao giờ để ban
giám hiệu trường phải nhắc nhở nhiều. Các thầy cô giáo trong trường thỉnh
thoảng nếu chưa tới giờ lên lớp thường hay ghé qua chỗ bác hỏi thăm tình hình,
đánh cờ và uống nước. Cảm giác rất thân mật và gần gũi. Công việc của người
bảo vệ cũng khơng dễ dàng gì. Nó địi hỏi sự chăm chỉ, cần mẫn và sự hi sinh
lớn lao nữa.


Hàng ngày, bác phải dậy sớm từ lúc trước 6 giờ để đi đến các lớp học mở cửa
chờ chúng em bước vào. Mùa nắng thì khơng vấn đề gì, nhưng nếu là mùa lạnh
cái rét cắt da cắt thịt chúng ta chỉ muốn ngồi trong chăn cuộn tròn ấm áp thì lúc
ấy bác đã phải dậy từ trước để làm nhiệm vụ. Túc trực suốt 24 giờ có lẽ ngơi
trường coi bác như người cha già kính u ln chăm sóc, lo lắng cho nó. Ban
đêm, khi trời mờ dần, bầu trời chỉ còn là một tấm vải đen thì bác phải đi quanh
trường một lượt, xem lớp nào chưa tắt điện, khóa cửa lớp bác lại làm hộ cơng
việc đó. Ban đêm hễ có tiếng động bất chấp mưa gió thế nào bác cũng phải dậy
kiểm tra. Tối đến, trước khi đi ngủ, bác đều phải tuần tra cả trường lại một lượt
rồi mới yên tâm kê lưng gối đầu. Ngồi việc trơng coi an ninh trường, bác cịn


giúp nhà trường quản lí gián tiếp chúng em, xem đứa nào hay nghịch ngợm, vi
phạm nề nếp thì ghi lại báo lên để bị xử phạt. Không phải bác ghét bỏ gì, mà
làm như vậy là để chúng em lớn dần lên và quen với sự tự lập, nghiêm khắc để
nghiêm túc với bản thân.


</div>
<span class='text_page_counter'>(6)</span><div class='page_container' data-page=6>

sẽ đáp trả theo một cách khác, em lại càng lưu luyến khơng rời. Cảm ơn bác vì
ln bên cạnh bọn cháu trong suốt những tháng năm học trò.


<b>Tả bác bảo vệ trường em mẫu 5</b>


Mỗi buổi sáng đến trường, em đều nhìn thấy chú bảo vệ. Chú là người đã canh
gác ngày đêm để bảo vệ ngôi trường này. Cứ khoảng đến sáu giờ đúng là chú
xách chiếc ghế gỗ và cầm một tờ báo ra đằng trước cổng ngồi khiến em dễ
quan sát chú hơn.


Chú Bảo là người bảo vệ của trường em cũng khá lâu rồi. Chú năm nay đã
bước qua tuổi năm mươi nhưng chú vẫn mạnh khỏe. Dáng người khơng cao,
vừa người, chỉ có cái lưng còng, lom khom khiến việc di chuyển cũng khá bất
tiện. Da tay sần sùi, rám nắng khơng cịn mềm mại như trước kia vì những
tháng ngày, buổi trưa nóng bức mà chú phải ngồi gác khuôn viên trường. Đôi
mắt một mí, đen, có những vết chân chim bên hai mí mắt. Lông mày to đen, ở
sau đã bị hoa râm một chút. Vầng trán cao, mỗi lần chú cười hay nhíu mày thì
xuất hiện rõ những nếp nhăn đầy trên trán. Đôi môi thâm, khô, nứt nẻ, để lộ
hàm răng ố vàng vì nhiều lần chú hút thuốc. Hai bên má gầy gò xuất hiện hai
đồng tiền lún sâu ở phần má. Làn da sần sùi, đen, có những dấu đồi mồi xuất
hiện. Cách ăn mặc của chú trong trường rất đơn giản, mặc đồng phục bảo vệ
đúng quy định. Mặc dù cơng việc này khá phức tạp và khó khăn nhưng chú vẫn
kiên cường đạt đuổi theo ước mơ. Buổi sáng, chú dậy rất sớm mở cổng cho học
sinh. Còn buổi tối chú phải canh gác trường em. Cứ khoảng bảy giờ tối là chú
lại đi kiểm tra hết dãy lớp học này đến dãy lớp học khác. Cứ mỗi khi có gió


thổi qua, những chiếc lá bàng rơi khắp sân trường. Chú sẵn sàng cầm chổi quét
tất cả lá bàng vào một góc rồi hốt bỏ vào thùng rác. Thấy học sinh nào xả rác
bừa bãi, chú ân cần nhắc nhở mà khơng la mắng, trách phạt gì.


</div>
<span class='text_page_counter'>(7)</span><div class='page_container' data-page=7>

trường ai cũng quý mến chú. Em thầm biết ơn chú Bảo vì nhờ chú mà khn
viên trường luôn sạch đẹp.


</div>

<!--links-->

×