Tải bản đầy đủ (.pdf) (4 trang)

Cảm xúc ngày nhà giáo Việt Nam pot

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (123.47 KB, 4 trang )

Cảm xúc ngày nhà giáo Việt Nam



Trong giá lạnh của chốn sương mù, cách thị trấn Sìn Hồ khoảng 1km là Trung
tâm GDTX Sìn Hồ. Đó là một ngôi trường khang trang, sạch đẹp với 20 thầy cô giáo
nhiệt tình và gần 300 học viên ngoan ngoãn, lễ phép được sắp xếp vào 9 lớp học.
Khuôn viên của trường tuy hẹp nhưng luôn đáp ứng đầy đủ nhu cầu học tập, ăn
ở, sinh hoạt cho học viên. Dãy nhà 2 tầng làm phòng học năm ngoái còn phủ nguyên
một màu xám cũ kĩ thì năm nay đã khoác trên mình chiếc áo ve vàng nhạt. Chỉ sau 2
tháng hè mà trường như đổi thay nhiều lắm! 06 phòng dành làm lớp học cũng đã thay
những bộ bàn ghế mới tinh. Do lớp nhiều nên nhà trường đã phân khối 11 và 12 học
buổi sáng, còn buổi chiều dành cho khối 10 và khối 12 ôn thi tốt nghiệp.
Có lẽ, ai một lần từng đến Trung tâm, sẽ không bao giờ quên được hình ảnh mà
tôi gọi là đối lập hôm nay tôi nhìn thấy. Ở khu trên, có dãy lớp học và dãy nhà dành
cho các thầy cô giáo làm việc; khu dưới có khu kí túc của học viên và của giáo viên,
nhìn lướt qua cũng thấy những phòng học, khu kí túc của học viên được trang hoàng
đẹp đẽ, trong khi các thầy cô – những người tận tâm với tương lai của chúng tôi lại
làm việc và ở trong những ngôi nhà cũ kĩ.
Không như những năm trước, các bạn học viên ở kí túc đông nên nhà bếp lúc
nào cũng tất bật. Năm nay, cả trường chỉ hơn 20 bạn ở kí túc nên các cô nhà bếp cũng
rãnh rỗi, bởi vậy, bữa ăn của chúng tôi càng được các cô quan tâm, chăm sóc hơn.
Thay vì, cơm được chia để ở vị trí của các lớp thì mỗi buổi xuống lấy cơm chúng tôi
lại được nhận từ tay các cô.
Ai cũng biết những đứa con của rừng, của bản như chúng tôi biết lấy đâu tiền
mà mua sách tham khảo như các thầy cô vẫn nói? Cũng may mắn, năm nay nhà
trường còn có 01 phòng tin để phục vụ nhu cầu truy cập mạng internet tìm tài liệu học
tập của học viên. Đây niềm vui lớn nhất không chỉ của cá nhân tôi mà có lẽ đó là tâm
trạng của tất cả các bạn học viên. Ngày nào phòng tin cũng mở theo đúng quy định và
có các thầy cô trực ở đó để sẵn sàng chỉ dạy cho chúng tôi cách sử dụng máy, cách tìm
tài liệu.


Ngôi trường thân yêu của chúng tôi sẽ như thế nào nếu không có các thầy cô?
Và cả chúng tôi nữa. Các bạn ạ, tôi có thể khẳng định với các bạn một điều chắc chắn
rằng trong suốt cuộc đời của chúng ta sẽ không bao giờ có được những người thầy
người cô đáng kính như các thầy cô ở Trung tâm. Chưa ở đâu các thầy cô lặn lội mưa
gió, giá lạnh vào trường mỗi buổi tối chỉ để xem học sinh của mình học bài có cần hỏi
gì không? Cũng chưa ở đâu, các thầy cô giáo kể cả Ban giám đốc lại phân công nhau
đi kiểm tra học viên của mình ở ngoại trú ăn ở thế nào? Nói đến học viên Trung tâm,
ai cũng nghĩ ngay đến những cô cậu học trò chỉ học vài ba tháng phổ cập cấp 2 rồi vào
Trung tâm học cấp 3. Có ai hiểu nổi khổ của các thầy cô những buổi học ngoại khoá,
những buổi phụ đạo ngoài giờ chỉ vì trách nhiệm và nhiệt huyết với nghề, với học
viên. Thầy cô nắn từng nét chữ, dạy từng con số chỉ để mong học viên của mình đủ
kiến thức theo kịp chương trình.
Vậy mà, có phải trong tất cả gần 300 học viên năm nay đều hiểu được tấm lòng
trời biển của thầy cô đâu. Vẫn còn những bạn ham chơi, bỏ học không đến lớp, vẫn
còn 6 bạn bị đình chỉ học tập vì sử dụng ma tuý, vẫn còn 03 bạn không chấp hành luật
giao thông bị phạt và đưa lên nhà trường, vẫn còn những bạn vô tình làm nét mặt thầy
cô thoáng buồn trong giờ học…Nhưng hơn lúc nào hết, lúc chúng tôi vấp ngã thì thầy
cô là người nâng chúng tôi dậy, dìu dắt chúng tôi những bước đi đúng đắn trong cuộc
đời.
Những năm tháng gắn bó với trường làng, tôi chưa từng biết đến khái niệm
hoạt động ngoại khoá nhưng gần 3 năm học ở Trung tâm thì thầy cô đã cho tôi hiểu và
tham gia những hoạt động đầy ý nghĩa. Không một học viên nào trong trường nghĩ
rằng những buổi chiều chăm sóc vườn rau, bồn hoa, cây xanh được trồng xung quanh
trường là phải đi lao động. Bởi chính những hoạt động này, đã giúp chúng tôi có
những kiến thức cuộc sống bổ ích. Những điều thật giản đơn hàng ngày mà chúng tôi
không nhận ra.
Mỗi tuần đều có 01 lớp phân công nhau trực tuần, đó là lí do vì sao khi bạn đến
Trung tâm luôn thấy sân trường, phòng học… sạch sẽ. Phòng ở ngăn nắp, gọn gàng.
Những ngày Lễ lớn cũng luôn được nhà trường quan tâm. Những ngày ấy,
chúng tôi luôn có điều kiện được nói lên tiếng nói riêng của dân tộc mình bằng những

tiết mục văn nghệ…Có lẽ, cũng không nơi đâu mà các dân tộc lại đoàn kết chung sống
như ở đây.
Một hoạt động mà không kể đến thì sẽ thật là một thiếu xót không thể tha thứ
của tôi đó là hoạt động Đoàn. Mới đầu năm học, Đoàn thanh niên đã có rất nhiều
những hoạt động thu hút đoàn viên, thanh niên như tổ chức các cuộc thi, phát động
các phong trào thi đua giữa các chi đoàn. Chiều thứ 5 hàng tuần, các thầy cô trong
BCH Đoàn đều tổ chức cho học viên nội trú lao động tập thể, dọn dẹp vệ sinh. Những
buổi chào cờ đầu tuần, trong trường có vấn đề gì nổi cộm là các thầy cô có ngay nội
dung để tuyên truyền, giáo dục kịp thời. Tháng nào chúng tôi cũng có 1 buổi sinh hoạt
Đoàn đầy ý nghĩa. Chúng tôi được nghe những đánh giá nhận xét về bản thân mình,
được tham gia các trò chơi, được xem những tiết mục văn nghệ của Đội cờ đỏ vừa
vui, hay lại vừa ý nghĩa…Và bài viết này của tôi cũng là để hưởng ứng cuộc thi “Viết
về thầy cô và mái trường” nhân dịp Kỉ niệm 29 năm Ngày nhà giáo Việt Nam do
Đoàn thanh niên phát động. Qua bài viết này, tôi muốn gửi đến thầy cô kính yêu của
mình những lời chúc tốt đẹp nhất.
3 năm trôi qua thật nhanh, chẳng còn bao lâu nữa chúng tôi những học viên lớp
12 lại phải chia tay thầy cô để đi tiếp những chặng đường mới. Xin ghi lại những cảm
xúc về mái trường tôi từng gắn bó suốt thời gian qua, về những người thầy, người cô
vẫn hàng đêm miệt mài bên trang giáo án để chúng tôi có những bài học lớn trong
cuộc đời. Cảm ơn thầy cô, cảm ơn Trung tâm đã cho tôi những tháng ngày sống, học
tập thật hạnh phúc.
Bài đạt giải nhất cuộc thi “Viết về thầy cô và mái trường” năm 2011.

×