Tải bản đầy đủ (.pdf) (3 trang)

Chất bổ có phải lúc nào cũng... bổ? pdf

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (105.22 KB, 3 trang )

Chất bổ có phải lúc nào cũng bổ?
Sau khi hỏi kỹ các bậc phụ huynh về chế độ dinh dưỡng của trẻ, các bác
sĩ phát hiện ra trẻ bị vàng da không phải do bệnh tật nào cả, mà do gia
đình cho ăn quá nhiều các loại củ, quả giàu carotein (chất tiền vitamin A)
như cà rốt, cà chua, bí đỏ, đu đủ… Đúng là những thứ củ, quả này tốt
cho sức khỏe, đặc biệt là cho đôi mắt trẻ, nhưng nếu ăn quá nhiều trong
một thời gian dài thì sẽ dẫn đến hiện tượng vàng da.
Tương tự, ăn quá nhiều thực phẩm có chứa vitamin D có thể gây rối loạn
bài tiết nước tiểu, táo bón, đối với trẻ nhỏ thì gây nôn trớ, thóp phồng…
Còn nếu hấp thụ vào cơ thể quá nhiều vitamin C (chẳng hạn ngày nào
cũng uống một viên C sủi bọt 1.000mg, trong khi nhu cầu của trẻ chỉ cần
60-70mg/ngày), lượng vitamin C dư thừa trong cơ thể sẽ tạo ra chất muối
khoáng không hoà tan, lâu dần có thể gây ra sỏi mật!
Về nguyên tắc, những vitamin tan trong dầu như vitamin A, D, E, K đều có
thể gây ngộ độc vì nếu sử dụng nhiều, cơ thể thải ra không kịp, dễ tích luỹ
lại ở gan, gây hại cho cơ thể. Thậm chí, nếu dùng vitamin A, D liều quá
cao (hàng triệu đơn vị) thì có thể gây ngộ độc cấp tính. Chính vì vậy, chỉ
bổ sung vitamin, thuốc bổ sau khi trẻ ốm dậy, khi chế độ ăn hàng ngày
không đủ cung cấp các chất cần thiết cho cơ thể, hoặc do ăn uống thiên
lệch, trẻ biếng ăn… nhưng phải theo chỉ định của BS chứ không nên uống
"vô tội vạ".
Ăn ít mà vẫn béo?
nhưng đã nặng tới 35kg, nghĩa là hơn bạn bè cùng lứa khoảng 10kg, trong
khi chiều cao của cháu cũng không nhỉnh hơn các bạn khác. Để hạn chế
sự phát phì của con, mỗi bữa chị chỉ cho con ăn nửa bát cơm, và hạn chế
những đồ ăn nhiều chất béo, nhiều đạm. Vậy mà không hiểu sao con chị
vẫn không giảm được cân nào! Hỏi ra mới biết, do ăn quá ít nên con chị
mau cảm thấy đói. Để "xoa dịu" cơn đói của con, mỗi lúc như thế chị Hà lại
đưa cho cháu một gói bim bim. Ngoài ra, mỗi ngày cháu được mẹ cho
uống ba cốc sữa với mong muốn cháu phát triển chiều cao…
lại cho rằng muốn con phát triển toàn diện thì cần cho ăn ít tinh bột (cơm)


cũng được nhưng phải "thật chất". Thế là, thay vì cho ăn cơm, chị T. cho
con ăn thật nhiều thức ăn, mà toàn những thứ bổ dưỡng (thịt, cá, trứng,
tim, bầu dục…) trong khi lại coi nhẹ rau quả. Kết quả: Con chị tuy ăn
nhiều chất bổ và trông nhỉnh hơn bạn bè cùng lứa nhưng khi tham gia các
hoạt động tập thể, chơi trò chơi với các bạn, cháu mau thấy mệt!

Nếu cho trẻ ăn quá ít tinh bột, trẻ sẽ bị thiếu năng lượng (vốn được sinh ra
chủ yếu từ nhóm thức ăn cung cấp chất bột, đường), trong khi lại thừa
đạm, dễ dẫn đến táo bón, tăng thêm gánh nặng cho thận… Đó là chưa kể,
theo nghiên cứu, nếu khi nhỏ ăn quá nhiều đạm thì khi lớn lại dễ mắc các
bệnh về tim mạch. Bên cạnh đó, các chất dinh dưỡng sau khi vào cơ thể
có thể chuyển hoá cho nhau nên tuy ăn ít cơm nhưng ăn nhiều thức ăn,
uống nhiều sữa… vẫn có thể gây béo phì. Ngược lại, nhiều trẻ béo phì mà
vẫn thiếu chất!
Ăn ngon mà vẫn biếng ăn?
Có một nghịch lý là hiện nay, tại các thành phố lớn, số trẻ bị suy dinh
dưỡng do ăn uống kham khổ không còn nhiều nhưng lại xuất hiện ngày
càng nhiều trẻ biếng ăn, suy dinh dưỡng trong những gia đình khá giả.
"Tôi không tiếc tiền mua cho cháu những thức ăn ngon, bổ dưỡng. Vậy
mà cháu vẫn không chịu ăn!". Khi đem con tới Phòng khám tư vấn dinh
dưỡng, được các bác sĩ tư vấn, chị Tiến mới thừa nhận: Do phải trông coi
cửa hàng bán quần áo của gia đình nên chị không có thời gian nấu ăn cho
con, đành giao phó mọi việc cho "ô-sin". Kết quả là cháu bé thường xuyên
phải ăn những món ăn đơn điệu nên dù đều là những thức đắt tiền, ăn mãi
cũng thấy chán.
Cũng có trẻ biếng ăn do ăn vặt trước bữa ăn (gói bim bim, cái bánh…)
khiến lửng bụng, ăn uống uể oải trong bữa chính. Lại có ông bố bà mẹ cho
trẻ sinh hoạt theo lịch của mình: thức khuya, ăn uống thất thường, không
ra bữa, thấy con biếng ăn nhưng vẫn chỉ cho ăn theo bữa của bố mẹ chứ
không chia nhỏ các bữa ăn… Đặc biệt, có một số trẻ biếng ăn do bị ép ăn

quá mức khiến đâm sợ ăn (gọi là biếng ăn tâm lý). Dạng biếng ăn này rất
khó chữa.

×